Thẩm mĩ
← Ch.065 | Ch.067 → |
'Tô Điềm không cãi lại được, chỉ có thể theo Quý. Sở Yến về nhà.
Sau khi mở cửa bước vào, Tô Điềm lập tức chú ý đến hai chiếc vali lớn nằm ở giữa phòng khách.
Quý Sở Yến phát hiện ra ánh mắt của cô thì giải thích: "Sáng nay anh mới về đến nhà, còn chưa kịp dọn dẹp"
'Tô Điềm gật gật đầu, chậm rãi bước vào trong.
Cô vẫn giữ chặt chiếc túi để che đi vết đầu trên váy.
Cô định lấy quà xong sẽ về ngay, như thế sẽ không mất quá nhiều thời gian.
Nhưng mà, Quý Sở Yến lại nhàn nhã cởi áo khoác. ra, treo lên kệ, rồi lại bắt đầu cởi cúc tay áo.
Tô Điềm hơi bất an, bổi rối gọi anh: "Không phải anh nói muốn đưa quả cho em sao?"
Quý Sở Yến cười như không cười, quết mắt nhìn cô một cái, sau đó lại tiếp tục chậm rãi xẵn gấu tay áo lên đến khuỷu tay.
Tô Điềm nuốt nước miếng, anh đừng nói với cô là quà chính là bản thân anh đấy nhé!
Nếu là như thế thì Tô Điềm chắc chắn sẽ ụp thẳng chậu cây kia lên đầu Quý Sở Yến.
Quý Sở Yến nhàn nhã xắn tay áo xong thì nói với cô: "Nhìn ánh mắt của em có vẻ như chờ mong lắm nhĩ?"
"Em không có!"
Tô Điềm lập tức phản bác.
Tuy nhiên, vẻ ửng hồng mờ nhạt trên khuôn mặt đã bán đứng suy nghĩ thực sự của cô.
Quý Sở Yến khẽ cười, gật đầu một cái: "Ừm, em. không có."
Cuối cùng anh cũng không trêu chọc cô nữa, đi về phòng ngủ.
Một lát sau, anh đi ra ngoài, căm theo một chiếc. hộp được đóng gói tỉnh xảo.
"Đây là cái gì?"
Tô Điềm sợ lộ vết đầu trên váy nên chỉ có thể ngồi ở ghế sofa, ngoan ngoãn chờ Quý Sở Yến đưa đồ tới.
Quý Sở Yến không trả lời, bước từng bước tới gần, sau đó đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt cô.
Tô Điềm kinh hãi.
Không phải chứ? Cho dù hai người đã lên giường với nhau, cho dù hai người còn đi xem mắt, nhưng mà diễn biến như thế này liệu có phải là nhanh quá rồi không?
Nhưng mà, sự thật chứng minh, cô nghĩ nhiều rồi.
Quý Sở Yến mở chiếc hộp ra, một đôi giày cao gót buộc dây được trang trí băng lông vũ lặng lẽ năm bên rong. Điều khiến người ta chú ý nhất chính là mũi giày được trang trí bằng những viên kim cương và ngọc trai, trông vô cùng hoa lệ lớa mắt.
Anh ngẩng đầu lên, cười nói: "Mỗi lần nhìn thấy em, em đều đi giày cao gót. Anh nghĩ em thích giày cao gót, nên đã tự tiện mua nó, cũng không biết em có thích hay không?"
Tô Điềm kinh ngạc nhìn nhìn anh.
Anh ngước nhìn cô, đầu mày cuối mắt đều mang theo ý cười, trong đôi mắt tràn đầy vẻ chân thành.
Có rất nhiều chỉ tiết Tô Điẽm không để ở trong lòng, nhưng Quý Sở Yến lại rất để ý.
Cô nhìn đôi giày cao gót kia, không thể không. thừa nhận là nó đã thành công xâm nhập vào thẩm mỹ của cô.
← Ch. 065 | Ch. 067 → |