Xuất giá (mười một) lôi đình chi nộ
← Ch.010 | Ch.012 → |
Coverter: tieuquyen28
Editor: Tiểu Y
Lam Linh từ trong lời nói của cô gái có thể tinh tường cảm thấy nữ tử này nên cùng thân thể nàng cực kì quen thuộc, trong lời nói của nàng ta còn mang theo sự quan tâm vội vàng, nàng ta là vì tốt cho nàng.
Mặc dù Lam Linh không biết nữ tử nói với nàng đến cùng là ai, nhưng nàng tin tưởng nàng ấy, cho nên, giữa hai cái hại chọn cái ít hại hơn, nếu mất mạng, hết thảy đều là nói suông, tính mạng so sánh với theo vào Hàn vương phủ, tiến vào Hàn vương phủ căn bản là tính không ra đại sự gì.
Đương nhiên, Lam Linh tiến vào Hàn vương phủ cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn lại là hai chuyện khác nhau, theo Lam Linh, tiến Hàn vương phủ không phải là nhất định phải cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn, nhưng mà, chuyện này còn cần phải có kế hoạch thật tốt mới được.
Lam Linh âm thầm suy tư, nhưng Lam Trí Thân lại cho rằng Lam Linh đem lời nói của Ôn nương lọt tai, tức giận trong lòng mới từ từ tản đi, mới vừa muốn mở miệng, lúc này bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân dồn dập của quản gia Lam Thành Trung, cùng âm thanh hơi thở không rõ ràng, "Lão gia, lão gia?"
"Chuyện gì?" Lam Trí Thân quay đầu nhìn về phía phương hướng cửa phòng, trong lòng có chút không vui, Lam Thành Trung làm quản gia trong phủ hắn nhiều năm như vậy, gặp phải chuyện như thế nhưng còn thiếu kiên nhẫn như vậy, thật là không dung được!
"..." Lam Thành Trung dừng bước, trong lòng có chút ủy khuất, đồng thời nghĩ tới, nếu là lão gia biết là chuyện gì rồi, đoán chừng còn không gấp bằng hắn đâu.
Lam Thành Trung không thể vào khuê phòng Lam Linh, liền đứng trước cửa phòng Lam Linh, bộ dáng muốn nói lại thôi.
Lam Trí Thân nhíu mày, trong nội tâm mơ hồ có một loại dự cảm xấu, lập tức nhấc chân đi tới cửa gian phòng, nhìn về phía Lam Thành Trung, "Đến cùng có chuyện gì?"
"Lão gia, kiệu hoa Hàn vương gia tới đón đâu đã đến cửa phủ, nhưng là..." Lam Thành Trung nói rồi dừng lại một chút, vụng trộm xem xét Lam Trí Thân, thấy lông mày lão gia nhà mình quả nhiên nhăn càng chặt hơn.
"Nhưng mà cái gì? Vì sao cứ ấp a ấp úng?" Trong nội tâm Lam Trí Thân dự cảm xấu kia càng mãnh liệt, thanh âm càng thêm tàn khốc.
"Nhưng là Hàn vương gia không có tới, mà là thị vệ của hắn Triêu Dương thay thế hắn tới đón đâu."
Lam Thành Trung nói một hơi xong, nhanh chóng rụt cổ một cái, chờ nhà mình lão gia lôi đình chi nộ.
Quả nhiên, Lam Trí Thân nghe xong lời nói Lam Thành Trung, trong nội tâm lập tức tức giận không kềm được, Yến Kinh Hàn cho một thị vệ đến đón dâu, rõ ràng chính là đánh vào mặt của hắn, là đang cố ý nhục nhã Lam tướng phủ hắn!
Lúc này, Ôn nương cũng đã đi tới bên cạnh Lam Trí Thân, ôn nhu khuyên nhủ: "Lão gia, nói không chừng là Hàn vương gia có việc trì hoãn, sợ lầm giờ lành mới để cho thị vệ Triêu Dương thay thế hắn đón đâu, lão gia sao không đi ra cửa phủ để hỏi cho cẩn thận?"
Lam Trí Thân nhẹ gật đầu, hắn muốn nhìn một chút Yến Kinh Hàn tìm ra lý do gì mà không đến đón dâu!
Lam Trí Thân đang muốn nhấc chân ra phía bên ngoài phòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng quay đầu lại, đối với mọi người trong phòng nói: "Chuyện ngày hôm nay, ai cũng không được nói ra ngoài một chữ!" Lam Trí Thân không muốn bởi vì Lam Linh mất trí nhớ, tính tình thay đổi mà làm cho hôn sự giữa nàng cùng Yến Kinh Hàn mang đến bất luận biến cố gì.
"Là." Mọi người đáp một tiếng.
"Linh nhi, người khỏi đi từ đường, ngươi và ta đi cửa phủ một lúc."
Lam Trí Thân mặc dù rất tức giận đối với Yến Kinh Hàn khi không tự mình đến đón dâu, nhưng theo ý hắn, chuyện này cùng so sánh với Lam Linh có thể thuận lợi gả cho Yến Kinh Hàn đều là chuyện nhỏ, việc cấp bách bây giờ chính là phải làm cho Lam Linh thuận lợi trôi chảy lên kiệu hoa, đi từ đường dâng hương cho liệt tổ liệt tông không cần bọn họ phải khổ tâm tính kế trọng yếu, có thể thoát là thoát.
Lúc này, Lam Linh tương đối phối hợp, được Thu Diệp đỡ đứng lên, đi theo sau lưng Lam Trí Thân, bất quá, Lam Linh đối với sự kiện Yến Kinh Hàn không đến đón dâu rất cao hứng phi thường, xem ra không phải chỉ mình nàng không muốn a, người nào đó cũng không muốn nha, cái này tốt hơn nhiều.
← Ch. 010 | Ch. 012 → |