← Ch.01 | Ch.03 → |
Cô gái kia nghe được đầu óc lập tức choáng váng gật đầu liên tục.
"Tôi sẽ giới thiệu cho tiểu thư một vị huấn luyện viên thể hình có nhiều kinh nghiệm, xin tiểu thư chờ một chút." Cô gái đứng ở chưởng quầy nói xong rồi quay sang đồng nghiệp bên cạnh hỏi: "Hôm nay trong công ty ngoại trừ Tony còn có ai không?"
"Minh Mỹ đã xin nghỉ một tháng để kết hôn, Tiểu Cương thì có một cuộc họp ở tổng công ty, Thiên Đảo xin nghỉ phép đến Ha-oai thư giãn, phải mấy ngày nữa mới có thể trở về."
"Có phải chỉ có một mình Tony ở đây?" Cô có chút khó xử, "Tony đã hẹn trước rồi phải không, cũng đã sắp xếp lịch trình?"
"Hình như... đúng là vậy." Người nọ vội vàng lật sổ tay các cuộc hẹn.
Tuy rằng các cô nhỏ giọng nói chuyện, nhưng mà cô gái đang đứng ngoài cửa có thể nghe được tất cả những lời đó, đôi mắt ban đầu vốn tràn đầy hy vọng nhanh chóng u ám, hướng về phía cửa đi một bước ý định rời khỏi nơi này.
"Tiểu thư, xin chờ một chút." Cô gái đứng ở trưởng quầy vội vàng gọi cô lại. A Nhã Mỹ làm chức trưởng quầy là trung tâm trao đổi với khách hàng có một quy tắc luôn phải tuân thủ: Tuyệt đối không thể để cho khách hàng bước vào cửa mà với tay không đi ra."Xin để tôi đi coi một chút, xem có thể sắp xếp hay không."
"Không, không, tôi nghĩ ngày khác tôi trở lại là được rồi." Khách hàng hướng về phía cửa bước đi nhanh hơn.
Cô gái đứng ở trưởng quầy vội vàng ngăn cản, "Xin tiểu thư đừng gấp, thật ra các huấn luyện viên của chúng tôi thường xuyên có thời gian rảnh rỗi, chẳng qua là có đôi khi họ phải lấy thời gian đó để đi chăm sóc khách hàng đặc biệt." A Nhã Mỹ làm ở trung tâm trao đổi với khách hàng, không thể quên quy tắc thứ hai: Bất kể gặp phải điều gì khó khăn, đều phải dốc hết sức thuyết phục khách phải bỏ tiền ra cho công ty của mình.
"Tôi nghĩ mình vẫn chưa đạt đến cấp độ khách hàng được chăm sóc đặc biệt." Cô gái chạy tới cửa.
Đang lúc cô gái ở trong quầy vô cùng lo lắng thì từ bên ngoài có tiếng động cơ xe dội lại, một chiếc Porche màu xám bạc ngừng lại. Từ trong xe một người bước xuống, ánh mắt mọi người trong tiệm vội vàng sáng lên.
"A Nhã của chúng ta như thế nào lại có thể để cho khách hàng phải chạy đi mất?" Giọng nói lười nhác mang theo ba phần ý cười truyền vào bên trong cửa tiệm.
Cô gái vừa nâng mắt lên nhìn, lập tức thấy một gương mặt đẹp không tì vết xuất hiện ở trước mắt. Nếu không phải nghe được giọng nói nam tính cùng trong trẻo của nam nhân, nhìn hắn đẹp đến mức nhu mì mềm mại trên mặt còn mang theo ba phần không đứng đắn, tên này nhất định sẽ khiến cho người khác hiểu lầm giới tính của hắn.
"Tam thiếu, hôm nay làm sao lại có thời gian rảnh mà đến đây?" Nhân viên cửa hàng đều chạy ra khỏi cửa vui vẻ chào hỏi hắn.
Người được gọi là "Tam thiếu" lộ ra nụ cười làm điên đảo chúng sinh, "Vừa vặn quay phim xong được nghỉ ngơi một chút, trong lúc rãnh rỗi nên đến cửa tiệm xem thử."
"Tam thiếu bộ phim lần trước thật là đặc sắc, chúng tôi đều đến phim trường cổ vũ." Nhân viên cửa hàng là nhóm sắc nữ nhiều chuyện, chỉ e nịnh bợ sai chỗ rồi.
Ánh mắt Tam Thiếu sắc bén, thấy một khách hàng đang định đi ra ngoài, liền cất tiếng hỏi: "Xin hỏi tiểu thư muốn khóa học sẽ như thế nào? Tôi giúp được gì cho tiểu thư chứ?"
"Không cần không cần." Cô gái cũng không quay đầu lại.
Tam thiếu nghiêng người một cái, chân dài bước đến che chắn ở trước mặt cô gái đó, "Trung tâm của chúng tôi xưa nay làm ăn đều rất chân tình, tuyệt đối không lừa già gạt trẻ, bản thân tôi chính là biểu tượng quảng cáo cho trung tâm này, tiểu thư có điều gì không tin hay không hài lòng về sự phục vụ của chúng tôi sao?" Hắn vô cùng tự nhiên kéo tay của cô gái trong nháy mắt đem cô gái quay lại đứng trong đại sảnh.
"Ngón tay của tiểu thư rất đẹp, từ tay của một người có thể đoán được dáng vóc của người đó, tôi đoán chắc rằng khung xương của tiểu thư thuộc loại thon dài đầy đặn." Hắn không ngừng đánh giá từng bộ phận trên người cô gái đó, để ý thấy hai má lộ ra bên ngoài khăn choàng cổ của khách hàng đã ửng hồng từ lâu.
Mà cô gái đứng ở quầy trưởng trong đại sảnh cũng đã đi đến chỗ hắn, khẽ nói: "Tam thiếu, trong công ty hiện tại không có đến mấy vị huấn luyện viên, chỉ có một mình Tony, cho nên..."
"Lịch hẹn của Tony cũng đã đầy?" Tam thiếu nhíu mày, "Tôi nhớ rõ tháng trước anh ta là người nhàn rỗi nhất."
"Vốn là rất rãnh rỗi, nhưng mà cuối tháng trước đột nhiên Tôn Thái Tháo mãnh liệt yêu cầu đổi huấn luyện viên mới, Minh Mỹ liền giao việc đó cho Tony, cho nên bây giờ anh ta liền bận rồi."
"Nhiều người cũng không đến mức không có thời gian rãnh rỗi chứ?" Tam thiếu cầm lấy sổ sách ghi cuộc hẹn, tùy ý nhìn qua một chút, "Thứ bảy chủ nhật không phải anh ta không có cuộc hẹn nào sao?"
"Thứ bảy chủ nhật Tony luôn nghỉ ngơi."
"Buồn cười, anh ta nhận tiền lương của công ty, đương nhiên phải làm việc vì lợi ích của công ty, cái này gọi là làm công ăn lương, hết lòng vì công việc." Hắn cầm lấy một hợp đồng đưa đến trước mặt cô gái, cười hiền hòa hỏi: "Xin hỏi tiểu thư muốn học chương trình như thế nào?"
"Giảm... Tập thể hình." Cô gái nuốt xuống một ngụm nước bọt, hơi lùi về phía sau một bước.
Hắn quan sát biểu hiện thoáng qua của cô, "Xem tình hình trước mắt của tiểu thư, trước nên học chương trình tập luyện cho cơ thể cân đối sau đó tập thể hình cho hai bên hoàn hảo hơn. Bình thường tiểu thư có thích vận động hay không?"
"Không, không thích."
"Như vậy thì cứ dựa theo kế hoạch tôi vừa nói, đó là một kế hoạch rất tốt cho thân hình tiểu thư." Hắn vừa nói vừa cầm lấy hợp đồng ở trên, "Nếu như ngày đầu tiên vận động thể hình quá nhiều, đối với người bình thường không vận động mà nói gây ra tổn thương rất lớn cho cơ thể, vận động nhất định phải tiến hành theo kế hoạch phù hợp mới đạt được hiệu quả cần thiết. Mặt khác, về phương diện ăn uống có phải là tiểu thư thích ăn vặt hay không?"
"Đúng vậy."
"Như vậy, hội của chúng tôi sẽ cung cấp cho tiểu thư một cuốn sách chế độ ăn do chuyên gia dinh dưỡng viết dành riêng cho những người tập thể hình, mỗi ngày tiểu thư nhất định phải ăn theo khẩu phần sách hướng dẫn, đồ ăn vặt là phải bỏ, nhất là những thực phẩm có nhiệt độ cao."
Mắt thấy điều khoản trên hợp đồng đều bị hắn nói ra hết, cuối cùng cô gái vội vàng nói: "Tôi, tôi cũng không phải là gầy ngay lập tức được, chỉ là đến đây hỏi ý kiến một chút."
"Ngày hôm nay tiểu thư lựa chọn đi đến trước cổng trung tâm tập thể hình A Nhã, có phải hay không trong nội tâm đã trải qua biết bao nhiêu lần đấu tranh mãnh liệt?" Tam thiếu vẫn cười nhẹ nhàng yếu ớt, "Nếu như hôm nay tiểu thư đi ra khỏi đây, chẳng lẽ còn muốn trải qua bao nhiêu lần đấu tranh lần nữa rồi mới thực sự quyết định tập thể hình theo như kế hoạch, như vậy chính là đã làm trễ tuổi thanh xuân tươi đẹp của bản thân, đối với giới nữ thời gian quý giá nhất chính là từ mười sáu đến ba mươi tuổi, còn mười năm sau chỉ là ngắm cảnh mà thôi, nếu như bỏ lỡ đoạn thời gian hoàng kim này, về sau có làm theo kế hoạch cũng không còn kịp nữa, cái còn lại chỉ là hối hận mà thôi."
Vừa dứt lời, hắn đã xem hợp đồng để lên trước mắt cô, mặt trên đã điền đầy đủ thông tin, bây giờ chỉ cần ký tên là xong.
"Hi vọng công ty của chúng tôi có thể làm cho tiểu thư hài lòng và vui vẻ." Hắn không để cho cô có bất cứ cơ hội để từ chối.
Cô gái nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng, rồi nhìn lên hắn, "Trung tâm của các người đều làm việc với phong cách vậy sao?"
"Đây chỉ là phong cách làm việc của cá nhân tôi, như thế nào? Tiểu thư không hài lòng ở điểm nào sao?" Hai chân thon dài của hắn khoát lên nhau, ngồi xuống giữa ghế sô pha, tư thế an nhàn lại tao nhã.
Cô gái lập tức cau mày một chút, vẻ mặt cùng con ngươi hiện lên vài tia khẽ đánh giá người trước mặt, "Tôi cho rằng nên cảm ơn Tam Thiếu làm ăn không hề tốn sức cái gì cũng đều không hiểu lại là một công tử ca, không nghĩ đến một người làm ăn như anh cũng có một bộ dáng như vậy."
Cô nhận ra hắn, hắn cũng không cảm thấy quá kỳ lạ, hắn chính là một Su¬per¬star. Vô luận là ở trên sân khấu, hay giao tiếp bên ngoài xã hội, "Tạ Tử Hiên" ba chữ thật giống như một nhãn hiệu vàng, treo ở nơi nào cũng làm lấp lánh nơi đó.
"Cảm tạ tiểu thư khen ngợi." Hắn vẫn mỉm cười, mỉm cười chính là tuyệt chiêu quyến rũ lợi hại nhất mà hắn có. Ở trên những tấm poster đều là ảnh hắn lộ ra nụ cười mê hoặc, làm cho nhiều cô gái điên cuồng lao vào yêu thích, trong đó không thiếu gì bạn tốt bỗng chốt trở mặt thành thù. Hàng năm mỗi lần tổ chức đại hội sân khấu điện ảnh, toàn bộ Châu Á bốn phương tám hướng đều chạy tới rạp chiếu phim Fans càng giống như sóng thần cuồng cuồng dâng đến. Nếu như ai có thể đến gần và cùng hắn "Âu yếm", ngày hôm sau lập tức trở thành chủ trang web được nhiều người truy cập nhất, à không là một nữ nhân kiêu ngạo!
Hắn người được xưng là có đôi mắt đẹp nhất Châu Á hôm nay lại dùng đôi mắt lấp lánh kia để nhìn chằm chằm vào cô gái trước mắt, ánh mắt sáng đến nỗi có thể đem nửa đêm biến thành ban ngày.
Cô gái cũng rất lịch sự nở một nụ cười rồi hỏi ngược lại hắn: "Nếu như tôi không ký hợp đồng, có phải Tam Thiếu sẽ không để cho nhân viên mở cửa cho tôi phải không?"
Ban đầu nhìn bộ dáng của cô gái trước mắt này luôn sợ sệt né tránh cứ tưởng rằng trời sinh đã nhát gan, không nghĩ tới nhìn bề ngoài như người dễ bị lừa gạt nhưng lại nhanh mồm nhanh miệng đến như vậy.
"Công ty chúng tôi dĩ nhiên sẽ không bắt ép buộc khách hàng phải làm những việc không muốn, nhưng mà tất cả nhân viên trong công ty chúng tôi đều là những người toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì khách hàng". Không biết hắn cố ý hay vô tình mà lại lần nữa vừa nói vừa thầm đánh giá dáng người của cô gái sau lớp áo khoác rộng lớn, "Chúng tôi tin tất cả các cô gái đều mong muốn mùa hè được mặc váy ngắn, với bộ dạng vô cùng xinh đẹp và tự tin mà bước đi trên đường. Tiểu thư có dáng người cao gầy, hoàn toàn có thể trở thành tiêu điểm của mọi người".
Cô cắn mạnh răng, hắn nói ra điều này đúng là như chém một nhát trong lòng cô. Thật ra bây giờ cô đã trở thành "tiêu điểm" trong mắt mọi người rồi, chẳng qua là mọi người khi nhìn thấy cô đều sẽ có suy nghĩ, cô gái này nhất định hết ăn lại nằm, nếu không làm sao có thể béo như vậy? Nhưng thật ra cô... Ài, cô chính là điển hình của kiểu người hết ăn lại nằm.
Cô cầm lấy chiếc bút trên bàn, vô cùng bất đắc dĩ mà kí tên lên hợp đồng, hôm nay cô tới đây vì điều gì? Không phải là vì thay đổi hình tượng sao, làm cho mình khôi phục hình dáng xinh đẹp như ngày xưa?
Cảm thấy nóng nên khiến người cô có chút bực bội, cô liền thuận tay kéo khăn choàng ở trên cổ xuống, lộ ra một khuôn mặt tròn trịa mặc dù có chút biến dạng, nhưng ngũ quan vẫn vô cùng xinh đẹp, khiến ánh mắt Tam Thiếu ngừng lại một chút. Sao hắn cảm thấy có chút quen mắt? Giống như đã từng gặp qua ở đâu rồi? Hắn bĩnh tĩnh lại, đợi đối phương ký tên xong liền vươn tay ra, "Cảm ơn cô đã tin tưởng trung tâm". Hắn nhìn thoáng qua tên đối phương trên hợp đồng: Tần Linh, "Tần tiểu thư, hy vọng sự phục vụ của trung tâm chúng tôi sẽ khiến cho cô hài lòng".
"Tôi vô cùng mong đợi". Tại quầy thanh toán, sau khi trả chi phí cho tháng đầu tiên xong, Tần Linh đứng lên, "Xin hỏi tôi có thể gặp mặt huấn luyện viên tập thể hình trước được không?"
"Đương nhiên có thể". Nhân viên quầy lễ tân vội vàng trả lời, loại chuyện nhỏ nhặt này tất nhiên không cần phiền đến Tam Thiếu phải làm, "Mời tiểu thư theo tôi đi đến đằng sau phòng khách quý".
Vừa rồi lúc quẹt thẻ, cô trộm liếc qua số tiền phải trả, Tam Thiếu ra tay thật đúng là tàn nhẫn, có thể khiến đối phương chọn phần học có chi phí cao nhất, mà vị Tần tiểu thư này cũng không có một chút thắc mắc, có thể thấy được là người xuất thân giàu có, chi tiêu không phải là vấn đề lớn, điều này khiến cho một nhân viên làm việc như cô không khỏi thở một hơi nhẹ nhõm. Điều thứ ba của Trung tâm tập thể hình A Nhã: Phải làm mọi cách để khách hàng chi tiền càng nhiều càng tốt.
Tạ Tử Hiên đi theo phía sau, quan hệ cá nhân của hắn với Tony từ trước đến nay rất tốt, mục đích lần này tới đây là muốn cùng Tony nói chuyện phiếm."Tiểu tử Tony kia đang bận cái gì?"
"Vừa rồi Tôn phu nhân đến đây, Tony chắc là đang hướng dẫn Tôn phu nhân vận động thể hình."
Quả nhiên như vậy, ở trong phòng tập thể hình rộng lớn, Tôn phu nhân dáng người tròn như heo không ngừng thở dốc đi bước nhanh trên máy chạy bộ, đứng ở bên cạnh là một người đàn ông trẻ tuổi thân hình rắn chắc vai rộng, eo hẹp, chân dài đang vịn tay chỗ đồng hồ của máy chạy bộ, trò chuyện cùng Tôn phu nhân.
"Tony, Tam Thiếu đã đến". Nhân viên quầy lễ tân cũng rất biết phân biệt nặng nhẹ, trước tiên phải thông báo ông chủ đến rồi tính sau.
Tony vừa quay đầu lại, hắn vốn dĩ cũng là một mỹ nam, mang trên mình dòng máu con lai, hốc mắt sâu, dáng người đẹp đẽ, nhưng mà khi mở miệng ra nói chuyện thanh âm nũng nịu khiến cho Tần Linh thiếu chút nữa là té ngã.
"Tam Thiếu à, tại sao cậu lâu như thế mới tới một lần? Công ty lời hay lỗ cậu cũng không biết, cứ để bọn cấp dưới làm ẩu". Đôi tay xếp hình hoa lan chỉ cứ nhoáng qua nhoáng lại trước mắt Tần Linh, mà cái thân hình to lớn kia rõ ràng đang nhào vào lòng Tạ Tử Hiên.
"Gần đây tôi bận rộn nhiều việc, cậu lại độc ác trách tôi trước, tại sao không nói là sẽ không tới phòng studio xem đoàn của tôi? Làm cho tôi phải mỏi mắt trông chờ cậu". Tạ Tử Hiên vui vẻ cùng hắn đùa giỡn. Trong lúc không chú ý, hắn dường như cảm giác được chung quanh có người đang dùng ánh mắt cổ quái nhìn bọn họ, liền nhìn thấy vị khách hàng vừa kí hợp đồng kia đang nhìn chằm chằm hắn, trong mắt đối phương rõ ràng viết một câu -- thì ra ngươi là người đồng tính, thật buồn nôn.
Khóe miệng của hắn thoáng run rẩy, đẩy Tony ra, "Vị Tần tiểu thư này là khách hàng mới của cậu".
"Hả? Cái gì? Nhưng gần đây tôi không có thời gian rảnh mà". Tony há miệng, đấm Tạ Tử Hiên một quyền, "Cậu thật xấu xa, cố ý tìm rắc rối cho người ta".
Toàn thân Tần Linh rét run, nếu lúc này có gió thổi qua, cô sẽ cúi xống nhặt da gà rơi xuống đất.
"Cậu không phải rất rảnh rỗi sao? Thứ bảy chủ nhật đều không có việc để làm". Tần Tử Hiên vạch trần trò lừa bịp của Tony, "Đừng nói với tôi là cuối tuần cậu đã có hẹn, Tiểu Cương đi họp ở tổng công ty rồi, ít nhất phải một tháng mới có thể trở về".
"Tôi nói những ông chủ như cậu đúng là đáng ghét nhất, không ngừng tăng cường công việc cho người ta còn muốn chia lìa đôi uyên ương của họ". Tony không kiêng nể phàn nàn, hoàn toàn không để ý ánh mắt người xung quanh. Nhưng mà cũng lạ, mọi người ở đây ngoại trừ Tần Linh, kể cả Tôn phu nhân đang có mặt ở đây, không ai có biểu hiện gì bất thường cả giống như đã quen với cách nói chuyện như vậy của Tony.
Tôn phu nhân vừa thở vừa trêu ghẹo nói: "Tony à, cái này là báo ứng, ai bảo cậu không chịu sắp xếp cho tôi tập thể hình vào chủ nhật cơ, hiện tại có người thay tôi phạt cậu".
Tony oan ức đi đến trước mặt Tần Linh, vươn tay nói: "Xin chào, tôi là huấn luyện viên của cô-Tony, xin được ra mắt làm quen".
Cô do dự nhìn bàn tay "lan hoa chỉ", cuối cùng cũng vươn tay ra.
"Nên xưng hô với tiểu thư như thế nào?".
"Tần Linh". Tạ Tử Hiên trả lời thay cô."Hợp đồng của Tần tiểu thư là do đích thân tôi trao đổi, có lẽ Tần tiểu thư đối với chúng ta còn chút nghi ngờ, cho nên phải xem bản lĩnh của cậu rồi Tony, nghĩ xem làm cách nào để giữ Tần tiểu thư ở lại trung tâm chúng ta lâu dài."
"Không có vấn đề, cứ tin tưởng ở tôi". Tony ném cho Tạ Tử Hiên một cái nhìn quyến rũ, rồi nói với Tần Linh: "Tần tiểu thư có thể đến phòng bên cạnh không? Tôi muốn để cho bác sĩ kiểm tra toàn diện cơ thể cô".
Thẻ đã quẹt, tiền đã vào túi người ta, bây giờ cô đã trở thành cá trên thớt mặc cho người ta chém giết. Cũng không biết tại sao mình lại có thể hồ đồ kí hợp đồng như vậy, thật sự là cô có cảm giác như đang trên thuyền giặc.
Chuyện đến nước này, Tần Linh chỉ có thể làm theo lời chỉ dẫn của đối phương mà thôi.
← Ch. 01 | Ch. 03 → |