← Ch.09 |
Đoàn Úy Kì lạnh lùng nói:"Lăng tiên sinh quan tâm, tôi xin nhận."
Lăng Tiêu Nhiên nhún nhún vai, cúi đầu mở hợp đồng ra, cẩn thận nhìn, sau khi xem xong, lại quang hợp đồng một bên cho luật sư cố vấn của hắn
Hắn luôn luôn là một người cẩn thận, khi kí hợp đồng đều mang theo một vị luật sư tin cậy cố vấn, tránh cho sau này vì không có kiến thức pháp luật mà sa vào cạm bẫy, nhưng hợp đồng này cũng làm hắn có thêm một phần thiện cảm với Đoàn Uý Kì, hắn còn tưởng người này sẽ vì chuyện của Tiểu Vũ mà cự tuyệt lợi ích của công ty, thậm chí hạ lệnh đối phó Lăng thị tập đoàn. Hiện tại nhìn lại, xem ra người này đúng là công tư phân minh
Luật sư cố vấn đọc rõ ràng hợp đồng từ đầu tới đuôi, sau đó mới trả lại cho lão bản nhà mình, "Lăng tiên sinh, hợp đồng này không có vấn đề."
"Nếu vậy, Đoàn tiên sinh, chúng ta ký đi."
Vừa ký xong, Đoàn Úy Kì liền đứng dậy muốn ly khai, nhưng Lăng Tiêu Nhiên đương nhiên không chịu buông tha hắn, hôm nay trừ kí hợp đồng ra, hắn còn có một nhiệm vụ quan trọng chưa hoàn thành, nếu cứ như vậy trở về, không chỉ tiểu muội bảo bối, cả hai cái đệ đệ cũng không tha cho hắn
Hắn vội vàng cao giọng kêu:"Đoàn tiên sinh, có thể cùng tôi nói chuyện không?"
Đoàn Úy Kì dừng lại, đầu cũng quay lại quăng ra một câu."Ngài cho rằng chúng ta còn có chuyện gì sao?"
Nếu không phải hắn tu dưỡng đủ hảo, hiện tại chắc chắn sẽ cho tên hổn đãn này mấy quyền!
"Không chịu?" Lăng Tiêu Nhiên mỉm cười, "Nguyên lai Đoàn Uý Kì tôi quen là một người nhát gan, cả một chút dũng khí nói chuyện cũng không có."
Đoàn Úy Kì vẫn không xoay người, cười lạnh một tiếng."Lăng Tiêu Nhiên, nếu ngài muốn khích tướng tôi, vậy thì ngài thất bại rồi. Dù sao cũng nể tình quen biết, có gì muốn nói thì nói nhanh đi, tôi còn chuyện phải làm."
Lăng Tiêu Nhiên bảo luật sư đi trước, sau đó mới đi đến cạnh Đoàn Uý Kì. Khóe môi nở nụ cười quỷ dị, "Không bằng chúng ta tìm một chỗ yên lặng để nói, dù sao có một số việc có vẻ tư mật, tôi nghĩ Đoàn tiên sinh cũng không muốn cho người khác biết."
Đoàn Úy Kì lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, "Tốt, ban công, ban công của công ty tôi chính là nơi yên lặng."
"ok, tôi không ngại." Hai người đi lên tầng ban công cao nhất trên công ty, ở trong thang máy, hai người một câu cũng không nói, cho đến khi đứng trên ban công, Lăng Tiêu Nhiên đột nhiên đánh mạnh vào mặt Đoàn Uý Kì một cái, một quyền mạnh làm Đoàn Uý Kì lảo đảo
"Quân tử có thù phải báo là nguyên tắc sinh tồn của tôi, cái quyền này là trả lại cho ngài, thế nào? Tư vị cũng không tệ lắm đi."
Lăng Tiêu Nhiên nhìn hắn từ trên cao xuống, ánh mắt khiêu khích thành công khơi dậy ý chí chiến đấu của Đoàn Uý Kì
Hắn nhảy lên, giống như một con mãnh hổ xổ lồng đánh mạnh về phía đối phương, cùng tình địch đánh nhau. Hai nam nhân hoàn toàn từ bỏ thân phận và hình tượng của mình, một người muốn lấy lại công đạo cho muội muội mình, một người lại muốn đánh tình địch cho hả giận
Cho đến khi hai người không còn khí lực để đánh nữa mới ngừng lại, im lặng nằm xuống
Hai nam nhân cùng nhìn lên bầu trời xanh thẳm, Đoàn Úy Kì hổn hển mở miệng.
"Như thế nào? Biết cô ấy đã là của ta nên mới thấy không thoải mái?"
Trực giác cho hắn biết đối phương vì nguyên nhân này nên mới đánh nhau với hắn, nhưng nghĩ đến Hà Duyệt Vũ, tâm hắn lại đau thắt lại
Hắn thật sự không thể nghĩ một người có nụ cười thiên chân cùng một người dối trá có thể dung hoà làm một, nếu không phải tự mình chứng kiến tất cả, vô luận thế nào hắn cũng không tin nỗi
Lăng Tiêu Nhiên phốc xích cười, cố gắng nghẹn cười mở miệng."Mười lăm năm trước, muội muội tôi bị người ta bắt cóc, sau khi em ấy được cứu về, phụ mẫu tôi sợ chuyện này lại tiếp diễn, liền đem Lăng Duyệt Vũ đổi thành Hà Duyệt Vũ, cũng nghiêm mật phong tỏa tin tức Lăng gia còn một nhi."
"Anh nói cái gì?!" Đoàn Úy Kì đột nhiên ngồi xuống, kêu to một tiếng
Lăng Tiêu Nhiên oai đầu nhìn bộ dáng khiếp sợ của hắn, nụ cười trên mặt càng sâu, "Chẳng lẽ Tiểu Vũ cho tới bây giờ cũng chưa từng nói, em ấy có ba ca ca bá đạo sao?" Đoàn Úy Kì cảm thấy như sét đánh ngang tai, nghĩ lại, nữ nhân kia xác thực từng nói về ca ca của mình, nhưng là...... Ngay lúc đó hắn chỉ cảm thấy nàng đang nói dối gạt người, hoàn toàn nghe không vào.
Ông trời! Hắn bỏ qua cái gì? Hay là chuyện lúc trước chỉ là hiểu lầm? Hắn cẩn thận nhớ lại hết thảy, đột nhiên nhớ tới một chi tiết, "Nhưng Tiểu Vũ gọi anh là đại thiếu, không gọi là đại ca?"
"Đúng vậy, em ấy gọi ta là đại thiếu, vì chúng ta sợ trước mặt người khác xưng huynh muội sẽ bị lộ, cho nên trước mặt người ngoài, em ấy đều sắm vai người hầu Lăng gia, cho nên mới gọi là đại thiếu nhị thiếu, tuy có chút uỷ khuất nhưng vì an toàn của em ấy, không thể không như thế." Hắn buồn cười giải thích.
"Gặp quỷ!" Đoàn Úy Kì phẫn nộ thấp rủa một tiếng.
Không nghĩ tới thông minh như hắn, cư nhiên lại phạm vào sai lầm này, xem ra công tác giữ bí mật của Lăng gia đúng là kín đáo, ngay cả hắn cũng không ngờ tới
Hắn trừng mắt nhìn Lăng Tiêu Nhiên."Tiểu Vũ hiện tại ở đâu?"
Lăng Tiêu Nhiên nhếch miệng cười, "Bệnh viện."
"Bệnh viện?" Anh lập tức nhíu mày, "Sao cô ấy lại ở bệnh viện?" Anh lo lắng nắm áo đối phương, "Nói cho tôi biết?"
"Đoàn Úy Kì, tôi thấy anh nên kiềm chế thái độ của mình, bởi vì nếu anh cứ dùng thái độ này, Lăng gia chúng tôi sẽ đưa anh vào danh sách không thể tiếp xúc đó"
"Đáng chết, tôi hiện tại không muốn nói những thứ đó, mau nói Tiểu Vũ đang ở bệnh viện nào? Sao cô ấy lại nằm viện?"
"Được rồi, nhìn bộ dáng anh thực đáng thương ......" Anh chậm rãi vỗ vỗ bụi trên người."Ngày hôm qua, đang ăn sáng đột nhiên em ấy té xỉu, sau đó tôi đưa em ấy đến bệnh viện, kết quả......"
"Kết quả thế nào?" Đoàn Úy Kì sắp điên rồi, người này rõ ràng là đang chỉnh anh
"Kết quả...... Bác sĩ nói em ấy mang thai." Anh rốt cục cũng tuyên bố đáp án, sau đó nhìn Đoàn Úy Kì biến thành một pho tượng, anh đẩy hai tay đang nắm áo mình ra, chậm rãi đứng lên, sửa sang lại quần áo một chút, sau đó dùng chân đá pho tượng kia, làm người nào đó còn đang mơ mộng thức tỉnh
"Vì cam đoan Tiểu Vũ có thể sinh một cục cưng khoẻ mạnh, tôi quyết định cho em ấy nằm viên hai ngày, kiểm tra toàn thân, uy, đứa nhỏ của Tiểu Vũ của ai tôi không cần nói cho anh biết luôn đi?" Đoàn Úy Kì dùng tay nhéo mạnh lấy đùi mình, đau quá, thật sự không phải là mơ sao?
Anh giống như bị kích thích nhảy dựng lên, "Tiểu Vũ thật sự mang thai sao?"
Lăng Tiêu Nhiên nhíu mày, "Anh hoài nghi?"
"Nhất định tôi là ba ba của đứa nhỏ trong bụng Tiểu Vũ!"
Đoàn Úy Kì trừng mắt nhìn anh một cái, "Anh còn chưa nói cho tôi biết Tiểu Vũ nằm ở bệnh viện nào."
Lăng Tiêu Nhiên cười hắc hắc, nâng tay đặt lên bờ vai của anh, hình tượng vương tử không còn sót lại chút gì."Nếu muốn làm muội phu của tôi, ít ra cũng phải kêu tôi một tiếng "anh" chứ"
Muốn kết hôn với lão bà nào có dễ dàng như vậy, anh cũng không ngẫm lại Lăng Tiêu Nhiên là lúc công bố ai cúi đầu trước ai
Nhưng vừa dứt lời, dưới hàm lại truyện đến 1 trận đau điếng, Lăng Tiêu Nhiên lui vài bước, lấy tay che cái cằm bị đánh lén
"Hảo tiểu tử, còn dám đánh anh!" Đoàn Úy Kì tà ác nhìn anh một cái, "Hiển nhiên tới một mức độ nào đó, anh đã quá xem thường khả năng của tôi rồi"
Nói xong, anh lấy điện thoại ra, gọi đến 1 dãy số, "Phong Dục, cho cậu mười phút, giúp tôi tìm bệnh viện đang chứa bệnh nhân tên Hà Duyêt Vũ."
Sau đó, đầu tiên là truyền đến câu trả lời của Phong Dục, không bao lâu, khuôn mặt tuấn tú của Đoàn Uý Kì ánh lên 1 tia tự tin, "Tốt, tôi đã biết." Buông di động ra, anh thị uy nhìn Lăng Tiêu Nhiên một cái, "Bệnh viện tổng hợp quốc tế, phòng hạng nhất 408." Nói xong, khốc khốc xoay người rời đi.
Lăng Tiêu Nhiên bị bỏ lại vừa buồn cười vừa tức giận, tên tiểu tử này, thật sự là cùng tám năm trước giống nhau như đúc!
"Tiểu muội, ngoan, uống canh gà trước, đây là mai di hầm riêng cho em, dì nói phụ nữ có thai uống cái này là bổ nhất." Lăng gia nhị thiếu tay nâng một chén cháo đến trước mặt muội muội mình, bộ dáng thoạt nhìn như 1 nô tài
Bảo bối muội muội không chịu phá đứa nhỏ, anh làm nhị ca chỉ có thể biến thành bảo mẫu tạm thời
"Không muốn, hôm qua người ta đã uống nhiều rồi." Hà Duyệt Vũ phi thường bài xích với hương vị của canh gà, cô cắn một miếng mạnh trong quả táo, xoay người nhìn tam ca, "Tam thiếu, ta muốn xem phim, ngươi giúp ta để CD vào."
Lăng gia tam thiếu cũng như nô tài, sủng nịch tiêu sái đến trước ti vi, "Hảo, ngươi muốn xem bộ nào?"
"Cái nào cũng được." Phân phó xong Tam ca, cô lại xoay đầu trở về, "Nhị thiếu, ta muốn ăn sôcôla!"
"Hảo......" Thanh âm vừa xuất hiện không bao lâu, một miếng sô cô la liền đi vào miệng cô
Tuy rằng bị Đoàn Úy Kì hiểu lầm là bạn gái đại ca làm cô khóc hết mấy ngày, nhưng sau khi được đại ca khuyên nhủ, cô cũng đã lạc quan trở lại
Loại hiểu lầm này rất dễ giải thích, huống chi trong bụng cô đang có cục cưng, cô không tin Đoàn Uý Kì không dám cưới cô!
Hừ hừ, cô đã tính toán rời, chờ hiểu lầm được gỡ bỏ, Đoàn Úy Kì nhất định sẽ quay đầu cầu xin tha thứ, đến lúc đó cô sẽ làm bộ làm tịch tra tấn anh một chút, nếu không cô sẽ rất mất mặt
Đang miên man suy nghĩ, cửa phòng bệnh bị người ta dùng sức mở ra, Đoàn Úy Kì giống như điên vọt vào
"Tiểu Vũ......" Anh gọi tên Hà Duyệt Vũ, chạy đến bên giường, lúc đang muốn ôm cô, trước mắt anh lại xuất hiện hai tên ôn thần
Lăng Quân Nhiên cùng Lăng Vĩ Nhiên hai mắt lộ ra hung quang trừng mắt nhìn anh, Lăng Quân Nhiên mở miệng trước."Đoàn Úy Kì, lá gan của ngươi không nhỏ, huynh đệ chúng ta còn chưa tìm ngươi tính toán, ngươi đã tự đi vào." Vì cùng chiến đấu trên thương trường, lẫn nhau đều đã biết mặt đối phương, cho nên Lăng gia huynh đệ cùng Đoàn Úy Kì có thể xem như quen biết.
"Lão Nhị, còn nói gì nữa, đánh trước nói sau!" Lão Tam tính tình nóng nảy, vừa nói xong liền đánh đến. Dám khi dễ tiểu công chúa của LĂng gia bọn họ, người này quả thực không muốn sống nữa, mấy ngày nay nếu không phải lão đại ra lệnh, anh đã sớm đi tìm tên Đoàn Uý Kì này tính sổ rồi
"Tam thiếu, có chuyện hảo hảo nói, không được đánh người!" Hạ Duyệt Vũ ngồi bên giường thấy tam ca kích động muốn đánh nhau, vội vàng lên tiếng ngăn lại, Tam Thiếu tuy bạo lực nhưng nhất định sẽ nghe lời cô
Vì thế, cô nhanh chóng kéo áo nhị ca, "Nhị thiếu, anh mau kêu bọn họ dừng lại đi!"
"Ngoan, Tiểu Vũ, em uống canh gà đi, em uống xong anh sẽ đi." Lăng gia nhị thiếu nhanh chóng đưa bát cháo gà đến trước mặt cô
"Nhị thiếu......" Hà Duyệt Vũ mất hứng nhìn nhị ca lợi dụng cơ hội, chu miệng lên
Bên kia, Lăng Vĩ Nhiên đang nghĩ hôm nay nhất định phải dạy dỗ tên họ Đoàn này một chút, ai ngờ vài hiệp sau, anh đã thống khổ nằm co lại trên mặt đất
Miệng đau đớn nhưng vẫn cố mắng."Chết tiệt, người này sao lại còn mạnh hơn đại ca a?" Đoàn Úy Kì tức giận liếc mắt một cái, tuy rằng anh rất muốn kết hôn với muội muội của bọn họ, nhưng nếu thế mà dùng vũ lực, thì đúng là chuyện chỉ có thằng ngốc mới làm
Anh chậm rãi nhìn đến Lăng Quân Nhiên, "Anh có muốn thử không?"
Lăng Quân Nhiên có chút xấu hổ cười, trong tam huynh đệ, đại ca là đánh nhau giỏi nhất, anh là kém cỏi nhất, lão Tam còn mạnh hơn anh, thế mà lão tam cũng đánh không lại, như vậy có lẽ anh nên ... chạy
Anh tay chân gọn gàng nhét chén cháo vào tay Đoàn Uý Kì, đi đến bên cạnh lão tam kéo anh đi."Đoàn Úy Kì, bác sĩ nói Vũ Vũ ăn uống không tốt, nên bồi bổ thân mình một chút, nên làm ơn cậu kêu nó uống hết chén cháo kia giùm." Nói xong, liền kéo lão Tam đi ra phòng bệnh.
Hai cái ca ca rời đi sau, Hà Duyệt Vũ hừ một tiếng, trẻ con nghiêng đầu một bên, không nhìn anh. Tuy rằng anh gầy, cũng tiều tụy, làm tâm cô đau, nhưng nghĩ đến chuyện anh nghĩ cô là bạn gái của đại ca, còn hung hăng nói chia tay với cô, lòng cô lại khổ sở hơn
Đoàn Úy Kì ngồi vào giường, đưa chén gà đến trước miệng cô, "Tiểu Vũ, ngoan, uống hết canh gà đi."
Hà Duyệt Vũ lạnh lùng không thèm nhìn anh nói."Vị tiên sinh này, anh là ai a? Xông loạn vào phòng bệnh, còn đánh người, có vẻ không tốt lắm "
Cái gì chứ, ngày đó hung hăng như vậy, bây giờ còn làm như ôn nhu lắm vậy
Đoàn Úy Kì bị biểu tình của cô làm cho bật cười, "Tiểu Vũ ngoan, uống canh gà rồi chúng ta nói chuyện được không?"
Nhìn thấy cô sắp khóc, bên ngoài lại tiều tuỵ như vậy, tâm anh lại như bị rút mất một nửa
"Không cần!" Cô vươn tay nắm mũi mình, "Cái đó khó uống lắm, tôi không muốn uống!" Đoàn Úy Kì bất đắc dĩ, đặt canh gà lên bàn, thân thủ muốn kéo cô vào lòng, bao nhiêu ngày không có cô bên cạnh, trời mới biết anh khó ngủ đến thế nào
Chỉ nghe một thanh âm "ta" vang lên, Hà Duyệt Vũ nâng tay chặn lại cánh tay đang bị anh kéo của mình, ngưỡng cao cằm, trừng anh, "Vị tiên sinh này, tôi và anh rất quen thuộc sao? Nếu anh còn tuỳ tiện động thủ động cước nữa, tôi sẽ báo cảnh sát a!"
"Tiểu Vũ, anh biết là anh hiểu lầm em, nhưng cho tới bây giờ em cũng chưa từng nói là Lăng Thị tập đoàn thiên kim, hơn nữa nhà em phong toả tin tức, hiểu lầm là khó tránh khỏi a ...." Lần đầu tiên trong đời Đoàn Uý Kì ăn nói khép nép với một tiểu nữ nhân
"Cho dù là như vậy, anh cũng không nên hiểu lầm em là bạn gái của đại ca nha, rõ ràng là tình tiết cũ rích trong phim rồi, thế mà lại xuất hiện trên người em, anh có biết em khó xử thế nào không?"
Hà Duyệt Vũ thở phì phì trừng anh. Kỳ quái, rõ ràng là anh đánh người ta bị thương, sao bây giờ trên mặt anh lại có vết thương a?
Cô không chịu nổi khống chế vươn tay nhỏ bé muốn sờ mặt anh, lại đụng phải hai gò má nóng bỏng của anh, cô theo bản năng rút tay về sau lưng
Không thể, cô tự nói với mình, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho anh. Hành động ngây thơ của cô làm cho Đoàn Úy Kì bật cười, anh cố ý nhăn mặt, "Đau quá nga, đại ca em hôm nay đánh anh đau quá a."
"Xứng đáng!" Làm anh không nghĩ tới là, Hà Duyệt Vũ lại không mắc mưu, cô khinh thường nhìn, "Ai kêu anh khi dễ em, cho anh nếm thử mùi vị lợi hại của đại thiếu nhà em!"
Cô không cần đồng tình cho anh a, lúc nãy đánh tam ca sau không nói thấy đau, đúng là diễn trò, nghĩ cô ngu ngốc đến thế sao?
Đoàn Úy Kì thật đau đầu, tiểu nữ nhân này khi nào thì trở nên cứng rắn như vậy? Rơi vào đường cùng, anh chỉ có thể lựa chọn thổ lộ cùng cô bí mật nhiều năm qua trong lòng mình
"Tiểu Vũ, em biết không, anh và đại ca em từng là đồng học ......"
Lại nói chuyện đồng học? Lỗ tai Hà Duyệt Vũ động đậy. Anh và đại ca là đồng học, sao cô chưa từng nghe anh nói qua?
"Có một lần ví tiền của đại ca em rớt, vừa lúc ấy anh nhìn thấy một bức ảnh, bên trong có một tiểu nữ sinh đáng yêu đang ôm anh ta, lúc ấy, anh mới nghĩ em là bạn gái của anh ta"
Cái gì? Mắt Hà Duyệt Vũ trợn tròn. Chẳng lẽ anh......
"Cũng chính từ lúc đó, anh đã có một cảm giác kì lạ với em, cho đến ngày đó em đụng phải xe anh, anh vừa nhìn liền nhận ra em, một khắc đó, anh liền phát hiện anh thích em, cho nên mới dùng thủ đoạn ép em làm người hầu của anh, chỉ vì muốn đoạt em lại từ đại ca em ......"
Lời này làm Hạ Duyệt Vũ cảm thấy thật kinh hoàng, nhưng sau đó lại thấy thoải mái vô cùng. Nguyên lai, người kia đã sớm yêu cô, điều này làm cô thấy thật hạnh phúc
"Trong lúc đó, anh vẫn điều tra thân phận em, nhưng đại ca em bảo hộ em thật tốt quá, vô luận anh dùng phương pháp gì, thủ đoạn gì cũng không thể tra ra, cho nên mới hiểu lầm như thế, Tiểu Vũ......" Anh thâm tình nhìn cô, "Có lẽ em không biết, nhưng từ khi gặp em đến giờ, anh đã yêu thảm em"
Ngay cả anh cũng không hiểu tiểu nữ nhân này có ma lực gì, lại có thể làm anh yêu cô đến như vậy, nhưng yêu chính là yêu, anh căn bản không có năng lực thoát khỏi cái bẫy tình của cô
Nghe được thông báo trắng trợn của anh, khuôn mặt Hà Duyệt Vũ không khỏi đỏ lên. Anh yêu thảm cô, còn cô thì sao?
Thấy nàng bắt đầu động tâm, Đoàn Úy Kì biết nàng kỳ thật không còn giận hắn nữa, nhịn không được thở dài nhẹ nhõm một hơi, chuyển tầm mắt qua bụng của nàng."Cục cưng của chúng ta mấy tháng rồi?"
Thật thần kì, cái bụng bằng phẳng này đã mang cốt nhục của Đoàn Uý Kì hắn, qua mấy tháng nữa, vật nhỏ này sẽ gọi hắn là ba ba, loại cảm giác vui sướng này lan tràn trong hắn
Hà Duyệt Vũ nheo mắt lại, khẩu khí đột nhiên trở nên lạnh lùng, "Anh không phải là vì biết em có thai nên mới đến đi?"
Hắn có chút bi thương, "Tiểu Vũ, trong lòng em, anh là loại đàn ông như vậy sao? Lúc chưa biết sự tồn tại của đứa nhỏ, anh đã cầu hôn với em nha."
"Nếu vì đứa nhỏ kia mới đến, vậy anh yên tâm đi, đứa nhỏ này sẽ không quan hệ đến anh. Em đã quyết định sẽ làm bà mẹ chưa hôn, dù sao Lăng gia cũng không thiếu tiền, đứa nhỏ kia lớn lên cũng không khó khăn gì, hơn nữa, ba cái ca ca nhất định sẽ yêu thương nó, trong phim điện ảnh đều diễn như vậy, sau đó mười năm sau, tiểu hài tử lớn lên, sẽ xuất hiện một nam nhân anh tuấn nhiều tiền, thậm chí còn yêu thương đứa nhỏ này, quyết định theo đuổi bà mẹ chưa hôn......"
Hà Duyệt Vũ phát huy trí tưởng tượng vô hạn của mình, làm Đoàn Uý Kì tức đến chảy máu não, cuối cùng hắn rốt cuộc chịu không nổi nữa, bạo lực dùng môi mình ngăn cái miệng lải nhải của nàng lại
Hà Duyệt Vũ muốn từ chối một cách tượng trưng, không ngờ lại không giãy dụa được, ngoan ngoãn bị hắn hôn lấy, hơn nữa còn nhắm mắt lại. Ô...... Nàng thật sự vô dụng, lại nhanh chóng đầu hàng như vậy
Nhưng là...... Nàng thật sự thương hắn nha, hơn nữa hắn là vì ghen nên mới gây ra mọi chuyện như vậy, xét ra cũng có thể tha thứ
Cho nên...... Hay là thôi đi, kế hoạch chưa hôn tạm thời hoãn lại, nhưng nàng cũng không dám cam đoan tương lai, sẽ không xuất hiện những chuyện rời nhà trốn đi linh tinh ...
Cái kết
Một trận gió lướt qua bầu trời, từng hương thơm theo gió bay đến. Chỉ thấy những cánh hoa hồng mỏng manh rơi xuống từ trên trời. Trên đường, những chiếc xe xa hoa dừng lại, chú rể mặc tây trang màu trắng vội vã chạy đến trước cửa xe, ôm lấy tân nương trong sự chúc mừng của mọi người.
Lăng gia đại thiếu Lăng Tiêu Nhiên từ đầu đến cuối đều lãnh băng, oán hận nhìn tên chú rể kia. Một năm trước, vì cùng Đoàn Úy Kì đấu pháp, hắn cố ý kéo dài hôn lễ của hắn và muội muội, hơn nữa còn uy hiếp hắn nếu không chịu gọi hắn là đại ca cũng đừng hòng muội muội mình làm Đoàn thị phu nhân
May mắn lúc đó Tiểu Vũ đang mang thai, nôn oẹ rất nhiều, mấy tháng trước lại sợ động thai khí, cho nên Đoàn Úy Kì không chịu cũng không thể lấy thân thể của người yêu ra đùa giỡn, sau đó, bụng cô gái kia chậm rãi biến thành hình tròn, Tiểu Vũ lại sợ bụng mình to quá, mặc áo cưới không đẹp, cho nên đám cưới kéo dài đến bây giờ
Cho đến mười tháng sau, một nam hài khoẻ mạnh xinh xắn ra đời, Đoàn Úy Kì mừng rỡ cười toe toét, cả ngày ôm lấy bé con đáng yêu, xem như trân bảo, tự đưa mình vào hàng ngũ phụ thân. Đương nhiên, bảo bối mới sinh ra, Tiểu Vũ lại ở cữ, thế nên đám cưới lại tiếp tục bị kéo dài
Trong lúc này, hắn và Đoàn Uý Kì vẫn đấu pháp với nhau, nhưng, lúc đó hắn phát hiện mình có vẻ đang yêu. Bởi vì Lăng thị tập đoàn càng lúc càng lớn. Cho nên bắt đầu chiêu binh mãi mã, mà thư ký của hắn chuyên chúc — một nữ nhân sinh ra cùng năm nhưng sau một tháng với hắn, cứ như vậy, xuất hiện như kì tích trong thế giới của hắn
Nữ nhân kia hài hước khôi hài, làm việc cẩn thận lại có lễ với người ngoài, nhưng lại là người làm hắn thích mắng nhất, nhưng tính tình của nàng thật sự rất tốt
Nàng thích xem ngôn tình tiểu thuyết, thích đi leo núi vào ngày ngghỉ, thích nghe ca nhạc, thích sắm vai nhân vật xấu xí trà trộn vào dạ hội để chọc cười mọi người. Lúc đó, nữ nhân kia trở thành nhân vật phong vân trong công ty, tuy đã sắp 30 tuỏi, nhưng mị lực của nàng lớn đến nỗi làm cho những nam tử chưa hôn cũng muốn tiếp cận nàng
Nhưng cũng từ lúc đó, hắn phát hiện mắt của mình không biết từ khi nào đã chú ý vào nàng, cho đến một đêm nào đó, hắn đưa nàng đi xã giao, thừa dịp say rượu làm những "chuyện kia", từ lúc đó, hắn mới phát hiện mình đã yêu nàng!
Hết thảy những chuyện này phát sinh trong lặng yên vô tức, sau, hắn mới biết được, lão ba của nữ nhân này cư nhiên là trùm châu báu người Hoa lớn nhất ở Mĩ, càng làm hắn không thể tin được là, lão ba nàng cùng Đoàn Uý Kì là anh em bà con, cũng có nghĩa, khi hắn muốn kết hôn cùng nữ nhân này, hắn phải kêu Đoàn Uý Kì một tiếng biểu thúc!
Đúng là hắn đã nhảy vào cái bẫy, nhưng, hắn yêu nàng! Cho nên, vào một ngày nào tháng nào năm nào đó, hắn cùng Đoàn Úy Kì đạt thành một hiệp nghị — hắn không gọi hắn ta là biểu thúc, hắn ta cũng không gọi hắn là đại ca, hai người vẫn như trước là đối thủ một mất một còn
Vì thế, hôn lễ rốt cục cũng cử hàng
Những cánh hoa hồng mỏng manh rơi xuống người mọi người, giống như tuyên cáo với mọi người, một đôi tình nhân trên thế giới rốt cuộc cũng có kết tinh tình yêu!
Hà Duyệt Vũ thoải mái được trượng phu ôm vào ngực, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, nàng ngẩng đầu, phát hiện trượng phu của nàng đang cười ngoác mang tai, mà Đoàn Úy Kì, ôm nữ tử âu yếm của mình trong tay, trở thành nam nhân hạnh phúc nhất trên đời
Khóe mắt dư quang thoáng nhìn đối thủ một mất một còn, hắn chà xát cằm của mình. Hình thức ở chung như vậy cũng không phải không tốt. Một tên quân vương mà không có đối thủ, như vậy sau này chắc chắn sẽ rất nhàm chán đi?
Lúc này, giờ phút này, một hôn lễ xa hoa khổng lồ tiếp tục được cử hành -
← Ch. 09 |