← Ch.083 | Ch.085 → |
" Hôm nay, chung kết của Thượng Đỉnh giao phong sẽ chính thức mở ra với hai đội là Chu quốc đối đầu Huyền quốc. Tại vòng đấu này, như mọi năm sẽ tiến hành đấu đơn, dựa theo bóc thăm để chọn ra cặp đấu, thắng ba trong năm trận thì xem như chiến thắng. Ngoài ra các quy định khác vẫn không có gì thay đổi. Danh bài có thể tuỳ ý sử dụng ma pháp, chiến khí, ma thú khế ước... Bây giờ mời hai người Chu quốc và hai người Huyền quốc tiến lên bốc thăm, cặp còn lại sẽ bắt buộc!"
Tư Mã Hạo sau khi nói xong liền điểm chân nhảy khỏi Lôi đài.
Lạc Y nhìn qua Đông Phương Tử, nàng đoán nếu lần này nàng lên bốc thăm thì hắn sẽ không lên, còn nếu nàng không lên thì hắn nhất định sẽ lên.
Bởi vì nếu hai người lên cùng nhau, cơ hội giao chiến với nhau sẽ bằng không!
Dù sao, mục đích của hắn cũng là nàng! Nàng cũng nên giúp hắn hoàn thành ước nguyện thôi.
Lạc Y cười nhẹ, cùng Cố Ân Kỳ tiến lên bốc thăm. Nàng sẽ là người bốc trước.
Trên khay phủ vải đỏ có ba mộc bài, đương nhiên đây là tên của ba người đang ngồi bên dưới kia.
Lạc Y nhìn ba tấm mộc bài xếp ngay ngắn, âm thầm dùng tinh thần lực kiểm tra chữ khắc trên mộc bài.
Thẻ đầu tiên là Huỳnh Đông Thành... Là thiếu niên gầy gò ngồi bên cạnh Đông Phương Tử, thực lực là cấp sáu ma pháp sư hậu kì đỉnh phong.
Không tệ!
Thẻ bài thứ hai là Nhạc Tích Tích... Là tiểu cô nương duy nhất trong đội Huyền quốc, vừa đột phá ma pháp sư cấp sáu hậu kì.
Người này... Cũng được! Để lại cho Cố Ân Kỳ chọn cũng không vấn đề.
Thẻ bài thứ ba... Đông Phương Tử!
Ba chữ Đông Phương Tử được khắc như rồng bay, phượng múa trên mộc bài khiến Lạc Y nở nụ cười, nhìn về phía hắn ở bên dưới.
Lúc này, tay nhỏ khẽ nâng lên đem tấm thẻ bài thu vào lòng bàn tay đưa lên cao, dõng dạc đọc.
" Đông Phương Tử!"
Người Huyền quốc nghe Lạc Y đọc tên Đông Phương Tử vừa vui vẻ vừa khó nghĩ, không hiểu nỗi.
Bọn hắn cũng biết Thế tử An Vương có bài xích đối với tiểu cô nương dung mạo nghiêng thành kia. Vừa rồi, tiểu cô nương kia lên chọn mộc bài đã dùng tinh thần lực kiểm tra thì bọn hắn đều nghĩ rằng nàng muốn tránh đối đầu Đông Phương Tử.
Nhưng, sự kiện xảy ra nằm ngoài dự đoán của bọn hắn. Nàng dùng tinh thần lực kiểm tra thẻ bài là muốn tìm Đông Phương Tử chứ không phải muốn trốn.
Không phải bình thường những nữ tử nhìn thấy An Vương thế tử đều bị khí tức hắc ám của hắn doạ cho chạy mất hay sao?
Tiểu cô nương kia vì quá tự tin hay là đầu nàng có vấn đề đây? Chọn ai không chọn lại chọn ác thần Đông Phương Tử.
Nàng ta không phải xem mạng mình quá dài đi!
Lạc Y không quan tâm đến suy nghĩ của người Huyền quốc. Nàng bốc thăm xong liền trực tiếp trở lại chỗ ngồi của mình.
Đúng như nàng dự đoán, Cố Ân Kỳ bốc thẻ của Nhạc Tích Tích!
Trên lôi đài, hai nam tử Huyền quốc Bùi Quý và Diệp Khánh Thành cũng đã bóc thăm xong, trở về chỗ của mình.
Bùi Quý bốc phải tên của Lăng Ngạo còn Diệp Khánh Thành bốc ra tên của Lập Khiêm.
Vậy thì Bạch Thừa Vũ và Huỳnh Đông Thành sẽ là cặp đấu bắt buộc.
Lạc Y nheo nhẹ chân mày, tuy rằng Huỳnh Đông Thành thực lực yếu hơn Bạch Thừa Vũ. Nhưng Bạch Thừa Vũ là Quang nguyên tố, gặp Ám nguyên tố của bất kì danh bài Huyền quốc nào cũng sẽ chịu bất lợi. Nhất là năm nay đội ngũ của Huyền quốc ra đi đều rất mạnh, và chúng giống như đang cất giấu bí mật nào đó.
Chiến thắng có đôi khi không dựa vào thực lực, mà là dựa vào bài tẩy!
Lạc Y thở dài trong lòng, quyết định không quan tâm nữa. Nếu lỡ như Bạch Thừa Vũ thua, bốn trận kia nhất định phải thắng. Đặt biệt là trận đối đầu giữa nàng với Đông Phương Tử!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ---
Theo sắp xếp bốc thăm, Cố Ân Kỳ sẽ đánh trận đầu, Lạc Y đánh trận thứ hai, Bạch Vũ trận thứ ba, Lăng Ngạo trận thứ tư, còn Lập Khiêm sẽ đánh trận thứ năm.
Trên lôi đài, người chủ trì thông báo bắt đầu trận thứ nhất. Đối thủ của Cố Ân Kỳ là Nhạc Tích Tích.
Nhạc Tích Tích vận trên người một thân hắc y, tà áo dài để tuỳ ý bay bay trong gió. Gương mặt của nàng ta nhỏ nhắn, nhưng ngũ quan không đều, nhìn vào có chút hơi quái dị. Hơn nữa, những lúc bình thường Nhạc Tích Tích vẫn cố tình để lộ ra hơi thở hắc ám, khiến người ta theo bản năng khó chịu muốn tránh xa.
Cố Ân Kỳ từng bước đi lên lôi đài, nhìn thiếu nữ đứng trên kia, da gà đều nổi lên.
Thật kinh tởm muốn chết! Ngươi còn muốn phóng xuất ma pháp đầu độc không khí đến bao giờ?
Nhạc Tích Tích nhìn thấy Cố Ân Kỳ xinh xắn, nhỏ nhắn trước mặt, trong lộ ra ngoài khinh thường thì cũng chỉ là khinh thường.
Người này sinh ra đã yếu ớt như thế, gặp gió cũng sẽ bị thổi bay, làm sao xứng đối đầu với nàng?
Nhạc Tích liếm nhẹ môi, trong đáy mắt hiện ra tia âm độc, thâm trầm nhìn chăm chăm và Cố Ân Kỳ như sói đói nhìn thấy thịt dê thơm ngon. Nàng ta tự tưởng tượng đến cảnh chà đạp Cố Ân Kỳ dưới lòng bàn chân, ép khí thế cuả Chu quốc xuống hàng thấp nhất.
" Tiểu bé bỏng, nếu lúc này ngươi đầu hàng, quỳ xuống chân ta nói " Huyền quốc muôn năm" thì ta sẽ tha mạng sống cho ngươi!"
Nhạc Tích Tích xoa xoa tay, khiến vẻ mặt đã quái dị lại càng thêm quái dị.
Cố Ân Kỳ rùng mình một cái, nhưng không phải vì sợ mà là vẻ mặt của nàng ta khiến nàng buồn nôn.
Bây giờ trong lòng Cố Ân Kỳ chỉ muốn thật nhanh kết thúc trận đấu này! Phải nhìn mặt của Nhạc Tích Tích khiến nàng khó chịu muốn chết.
Cố Ân Kỳ trầm giọng nói.
" Bắt đầu đi!"
" A, không nghĩ ngươi lại muốn chết sớm như vậy! Được, ta giúp ngươi được toại nguyện,
! Bắt đầu thôi!"
Nhạc Tích Tích cười khùng khục, khoé môi từ từ cong lên nụ cười quỷ mị.
Cố Ân Kỳ không nói gì, cũng không để tâm đến khinh thường trong mắt Nhạc Tích Tích, trên tay bắt đầu ngưng tụ ra ma pháp hệ Lôi.
Nhìn màu tím trên tay Cố Ân Kỳ đang dần khuyếch đại, mang theo nguồn năng lượng mạnh mẽ tản ra bốn phía khiến toàn trường ồ một tiếng hưng phấn lên.
" Kia là Lôi hệ đúng không? Chu quốc song hệ ma pháp sư a? Ta nhớ ngày đầu tiên người này dùng là Thuỷ hệ ma pháp!"
" Đúng, đúng vậy, song hệ ma pháp so với Ám, Quang còn muốn khó tìm hơn, Chu quốc đúng là Thần long thấy đầu không thấy đuôi đâu!"
Nhìn mọi người dưới đài sôi trào, Nhạc Tích Tích híp mắt, chân nhẹ điểm lên lao về phía Cố Ân Kỳ còn đang ngưng tụ ma pháp.
Biến cố lúc này làm toàn trường sợ hãi. Ai cũng biết trong lúc ma pháp sư đang ngưng tụ ma pháp mà đón trúng công kích trực diện của chiến sĩ thì nhẹ là bị thương, còn nặng thì trực tiếp biến thành phế vật.
Huyền quốc ra tay cũng thật độc!
Đúng vào lúc tay của Nhạc Tích Tích chỉ còn cách người Cố Ân Kỳ một thước thì Cố Ân Kỳ chậm rãi thu nguyên tố ma pháp trên tay lại, khoé môi nhẹ nhếch lên thành một nụ cười nhợt nhạt.
Lão đại của chúng ta sớm biết các ngươi sẽ chiêu này rồi a!
Người dưới đài ngẩng đầu nhìn lên, mắt cũng không chớp một cái. Chỉ thấy Cố Ân Kỳ bắt được tay Nhạc Tích Tích, ở trên tay nàng ta mạnh mẽ bóp chặt tạo thành những tiếng kêu răng rắc chói tai.
Cố Ân Kỳ đem Nhạc Tích Tích đang đau đến mặt mày nhăn nhúm, một cước liền đạp xuống đài.
" Mợ ngươi, còn dám dụng võ với tỉ! Tỉ phế chết ngươi!"
Biến cố xảy ra nhanh như vậy khiến mọi người á khẩu, không nói nên lời. Hoá ra nàng ta không chỉ là song hệ ma pháp sư mà còn là ma vũ song tu!
Mọi người đều cảm thấy vô cùng phấn khích, nhưng phấn khích vẫn còn ở phía sau...
Âu Dương Lạc Y đối đầu Đông Phương Tử!
Đó mới chính là khuynh Thế Thiên Tài, Tuyệt Đại Vô Song!
← Ch. 083 | Ch. 085 → |