Kế hoạch huấn luyện
← Ch.060 | Ch.062 → |
Sau khi trở về học viện, Lạc Y trực tiếp đem Lãnh Hàn Thần đạp bay.
Hắn không có chuyện gì làm sao? Suốt ngày đeo bám nàng thì thôi đi, còn thừa dịp chiếm tiện nghi của nàng!
Hừ!
Lạc Y quệt nhẹ dấu hôn vừa lưu lại trên má, chính thức tuyên bố cấm vận Lãnh Hàn Thần cho tới ngày Thượng Đỉnh giao phong.
Lãnh Hàn Thần lướt nhẹ tay chạm vào khoé môi, trong lòng rất là đắc ý vì mình đánh lén thành công.
Tuy rằng rất tủi thân khi Lạc Y cấm vận mình, nhưng hắn cũng không dám phản bác.
Nàng mà nổi giận thì phúc lợi từ nay về sau của hắn xem như bị chặt đứt rồi!
Lãnh Hàn Thần nghĩ hắn cũng phải về gia tộc một chuyến, giải quyết bớt những kẻ không biết điều đang muốn chuyên quyền.
Thật ra lúc ở Âu Dương gia, Lãnh Hàn Thần đã nghe chuyện xảy ra trong gia tộc. Những lão già kia cũng thật chán sống, dám cả gan nhét những rác rưởi bẩn thỉu kia vào phòng hắn. Nhìn bọn họ một chút hắn còn muốn nôn!
Nếu không phải cùng lúc nghe tin Thần thú ở Thần Vực Minh xảy ra chuyện, hắn mới không ngại tiễn bọn người kia xuống địa ngục sớm một chút.
Nghĩ vậy nhưng Lãnh Hàn Thần vẫn bày ra bộ mặt đau khổ quyến luyến nhìn Lạc Y. Tay nhẹ nhàng xoa xoa chỗ xương bên hông bị Lạc Y đạp một cước làm ra vẻ rất tủi thân. Nhìn hắn lúc này không khác tức phụ bị người ta khi dễ là bao.
" Nương tử! Dù nàng có chán ghét vi phu cũng không cần động tay động chân a! Chỗ này còn ảnh hưởng đến đời sống về sau của nàng đâu!"
Lãnh Hàn Thần vô sỉ khiến Lạc Y cắn răng gằn từng tiếng.
" Lãnh Hàn Thần, đi chết đi!"
Lạc Y tức giận đến mức đem tất cả những đồ vật ở gần nàng có thể ném được đều ném về phía Lãnh Hàn Thần. Nhưng lúc này trước mặt cũng chỉ là khoảng không trống rỗng.
Người nào đó đã nhanh chân chạy xa, nhưng âm thanh vẫn còn vang vọng bên tai nàng.
" Nương tử, chờ ta trở về! Một tháng sau ta đến hộ tống nàng đi Thượng Đỉnh giao phong!"
Lạc Y bất đắc dĩ, mặt cũng nghẹn đến đỏ bừng. Người này quả là con gián đập hoài không chết. Hắn chắc chắc không phải người bình thường, người bình thường sao có thể vô sỉ như vậy?
Tiễn bước được Lãnh Hàn Thần rời đi, Lạc Y liền lắc mình vào không gian.
Cẩn thận lục lại số sách mà Bạch Phong đưa cho nàng trước đây xếp đầy cả thư phòng lớn. Tìm suốt cả một ngày cuối cùng cũng tìm ra được những cuốn sách nàng cần.
Lạc Y chuyên tâm xem từ đầu đến cuối, cảm thấy rất hữu dụng để đem ra cho nhóm Lăng Ngạo luyện tập.
Đây chính là kế hoạch huấn luyện của nàng! Từ bây giờ chính thức bắt đầu!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ---
Hôm sau, Lạc Y đến báo với Vu Nhã rằng nàng đã trở về, cùng hắn hàn huyên đôi ba câu rồi rời đi.
Những ngày tới nàng sẽ rất bận rộn, nên không muốn tốn quá nhiều thời gian.
Lạc Y tập hợp nhóm tân sinh gồm Lăng Ngạo, Bạch Thừa Vũ, Lập Khiêm và Cố Ân Kỳ đến.
Vì nhóm tân sinh này là học viên của Vu Nhã nên giờ giấc học tập có chút khác thường so với những học viên tân sinh khác. Nói thẳng ra chính là tuỳ thuộc vào hứng thú nhất thời của Vu Nhã. Hắn hứng liền gọi mọi người đến chỉ điểm vài chỗ, không hứng thì lại để mặc bọn họ tự sinh tự diệt.
Tuy rằng Vu Nhã tuỳ hứng như vậy, nhưng những gì hắn chỉ điểm đều là mấu chốt tu luyện mà ít lão sư nào biết tới. Cho nên có đôi khi Vu Nhã có hứng làm bọn họ hưng trí dào dạt chạy tới thư phòng. Đến nơi lại thấy Vu Nhã chễm chệ nằm trên bàn, tay đung đưa bầu rượu uống quên trời quên đất, tuỳ ý khạc ra vài chữ.
" Ta mất hứng!"
Vậy mà cho dù bọn hắn có tức giận muốn chết cũng không dám tùy tiện nói điều gì. Chọc Vu Nhã không vui, bọn hắn cũng sẽ sống không tốt đâu!
Lạc Y hẹn nhóm người đến rừng hoa Tử Đinh hương. Thật ra nàng có chút tư tâm, nhìn thấy màu tím đều vô thức nhớ đến Lãnh Hàn Thần.
Nàng dù bắt hắn rời đi nhưng cũng không phải ghét bỏ hắn. Mà là hắn cả ngày đeo bám nàng như sam, nàng sẽ không tiện làm việc!
Lạc Y thật hận mình không có tiền đồ. Sao hắn mới đi một ngày mà nàng đã nhớ đến hắn đây?
Lạc Y đang suy nghĩ thì nhóm người Lăng Ngạo đã tới, cắt ngang tư tưởng của nàng.
Cố Ân Kỳ nhìn thấy Lạc Y có một loại kích động nhào lên nắm lấy tay nàng lắc qua lắc lại. Cất giọng nói ngọt ngào vui vẻ hỏi.
" Lạc Y, ngươi thế nào dạo gần đây mất tích nha! Ưm, là từ đoạn thời gian Lôi Đài đấu võ nha! Này, khai ra, có phải ngươi đi tận diệt bọn La Vũ thương hội không? Dạo gần đây La Vũ thương hội vừa bị hoàng thất áp chế, vừa bị Thiên Đằng chèn ép! Là ngươi đứng đằng sau phải không?"
Tính tình của Cố Ân Kỳ chính là trẻ con, thích nói chuyện bát quái. Khi nàng muốn biết chuyện gì thì phải hỏi cho ra lẽ mới thôi.
Tính tình này so với những bà tám ở hiện đại thì không khác nhau bao nhiêu. Nhưng thái độ phấn khích quá mức của tiểu cô nương này thật không dám khen tặng.
Ba đại nam nhân đứng sau lưng không khỏi ngượng ngùng ho khan một tiếng. Ánh mắt nhìn Lạc Y rõ ràng hiện lên đồng cảm sâu sắc.
Xem ra bọn họ cũng bị Cố Ân Kỳ chỉnh đốn không ít đâu!
Lạc Y nghe Cố Ân Kỳ nói về tình hình của La Vũ thương hội thì khá ngạc nhiên. Từ sau khi Lôi Đài đấu võ kết thúc thì nàng phải về Âu Dương gia, đến học viện không bao lâu lại chuẩn bị đi Thần Vực Minh. Cơ bản ở lại kinh thành không vượt quá ba ngày, nên tin tức về La Vũ thương hội nàng không biết chút gì.
Nếu Thiên Đằng thương hội gây khó dễ cho La Vũ thương hội cũng là điều dễ hiểu. Nhưng cả hoàng thất cũng nhập cuộc thì hơi kì lạ.
Chuyện này có thể có hai khả năng. Một là hoàng thất liên hệ lợi ích với Thiên Đằng, cùng nhau diệt trừ La Vũ thương hội.
Khả năng này xảy ra không cao. Vì hoàng thất là đối tượng bên ngoài vòng tranh đấu lợi ích của thương nhân. Họ thường đứng ngoài lôi kéo sự ủng hộ của càng nhiều mối quan hệ càng tốt. Sau đó thì lúc sủng người này, khi sủng người kia, để các thế lực ghen ghét nhau, tranh đấu đến ngươi chết ta sống. Còn bản thân mình đứng ngoài xem diễn chờ tàn cuộc thì bước vào an ủi thế lực chiến thắng.
Cơ bản, hoàng thất sẽ không nhúng tay vào những chuyện tranh đấu này, vì đối với họ cũng không có chỗ tốt.
Khả năng này xem như bỏ qua!
Còn khả năng thứ hai, nhân tố tác động chính là Vu Nhã. Khả năng này dễ xảy ra hơn vì Vu Nhã dù gì cũng chính vị đại sư uy vọng nhất tại Chu Quốc. Nhưng, hoàng thượng thật vì Vu Nhã nói đôi ba câu liền từ bỏ lợi ích, chạy đi đối đầu với La Vũ thương hội thì quyết tâm của hắn không phải bình thường đâu.
Tự nhiên, Lạc Y lại nghĩ ra một chuyện. Hoàng hậu Chu Quốc mang họ Vu a? Chẳng lẽ...
Lạc Y nhếch môi cười thấu hiểu, vị đế quân này cũng quá sủng hoàng hậu đi. Đế Vương lại là người có tình như vậy khiến tâm Lạc Y trong chốc lát sinh ra hảo cảm, cũng thật hứng thú với vị hoàng hậu có khả năng khiến hoàng thượng chuyên sủng, sẳn sàng từ bỏ cả lợi ích.
Nếu là nữ nhi của Vu Nhã, tính cách cũng không phải vừa đâu!
Lạc Y cười như không cười nhìn Cố Ân Kỳ, nói đúng sự thật.
" Không phải ta!"
" Thật không phải ngươi?" Cố Ân Kỳ rất nghi hoặc.
" Ngươi nghĩ ta có bản sự lay chuyển hoàng uy sao?"
Lạc Y không trả lời mà hỏi lại. Câu hỏi này thành công khiến Cố Ân Kỳ suy nghĩ. Cũng đúng nha!
Cô gái nhỏ chính là dễ dàng lừa bịp như vậy. Chỉ vài câu nói đã tin sái cổ rồi.
Lạc Y cũng không có cảm giác nói dối. Đúng là nàng không phải người đứng sau, nhưng nàng cũng là tác nhân đi!
Nếu không phải nàng nhờ Vu Nhã thì hoàng thượng không lí nào vì một tân sinh của học viện Đế Quốc mà đối đầu với La Vũ thương hội.
Thấy Cố Ân Kỳ rốt cuộc thoả mãn tò mò, Lập Khiêm mở đầu tiến lên hỏi Lạc Y.
" Lạc Y, hôm nay ngươi gọi chúng ta đến đây có chuyện gì sao?"
Lập Khiêm giống như huynh trưởng trong nhóm vì hắn có vẻ điềm tĩnh mà trưởng thành nhất.
Thấy Lập Khiêm hỏi mọi người cũng dâng lên mười phần quan tâm. Dù sao từ khi biết được quy chế Thượng Đỉnh giao phong năm nay thay đổi, bọn họ là người đại diện Chu Quốc đi tham gia tranh đấu. Thời gian kể từ lúc này chỉ còn hai mươi ba ngày, nên bọn họ đều dốc sức tập luyện nâng cao tu vi. Vì danh dự của quốc gia cũng được, vì bản thân họ cũng được! Nói chung là rất bận rộn.
Nhưng lúc này, Lạc Y, người mất tích ở học viện một thời gian dài đột nhiên trở lại. Nàng còn hẹn bọn họ ra ngoài, bọn họ cũng không thể không đi.
Không kể đến Lạc Y là đệ tử quan môn của Vu Nhã, mà qua nhận xét đánh giá từ khi nhập học đến lịch luyện hay Lôi Đài đấu võ nàng đều rất xuất sắc. Nàng cũng không phải kiểu người không có chuyện gì liền gọi bọn hắn ra nói chuyện phiếm.
Chắc chắn là có chuyện gì đó... Nhưng là có chuyện gì?
Lạc Y quét mắt nhìn thái độ nghi hoặc của mọi người, khoé môi nhẹ nhếch lên, nói chậm rãi.
" Có chuyện... Đương nhiên là liên quan đến Thượng Đỉnh giao phong!"
← Ch. 060 | Ch. 062 → |