Vay nóng Tinvay

Truyện:Khi Nữ Vương Xuyên Qua Thành Nữ Phụ - Chương 41

Khi Nữ Vương Xuyên Qua Thành Nữ Phụ
Hiện có 56 chương (chưa hoàn)
Chương 41
0.00
(0 votes)


Chương (1-56 )

Siêu sale Shopee


Thời gian đã quá nửa khuya, nhưng ở một nơi nào đó vẫn còn có một chàng trai đang làm việc. Phượng mâu chăm chú nhìn vào máy tính, ngón tay thon dài tinh tế ưu nhã gõ từng phím chữ. Lâu lâu liếc mắt nhìn sang đồng hồ trên vách tường, nhẹ nhàng thở dài trong lòng, sau đó lại tiếp tục công việc.

Trên gương mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân lộ rõ vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt tuyệt nhiên không hề lung lay, vẫn chăm chú làm việc, ngón tay cũng bắt đầu chuyển động nhanh chóng hơn.

Nhìn thấy một màn này cô không khỏi đau lòng, quên mất tình trạng của mình hiện tại giống như tên trộm trình mò anh, miệng nhỏ bật ra lời nói.

"Triệt, anh quá mức chăm chỉ rồi!" Thôi chết, cô quên mất! Cô lập tức bụm miệng lại.

"A!" Âu Dương Triệt đang tập trung vào công việc, hơn nữa bây giờ đã quá khuya, thế nhưng lại có tiếng nói đột ngột vang lên, tất nhiên không khỏi giật mình.

Nhưng rất nhanh sau đó, Âu Dương Triệt thay thế nét nghi ngờ trên mặt bằng nụ cười ấm áp như gió xuân. Giọng nói trong trẻo này không phải của bạn gái hắn thì còn có thể là ai nữa!

Hắn đánh nhanh vài dòng chữ trên máy tính, sau đó tắt máy. Duỗi thân một cái, đứng lên, chân không nhanh không chậm tiến về phía cửa sổ, đẩy nhẹ chiếc rèm màu cà phê sữa ra, ánh mắt mang tia cười nồng đậm nhìn về phía giai nhân bên ngoài.

"Anh không biết em còn là nữ hái hoa tặc?" Âu Dương Triệt mở cửa sổ ra, vươn tay kéo cô đi vào, còn thuận tiện ôm cô vào lòng, tham lam ngửi lấy mùi hương thơm tho, ngọt ngào của cô. Môi mỏng khẽ mấp máy, quyết định trêu chọc cô một chút.

"Làm, làm gì có!" Cô ngượng chín mặt, đầu nhỏ vùi vào ngực hắn, hai cánh tay thon dài duỗi ra ôm chặt vòng eo tinh tráng, muốn cảm thụ ấm áp mà mình khao khát thật nhiều.

Âu Dương Triệt cười nhẹ, ôm cô ngồi xuống giường, để cô thản nhiên ngồi trên đùi hắn.

"Còn nói không? Nửa đêm lén nhìn anh, còn mặc trang phục như thế này, em nói không phải hái hoa tặc thì còn là cái gì?" Hắn nhướng mày, thản nhiên cười đến đáng giận, ngón tay trắng nõn khẽ trêu chọc chiếc mũi xinh xắn của cô.

"Anh thật đáng ghét!" Cô ngước mặt nhìn hắn, môi hồng vểnh lên bất mãn cảm thán. Càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu đến chết người.

Ai có thể tin được đây chính là Hàn Tử Du, một hoa khôi nổi tiếng của ngôi trường danh giá SKY, càng không thể ngờ được đó chính là Mị Ảnh mang khí thế khiếp người!

"Ha ha " Âu Dương Triệt trầm giọng cười, làm rạng rỡ thêm nét đẹp ma mị của mình, khó ai có thể cưỡng lại, kể cả cô!

"Hừ, là anh nói em là hái hoa tặc đó." Cô yêu mị cười một tiếng, hai bàn tay không yên phận, từ từ dao động trên thân thể thon gầy như nữ nhân nhưng lại cô cùng rắn chắc của Âu Dương Triệt.

Ánh mắt của Âu Dương Triệt đột nhiên tối sầm, mờ mịt mông lung. Bàn tay tinh tế nhanh chóng bắt lấy đôi tay đang làm loạn của cô.

"Em đừng thách thức mức độ chịu đựng của anh!" Hắn khàn khàn giọng nói, như thế ngược lại càng thêm yêu nghiệt chết người, làm cho huyết dịch cô sôi trào, mũi có cảm giác như muốn phụt ra một lượng máu không nhỏ.

Tại sao bây giờ trong cô thật giống một con sói đói, còn hắn lại cực kì giống chú thỏ con yếu đuối bị cô bắt nạt??

Chính vẻ mặt tròn mắt ngây ngốc này của cô đã làm tan biến hơi sức chịu đựng còn sót lại của Âu Dương Triệt. Gương mặt hắn đỏ bừng như đóa hoa nở rộ, không chút chần chờ chiếm lấy hai cánh môi màu hồng phấn của cô, lập tức hơi thở nam tính chạy vào trong cái miệng thơm tho của cô.

"Triệt..." Cô thở gấp, hai tay choàng qua ôm lấy cổ Âu Dương Triệt, khẽ rướn thân lên chạm vào da thịt nóng như lửa của hắn.

Dục vọng như lửa cháy lan tràn ra, khí thế ào ạt cắn nuốt hai người.

Cô rên rỉ trong lòng Âu Dương Triệt, hắn tham lam hôn cô, đến mức cô choáng váng, không thể thở nổi.

Cô bị hắn đánh ngã trên giường lớn, bàn tay xinh đẹp như nữ nhân vội vàng cởi hết quần áo của cô ra, cũng nhanh như chóp cởi quần áo của chính mình.

Âu Dương Triệt hé ra khuôn mặt yêu mị, biểu tình tối tăm, hai mắt lại bùng lên ngọn lửa.

Hắn bị dục vọng khống chế, huyết địch toàn thân đều gào thét muốn cô, hắn muốn cô!

Hắn chậm rãi vuốt ve cặp đùi xinh cân xứng xinh đẹp của cô, sau đó từ từ đi lên trên, lại lên trên. Bàn tay như con sói đói không có điểm dừng, từng chút hưởng thụ nơi mềm mại, đẫy đà tản ra hương thơm thơm mát của thiếu nữ.

"Ưm..." Toàn thân cô run rẩy, mang theo rên rỉ mê người.

Cơ thể sau khi bị bàn tay to lớn của Âu Dương Triệt trêu đùa trở nên cực kì nhạy cảm. Khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.

"Triệt, yêu em..." Cô rên rỉ, làm nũng cầu xin.

Nụ hôn nóng bỏng của Âu Dương Triệt tao nhã lướt qua cằm và cổ họng trắng nõn của cô, sau đó dừng trên bầu ngực đầy đặn, trắng như tuyết của cô.

"A..." Hai chân bị mở ra. Âu Dương Triệt đưa mình vào giữa hai chân cô, đẩy sâu cô vào giữa giường lớn mềm mại.

Cô không thoát khỏi vòng tay hắn. Bàn tay nhỏ bé bất lực xoa lấy mái tóc đen mềm mượt và bờ vai trắng mịn, rộng lớn của hắn.

Âu Dương Triệt cúi đầu, tận lực nhấm nháp hương vị ngọt ngào, ngon miệng của cô. Thay lời lẽ, hắn tiếp tục tham lam thưởng thức, gặm cắn nhũ phong xinh đẹp, hấp dẫn.

Bạn gái yêu quý của hắn nhạy cảm vô cùng, hai điểm hồng trước ngực bị kích thích, lập tức gợi cảm đứng lên.

Dục vọng như một sợi dây thừng quấn chặt lấy hắn, hai thân thể bị lửa nóng thiêu đốt, thèm muốn lẫn nhau.

Từ đầu tới cuối, Âu Dương Triệt không hề dời ánh mắt ra khỏi gương mặt xinh đẹp kiều diễm phiếm hồng của cô.

Âu Dương Triệt tựa như con sói đã đói khát rất lâu, nhanh chóng hạ móng vuốt xuống giữ lấy con mồi, không hề chớp mắt, giống như có thể dùng ánh mắt để xâm phạm cô, cắn nuốt toàn bộ ngọt ngào của cô.

"Triệt, Triệt..." Cô khao khát rất nhiều, thấp giọng cầu xin.

Âu Dương Triệt nhếch đôi môi mỏng hồng nhuận, nay đã đặc biệt đỏ, tăng thêm nét yêu nghiệt quyến rũ. Lực lượng giữa hai chân hắn càng thêm cứng rắn, hùng dũng.

"Yêu em... ưm..." Nơi đó nóng như lửa từ từ tiến vào bên trong cô, thật sâu, khiến cô không ngừng cầu xin.

Âu Dương Triệt cũng không nhịn được rên lên, ánh mắt tối sầm.

Cô mềm mại không từ chối, nơi nữ tính đó vây chặt dương v*t của hắn, tùy ý để hắn đi vào, hoàn toàn giữ lấy sau đó gắt gao hút chặt vào bên trong.

Nơi ẩm ướt của cô bức hắn muốn điên lên!

Hắn một bên nâng đùi ngọc của cô lên, rồi vắt cặp đùi trắng mịn thon dài lên vai của mình.

"Nhìn anh." Âu Dương Triệt ra lệnh. Hai tay nhanh chóng bắt lấy cái eo nhỏ của cô, giữ chặt cô lại.

"Tử Du, mở mắt nhìn anh." Hắn lại yêu cầu.

Không chống cự được yêu cầu của Âu Dương Triệt, cô nhỏ giọng rên rỉ. Rốt cuộc, đôi mắt to tròn lung linh chậm rãi mở ra, chống lại ánh mắt nam tính, cuồng dã.

Đột nhiên, thắt lưng manh mạnh mẽ tiến lên phía trước, rồi lập tức lại lùi, sau đó, bắt đầu hoạt động, dùng sức mạnh cường đại lần lượt chui vào hang động bí mật mềm mại, dịu dàng của cô rồi phóng túng hưởng lạc trong đó.

"Ưm, Triệt... a..." Thân thể bị lấp đầy thoát ra từng đợt khoái cảm.

Nóng quá! Nhiệt độ cứ tăng vọt lên. Cô nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp, tà mị mà mình yêu thương, trong lòng kích động không thôi.

Dáng người xinh đẹp xoay mở, phối hợp với dục vọng của Âu Dương Triệt, giao nộp bản thân, không hề giữ lại chút gì. Chăn, gối ôm và gối nằm trên giường lớn đều bị đẩy rơi xuống mặt đất, chỉ còn lại một đôi nam nữ trần trụi đang tận tình, triền miên giao thoa.

Một lúc sau, hai người thay đổi tư thế, ôm chầm lấy nhau, kích tình thở dốc. Tiếng rên rỉ vang lên khiến người ta phải mặt đỏ tai hồng, vọng lên trong phòng ngủ.

Hai gò má cô đỏ bừng, thân thể không nhịn được mà trở nên run rẩy.

"Triệt..." Khi cao trào thổi quét qua toàn thân, cô kêu to tên của người mình yêu thương ra. Bàn tay nhỏ bé nhanh chóng giữ chặt lấy cánh tay cường tráng của hắn. Sóng triều ân ái nháy mắt phun trào.

"Ưm..."

Âu Dương Triệt càng đi vào nhanh hơn. Vật nam tính nóng bỏng đã tới đỉnh điểm cuối cùng.

Hắn gầm lên một tiếng hung tợn, sau đó phóng thích chính mình vào trong thân thể mê người của cô.

"Anh yêu em, Tử Du."

Hai cổ thân thể trần trụi dán sát vào nhau, không hề có một khe hở. Cả hai thở dốc từng tiếng, thân mật ôm ấp, từ từ chìm vào giấc mộng đẹp. Trên mặt, khóe môi chậm rãi giương cao, không có ý định hạ xuống.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-56 )