Mọi người vây nhục
← Ch.03 | Ch.05 → |
Diệp Hân Mạch đứng dậy đi rót một ly nước nóng, áp hai tay vào thành ly, cảm giác ấm áp truyền đến, lúc này ấm ức trong lòng mới dần dịu lại. Thật may, người kết hôn với mình cũng không phải kẻ ngốc
Chờ cô trở lại trước màn hình máy tính, kênh [phụ cận] đã hết lỗi. Diệp Hân Mạch khẽ nhếch khoé miệng, từ khi cô mua "căn nhà" này đến nay chưa từng náo nhiệt như vậy. Có lẽ bởi khu này chỉ có 108 căn phòng hoa lệ, do "ông xã"" cô tặng cho. Cô từng nghĩ, người này vì sao lại kết hôn với mình chứ???
Khi ấy, cô mới cấp 20, [cưỡi lừa tìm tức phụ] liếc mắt trông thấy liền hỏi cô đã có ông xã chưa, khi biết cô còn độc thân liền ngay lập tức đưa đến chỗ Nguyệt lão. Mà khi ấy, anh ta đã cấp 89, là đệ nhị cao thủ nổi danh toàn server. Tuy cô không biết rõ anh ta nhưng cũng hiểu được một điều, cấp cao như vậy hẳn không phải là kẻ tầm thường.
Chỉ là, một đại thần cao cấp như thế sao tự nhiên vừa gặp một người chơi mới như cô đã lập tức muốn kết hôn? Nghĩ thế nào cũng không thông nhưng cô cũng chưa từng đem chuyện này thắc mắc với anh ta
Lúc kết hôn cũng không hề cầu kì, Diệp Hân Mạch nhớ mang máng, lúc ấy trời tối, anh ta một thân áo trắng phiêu phiêu, còn cô thì bố y rách nát vì vừa bị Boss đánh te tua đứng trước mặt một ông lão râu tóc bạc trắng trịnh trọng hứa hẹn. Đây là lần đầu tiên cô chơi game, đùa chứ nghe như trong tiểu thuyết vậy.
Lúc mới chơi cô rất không hài lòng với việc công ty phát hàng game thay đổi lịch sử quá đáng, như vậy chẳng ra làm sao cả, lại tìm không thấy lý do để thích Toái Thiên Tinh. Nhưng sau hôn lễ, cô vẫn tiếp tục chơi một thời gian khá dài. Mười một tháng, gần một năm...
Trong thời gian này, anh ta mua cho cô rất nhiều thứ, mua trang bị, mua tài liệu để làm nhiệm vụ, mua quần áo này nọ..... Kiểu tặng quà này không phải giữa hai người thân cận nhiều năm thì cũng là tình nhân yêu nhau thắm thiết. Lần đầu cô còn từ chối không lấy, nhưng anh ta lại ném qua một câu: "Không thích thì vứt đi!!" làm cô dở khóc dở cười.
Tốt xấu gì cũng là tiền, làm sao cô dám ném đi chứ. Vì thế càng ngày anh ta tặng càng nhiều, nhiều đến nỗi cô thấy mình như đang mang nợ vậy. Cô tuyệt đối không tin đại thần lợi hại này nhìn trúng mình vì anh ta đại khái cũng không rõ cô là nam hay nữ, mà cô thì tất nhiên sẽ không chủ động nói ra rồi.
Một năm này, nội dung trò chuyện của hai người cũng rất đơn giản, đơn giản đến nỗi như là có công thức...Đa phần đều là:
Anh ta hỏi: em đang ở đâu
Cô đáp: ở nhà
Anh ta lại nói: có việc muốn tìm em. Sau đó qua ném cho cô ít đồ vật rồi biến mất luôn.
Cô lại tiếp tục ở trong nhà nhổ cỏ, đào khoáng thạch, trồng thảo dược. Hai người cứ như vậy chung sống rất bình thản mà tự nhiên, lần làm nhiệm vụ thăng cấp hồi tháng trước chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi.
Cũng vì cái việc ngoài ý muốn ấy cô mới biết "ông xã" mình trong game vô cùng có ảnh hưởng, đồng thời thân phận của cô cũng bị mọi người phát hiện.
Vì sao đại thần không chịu lấy vợ? Vì cái gì mà mỗi ngày đều cô đơn lẻ bóng? Vì cái gì mà đại thần như rồng thấy đầu chẳng thấy đuôi? Chỉ có thể vì một lý do.
Chính là đại thần đã lén lút cưới bà xã.
Cho dù rất nhiều người phỏng đoán này nọ, cũng nhiều người nói cô không xứng làm bà xã đại thần nhưng chẳng ai biết rõ hai người kết hôn đã gần được một năm.
Trò chơi mà, lòng người thay đổi, tới đi vội vàng, người cũ vừa đi lại có người mới kéo đến
Nhìn đi nhìn lại, [sinh hoạt 0322] trong danh sách hảo hữu chỉ có [cưỡi lừa tìm tức phụ], hơn nữa cô hàng ngày đều ở trong vườn đào tới đào lui, không lên kênh [thế giới], không làm nhiệm vụ tổ đội, ai mà tìm được chứ? Nếu nói tới cuộc sống ẩn dật thì đó chính là cô chứ còn ai nữa.
Diệp Hân Mạch cảm thán một hồi, nhìn chăm chú màn hình, một đám người hào hoa chem lấn trong phòng khách không tìm đâu ra chỗ hở, có khi phải tới gần 20 người. rốt cuộc là thế nào đây? Mấy người không liên quan này tự nhiên chạy tới nhà cô làm gì?
[phụ cận] [Nguyệt Sắc Mông Lung]: [cưỡi lừa] đại ca, thực không phải muội làm, những người này có thể làm chứng.
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]: anh cũng thấy rồi đó, [nguyệt sắc] có bạn học làm chứng, từng này người đã đủ để chứng minh, chẳng lẽ anh cho rằng tất cả bọn họ đều đang nói dối?
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]: mấy người bọn họ đều có thể nói dối sao? [nguyệt sắc] cơ bản không có thời gian để đăng nhập vào tài khoản của anh, lúc ấy nàng ta đang họp mặt cùng bạn học mà, còn có cả ảnh chụp nữa.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ] vẫn không nói chuyện, những người khác thì nhao nhao ầm ĩ cả lên, tự nhiên đứng cả về phía [Nguyệt Sắc Mông Lung]. Nàng ta có nhân chứng, vật chứng chứng minh mình hoàn toàn không có mặt trong game vào thời điểm đó. Nhìn lại mình, Diệp Hân Mạch không khỏi thở dài, không có bằng hữu làm chứng, vào thời điểm đó mình lại vào tài khoản của anh ta, không phải là kẻ tình nghi số một sao?
[phụ cận] [hiểu hiểu hiểu hiểu]: này sao không nói gì đi? Từ bãy đến giờ cô ta không nói gì nhiều, có phải con gái không vậy?
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]: hiểu hiểu đừng nói bậy.
[phụ cận] [tử thần]: nghĩ mà xem? Gần đây người này bán rất nhiều trang bị cao cấp! Không phải là lừa được đấy chứ?
Diệp Hân Mạch trợn trắng mắt, không thèm nhiều lời giải thích với bọn họ lại thành ra trang bị cô bán là do lừa đảo mà có được. Mấy người không có não à? Mà sao [cưới lừa tìm tức phụ] vẫn trầm mặc, không hiểu là đang làm gì nữa. Hân Mạch liền mở kho hàng của mình, xem xem từ lúc bán trang bị đến giờ được bao nhiêu tiền rồi. Hai triệu tám trăm ngàn, đổi ra nhân dân tệ chắc cũng được một ngàn chứ. Mình cố gắng thật đó!!
Nếu như, anh ta không tin tưởng cô thì được rồi, ly hôn đi. Thở dài một hơi, cũng chẳng thể trách anh ta, chỉ có thể trách cô xui xẻo, tự nhiên lại rơi vào hoàn cảnh khó giải thích này. Trên màn hình, càng ngày càng có nhiều lời khó nghe hiện lên.
[phụ cận] [đạm mạc phong tâm]: nhân yêu chết tiệt, ta mắng chết ngươi!! Sao có thể tham tiền đến vậy?!!
Đại khái là [cưỡi lừa tìm tức phụ] không bảo vệ cô thì cô đành chấp nhận thôi, Diệp Hân Mạch ấn tượng với cái tên này, gõ ra mấy chữ đó cũng đủ biết là người ăn nói lỗ mãng. Diệp Hân Mạch híp mắt, rất tốt, [đạm mạc phong tâm] phải không?
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: [đạm mạc phong tâm], xin lỗi mau.
[phụ cận] [đạm mạc phong tâm]: sao chứ, ta nói sai gì nào?
[phụ cận] [Thiên đường tiểu ngư]: [cưỡi lừa] đại ca bỏ đi, [phong tâm] cũng chỉ là vì anh mà nóng nảy thôi.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: tiểu Quang, việc lừa trang bị lần này không nói nữa, ta sẽ cho mọi người một lời giả thích rõ ràng. Nhưng hiện giờ [đạm mạc phong tâm] nhất định phải xin lỗi.
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]: [cưỡi lừa] đại ca, lời này ta thật không muốn nói ra!! Nhưng [phong tâm] là em trai bang chủ – là ta, hắn cũng là có lòng tốt, như vậy coi như bỏ qua đi!!
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: OK, nếu bang chủ cảm thấy thế là ổn, thì cứ như vật đi!!
[Cưỡi lừa tìm tức phụ] nói một câu khiến mọi người vui vẻ, rốt cục anh ta nghe lời bọn họ, bỏ qua cho [đạm mạc phong tâm], chẳng khác nào nói trong long đang dao động, chỉ cần mấy người đó nói thêm vài câu, chẳng lẽ [cưỡi lừa tìm tức phụ] cũng đổ hết tội lên đầu [sinh hoạt 0322] rồi sau đó đòi ly hôn, thật là dễ dàng a....
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]: cám ơn [cưỡi lừa] đại ca đại nhân đại lượng.
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]:...
[phụ cận] [hiểu hiểu hiểu hiểu]: [ icon hoảng sợ ]
[phụ cận] [Thiên đường tiểu ngư]:...
[phụ cận] [Nguyệt Sắc Mông Lung]: choáng
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]:... [cưỡi lừa] đại ca, sao tự nhiên lại ra khỏi bang chứ?
Làm cái gì vậy?
Trong lúc ấy, kênh [phụ cận] lại bị lỗi (gọi là bug, mấy game online ta từng chơi thì lại gọi là lag, chắc cũng tương tự nhau, thường thì lúc ấy người chơi không làm gì đc, cứ đứng cứng ngắc, xog oài văng ra ngoài lun, nhưng đấy là game VN, còm game này chắc hok thế. ^^). Diệp Hân Mạch nghiêng đầu nhìn trong game đại thần hào quang chói lọi, nhất thời không rõ trong lòng anh ta đang nghĩ cái gì.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: tiểu Quang, thản nhiên, hiểu hiểu, mọi người tổn thất bao nhiêu trang bị cứ nói, ta sẽ đền bù.
[phụ cận] [Thiên đường tiểu ngư]: [cưỡi lừa] đại ca, chúng ta chơi cùng nhau cũng hơn nửa năm, chẳng lẽ nửa năm ấy tình cảm là giả sao?
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]: anh không thể rời bỏ [Thiên đường môn] được!!
[phụ cận] [hiểu hiểu hiểu hiểu]: [sinh hoạt 0322], giờ cô vui chưa!! Hại chúng tôi thành như vậy, cô vui lắm phải không?
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: người không liên quan mời ra ngoài, tiểu Quang, thản nhiên và hiểu hiểu hãy lưu lại. Từ nay ta và [Thiên đường môn] không còn quan hệ.
[phụ cận] [Thiên đường tiểu Quang]: thực muốn như vậy sao?
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: cứ như vậy đi!
Không biết là [cưỡi lừa tìm tức phụ] trong lời nói có chút uy quyền hay là bởi trò náo nhiệt đã không còn nên mấy người kia cũng bước ra ngoài, chỉ có người tên [đạm mạc phong tâm] và cô nàng [nguyệt săc mông lung] kia là còn đứng đờ ra đó, không nhúc nhích.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: mỗi người một triệu tiền vàng có đủ không?
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]: [cưỡi lừa] đại ca, không nhiều như vậy đâu, ta bị lấy hai món đồ trang bị năm sao, chỉ khoảng hai ngàn vạn thôi.
Những người khác trầm mặc, Diệp Hân Mạch nhìn thấy [cưỡi lừa tìm tức phụ] và [hiểu hiểu hiểu hiểu] trên đầu xuất hiện biểu tượng giao dịch, chỉ lát sau, lại đến phiên [Thiên đường tiểu Quang], cuối cùng là [xuân sắc thản nhiên], nhưng lại giao dịch tới mấy lần.
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]: [cưỡi lừa] đại ca, thật không có nhiều như vậy.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: cầm đi, coi như đại ca đưa cho muội của hồi môn cũng được.
[phụ cận] [xuân sắc thản nhiên]: [cưỡi lừa] đại ca, anh không đi không được sao?
[Cưỡi lừa tìm tức phụ] lại không nói gì, hai người nhanh chóng kết thúc giao dịch, [xuân sắc thản nhiên] rốt cục vẫn tiếp nhận một triệu tiền vàng. Diệp Hân Mạch thở dài một tiếng, nước ấm ban nãy không chịu uống giờ lại lạnh ngắt. Phát hiện ra nước bắt đầu nguội lạnh, lúc này mới đua lên miệng uống một ngụm. Sự việc này rốt cuộc là có liên quan gì đến cô chứ? Diệp Hân Mạch một bên uống nước, một bên vô tội lắc lắc đầu.
[phụ cận] cưỡi lừa tìm tức phụ: từ nay về sau ta cùng [Thiên đường môn] không có bất cứ quan hệ nào, mời mọi người ra ngoài đi!
Mấy người kia nói mấy câu tạm biệt, chỉ riêng có [Nguyệt Sắc Mông Lung] lại không nói gì. [Cưỡi lừa tìm tức phụ] lúc trước có nói ID của anh là do cô ta lấy, hẳn là trong lòng rất khó chịu. Bây giờ, [cưỡi lừa tìm tức phụ] lại lấy việc đoạn tuyệt quan hệ với bang phái để tỏ rõ tháí độ. Rõ ràng là bà xã hắn làm sai, vì cái gì lại muốn đẩy trách nhiệm cho người khác?
[Cưỡi lừa tìm tức phụ] thái độ tiếp tục không mặn không nhạt, Hân Mạch lại nhìn ra được bọn họ đối với anh có vài phần kính sợ, tuy rằng không rõ ràng lắm. Bọn họ nói vài câu từ biệt, rồi cũng chậm rãi đi ra, chỉ còn thừa lại [đạm mạc phong tâm] vẫn đứng nguyên tại chỗ.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: [đạm mạc phong tâm], ngươi tốt nhất là nên xin lỗi đi.
[phụ cận] [đạm mạc phong tâm]: ngươi là cái gì chứ, nghĩ ngươi nói mà ta phải nghe sao.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: tốt thôi, vậy xin mời ra ngoài! Đừng quấy rầy phu thê chúng tôi.
[phụ cận] [đạm mạc phong tâm]: chờ xem, có ngày ta sẽ cùng ngươi so cao thấp. Tiền thôi mà! Đại gia ta còn rất nhiều. Đến lúc đó ngươi đừng khóc lóc tới cầu xin ta.
Diệp Hân Mạch cười khẽ, thật không vậy? [Đạm mạc phong tâm], ngươi không đi ra ngay là vì muốn nói mấy câu này ấy hả? Đùng là đồ trẻ con!!!
Không đợi hai người có phản ứng, [đạm mạc phong tâm] rất tiêu sái rời đi. Diệp Hân Mạch lắc đầu, nhìn sang người bên cạnh.
[phụ cận] [sinh hoạt 0322]: vì sao lại tin tưởng em vô điều kiện như vậy chứ?
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: em đang ở đây sao? Anh còn tưởng em đang có việc nên ra ngoài rồi chứ!.
[phụ cận] [inh hoạt 0322]: vẫn đang ở trong game này. ^^.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: một đám trẻ con, nói chuyện với bọn họ đau đầu muốn chết. Nếu em muốn trộm ID thì không phải nên làm từ lâu rồi sao. Cần gì phải đợi tới tận bây giờ.
Diệp Hân Mạch ngây người, mím mím môi. Một năm qua, [cưỡi lừa tìm tức phụ] vẫn đứng đầu bảng xếp hạng tài phú, trong kho luôn đầy ắp tiền vàng cùng trang bị, mà mật khẩu này nọ thì đều nói cho cô biết hết. Cô mà muốn trộm thì đúng là chẳng cần phải đợi tới bây giờ, tuỳ tiện mang mấy trăm triệu tiền vàng đổi ra nhân dân tệ cũng được một khoản lớn, rồi còn bao nhiêu trang bị nữa chứ. Cần gì chờ đến hôm nay cho thiệt thân
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: hôm nay rất cám ơn em.
[phụ cận] sinh hoạt 0322: sao lại cảm ơn em?
[phụ cận] cưỡi lừa tìm tức phụ: em biết rồi còn gì.
Diệp Hân Mạch đột nhiên cảm giác trái tim muốn bay lên, anh chàng này đúng là không phải kẻ đần nha! Liếc mắt ra cửa sổ, bỗng thấy trời đêm có vô vàn các vì sao, đẹp lạ thường. (iêu rồi nó thế đấy chị ạ^^)
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: mai là Giáng Sinh, em có bận gì không?
[phụ cận] [sinh hoạt 0322]: không có.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: vậy tối mai tám giờ, chờ anh cùng làm nhiệm vụ nhé.
[phụ cận] [sinh hoạt 0322]: được.
Kế tiếp, hai người đều im lặng. Diệp Hân Mạch di chuyển con chuột, chẳng buồn đi thu thập thảo dược nữa, thấy nhàm chán bèn mở kênh [thế giới], không xem thì không sao, xem rồi thì giật hết cả mình.
Hoá ra [cưỡi lừa tìm tức phụ] im lặng như thế là vì anh ở kênh [thế giới] phát lệnh truy sát. Lại nói trên kênh [thế giới] đang loan tin [cưỡi lừa tìm tức phụ] rời bỏ [thiên đường môn] không rõ lý do. Vì thế mấy người ở các bang phái khác liền không ngừng mời gọi anh gia nhập bang của họ khiến kênh [thế giới] hỗn loạn, mấy người giao dịch mua bán bị dồn vào trong góc, tìm mài không thấy đâu.
[thế giới] [luyến thiên tinh quang]: [cưỡi lừa] đại thần, mau gia nhập [Luyến Thiên bang], có rất nhiều ưu đãi nha!!!!!
[thế giới] [ngạo thế cuồng gia]: [Ngạo Thế bang] luôn mở rộng cửa chờ đón đại thần đó.
[thế giới] [tiểu cuồng cuồng]: [sinh hoạt 0322] là ai vậy? Lên tiếng coi nào.
[thế giới] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: chỉ cần ai giết chết [đạm mạc phong tâm] xin mời tới gặp ta lĩnh năm vạn tiền thưởng. Báo cáo nhanh cho ta toạ độ của người này, thưởng một vạn tiền vàng.
[thế giới] [Ma sứ đầu bạc]: [tiểu cuồng cuồng], ngươi không biết sao? Bà xã của [cưỡi lừa] lão đại trước giờ không lộ diện, muốn thêm bạn với nàng vô cùng khó a!!!
[thế giới] [tiểu cuồng cuồng]: không phải là nhân yêu đấy chứ?
Diệp Hân Mạch cảm thấy rất bực bội, sao cái đề tài này lúc nào cũng quấn lấy cô thế không biếtl
[thế giới] [đốt hương]: giận dữ vì hồng nhan a!!
[thế giới] [tiểu cuồng cuồng]: mãnh liệt yêu cầu [sinh hoạt 0322] lộ diện.
[thế giới] [đốt hương]: đúng đó.
[thế giới] [lạp lạp bán báo]: đúng đo.
[thế giới] [Luyến Thiên Hoa Hoa]: mau lên tiếng đi nào.
[thế giới] [luyến thiên bái bái]: mau lên a....
Mọi người trên kênh [thế giới] như lên cơn điên, mỗi người một câu muốn cô ra mặt rồi lên tiếng này nọ, Diệp Hân Mạch bĩu môi, đem quần áo trên người kéo sát lại, tiếp tục xem.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: em là nam hay nữ?
Làm bạn gái anh đi
[phụ cận] [sinh hoạt 0322]: nữ.
[phụ cận] [cưỡi lừa tìm tức phụ]: Uh.
Hai người kết hôn đã gần một năm, nhà trai mới thèm hỏi nhà gái là nam hay nữ, có thể tính là tình huống kỳ quặc nhất trong game không hả trời? Nhưng khi biết bà xã mình là nữ, anh ta lại không nói gì nữa, trên kênh [thế giới] cũng im bặt. Diệp Hân Mạch di chuột vòng quanh, trong lòng thầm hỏi, hay là anh ta hi vọng mình là nam vì giới tính có vấn đề.
Lục Thủy Hàn rất buồn bực, không phải buồn bực bình thường. Vừa mới biết bà xã trong game của mình là nữ, tự nhiên thấy cô gái trên màn hình bỗng trở nên hoa lệ lạ thường (vâng, iêu rồi nó thế đấy anh ạ). Trừng mắt nhìn màn hình nửa ngày, thấy cô gái nhỏ kia cũng không hề nhúc nhích.
Chờ anh nghiến răng nghiến lợi đè cơn xúc động trong lòng xuống thì trời đã rất tối... Vì thế đêm nay, anh chỉ có thể ôm nỗi buồn bực mà đi lên giường. Không dễ dàng mới biết bà xã trong game của mình là nữ, sao không tranh thủ bồi đắp chút tình cảm nhỉ. Nhưng ai biết trong lòng anh đang lấn cấn cái gì chứ.
Chương 03: Mọi người vây nhục (p. 2)
Tình yêu qua mạng thì đáng giá bao nhiêu chứ. Anh cũng không hi vọng gì nhiều.
Tùy tiện ném ra mấy trăm tệ cũng có một đống phụ nữ qùy dưới chân anh, tình nguyện làm chuyện tình một đêm mà không đòi hỏi gì thêm. Hơn nữa, đó đều là mỹ nữ, không tầm thường đâu nha. Con gái trong game thường hay dùng nhan sắc để mua chuộc người khác, kiếm trang bị, vũ khí. Dù sao cũng không mất tiền, tội gì không làm?
Tỷ như [Nguyệt Sắc Mông Lung], cô ta trăm phương ngàn kế tiếp cận anh, lại còn dùng ID của [Thiên đường tiểu Quang] đến thăm dò, nghĩ lại cũng đã từng bóng gió nói chuyện tình ái với anh, có khi nào cô ta biết anh cũng có ý định tìm bạn gái trong game?
Vì thế nhất kế không thành, liền sinh nhị kế. Cô ta hỏi [Thiên đường tiểu Quang] số di động của anh rồi gọi điện thoại tới, nói thật đáng thương là có một nhiệm vụ làm mãi không được, muốn nhờ anh giúp. Có điều nếu không phải chính miệng cô ta nói là chỉ cần anh giúp một lần này, về sau nhất định không làm phiền nữa thì anh cũng không điên mà đi giúp cô ta làm gì.
Để cô ta biết số tài khoản và mật khẩu tuyệt đối là sai lầm của anh, sau đó không thay đổi số tài khoản và mật khẩu cũng là sai lầm trí mạng của anh, dây dưa với đám trẻ con kia cũng là do anh không chú ý, còn khiến bà xã trong game gánh tội oan.
Hừ, cô nàng này dám cho rằng anh không biết rõ, cái đám bạn học đó cùng một giuộc, còn bà xã anh lúc ấy không có chứng cứ, lại không có bạn bè làm chứng. Đây chính là một đám người cùng chơi game có ưu thế vậy đó, ở đâu cũng có thể hoành hành ngang ngược, trắng đen đảo lộn hết cả.
Chỉ có mình anh với [sinh hoạt 0322] trong game vẫn là cô độc, không có bất cứ quan hệ nào với người ngoài, đùa chứ đây chỉ là game, không phải tình thân hay tình yêu. Đem cảm tình nói hết ra miệng như trẻ con, cả ngày yêu tới yêu lui, cũng thấy ngượng mồm.
Lục Thủy Hàn trong lòng ra sức đem nửa năm gia nhập bang phái của mình mắng mỏ rồi mơ hồ tiến vào mộng đẹp, Trước khi đi ngủ còn tự nhắc mình, ngày mai nhất định đem mật khẩu nói cho [sinh hoạt 0322], lại phải đi sửa cả máy tính để buổi tối còn cùng bà xã đi làm nhiệm vụ...
Bên này, Diệp Hân Mạch thấy [cưỡi lừa tìm tức phụ] không thèm chào hỏi đã trực tiếp logout một cách lặng lẽ thì gãi gãi đầu rồi lại đưa nhân vật của mình về sân sau thu thập nguyên liệu. Đào bới cả một buổi tối, lại đem số nguyên liệu đào được ra làm mấy vật phẩm nho nhỏ, mãi đến gần sáng cô mới hài lòng leo lên giường đi ngủ.
Lúc tỉnh dậy đã là sáu giờ tối, Diệp Hân Mạch đem cơm trưa và cơm tối gộp làm một, xuống bếp nấu mì, khó khăn lắm mới ăn hết. Xong xuôi mọi việc đã là bảy giờ, đăng nhập vào game thấy trên kênh [thế giới] vô cùng náo nhiệt, nhưng không phải là trao đổi mua bán như mấy ngày trước mà tràn ngập những lời chúc mừng giáng sinh. Chỉ tiếc hứng thú của cô với mấy thứ hội hè này gần như bằng không cho nên đối với mấy lời chúc mừng đó có phần không hưởng ứng
Loáng một cái đã đến tám giờ, Diệp Hân Mạch ngừng thu thập, kiểm tra lại trang bị trên người mình rồi cưỡi bạch hạc chậm chạp đến nơi làm nhiệm vụ lễ Giáng sinh. Mấy ngày nay xảy ra bao nhiêu việc nên đã phần mọi người đều đã nghe nói đến [sinh hoat 0322], vừa thấy cô xuất hiện, kênh [phụ cận] náo nhiệt hẳn lên. Hân Mạch nhìn qua nhưng không nói gì.
Tám giờ năm phút, [cưỡi lừa tìm tức phụ] vẫn chưa thấy đâu. Diệp Hân Mạch an tĩnh ngồi xuống bên cạnh NPC, nhàm chán đếm đi đếm lại số NPC có mặt ở đây. Cô vốn có trí nhớ vô cùng xuất sắc, thơ ca nghe một lần thì có thể nói ý chính, nghe ba lần thì đọc lại trôi chảy, tuyệt đối không sai một từ. Mà ở khu vực này, ngoài số NPC thì phần giới thiệu cũng như phần thưởng có được sau khi hoàn thành nhiệm vụ đã được cô đọc thuộc làu làu.
Tám giờ rưỡi, [cưỡi lừa tìm tức phụ] vẫn chưa online.
Chín giờ, hầu hết mọi người đã làm xong nhiệm vụ, trở lại chỗ NPC vẫn thấy một cô gái nhỏ tóc ngắn màu lam an tĩnh ngồi một chỗ không nhúc nhích. Vì thế, ai cũng thấy kỳ lạ.
Chín giờ ba mươi, còn 30 phút nữa là kết thúc thời gian làm nhiệm vụ. Diệp Hân Mạch nhìn một đống người đã thay đồ ông già Noel đỏ rực, sau lưng đeo túi quà đứng thành vòng tròn vây lấy mình như đang quan sát động vật quý hiếm, cũng có người đánh giá trang bị trên người cô, cố gắng gợi chuyện.
Chín giờ bốn mươi lăm phút, trên màn hình, bên cạnh [sinh hoạt 0322] tiếng chế nhạo, tiếng khen ngợi không ngừng hiện lên, vô số câu nói theo vòng tròn hiện lên trên đầu các nhân vật, cứ hiện lên rồi lại biến mất..... Diệp Hân Mạch lần đầu tiên thấy cảnh náo nhiệt này, trong lòng cảm thán, mấy người này xem ra còn nhàm chán hơn cả cô nữa,
Chín giờ năm mươi tám phút, [cưỡi lừa tìm tức phụ] khoan thai tới muộn
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: thật xin lỗi, không kịp làm nhiệm vụ nữa rồi.
[Sinh hoạt 0322]: không sao.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: lúc tan tầm bị đồng nghiệp kéo đi ăn cơm, còn phải đi sửa máy tính, bây giờ mới về. Thực xin lỗi, anh không cố ý tới muộn.
[Sinh hoạt 0322]: không sao.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ] được cô tha thứ, liền im lặng không nói tiếng nào. Diệp Hân Mạch nhìn đống người đang vây quanh mình, giữa một rừng ông già Noel kick chuột một cái, cô gái tóc xanh đứng dậy khiến mọi người hoảng hốt.
[phụ cận] [danh tự tám chữ]: cô ấy đứng lên rồi, đứng lên rồi kìa!!
[phụ cận] [đạm mạc phong tâm]: tiện nhân, ra đây, xem Lão Tử đây, ngươi tìm không ra phải không.
[phụ cận] [Luyến Thiên Hoa Hoa]: Sinh hoạt, cô đang chờ [cưỡi lừa] đại thần à? Anh ta không tới làm nhiệm vụ với cô sao?
[phụ cận] [Thiên đường đồ ăn]: khẳng định là bị bỏ rơi rồi, còn hỏi gì nữa chứ.
Diệp Hân Mạch bỏ qua bọn họ, gọi bạch hạc thần thú, nghênh ngang theo NPC đi về phía gia viên. Lúc đi qua đám người ồn ào mua bán trao đổi, [cưỡi lừa tìm tức phụ] lại nói thêm một câu.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: làm bạn gái anh đi!
Một giây sau, bạch hạc đưa cô gái nhỏ từ nơi phồn hoa tới một nơi vô cùng yên tĩnh... Nhìn cô gái nhỏ đứng trong đình viện, Diệp Hân Mạch mới sờ sờ chóp mũi, gửi cho anh một dấu chấm hỏi.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: giúp anh một việc, làm bạn gái anh trong một ngày thôi, được không?
[Sinh hoạt 0322]:?
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: năn nỉ, năn nỉ mà. [icon hay bàn tay bắt vào nhau]
Diệp Hân Mạch sau khi thấy icon này, chợt thấy buồn cười. Này nha, tự nhiên dùng giọng điệu đánh thương để nói chuyện, khiến cô thấy không quen chút nào. Nhưng mà quen hay không thì để nói sau, bây giờ phải hỏi cho rõ đã.
[Sinh hoạt 0322]: tại sao vậy.
Đối phương trầm mặc.
Diệp Hân Mạch đợi năm phút đồng hồ, thấy anh không nói thêm lời nào nữa bèn đem nhân vật của mình kéo ra sân sau, đang muốn nhổ cỏ thì lại có tin gửi tới.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: mẹ anh nói nếu tết Nguyên Đán không dẫn bạn gái về ra mắt sẽ đem anh đóng gói mang về nhà. T_T
[Sinh hoạt 0322]:...
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: giúp anh một lần đi. [icon bĩu môi]
[Sinh hoạt 0322]:...
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: nè, em lên tiếng đi chứ!
[Sinh hoạt 0322]: anh không sợ đưa nhầm khủng long về nhà sao?
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: vậy càng tốt.....
[Sinh hoạt 0322]:...
Giúp anh việc này thật ra cũng chẳng sao, nhưng tại sao lại nhờ cô chứ, nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Hân Mạch vẫn cảm thấy rất kỳ quái.
[Sinh hoạt 0322]: anh không tìm được ai khác sao?
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: em muốn nghe nói thật hay nói dối?
[Sinh hoạt 0322]: nói dối trước đi.
Lần này đến phiên [cưỡi lừa tìm tức phụ] không nói được lời nào. Một lúc lâu sau anh mới lên tiếng.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: nói dối là anh muốn gặp em.
[Sinh hoạt 0322]: thế còn nói thật!!
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]:...
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: nói thật là anh thấy phụ nữ có chút đáng sợ
Diệp Hân Mạch nhăn nhó nghĩ ngợi, mãi mới nói một câu.
[Sinh hoạt 0322]: em không có ai để hỏi qua khinh nghiệm.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: chỉ cần là nữ là được rồi.
Diệp Hân Mạch há miệng, trong lòng thầm nghĩ, thế thì anh ra đường khua đại một người là được, việc gì phải nhờ tôi. Nhưng cuối cùng cũng không nói ra.
[Sinh hoạt 0322]: giúp anh thì có thể, nhưng em có hai điều kiện
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: em nói đi.
[Sinh hoạt 0322]: thứ nhất, thời gian là trong vòng một ngày, hết một ngày đó mặc kệ là kết quả thế nào cũng không ai được làm phiền ai nữa, chúng ta tiếp tục trở về mối quan hệ như trước kia.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: đây cũng là hi vọng của anh.
[Sinh hoạt 0322] thứ hai, tính tình em vốn lạnh nhạt, nếu như đắc tội với bố mẹ anh, lúc ấy không được oán trách em.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: tuyệt đối không oán trách.
[Sinh hoạt 0322]: .....
Cô không thể không nhận ra người này trời sinh ăn nói lạnh lùng. Nói đến đây là xong, [Cưỡi lừa tìm tức phụ] không nói gì thêm nữa, khi nói chuyện cũng khôi phục như bình thường.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: tết Nguyên Đán, buổi sáng tám giờ anh tới đón em, địa chỉ nhà em như thế nào?
Diệp Hân Mạch cắn cắn môi, đem địa chỉ nói cho anh ta sao? Nói hay không đây? Ây dzà, cô thế nào lại quên khu này còn hơn hai trăm người nữa, anh ta sẽ không đi từng phòng mà tìm đâu, thế nên, không cần lo lắng anh ta quấn lấy mình. Nghĩ thế, Diệp Hân Mạch liền đem địa chỉ của mình nói cho anh.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: thế còn số điện thoại di động?
[Sinh hoạt 0322]: không có.
Đối phương đoán cô không muốn nói, vì thế cũng không hỏi nhiều.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: vậy cứ thế đi, mấy ngày nữa gặp lại.
[Sinh hoạt 0322]: được.
Lục Thủy Hàn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, duỗi thắt lưng. Vừa vặn chuông điện thoại vang lên, anh liếc mắt nhìn, thì ra là ông anh họ Lục Triển Bằng.
"Có việc gì vậy?"
"He he, thế nào rồi? Có muốn anh giới thiệu cho cậu vài cô không?"
"Không cần, em tìm được rồi, đến tết sẽ dẫn về ra mắt mẫu thân đại nhân." Lục Thủy Hàn bĩu môi, lên giọng khoe.
"Không phải chứ!!" Lục Triển Bằng kêu lên quái dị: "Cậu tìm đâu ra mà nhanh vậy?"
"Chuyện này, không liên quan đến anh!!". Lục Thuỷ Hàn không khách khí nói một câu, hại anh ra nông nỗi này không phải đều nhờ ông anh họ thân yêu sao?
"Kỳ thật, anh nói nè tiểu Hàn, cái cô Lily đó cũng không tồi nha!! Ngực lớn mông lớn, thân hình sexy, lấy về cũng đâu có thiệt thòi gì chứ!!"
Lục Thủy Hàn nghĩ tới cô gái đó, không nhịn được rùng mình một cái: "Tốt thì anh đi mà hưởng thụ đi!"
"Xì..." Đối phương khinh thường xì một tiếng."Cậu thừa biết anh không có hứng thú với mấy người đó mà. Mà cậu cũng giỏi thật, có thể đem cô em lẳng lơ đó biến thành dễ bảo, không đơn giản đâu nha!!"
Lục Thủy Hàn chỉ lo trợn trắng mắt, không thèm trả lời.
"Lại nói, sao mà cậu lại muốn làm hoà thượng thế hả. Thật là lãng phí nha!!".
"Không thích." Lục Thủy Hàn lạnh nhạt đáp lại một tiếng, di di con chuột trên danh sách bạn tốt, lướt qua tên của đối phương. Đột nhiên nhớ ra mình đã từng xem qua lời nhận xét về các chòm sao.
Chòm sao song nam: bề ngoài phong lưu phóng đãng không kềm chế được, trên thực tế thì lưu luyến hoa bướm chỉ là vì đang tìm kiếm cho mình một người tâm đầu ý hợp. Lời khuyên chân thành, bất kể là đã từng hay vẫn đang phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt tốt nhất là nên thu tay đi!! (loạn xạ cả lên, hjx đoạn này chả biết chém thế nào nữa, mọi người thông cảm)
Lục Thuỷ Hàn tuyệt đối không thừa nhận mình là vì câu nói này mà ít có quan hệ với phụ nữ, cũng không chịu nhận mình sợ sau này tìm được người mình thật lòng yêu thương lại vì quá khứ phong lưu mà mất tư cách theo đuổi
Dù không thừa nhận nhưng anh lại biết rõ, bản thân mình cũng đang tìm kiếm một người phù hợp, có thể nắm tay nhau đi hết cuộc đời. Mong muốn này có vẻ rất ấu trĩ nên anh chỉ có thể cất sâu trong lòng, nhiều khi chính mình cũng không nhớ tới nó nữa
Nhưng chính vì anh trước sau đối lập khiến mẹ anh lo cho con trai mà muốn đưa anh tới khoa thần kinh khám thử xem sao. Tự nhiên vì một lời khuyên mà cả ngày ngồi trước máy tính, chẳng chịu đi đâu. Mẹ anh nguyện ý cho anh ra ngoài ăn chơi phóng túng để bà sớm có cháu bế nhưng bây giờ thành ra thất vọng, về phương diện này anh căn bản là không có nhu cầu...................
Vì thế, Lục gia từ trên xuống dưới liền biết rõ vấn đề của anh, thi nhau tới làm phiền. Đầu tiên là các bác tới đưa đi khám sức khoẻ, dì thì bắt đi xem mắt, cuối cùng là mấy ông anh bà chị ngày ngày gọi điện thăm hỏi... Nếu như không có điện thoại di động thì tốt rồi, Lục Thủy Hàn nhìn trời thở dài không dưới mười lần.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái đã đến ngày hai người hẹn gặp.
Lục Thủy Hàn nhìn mình trong gương, tùy tiện gảy mấy sợi tóc. Anh giơ tay nhìn đồng hồ, mới bảy giờ ba mươi.
Hai lăm phút sau, Lục Thủy Hàn dừng xe bên tán cây bên dưới khu nhà. Mở máy tính online.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: anh đang ở bên ngoài.
[Sinh hoạt 0322]: được, em xuống bây giờ đây.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: mặc đẹp một chút nha.
[Sinh hoạt 0322]: uh, biết rồi.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: à em mặc quần áo thế nào để anh còn nhận ra.
[Sinh hoạt 0322]: áo màu đen, quần màu vàng nhạt.
[Cưỡi lừa tìm tức phụ]: được rồi, xuống đây đi!!
[hệ thống] Thê tử của bạn: [sinh hoạt 0322] đã logout.
Lục Thủy Hàn cười cười, đây là lần đầu tiên anh thấy bà xã logout nha. Tiếp theo, anh cũng logout rồi tắt máy, mắt nhìn chằm chằm vào cửa ra vào.
Đúng tám giờ, ở cửa là một cô gái tóc dài yểu điệu, bên trong áo khoác lông đen là áo sơ mi trắng, quần dài màu vàng nhạt, trang phục tinh tế khiến những đường cong thân thể được tôn lên tối da. Lục Thuỷ Hàn đặt tay lên cửa, định xuống xe, đột nhiên nhìn thấy gương mặt của cô gái đó, nhất thời cứng đờ không nói nên lời.
← Ch. 03 | Ch. 05 → |