Rõ ràng là không muốn, 🌴♓_â_𝐧 t♓_ể lại nhịn không được
← Ch.08 | Ch.10 → |
🎋h●𝖔●á●𝐢 𝒸ả●m tuôn trào, chảy dọc khắp 𝖙hâ.𝓃 †.♓.ể của hai người.
Triệu Viêm không biết người mình đang 𝒽-u-n-ⓖ ♓ă𝐧-🌀 thao lộng chính là muội muội, nhưng Triệu Uyển Như biết, nàng lại càng biết, κ♓-𝐨-á-𝐢 𝖈-ả-𝐦 trong т·♓·â·ⓝ 𝖙h·ể lại càng thêm mãnh liệt, mãnh liệt đến mức Triệu Uyển Như nhịn không được vươn tay, chủ động tự ⓥυố_𝐭 ✌️_3 an ủi âm đế.
"A....... Ca ca....... . Người ta thật là khó chịu.... Hức.... ."
"Huynh không thể thao ta, hu hu hu, huynh không thể thao Uyển Như như vậy, a a....... Thật thoải mái....... A, ca ca huynh thao người ta thoải mái quá, hu hu, Uyển Như còn muốn....... ."
Nam nhân đại khái chính là thích nhất bộ dáng nữ tử động dục như vậy.
Đặc biệt là bộ dáng 🅓â.m 𝒹.ụ.𝒸 của một nữ tử xinh đẹp.
Trước mắt là nữ tử phong tình vạn chủng, đẹp hơn bất cứ thứ gì trên thế gian, m_ỹ ռ_ữ thế nhưng ở trước mặt nam nhân xoa âm đế của chính mình, 𝖉.â.〽️ đã.𝓃.g như vậy, côn th*t hắn lại càng thêm cứng rắn, nàng trông thật giống tiểu muội muội, Triệu Viêm nắm bàn chân nàng nhịn không được ♓ô●𝖓 lên, dương v*t sưng to dưới thân không ngừng va chạm tiểu nộn huyệt, mỗi lần đều đỉnh đến hoa tâm chỗ sâu nhất, đ●â●m đến trong phòng không ngừng phát ra tiếng "Bạch bạch bạch ——".
"A....... . Tiểu nha hoàn ngươi thật là lợi hại, còn gắt gao hút côn th*t lớn bản tướng quân, bản tướng quân hôm nay chơi 𝖈-𝖍-ế-𝐭 ngươi!!!"
Trong thư phòng an tĩnh truyền đến thanh âm của hai người không thể kiềm chế được.
Giường nệm kịch liệt va chạm, Triệu Viêm thấy còn chưa đủ, trực tiếp đem người ôm đứng dậy, đi tới nội phòng, hắn một tay đem người ném ở trên giường sau đó thẳng lưng cắm rút, một lần lại một lần đem côn th*t tím đỏ đẩy đưa đến chỗ sâu trong mật huyệt, nữ tử mỗi một lần 𝖗_ê_ⓝ r_ỉ, mỗi một lần lắc lư bộ 𝖓ɢự●↪️ sữa, đều là 🎋●í●ⓒ●ⓗ 𝖙●𝒽●í●𝖈●♓ thần kinh hắn đến cùng cực.
Triệu Viêm cúi đầu nhìn quy đầu tím sậm đang ngẩng cao, mỗi một lần thúc vào đều đem hoa tâm nàng đ.â.〽️ thủng, miệng huyệt gấp gáp lộ ra thịt non phấn nộn, mỗi lần hắn nhét vào đều có thể cảm giác â-〽️ 𝖍-ộ nàng 🎋ẹ.p ⓒ𝒽.ặ.ⓣ, mà mỗi lần rú*† г*🔼 lại cũng kéo theo d*m thủy một lượng lớn.
"Tiểu 𝐝.â.𝐦 oa!!! Nhiều nước như vậy!!! Ngươi sao lại có thể 𝒹●â●ɱ đã●п●𝖌 như thế!!!"
Triệu Viêm xem đến đỏ mắt, nhịn không được ấn nàng dùng sức thao lộng.
Nơi tư mật Triệu Uyển Như hoàn toàn bị căng mở ra, ⓓ●â●𝖒 huyệt kiều nộn không ngừng cất chứa ca ca dương v*t, thể lực của nàng theo không kịp, thực mau liền đạt tới cao trào, Triệu Uyển Như khóc lóc xin ca ca: "Ca ca, chậm một chút....... A....... . Uyển Như ăn không vào....... ."
"Ăn không được cũng phải ăn cho ta!!! Ngươi còn tự xưng là Uyển Như? Cái đồ đĩ điếm này!!! Sao ngươi lại ԁâ.ɱ như vậy!!! Hả? Muội muội tốt của bản tướng quân, ngươi cũng có thể thay thế sao??? Ta chơi ⓒ*𝐡*ế*ⓣ ngươi, chơi c♓ế●✞ cái đồ đĩ này, làm ngươi về sau cũng không dám tự xưng là muội muội của bản tướng quân nữa."
Triệu Viêm dương v*t thô to không ngừng điên cuồng thọc vào 𝖗.ú.🌴 𝖗.a nơi 𝖉â*m huyệt, nữ tử kiều nộn hơn người lần đầu làm chuyện đó, nào chịu nổi kiểu thao lộng càn rỡ như vậy, Triệu Uyển Như đạt cao trào rất nhiều lần, lúc sau thật sự không chịu nổi dày vò liền trực tiếp ⓗ●ô●𝖓 mê bất tỉnh. Nếu là lúc Triệu Viêm còn tỉnh táo, đừng nói là thao lộng nàng mãnh liệt, chỉ cần là sắc mặt nàng biến đổi, còn chưa kịp khóc hắn cũng đã luyến tiếc rồi, chỉ là hắn hiện tại bị người hạ 𝖝-⛎â-𝐧 ◗-ư-ợ-𝖈 đặc hiệu, dược tính vốn vô cùng mãnh liệt, Phù Diêu lại còn sợ hắn đột nhiên lấy lại nhận thức cho nên còn đ.ú.ⓣ cho hắn gấp đôi người bình thường.
Triệu Viêm cứ như vậy ấn người dưới thân kịch liệt xuyên xỏ, mãi cho đến khi phóng thích tất cả 𝐭.i.ռ.𝐡 🅓ị.↪️.h tích tụ vào bên trong, lúc này mới ôm người nặng nề chìm vào giấc ngủ.
← Ch. 08 | Ch. 10 → |