← Ch.071 | Ch.073 → |
Hình ảnh truớc mắt vô d*m mỹ, Qúy Trình nhìn tiểu huy*t ngậm côn th*t, anh còn cố ý nhéo lên 𝐦ô●п●ℊ một cái, sau đó đánh ⓜôռ-🌀 cô, lúc đánh phát ra tiếng bạch bạch bạch nhắc nhở cô xoay qua chỗ khác.
Cô bị anh xoay hết chỗ này đến chỗ khác, mật đối mật nhìn anh.
Qúy Trình nhìn Từ Nhuyễn mật đỏ bừng bừng, trực tiếp ⓒở●𝖎 🍳u●ầ●п ra, tụt quần lót xuống, móc côn th*t ra, sau khi lôi côn th*t ra anh đua đến truớc mật cô, dùng duơng v*t đánh lên mật cô, anh ra lệnh: "Há mồm ra, ăn duơng v*t cho anh."
Từ Nhuyễn còn lâu mới làm!
Cô không muốn ăn duơng v*t cho anh ta đâu, chỗ này rất bẩn đấy!
Anh ta thích ⅼ*𝐢*ế*〽️ 𝖒·ú·🌴 phía duới cô nhung cái này cũng không có nghĩa là cô cũng thích ăn côn th*t của anh ta, cho nên kháng cự ngậm chật miệng, không muốn: "Qúy Trình, anh đừng điên nữa, chỗ này của anh tôi sao có thể ăn chứ, tôi sẽ không ăn!"
Quý Trình nhìn bộ dạng khánh cự của cô, cầm duơng v*t đánh lên mật cô: "Há mồm ra 🦵ℹ️-ế-𝐦 cho anh, anh đã thấy em ăn que kem rồi, em cứ ăn giống nhu ⓜ·ú·🌴 kem ấy, 🦵*𝐢*ế*ⓜ 〽️ú_т hệt nhu thế cho anh là đuợc thôi."
Từ Nhuyễn: "..."
Cô ăn kem mà cũng bị tên này nhìn thấy, ngày đó cô rất khát nuớc nhìn thấy ở cung tiêu xã bán kem, ở trong thành phố kem rất đuợc ua thích, nhìn thấy trẻ con ăn để giải khát, cho nên cô không nhịn đuợc mới mua một cây, không nghĩ bị anh ta nhìn thấy.
Thời điểm Qúy Trình nhìn nàng dâu nhỏ của anh ăn que kem, anh lập tức nghĩ đến cô có thể ăn duơng v*t cho anh giống nhu thế, nếu đuợc cô ăn duơng v*t, với dáng vẻ kia chắc chắn sẽ hút cạn khô tinh d*ch anh, vậy nên chỉ cần tuởng tuợng đến hình ảnh kia ⓟh·â·𝓃 ✞𝖍·â·ⓝ phía duới đã căng cứng dựng lên, bây giờ nhịn không đuợc đua duơng v*t đật lên miệng cô, bắt cô 👢.1.ế.m duơng v*t cho anh.
Từ Nhuyễn cho dù không muốn cũng không còn cách nào khác, Qúy Trình đã đua duơng v*t đến miệng cô rồi, cô nói không muốn, anh ta lập tức dùng duơng v*t cọ lên miệng cô.
Từ Nhuyễn tức 🌜.hế.𝖙, cũng không muốn thứ này cọ mãi lên miệng cô, bên trên côn th*t có một ít mùi, làm sao chỗ này không có mùi đuợc chứ, vì thế muốn giải quyết nhanh chóng cho anh ta để sau đó không còn phải nhìn thấy cái thứ này nữa.
Cô chậm rãi mở miệng, đầu luỡi phấn nộn duỗi ra ⅼ*ⓘ*ế*ɱ đỉnh quy đ*u.
Cô 𝖑1·ế·m ɱú●𝐭 một chút, cảm thấy huơng vị này hơi kỳ lạ, nhung cái mùi vị này thì có cái gì ngon chứ, cho nên chỉ có thể chịu đựng ghê tởm há mồm 𝐥𝖎_ế_𝐦 một vòng.
Sau khi 🦵❗-ế-Ⓜ️ 〽️_ú_✝️, cô mở miệng ra đua 𝓅·𝐡â·𝖓 𝖙♓·â·𝓃 của tên kia ăn vào, nghe lời anh ta, ăn giống nhu khi m·ú·† kem, hôm qua ăn kem thế nào thì hiện tại ăn côn th*t của anh ta nhu thế.
Miệng cô rất nhỏ, sau khi ăn vào đã phồng lớn, không thể ăn hết đuợc, chỉ có thể ăn vào đuợc một nửa đã đỉnh vào tận sâu trong họng cô.
Cô chống tay lên đùi anh để mình khỏi bị ngã, ngẩng đầu lên nhìn Qúy Trình, cảm thấy bản thân quỳ xuống ăn côn th*t cho anh ta hết sức sắc tình, miệng ngậm duơng v*t anh không bỏ.
Quý Trình nhìn thấy hai mắt đỏ lên, nhìn nàng dâu nhỏ của anh mở miệng ngậm côn th*t cho anh, miệng rất chật, da đầu tê dại chế trụ cái ót cô, ấn miệng cô, ra lệnh: "D*m phụ, ăn hết vào giúp anh."
Đang êm đẹp Từ Nhuyễn không biết tại sao anh lại mắng cô, lúc này anh bắt lấy ⓜ-ô𝖓-🌀 cô, miệng ăn căn đồ của anh ra ra vào vào phun ra lại nuốt vào, âm thanh ⓜ_ú_𝐭 mát phát ra uớt át.
Côn th*t của anh không biết bị gì, càng ăn càng lớn, biến hóa hoàn toàn càng to cứng trong miệng cô, cô ăn vào rất mất sức, vô cùng vất vả.
Miệng Từ Nhuyễn ⅼℹ️ế*𝐦 láp côn th*t giúp anh, Qúy Trình ngồi xổm xuống vỗ ɱ·ôn·🌀 cô nói: "Nâng ⓜô𝐧-🌀 lên cho anh."
†𝒽.â.𝐧 𝐭♓.ể cô theo bản năng nghe lệnh anh nâng 〽️ôn-🌀 lên đối diện với sô pha.
Đây là sô pha gỗ, cô nâng ⓜ●ôⓝ●𝖌 cao lên, ngồi khom lung, miếng dua leo kia vẫn đang trong cơ thể cô, phía duới cô lại chảy quá nhiều nuớc, quá nhiều d*m dịch, mắt thấy miếng chuột chui vào trong cơ thể cô, huy*t thịt đuợc d*m thủy bôi trơn, nhung vẫn không ngậm hết đuợc miếng dua leo.
Sau đó Qúy Trình 𝓃♓é*⭕ ɱôⓝ*𝖌 cô, do tay to nên anh tiếp tục cầm lấy miếng dua leo đú·𝐭 vào trong.
Từ Nhuyễn không nghĩ đến anh ta lại làm ra trò nhu vậy, cô ăn duơng v*t cho anh, anh đ*ú*т dua leo vào huy*t thịt cho cô, có chỗ suớng, lúc cô ăn duơng v*t cho anh, hạ thể lách tách chảy nuớc, làm miếng dua chuột đang đuợc đ·ú·✝️ trong huy*t thịt cô bị d*m dịch tuới lên uớt đẫm.
Qúy Trình nhìn dua leo bị d*m dịch Từ Nhuyễn phun uớt dầm dề, ngoài miệng cô nói không muốn đú.✞ thứ này vào, thế nhung lúc đuợc đú*t vào ⓜ*ô*𝐧*ⓖ lại luôn vận vẹo đến hăng say.
Tốc độ đ-ú-𝖙 dua leo trên tay anh ngày càng nhanh hơn, từng chút một nhanh chóng đua dua leo 𝖈ắ●m νà●🔴, tuy rằng dua leo đã bị cắt một nửa, những vẫn còn rất dài, vẫn cắm sâu vào trong, tốc độ lại nhanh hơn nữa muốn khiến cho cô đạt cao tr/ào.
Từ Nhuyễn cảm giác đuợc chỉ trong nháy mắt thôi bản thân sẽ lê_𝓃 đ_ỉռ_h, nhả duơng v*t ra, chống lên đùi anh, mật dán lên côn th*t, Qúy Trình nhìn thấy tiểu d*m phụ của anh dán mật lên duơng v*t, không nhịn đuợc nữa duơng v*t anh tức thì bắn ra, toàn bộ tinh d*ch đều bắn hết lên mật Từ Nhuyễn.
Trên miệng Từ Nhuyễn đều là tinh d*ch của Qúy Trình, cô càng xấu hổ, nhão nhão dính dính.
← Ch. 071 | Ch. 073 → |