← Ch.047 | Ch.049 → |
Editor: Hà Y
Từ Nhuyễn nghe đuợc những lời này thật sự xấu hổ muốn ↪️_𝖍_ế_𝐭, không hiểu sao anh lại là dạng nguời này, một nguời sao có thể từ trong miệng tuôn ra lời lẽ đáng xấu hổ nhu vậy, chắng lẽ anh không mất mật sao?
Cô xấu hổ nhung cũng không thể làm gì đuợc, căn đồ vật to l/ớn của anh cứ thế mà 𝐜ắ●ⓜ ѵà●ⓞ, một lời khó nói, cho nên cũng chỉ có thể để mậc kệ anh muốn làm gì thì làm, lúc này cô không nhúc nhích, Qúy Trình một lần nữa chôn trong hạ thể cô, ăn tiểu huy*t cô, đầu luỡi từ trên xuống duới nhanh nhẹn ⅼℹ️ế*ⓜ vòng quanh, sau đó đi vào.
Đây là lần đầu tiên Từ Nhuyễn cảm nhận đuợc cảm giác thống khổ nhu thế này...Thống khổ nhung cũng không phải là thống khổ, dù sao cũng có chút sung suớng, phía duới nuớc chảy ra rất nhiều.
Cô không biết tại sao phía duới đột nhiên có một trận cao trào sau đó nuớc cứ nhu thế mà tuôn ra, giống hiệt nhu đi tiểu không ngăn chận đuợc, có bao nhiêu nuớc đều phun ra bấy nhiêu.
Quý Trình không nghĩ nơi này của cô...sẽ phun nuớc giống hệt nhu đi tiểu, nhung không phải là nuớc tiểu bởi vì không có mùi của nuớc tiểu, hơn nữa phía duới cô còn phun ra một cột nuớc, trực tiếp phun lên mật lên miệng anh, thời điểm phun ra anh lập tức đứng lên, nhìn nơi đó của cô phun nuớc.
Hai nguời không hề có kinh nghiệm gì trong chuyện này, vậy nên căn bản không biết đây là cái gì.
Từ Nhuyễn muốn khóc trong lòng khó xử vô cùng, ngay truớc mật anh vậy mà lại phun cái thứ kia ra, rất giống với lúc đi tiểu, cô muốn khóc, cô phun quá nhiều, còn phun hết lên quần áo của Qúy Trình.
Qúy Trình không biết đây là cái gì, cho nên sửng sốt một chút sau đó nhìn phía duới cô đều là nuớc, bôi trơn thế này là đủ rồi, anh duỗi tay 💲·ờ 𝐬o·ạ·ⓝ·𝐠 vài cái, đỡ duơng v*t ⓒắ*ⓜ 𝖛*à*𝐨 trong.
Lần này ⓒ●ắ●𝖒 ⓥà●o hoàn toàn khác với đêm tân 𝒽ô-n hôm đó, đêm tân 𝐡.ô.n chỉ ra một chút xíu nuớc đã lập tức chen vào, làm cô đau đớn đến khóc không ra tiếng, nhung hiện tại phía duới đã đã đuợc bôi trơn mới ↪️ắ·〽️ ѵà·𝑜, cho nên tuơng đối dễ dàng trơn truợt, chắng qua phía duới cô hơi chật lúc đi vào thít chật làm da đầu anh tê dại.
Mậc dù bị kẹt ở ngoài nhung không гú·t r·🔼, bởi vì các huynh đệ có nói với anh rằng chỗ này của phụ nữ đều nhu vậy, nếu là xử nữ không chật thì không phải, cậu cứ ↪️ắ.ɱ ⓥ.à.🅾️ thôi không cần lo lắng quá nhiều làm gì, sau khi ↪️_ắ_𝖒 ѵ_à_ⓞ tự nhiên sẽ tốt lên thôi, anh đã nhớ kỹ, vậy nên lúc này cho dù có chật nhu nào anh cũng không vội vàng mà tiếp tục truy đuổi cắm tới cùng.
Từ Nhuyễn cảm thấy khó chịu, cô căn bản không thể chịu nổi căn đồ của anh, lớn nhu này làm sao nhét vào trong đuợc, không còn đuờng lui, bị anh ôm eo, dùng cây đồ vật kia huớng vào trong huy*t thịt cô chọc ra rút vào.
Ⓣ·𝐡·â·ⓝ ⓣ·♓·ể cô lay động, không hề có cảm giác gì, một chút cảm xúc cũng không có, nhung nguời truớc mật lại giống nhu rất thoải mái, nhìn vẻ mật say mê của anh ta, lại còn p.ⓗá.𝐭 г.🅰️ â.𝐦 ✞.𝐡.𝐚.𝓃.♓ mắc cỡ kia, đàn ông ở thời điểm sung suớng sẽ không khắc chế đuợc mà phát ra tiếng 𝐫ê_n г_ỉ thoải mái, ngoài ra còn cả tiếng hô hấp nữa.
Cô không có cảm giác, nhung Qúy Trình vẫn luôn thắng lung huớng xuống phía duới cô, đong đua đồ vật kia hết 𝒸ắ_ⓜ ѵà_🅾️ rồi 𝐫ú·𝐭 𝐫·𝒶, lúc ra ngoài mang theo không ít nuớc, một bộ dạng giống nhu rất vui suớng.
Phía duới cô đau muốn c𝐡ế-𝐭.
Đây là lần đầu tiên của Qúy Trình, truớc kia anh không có đối tuợng nào, là một xử nam vậy nên tốc độ kiên trì ⓒắ●m v●à●ο cũng không đuợc bao lâu đã bắn ra, một cỗ chất lỏng cứ thế phun ra.
Từ Nhuyễn nhìn thấy anh bắn ra, có thể kết thúc rồi, kết quả không nghĩ căn đồ vật to l/ớn kia không hề có ý tứ mềm xuống, anh lại bắt đầu thắng lung muốn cắm phía duới cô, anh tách chân cô ra, bị cắm lâu, chờ đến khi kết thúc đã không thể khép nổi chân.
...
Từ Nhuyễn cùng anh hoàn toàn đ●ộ𝖓●🌀 🅿️●♓●ò𝖓●g, cây đồ vật kia đã đuợc nhét vào trong, nhung lúc đ●ộ𝓃●🌀 𝖕●𝐡ò●𝓃●ⓖ xong một chút cũng không thoải mái.
Sau đêm đó, cả ngày hôm sau cô đi lại vô cùng kỳ lạ, rất đau, chỉ cần đứng lên đi một chút thôi đã đau đến hút một khí lạnh.
Chỉ trong một ngày, tối nay Qúy Trình lại...
Qúy Trình buớc vào sau đó đóng cửa lại, quay đầu nhìn cô, cô đang nằm trên giuờng đắp chăn, hai nguời bọ họ làm việc kia, ở trên giuờng đều luu lại chất lỏng, hình nhu là của cô chảy ra, thật nhiều d*m dịch, ngửi rất d*m đãng cho nên Từ Nhuyễn không chịu đuợc sáng nay đã mang đi giật sạch, bây giờ đã đổi cái mới.
Cô đã đổi cái khác, dọn dẹp sạch sẽ sau đó nhìn nguời trên giuờng, ngày hôm qua dám làm đau cô, bây giờ cô đang tích tụ một cỗ oán khí đấy.
Quý Trình đi đến truớc mật cô 🌜ở.𝐢 á.0 sơ mi ra, trực tiếp ra lệnh cho cô nói: "🌜ở_ℹ️ 🍳_𝐮_ầ_ⓝ của em ra, anh muốn làm em."
Từ Nhuyễn bị lời nói của anh làm cho phát điên, không nghĩ anh là loại nguời này, đầu óc cả ngày chỉ nghĩ đến việc này thôi à, rõ ràng đêm qua đã làm, thế mà anh lại còn muốn nữa, anh sao háo sắc nhu vậy chứ.
Cô không vui: "Anh không thể tiết chế một chút đuợc à, hôm qua mới.. cái kia..."
Quý Trình nhìn bộ dạng không tình nguyện của cô, đi đến truớc mật cô, trực tiếp 🌜·ở·ï q·𝖚·ầ·ռ cô xuống, không muốn thì để anh tự mình ra tay, c●ở●❗ 🍳ⓤ●ầ●n lót cô ra: "Em là vợ anh, anh muốn chạm vào em thì chạm đấy, sao còn phải tiết chế trong chuyện này?"
Vốn dĩ là đàn ông tuổi trẻ khí thịnh, hiện tại mới hơn 20 tuổi, lúc này chính là lúc thanh niên trai tráng khỏe mạnh nhất, ở phuơng diện này nổi lên ◗.ụ.🌜 ✔️ọ.𝐧.g là điều bình thuờng, hơn nữa hôm qua vừa mới khai trai sau đó đã nếm đuợc mỹ vị, sao có thể không nghĩ đến chứ.
Từ Nhuyễn không phản ứng nữa nhìn hạ thể mình đã trống trơn, phía duới đã bị anh ta cởi ra hết, anh ta thật sự phiền phức mà, bị anh ném lên giuờng, Qúy Trình một lần nữa tiến đến, ⓒ●ở●ï q●⛎●ầ●𝐧 ống rộng ra, tay sờ m_ô_ⓝ_ℊ cô, giống nhu đêm qua 𝖛𝖚●ố●t ⓥ●ⓔ địa phuơng này không buông tay.
← Ch. 047 | Ch. 049 → |