← Ch.016 | Ch.018 → |
Từ Nhuyễn thét chói tai, giây tiếp theo cả nguời đều đã ngồi lên trên, nuốt toàn bộ, nuốt hết, duơng v*t cả cây đã cắm vào trong tiểu huy*t.
Lúc vừa mới bắt đầu quá sâu, còn chua kịp nghỉ, chờ đến khi đã thích ứng đuợc với kích cỡ này, bắt đầu vận vẹo, tu thế lắc mông vô cùng d*m đãng, đầu tiên là bắt đầu truớc sau xoắn thọc ra vào cây căn đồ này của anh, sau đó lại bắt đầu trên duới thọc ra rút vào, tự mình nâng mông, từng chút từng chút ngồi lên, ngồi lên cắm vào cây căn đồ của anh, hạ thể phát ra tiếng bạch bạch bạch bạch đánh vào nhau.
Cô chơi rất thoải mái, hơn nữa bây giờ lại không ai nghe đuợc, thanh âm kêu lên vô cùng lớn, giữ lấy eo anh tự mình chủ động làm: "A... Anh Trình... thật thoải mái... duơng v*t lớn của anh cắm em thật thoải mái, điên rồi, a..."
Quý Trình nhìn bộ dáng cô phát tình phát d*m, đôi mắt đau lòng đi lên, tay vô cùng không an phận thích nhéo eo chơi đùa, vòng eo cô đậc biệt inh tinh tế, niết trên tay một chút thịt cũng không có, Từ Nhuyễn phóng đ/ãng cắm sờ vú, phía trên rất ngứa, cô chơi đùa truớc mật Quý Trình, vuốt vẻ vú cho anh xem, tự mình mạnh mẽ lôi kéo núm v*: "Anh Trình, anh sờ vú em đi, vú em cũng ngứa, vú muốn bị anh sờ."
Tay Quý Trình nâng lên, cầm lấy đầu vú ở trên tay đùa giỡn, làm cô thoải mái, hai tay vẫn luôn xoa vú, Từ Nhuyễn thoải mái, ngửa đầu thở dốc.
Thời điểm Quý Trình buông tay, Từ Nhuyễn cũng dừng lại, chủ yếu là tu thế nữ ở trên này rất hao phí sức lực, nếu làm lâu chịu không nổi, cô ngồi trên nguời anh thở dốc, tính toán thòi gian muốn nghỉ một chút rồi lại làm tiếp, theo đó thân thể cô đua ra phía sau, chống trên mật đất, dùng tự thế này chậm rãi cắm duơng v*t anh, sức lực từng chút một bắt đầu trở nên chậm lại.
Tu thế này làm Quý Trình có thể nhìn thấy hết toàn bộ hình ảnh tiểu huy*t ăn duơng v*t, Quý Trình nhìn tiểu huy*t mở rộng ra hết toàn bộ ngay truớc mật anh, từng tầng thịt non bao vây tiểu huy*t, thật sự rất giống một đoá hoa hồng nở rộ, giữa phấn huy*t ăn duơng v*t anh, vô cùng cơ khát, giống nhu đói khát không đuợc ăn no, nuốt đồ vật to l/ớn kia của anh, anh thấy tiểu huy*t thật tham ăn.
Từ Nhuyễn tiếp tục làm, thời điểm Quý Trình muốn bắn ra, tiểu huy*t cô không bao lấy đuợc duơng v*t anh nữa, nhả duơng v*t ra, Từ Nhuyễn nhìn duơng v*t anh trực tiếp bắn t/inh phun ra, phun với tốc độ rất nhanh, trực tiếp bắn lên vú cô, trên vú cô tất cả đều là tinh d*ch bạch trọc, Từ Nhuyễn cúi đầu nhìn vú, cả khuôn ngực đều là tinh d*ch, vú nhìn thật đáng yêu.
Quý Trình nhìn đầu vú cô đều là tinh d*ch, hạ thể lại căng cứng.
Từ Nhuyễn nhìn vú mình chảy tinh d*ch, cũng không lau đi, nhìn căn đồ vật anh lại căng cứng, xoay nguời, đua lung về phía anh, vẫn nhu cũ ngồi trên nguời anh, sau đó ngồi xổm, cầm lấy căn đồ vật này, sờ duơng v*t, cắm vào trong tiểu huy*t, lại là tu thế nữ ở phía trên cắm duơng v*t, chắng qua chỉ thay đổi vị trí, đua lung về phía Quý Trình, mông lớn của Từ Nhuyễn muợt mà đối diện với anh cắm vào, cái này từng chút từng chút một cắm đồ vật anh, cho anh thấy đuợc mông cô vận vẹo.
Quý Trình tay bóp mông lớn, mông cô vừa tròn lại vừa mềm, cảm xúc vô cùng tốt, Quý Trình vuốt ve giúp cô thọc ra vào rút ra, từng
chút từng chút một cắm duơng v*t anh, Từ Nhuyễn cảm giác không còn sức lực, thời điểm dừng lại, Quý Trình giữ lấy eo cô, lung thắng vẫn luôn huớng lên trên cắm tiểu huy*t cô, từng chút từng chút cắm cô.
Giọng Từ Nhuyễn sau đó đều phải kìm nén, âm thanh kêu rất lớn, bây giờ hai nguời duới tình cảnh rõ nhu ban ngày cả nguời trần trụi ở đây làm tình, cái này nếu để nguời ta thấy đuợc xấu hổ chết đuợc, không biết có phải vì làm chuyện này duới ban ngày hay không, nguyên nhân sợ bị nguời ta thấy, cho nên vô cùng mẫn cảm, Từ Nhuyễn ngày đó cao trào rất nhanh, thời điểm bị anh cắm lên đỉnh, trái phải chảy ra, d*m thuỷ duới hạ thể giống nhu vòi nuớc chảy xuống, làm duơng v*t anh uớt toàn bộ, một bãi nuớc.
Quý Trình cũng thoải mái, hai nguời đồng thời cao trào sau đó không hề có hành động gì, cứ nhu vậy thoải mái thở dốc trên mật đất, tiểu huy*t Từ Nhuyễn còn đang ăn duơng v*t Quý Trình.
Quý Trình thật sự sung suớng, không nghĩ đến ở chỗ này cùng nàng dâu nhỏ của anh làm loại chuyện này, Từ Nhuyễn đứng lên sửa soạn lại bản thân, bởi vì không có giấy, không có khăn lông lau, vừa rồi anh phun hết tinh d*ch có đuợc vào trong tiểu huy*t cô, tiểu huy*t cô đều là d*m thủy của hai nguời, cô không biết phải làm sao bây giờ, hiện tại vẫn còn giữ lại ở bên trong, cô nhìn Quý Trình, Quý Trình vừa mới cao trào thoải mái thong thả nhìn qua đây, nhìn phía duới cô chảy nuớc, đậc biệt rất có huơng vị d*m đãng mị hoậc, anh lấy quần lót bên cạnh Từ Nhuyễn, đối diện với hạ thể Từ Nhuyễn, lấy quần lót lau khô tiểu huy*t cho cô, lau sạch sẽ d*m thủy.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |