← Ch.47 | Ch.49 → |
Mặc Thần ôm chặt lấy cô ép sát cô vào trong lồng 𝓃*𝖌ự*↪️, tay đỡ lấy gáy cô ra sức 〽️·ú·ⓣ mát, trêu đùa lưỡi đỏ hồng, khoang miệng ngập tràn ngọt ngào của riêng cô. Ngừng lại một chút để cô lấy hơi anh lại càng cuồng nhiệt hơn, tay anh trượt từ eo mơ.𝖓 ✝️гớ.п đến cặp bồng đào đang ⓝ𝖍-ấ-p 𝖓-♓-ô lên xuống theo nhịp ✝️*♓*ở 𝖌*ấ*ρ gáp của cô xoa nắn. Lệ Thương đắm chìm trong mùi vị ái tình của anh, say đắm nụ ⓗô-ռ của anh cô vô thức nghênh đón anh hai tay vòng qua cổ đáp trả. Như được tăng thêm phần khích lệ lưỡi anh đ*ư*𝖆 ѵ*à*0 sâu hơn uốn lượn như rắn tiến công cuồng nhiệt, hơi thở nó*п*🌀 𝖇*ừп*ɢ phả lên mặt cô, nụ h●ô●ⓝ di dời đến tai, anh ↪️ắ●𝐧 ռ●ⓗ●ẹ tay đã mò được khóa váy kéo nhẹ xuống, anh biết mình khao khát cô thế nào, động tác nhanh nhẹn hơn bế cô vào phòng nghỉ tách biệt với mớ lộn xộn ngoài kia. Từ từ đặt cô xuống giường anh áp môi mình lên môi cô gặm cắn, đưa đường tiến công 𝖍-ô-ⓝ sâu hơn làm cô ý loạn tình mê đem váy áo cởi sạch, trên người mát lạnh làm cô 𝓇𝖚.ⓝ r.ẩ.γ, ⓣ♓*ở ԁố*𝐜 không ngừng, bàn tay ռ●ó●𝐧●g 🅱ỏ𝐧●𝖌 của anh đặt nơi 𝓃🌀·ự·𝖈 ɱề-Ⓜ️ 〽️ạ-ï xoa nắn, làn môi mỏng trượt dần xuống cổ cô ⓜ●ú●𝖙 mát để lại ấn kí riêng biệt, bộ phận nào đó đã sớm cương cứng nay lại càng thêm trương to hơn bởi làn da mịn màng và tiếng ⓡê-ռ г-ỉ kiều mị của cô. Cơ thể truyền đến từng đợt 𝓃ó·𝐧·ℊ 𝒷ỏ·ռ·𝖌, ngứa ngáy khiến cô vặn vẹo vô tình đụng vào cậu nhỏ của anh, làm anh gầm lên ⓡ-ê-𝖓 𝓇-ỉ còn mình thì không dám nhúc nhích. Bờ môi ♓ô*ռ lên từng chỗ trên da thịt ⓚ_í_𝐜_ⓗ 🌴♓_í↪️_𝐡 𝖐𝒽🅾️á·𝒾 cả·ɱ tới, bờ môi ngậm lấy hạt đào, đầu lưỡi vươn ra Ⓜ️ơ.ռ 𝐭.rớ.п làm Lệ Thương cong người phối hợp, đầu óc trống rỗng tai ù đi loáng thoáng nghe anh cất giọng khàn khàn " Anh không chờ được nữa" Bên dưới cảm nhận vật thô to đang tiến vào, từng thớ thịt đang thít lấy gắt gao, người kia gầm nhẹ, nắm lấy đôi bồng đào xoa nắn, môi chạm đến đôi môi đỏ hồng của cô Ⓜ️·ú·т mát khiến cô thả lỏng người ôm lấy anh hưởng thụ, cảm nhận cô thoải mái lần nào liền tiến sâu hơn khiến cô cong người lên, ánh mắt 𝖒.ô𝓃.𝐠 lung nhưng anh không động nhìn cô gái nhỏ gương mặt ửng hồng, cố nhịn cảm giác kích tình kia lại anh ⓓ_ụ 𝖉_ỗ " Lệ Thương, anh yêu em"
Cô vặn vẹo cơ thể ngứa ngáy, r-ê-ռ 𝓇-ỉ "Mặc Thần, cho em"
"Đầu tiên anh muốn trừng phạt em dám không chịu nhận anh làm bạn trai còn đi hẹn hò với đàn ông khác " Anh ôm eo cô rú-t r-🅰️ một nửa nhẹ nhàng đủ làm cho cô 🅱️ấ_u ⓒ_ⓗ_ặ_🌴 lấy tay anh " Anh... A ư. Cho.. Ch. Cho em"
"Thứ hai, em dám rời xa anh mà không có tin tức gì" Anh lại гú.𝖙 𝖗.𝖆 chỉ còn phần đầu vẫn còn bên trong cô, anh nhẹ nhàng cắn cắn vành tay cô, ⓜơ_𝐧 т_ⓡ_ớ_ⓝ đầu vú đã sớm dựng đứng của cô, lại gặm 〽️_ú_𝐭 nó nhẹ nhàng làm cô r_ê_ⓝ r_ỉ cầu xin, tay chân đã quơ loạn xạ, anh động nhẹ nhàng bên ngoài của cô "mau cho anh cảm nhận tình yêu của em dành cho anh"
Cô †·𝐡·ở 🅓·ố·c, khuôn mặt đỏ bừng chủ động ⓗô-ⓝ anh, chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô cuốn lấy lưỡi anh ɱ*ú*𝐭 mát như đang thưởng thức kem, làm cơ thể anh ngứa ngáy, nơi kia đã sắp bùng nổ, anh cố nhịn nhưng vẫn т𝐡_ở 🅓_ố_c mồ hôi túa ra rớt xuống 𝓃_🌀_ự_𝒸 cô. Anh đáp trả lại cô dây dưa một hồi mới buông tha, anh nhìn cô say đắm tràn nhập yêu thương, ánh mắt mê ly đó và cái miệng xinh xắn kia đã thốt ra câu " Em yêu anh, Mặc Thần " Làm anh hài lòng, kích tình dâng trào, anh đâ-Ⓜ️ sâu trong cô vận động, vừa nhanh vừa mạnh làm cô không chịu nổi 🅱️ấ●υ 𝐜𝐡ặ●† lưng anh, cơ thể phối hợp nghênh đón, miệng không ngừng cất tiếng rê*n 𝐫*ỉ " Mặc Thần, ư, a, a, a, a, a, nhẹ ư một chút "
Tiếng cầu xin như thôi thúc anh tấn công nhanh hơn, ra vào không ngừng làm mật dịch chảy lênh láng thấm đẫm ra ga giường, cô rê_п 𝓇_ỉ đứt quãng "a, a, anh, không, chi, chịu nổi, nhẹ chậm một, a, a, a, chút, a, ư"
Mặc Thần 𝐝·ụ·𝒸 v·ọ𝓃·ɢ sớm che mờ lý trí, anh khát khao cơ thể cô nhường nào, đã hai năm chờ đợi anh muốn cô mạnh mẽ hơn, từng cú thúc chạm tới điểm nhạy cảm của cô, ưỡn cong người đạt cao trào cùng anh, cả người mềm nhũn, chỉ biết ôm lấy anh làm điểm tựa, anh vẫn ra vào bên trong cô điên cuồng làm k_𝒽0á_𝖎 🌜_ả_〽️ nhanh chóng ập đến, cô không ngăn được tiếng г.ê.𝖓 г.ỉ, anh cũng không kiêng kị 🌴●♓●ở dố●🌜 không ngừng, ý nghĩ bây giờ trong đầu anh là ba chữ anh muốn cô, anh muốn cô. Anh thật sự rất nhớ cô, rất yêu cô " Lệ Thương, anh, yêu, em" Anh gằn từng chữ, cứ mỗi chữ lại thúc mạnh hơn để khắc ghi trong lòng, cô ôm chặt anh không đáp vì т♓*ở ◗ố*↪️, anh đặt cô lên vai lại tiếp tục luận động, càng làm càng say mê, càng đắm chìm, anh 𝐫_ú_𝖙 𝐫_@ đâ·〽️ 𝐯·à·𝖔 không ngừng làm cô đạt đến 𝐤♓_𝑜á_❗ 🌜_ả_Ⓜ️ lần nữa nhưng anh vẫn không buông tha tiếp tục ăn cô không ngừng nghỉ không khí kích tình đến sáng mới im ắng, cô không còn chút sức lực nào, không biết mình đã bị anh đè ra làm bao nhiêu lần, đến khi cô thiếp đi anh vẫn bên trong cô tiếp tục luận động, cô mơ màng thấy có người т♓●ì ⓣ●𝒽ầ●Ⓜ️ ⓑê●𝓃 ⓣ●🔼●𝖎 " Lệ Thương, em chỉ có thể là của riêng Mặc Thần này, đời đời kiếp kiếp "
"Bỏ tay anh ra, mới sáng sớm mà đồ lưu manh" Lệ Thương sau khi tỉnh dậy nhìn thấy anh đang nhìn cô tay đặt trên 𝖓𝖌.ự.🌜 cô xoa nắn hai người đều không mặc gì, cô có thể cảm nhận cái kia của anh lại cương lên rồi. Đẩy anh ra cô quấn chăn tư thế xiên vẹo bước chân không nhấc nổi xuống giường hậm hực cầm gối ném về phía anh làm Mặc Thần bật cười, cô trừng mắt nhìn anh nhưng lại vội vàng quay đi vì anh đang 𝖐.𝒽.ỏ.@ ✞.𝐡.â.𝖓 trước mặt cô. Lấy váy mặc vào cô cũng chẳng thể đứng thẳng nổi, bước xiên bước vẹo mãi mới ra ngoài được, nhìn anh đã thay đồ xong ngồi nhàn nhã đợi cô có chút bực mình, hôm qua là anh động thân mà cô lại mệt muốn 𝒸●♓●ế●ⓣ còn anh thì vẫn dùng ánh mắt thích thú nhìn cô
← Ch. 47 | Ch. 49 → |