← Ch.114 | Ch.116 → |
"Ta làm nũng rất ghê tởm sao?!" Chính là muốn nó hảo hảo nói cho rõ ràng, chỉ thấy a Hu đột nhiên nâng lên đầu nhỏ, trừng mắt nhìn, liền một cái lắc mình nhảy lên xà nhà.
Có người tới, bằng lâu như vậy chung sống, Hạ Phủ Dung biết rõ đó là Bích Quỳnh. A Hu này, lại cảm nhận được trước nàng.
Chỉ chốc lát sau, Bích Quỳnh liền đẩy cửa đi vào, "Nương nương, binh lính lại muốn tới kiểm tra phòng."
Hạ Phù Dung hơi ngạc nhiên, tại sao muốn kiểm tra phòng? Chỉ là nghe giọng điệu của Bích Quỳnh, hình như những binh lính kia hiện đã tới rồi.
Hạ Phù Dung gật đầu một cái, để cho Bích Quỳnh thay y phục cho nàng.
Binh lính sau khi vào phòng, từng ngóc ngách trong phòng đều kiểm tra rất cẩn thận.
Đợi sau khi bọn họ đi, nàng mới kéo Bích Quỳnh qua, muốn hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
"Không cần hỏi, nhất định là đến kiểm tra chúng ta ~" Bích Quỳnh hiểu nàng muốn hỏi gì mở miệng nói trước.
"Tìm chúng ta?"
"Đúng vậy a, chẳng lẽ người quên trước kia đêm cuối cùng Kiền Sở vương gia sống là ở cùng chúng ta sao?"
Hạ Phù Dung gật gật đầu, bởi vì lúc ấy tất cả mọi người tự thân khó bảo toàn, hơn nữa nàng cũng vậy vẫn luôn quay lưng về phía mọi người, cho nên không người biết nàng là ai. Chỉ là Tu Hồng Miễn nhất định sẽ đi thăm dò, hắn phải là tra xét cung nữ ngày đó phục vụ trong bữa tiệc không có nàng, cho nên liền cho là nàng đột nhập hoàng cung. Lấy nàng làm thích khách sao?
Mới vừa nghĩ như vậy, đột nhiên phát hiện một chút. Không đúng, vừa mới có bóng dáng vội vàng ở bên trong, nàng nhớ mang máng có một binh lính là mở ngăn kéo bàn trang điểm ra, nếu như là tìm người, làm sao có thể sẽ mở chỗ đấy ra? Ngăn kéo nhỏ như vậy, là không thể nào giấu được người.
A Hu! Hạ Phù Dung rốt cuộc hiểu rõ. Trước A Hu một mực chạy toán loạn trong nhà, là muốn nói cho nàng biết nó đang lẩn trốn, có người ở tìm nó. Nhất định là như vậy
Bích Quỳnh nói trước khi nàng trở về có binh lính tìm nàng, mới chân chính là muốn tìm nàng ở bữa tiệc, mà nhóm người ngày hôm nay là tới tìm A Hu!
Tu Hồng Miễn làm sao lại phát hiện ra tung tích của A Hu? Nếu hắn biết sự tồn tại của A Hu, như vậy hắn còn biết những thứ gì? A Hu tốn nhiều thời gian trốn tránh những người tra tung tích của nó lâu như vậy, lại vẫn không thể cắt đuôi, có thể thấy được Tu Hồng Miễn đối với việc này tốn không ít tâm tư.
Hiện tại càng ngày càng lo lắng tình cảnh của mình rồi, hắn muốn tìm nữ nhân bên bờ hồ ở quân doanh nàng, hắn muốn tìm nha hoàn giả trang ở buổi yến tiệc cuãng là nàng, Tam đệ Trì Tô hay của hắn là nàng giả trang. Nếu là hắn biết được chân tướng, sẽ làm nàng chết mấy lần? Có phải nàng hiện tại cần phải có một tấm Kim Bài Miễn Tử?
"Bích Quỳnh, nơi này có Miễn Tử Kim Bài sao?"
Bích Quỳnh có chút kinh ngạc trước câu hỏi của nàng, "Đương nhiên là có, nương nương như thế nào không biết?"
Hạ Phù Dung đột nhiên ý thức được mình quá mức tùy ý, dám nói lỡ miệng.
Bích Quỳnh nhìn nàng một lúc lâu, "Nương nương, ngài có chuyện gì hãy nói với nô tỳ a, sau khi đến Dư Điệp cung, nô tỳ liền tự nhủ qua, thề thần phục nương nương, tuyệt không nuốt lời!"
Hạ Phù Dung nhìn nàng, suy nghĩ một chút, "Bích Quỳnh, ngươi sợ tối sao?"
Nàng đối với vấn đề của Hạ Phù Dung có chút không giải thích được, nhưng vẫn gật đầu một cái, "Ta cùng Bích Thanh hai tỷ muội tính tình khác biệt rất lớn, cơ hồ đều là ngược lại, nàng luôn luôn gan lớn, mà ta liền nhát gan."
Hạ Phù Dung gật gật đầu, "Nói thiệt cho ngươi biết, thật ra thì, trước kia ta từng bị mất trí nhớ."
Tự nói cho Bích Quỳ biết nàng vì sao lại mất trí nhớ, rồi đến quá trình vạch trần tiểu Cúc, Bích Quỳnh nhìn nàng ánh mắt sáng lên, "Nương nương, trí tuệ của ngài thật gan dạ sáng suốt làm Bích Quỳnh theo không kịp."
Hạ Phù Dung không khách khí cười cười, Bích Quỳnh, không phải là nàng cố ý giấu giếm nàng ta. Chỉ là một người sợ tối, biết mình ngày đêm theo hầu hạ là người đã chết, hơn nữa linh hồn còn đổi thân thể, nàng có thể thừa nhận được sao? Nàng không biết, nhưng nàng không muốn mạo hiểm như vậy, hiện tại bên cạnh nàng người có thể sử dụng, chỉ có nàng ta.
Chuyện về sau nàng đều nói cho nàng ta, dù sao a Hu là cũng là một động vật nguy hiểm, nếu như không làm cho Bích Quỳnh chú ý, ngộ nhỡ bị a Hu ngộ thương, nàng sẽ không tiếp nhận nổi.
Gần đây Bích Quỳnh rất có tố chất thần kinh, Bích Thanh thần kinh không ổn định nhu vậy, mọi người đều phát hiện.
Hôm nay phải dậy từ rất sớm, ngày hôm qua Thái hậu truyền lời, hôm nay thiết yến mở"Gia đình hội nghị", nghe nói Bân hộ tướng quân đã tỉnh lại.
← Ch. 114 | Ch. 116 → |