Vay nóng Homecredit

Truyện:Khí Phi Hồ Sủng - Chương 098

Khí Phi Hồ Sủng
Trọn bộ 115 chương
Chương 098
Kiếp trước kiếp này (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-115)

Siêu sale Lazada


Editor: Puck - Diễn đàn

Hai tay Thủy nhi ôm ngực, híp mắt nhìn Ma Tà đang lửa giận ngút rời, nguy hiểm nói, "Ma Tà, ta tốt bụng cứu ngươi, ngươi lại không biết phân biệt, ngươi nói ta nên báo thù như thế nào?" Năm ngón tay khẽ mở, liền thò tay cầm bình nhỏ trong tay nam tử xấu xí vào trong tay, khóe miệng khẽ câu, có vài phần nhìn qua hơi xấu xa.

Ma Tà nhìn động tác của nàng, lửa giận trong mắt càng tăng lên, "Nữ nhân đáng chết... Nàng dám!"

Thủy nhi nhíu mày cười khẽ, giống như dáng vẻ tức giận của hắn lấy lòng nàng, "Tại sao không dám? Ma Đế đại nhân hiện giờ dường như không phải là đối thủ của ta!" Nàng phát hiện bắt nạt vị Ma Đế đại nhân này rất thú vị đấy!

"Choang" một tiếng, tiếng vang thanh thúy khiến Ma Tà hoàn toàn tối mặt, nữ nhân này! Nàng thật có can đảm!

Thủy nhi dựa vào một bên vách tường, hoàn toàn ở trong phạm vi an toàn, tỏ vẻ nhàn nhã nhìn Ma Tà.

Ma Tà giận không kiềm chế được, nhưng hắn càng tức giận, tác dụng của thuốc càng phát tác nhanh hơn, trán mơ hồ toát ra mồ hôi lạnh, cặp mắt vẫn căm tức nhìn chằm chằm nữ nhân đang xem trò vui!

Thủy nhi nhẹ nhàng nghịch tóc của mình, tâm tình rất tốt nói, "Ma Đế đại nhân, nếu không ngươi nhận sai, ta đi kiếm nữ nhân lại đây cho ngươi?"

"Ngươi đáng chết!" Tác dụng của thuốc lúc trước còn chưa hết, bây giờ thêm một lần thuốc, trời mới biết hắn có bao nhiêu khó chịu, hiện giờ hắn hận không thể dóc xương lóc thịt đầu sỏ này rồi, thật đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Đột nhiên, Thủy nhi chợt đứng thẳng người, tầm mắt của Ma Tà cũng nhìn về phía lối đi thật dài kia, Thủy nhi không thiết lập kết giới ẩn thân, bởi vì lần này tới là Ly Mặc, công lực của Ly Mặc cao hơn nàng nhiều, kết giới của nàng vốn không có tác dụng, thay vì trốn trốn tránh tránh, còn chẳng bằng tự nhiên. dfienddn lieqiudoon

Ly Mặc nhìn thấy nàng, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, "Thủy nhi?"

Thủy nhi gật đầu một cái, "Vương!" Cũng không hành lễ theo quy củ, Ma Tà nhìn tình huống như thế, ánh mắt lóe lóe, cũng không biết đang nghĩ gì.

Một nam nhân trung niên đi theo phía sau Ly Mặc đột nhiên tức giận nói: "Tả hộ pháp, thân là hộ pháp lại tự tiện xông vào cấm địa, ngươi đây biết rõ rồi mà còn phạm phải!"

Trong mắt Thủy nhi không hề có vẻ hốt hoảng, lạnh nhạt nói, "Ta chỉ vì nhìn thấy hai người này len lén xông vào cấm địa, cho nên mới đi theo tới xem một chút, tự tiện xông vào cấm địa là tội chết, ta thân là tả hộ pháp đương nhiên có quyền lực xử quyết, hữu hộ pháp cảm thấy như thế nào?"

Hữu hộ pháp hừ lạnh một tiếng, dưới tầm mắt của Ly Mặc, không thể không im miệng, nhưng mà trong lòng vẫn rất không phục, cũng chỉ là một Thủy yêu mới tu thành hình người không lâu, Vương lại phong nàng ta làm tả hộ pháp, hơn nữa nàng ta không làm bất cứ chuyện gì, thậm chí ngay cả bóng người cũng ít nhìn thấy, tại sao quyền lực lại còn lớn hơn ông thân là hữu hộ pháp? Còn không phải dựa vào dáng dấp có vẻ thùy mị mê hoặc Vương sao!

Ly Mặc không nói gì, một chút cũng không có ý tứ trách tội Thủy nhi, chỉ nhìn về phía Ma Tà, hai người nhìn thẳng vào mắt nhưng vẫn chưa nói gì, tất cả trong mắt Ma Tà đều là vẻ lạnh lẽo tàn bạo, nhưng trong mắt Ly Mặc lại là nhàn nhạt, sau đó xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không nói gì, giống như cũng chỉ tới nhìn Ma Tà một chút mà thôi.

Vừa chạy ra ngoài, vừa phân phó vị hữu hộ pháp kia, "Xử lý thi thể!" Nhìn dáng vẻ Ma Tà cũng biết hai người này làm chuyện gì, Yêu giới cũng không ít người từng ăn thiệt thòi của Ma Tà, có người đến tìm hắn gây phiền phức cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng mà hắn kính nể Ma Tà, nếu không phải vì Yêu tộc, hắn cũng sẽ không sử dụng thủ đoạn ti tiện bắt giữ hắn ta, cho nên hắn cũng không muốn hắn ta bị người nhục nhã, hơn nữa cũng muốn đề phòng có người tới cứu hắn ta, mặc dù có Phược Ma Liên, nhưng mà lại để cho người của Ma tộc tiếp xúc với Ma Tà, không phải là chuyện tốt, dù tình huống gì, Ma Tà cũng không thể coi thường.

Thủy nhi nhìn Ly Mặc thiết lập kết giới, sau đó lạnh nhạt nói, "Ta đi tu luyện!"

Ly Mặc mở miệng gọi nàng lại, "Thủy nhi." Sau đó giống như không biết nên nói cái gì, khoát tay nói, "Nàng đi đi!" Nhìn nàng không hề lưu luyến xoay người, Ly Mặc hơi chán nản, nàng rốt cuộc đến khi nào mới có thể hiểu được lòng hắn đây?

Sau đó không lâu, Thủy nhi lại quay trở lại, nhìn kết giới trước mắt, nhíu mày, không ai biết, kết giới vốn không có tác dụng với nàng, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, sao lại mềm lòng đây? Thở dài, trực tiếp cất bước đi vào.

Ma Tà ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt lập tức lại một lần nữa toát ra lửa giận, Thủy nhi lắc đầu nói, "Ma Đế đại nhân, lúc không có người cũng không cần nhịn chứ?" Thật đúng là không thể không bội phục công phu nhẫn nhịn của hắn, thật hoài nghi thuốc kia có phải giả không! die, n; da. nlze. qu;ydo/nn

Ma Tà hừ lạnh một tiếng, tròng mắt không nhìn nàng, Thủy nhi nhíu mày, tới gần hắn, vừa tiến vào phạm vi hoạt động của Ma Tà, liền bị ôm cổ, Ma Tà nhìn nàng chằm chằm tức giận quát: "Nữ nhân đáng chết... Ngươi nói ta nên đối phó với ngươi như thế nào?"

Thủy nhi đưa tay chống lên lồng ngực hắn, rảnh rang nói, "Ta khuyên ngươi đừng khiến ta thay đổi chủ ý thì tốt hơn!"

Nghe vậy, Ma Tà híp mắt nhìn nàng, giống như đang suy nghĩ nàng lại có ý định gì, Thủy nhi lắc đầu một cái, đột nhiên đưa tay đặt lên môi hắn, "Nuốt xuống!"

Ma Tà do dự một chút, Thủy nhi không vui chuẩn bị thu tay lại, nàng khó có được tốt bụng, người ta lại không cảm kích, nếu như vậy, nàng không cần thiết cầm mặt nóng dán lên mông lạnh của người ta.

Khi nàng thu tay lại, đầu lưỡi Ma Tà khẽ cuốn, cuốn viên thuốc trong lòng bàn tay nàng vào trong miệng, Thủy nhi chợt rút tay lại, trừng mắt liếc hắn một cái, trong mắt Ma Tà lộ ra nụ cười tà mị, đột nhiên cúi đầu chặn miệng nàng lại.

Dáng vẻ yêu nghiệt của hắn khiến Thủy nhi hơi mất hồn, ngược lại phục hồi tinh thần lại, trong mắt toát ra lửa giận hừng hực, khốn kiếp không biết cám ơn! Đưa tay không chút lưu tình bóp cổ Ma Tà, nhưng Ma Tà chỉ nhẹ nhàng nhíu mày, một chút cũng không có phản ứng hít thở không thông, ngược lại quá đáng lè lưỡi cạy hàm răng của nàng ra, lưỡi dài thăm dò vào trong miệng nàng tùy ý lật khuấy.

Thân thể Thủy nhi hơi nhũn ra, khó trách Vương muốn khóa hắn ở đây, thì ra người nọ giết không chết đấy! Ánh mắt Thủy nhi lạnh lẽo, một chưởng đánh tới ngực hắn, thân thể nhanh chóng lui ra, mắt lạnh nhìn vết máu nơi khóe miệng Ma Tà, sẽ không chết, không có nghĩa sẽ không bị thương!

Hừ lạnh một tiếng hơi tức giận xoay người rời đi, nàng thật ăn no rỗi việc mới có thể trở lại cho hắn thuốc giải, Ma Tà nhìn bóng lưng nàng rời đi, khóe miệng khẽ nhếch lên, đáy mắt thâm thúy không nhìn ra là tâm tình gì, lại giống như đang tính toán điều gì.

--- ------Puck. d. đ. l. q. đ---- -----

"Ha ha... Tả hộ pháp? Thì ra chẳng qua cũng chỉ như thế sao!" Một nam nhân trung niên dẫn theo một đám người vây lấy thiếu nữ ở chính giữa.

Thủy nhi lạnh lùng nhìn nam nhân trước mắt, sớm biết nam nhân này tồn tại địch ý với nàng, nhưng chưa từng nghĩ, vị hữu hộ pháp này lại có thể biết thừa dịp Ly Mặc không có ở đây, ra tay độc ác với nàng! Lá gan ngược lại càng lúc càng lớn.

Cho tới nay, nàng chỉ chú ý tới tu luyện của bản thân, cũng không qua lại quá gần với người khác, lúc mấu chốt vốn không có ai sẽ giúp nàng, mà vị hữu hộ pháp luôn luôn coi trọng quyền lực, thủ hạ chính là không ít người, hơn nữa thời gian nàng tu thành người không tính là dài, làm sao có thể đánh thắng được nhiều lão yêu quái như vậy?

Thủy nhi mấp máy môi, đánh không lại chỉ có chạy, hôm nay chỗ an toàn nhất chính là cấm địa, kết giới ở nơi đó những người này không vào được.

Trong lòng cân nhắc một phen, sau đó Thủy nhi châm chọc mà cười nói, "Không gì hơn cái này? Nhưng mà ta lại còn là tả hộ pháp!" di3n~d@n`l3q21y"d0n

"Ngươi..." Quả nhiên trải qua đả kích của nàng, vị hữu hộ pháp kia giận đến không kềm được, những người khác thấy ông tức giận, vội vàng chân chó ngươi một lời ta một câu khuyên lơn

"Hữu hộ pháp đừng nóng giận, nữ nhân này chẳng qua chỉ dựa vào leo lên giường của Vương, mới có địa vị như vậy!"

"Đúng vậy! Chiếm vị trí tả hộ pháp, cũng không làm việc, chuyện gì đều do hữu hộ pháp bận trong vội ngoài!"

"Đúng, nàng đã nên xuống đài sớm!"

Thủy nhi chờ chính là cơ hội này, thừa dịp lực chú ý của mọi người không ở trên người nàng, thân hình lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất ở trước mặt mọi người.

"Người đâu? Lại chạy! Các ngươi những thứ ngu ngốc này, đuổi theo cho ta!"

Tiến vào kết giới, Thủy nhi mới thở phào một hơi, đưa tay che ngực, ho nhẹ hai tiếng, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, ánh lạnh trong mắt lóe lên, thù này, nàng nhất định sẽ báo!

Lắc đầu một cái, để cho mình tỉnh táo một chút, cố hết sức đi vào trong sơn động, kết giới này trong suốt, nàng không muốn bị người nhìn ra, để cho người ta biết nàng có năng lực có thể tùy ý ra vào kết giới, mọi việc luôn phải giấu giếm.

"Khụ khụ..." Nghe thấy tiếng ho khan yếu đuối, Ma Tà ngẩng đầu liền nhìn thấy Thủy nhi lung la lung lay đi tới, ánh mắt đã không có tiêu cự, hẳn là hoàn toàn dựa vào lực ý chí đi tới.

Thủy nhi bây giờ đã không cách nào suy xét, chỉ máy móc nhấc chân lên đi về phía trước, cho đến khi gặp phải trở ngại, cũng không nhịn được nữa, mềm nhũn té xuống.

Ma Tà ôm lấy thân thể mềm nhũn của nàng, nhíu mày, bị thương nặng như vậy, Yêu tộc đã xảy ra chuyện gì sao? Nhìn dáng vẻ Ly Mặc, rất coi trọng nàng, nếu không có việc gì, có Ly Mặc che chở, nàng làm sao sẽ bị thương nặng như vậy?

Trong mắt Ma Tà lóe lên tia sáng rồi mất, "Roẹt" một tiếng, xé quần áo của nàng ra, trừ dấu tay ở ngực ra, cũng không thiếu vết thương, may mà trên người nàng có thuốc trị thương, tùy ý bôi thuốc lên người cho nàng, sau đó xé nát quần áo của nàng, thay nàng băng bó kỹ, chỉ có điều kỹ thuật kia thật sự không ra làm sao, dù sao hắn thân là Ma Đế đại nhân vẫn là lần đầu tiên băng bó giúp người!

Thủy nhi thân là Thủy yêu, thương thế tốt lên nhanh hơn người bình thường, ngủ một ngày, liền mơ mơ hồ hồ khôi phục ý thức, cảm giác trên người lạnh run, không nhịn được nhích lại gần nguồn nhiệt bên cạnh, thử giật giật, phát hiện có thứ gì đó đè ở ngang hông mình, chợt mở mắt ra, liền nhìn thấy gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, sửng sốt một chút, thấy rõ ràng tình huống của mình, Thủy nhi cắn răng nghiến lợi phun ra hai chữ, "Ma Tà!"

Trên người nàng hiện giờ trừ vải rách băng bó vết thương ra, không có gì cả, hắn phải lột nàng sạch sẽ như vậy sao, ngay cả áo trong cũng không lưu lại cho nàng sao? Hơn nữa nàng bây giờ vốn hoàn toàn bị Ma Tà ôm vào trong ngực.

Ma Tà mở mắt ra nhìn nàng một cái, lạnh nhạt nói, "Vết thương trên người ngươi quá nhiều, nơi này chỉ có một cái giường!" Cho nên lột nàng sạch trơn không phải lỗi của hắn, ôm nàng cùng giường chung gối, cũng không phải là lỗi của hắn!

"Ngươi..." Hai mắt Thủy nhi bốc lửa nhìn hắn, nếu không phải trên người không có hơi sức gì, nàng nhất định một chưởng đập chết hắn! Nàng giống như quên Ma Tà đánh không chết đấy!


Hít sâu vài hơi, Thủy nhi dần dần bình tĩnh lại, liền thò tay ra cởi quần áo trên người hắn.

Ma Tà nhíu mày, lật người đè nàng dưới thân, đưa tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, khóe miệng tà mị giơ lên, "Muốn ta?"


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-115)