318: Lá Gan Tặc
← Ch.314 | Ch.316 → |
Cha mẹ Tần ngồi xem TV trong phòng khách.
Sau khi chương trình kết thúc, mẹ Tần đứng dậy đi loanh quanh.
Nhà cửa được dọn dẹp sạch sẽ, chỉ có ban công là bừa bộn.
Dưới sàn có thứ gì đó đen sì, trải thành một lớp mỏng.
Bà nhặt một cái lên, đưa đến trước mặt Tần Yến Quân: "Ông Tần, ông xem thử đây là cái gì? Trông giống củ khoai môn, nhưng lại không phải.
Cầm lên thì mềm mềm, còn có mùi gì đó rất lạ, không thể tả được."
Tần Yến Quân cúi xuống ngửi thử: "Hơi giống mùi của loại dầu gội đầu mà Yến Từ tặng tôi."
Mẹ Tần cũng ngửi thử: "Cũng có chút giống, nhưng không thơm bằng.
Lát nữa hỏi Tư Tư xem sao."
Tần Yến Quân chợt nghĩ đến chuyện Tư Tư từng nói rằng dầu gội đầu là mua ở chợ đen.
Đi chợ đen thường là những người muốn mua đồ rẻ.
Dầu gội không có nhãn mác, là sản phẩm không rõ nguồn gốc, liệu có ai mua không?
Một lọ dầu gội đầu bán trong cửa hàng giá hai đồng, ông ta chẳng thèm nghĩ mà cũng không mua.
Chẳng lẽ là do cô tự làm ra?
Cô để vợ ông dùng, thấy có hiệu quả, người khác hỏi thì vợ ông ấy nói ra, chẳng phải là giúp quảng cáo luôn rồi sao?
Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy cũng không thể.
Tư Tư thậm chí còn chưa vào học đường chính quy, liệu có thể làm ra dầu gội được không?
Nhưng con trai ông thì có thể đấy chứ.
Yến Từ khi còn đi học, học môn hóa rất giỏi.
Việc tinh chế và pha loãng với Yến Từ dễ như trở bàn tay.
Tư Tư lớn lên ở vùng núi, chắc chắn quen thuộc với một số loại dược liệu phổ biến chứ nhỉ?
Khoảng nửa giờ sau, Ứng Tư Tư và Tần Yến Từ bước ra khỏi phòng.
Ứng Tư Tư đưa bản phác họa cho Tần Yến Quân: "Cha xem thử, họ trông như thế này."
Tần Yến Quân nhìn qua: "Cha biết rồi."
Mẹ Tần nói: "Tư Tư, đây là cái gì vậy? Có ăn được không?"
Ứng Tư Tư ngạc nhiên: "Mẹ đã ăn thử chưa? Đây là hà thủ ô, có độc đấy."
"Không, mẹ chưa ăn.
Nhưng con phơi thứ có độc như thế này đầy ra đây làm gì?" Mẹ Tần lập tức vào phòng tắm rửa tay, rồi quay lại nói: "Thứ này có mùi giống hai lọ dầu gội đầu mà Yến Từ tặng cho cha con."
Tần Yến Quân nói: "Tư Tư, mấy lọ dầu gội con đưa cho mẹ không có nhãn mác, không có giấy chứng nhận, không rõ nhà sản xuất, nguồn gốc không minh bạch, liệu có phải hàng giả không?"
Mẹ Tần cắt ngang: "Tóc của tôi đã mọc ra rồi, sao có thể là hàng giả được? Đồ bán ở chợ đen thì đâu phải là đồ làm ra theo kênh chính quy, không thể dán nhãn được đâu."
Ứng Tư Tư nghe vậy, trong đầu nảy ra một ý tưởng: làm nhãn mác giả dán lên rồi bán trong cửa hàng với giá cao hơn.
Chỉ không biết điều này có vi phạm quy định không nhỉ? Lát nữa hỏi thử Tần Yến Từ, hắn biết nhiều, có thể cho cô ý kiến.
Cô cười phụ họa: "Mẹ nói đúng, đồ có hiệu quả là được rồi mà."
Tần Yến Quân không trả lời.
Mẹ Tần ngáp: "Cũng muộn rồi, chúng ta về thôi."
Ứng Tư Tư: "Hai người ở lại đây nhé."
Tần Yến Quân quyết định ở lại: "Muộn thế này rồi, ngoài trời lạnh, đi xe về cũng lạnh, ở lại đây đi.
Sáng mai đi làm cũng tiện hơn."
"Còn bọn trẻ thì sao?"
"Bà này, không biết phân biệt thứ tự à? Mẹ của chúng còn không lo, chúng ta làm ông bà nội lo gì? Hơn nữa, nhà còn có hai người giúp việc, Tần Tấn đâu phải không về nhà."
Mẹ Tần cứng họng.
Tần Yến Quân nói: "Yến Từ, tối nay cha con mình ngủ chung, cha có chuyện muốn nói với con." Ông suy nghĩ, chắc là dầu gội do con trai ông làm, Tư Tư lo việc bán.
Cả hai đứa lá gan lớn như thế, nghĩ rằng có ông chống lưng thì cứ yên tâm làm phải không?
Con trai lớn năng lực không đủ, quá mềm yếu.
Con trai nhỏ thì không tuân thủ quy củ, ông xui xẻo khi sinh ra hai đứa con phá gia này!
Hôm nay ông nhất định phải cho đứa nhỏ một bài học giáo dục tư tưởng!
← Ch. 314 | Ch. 316 → |