Truyện:Juliet Thành Bạch Vân - Chương 43

Juliet Thành Bạch Vân
Trọn bộ 75 chương
Chương 43
Phán đoán
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Bắc Cung, nơi ngụ lại của hoàng thân quốc thích mỗi khi tiến cung.

Diệp Cô Thành nhàn nhạt liếc nhìn năm sáu vị thái y đứng ngoài hành lang, bên cạnh hắn Long Vân một thân thường phục nguyệt sắc thêu viền vàng đơn giản nhưng vẫn toát ra vẻ quý khí bức nhân.

- Hoàng thúc, nước xa không cứu được lửa gần trước khi Đoạt thần y đến cũng nên để cho bọn họ xem thử hoàng thẩm thể nào.

Thấy hắn gật nhẹ đầu, xoay người bước vào bên trong ngồi xuống bên giường lớn cạnh phu nhân nhân của mình, Đức công công vẫn đứng hầu bên cạnh hiểu ý vội ra hiệu cho mấy vị thái y tiến vào.

Long Vân cúi xuống nhấp một ngụm trà tiện giấu đi khoé môi có chút dương lên của mình, hắn không tin mấy vị lão thái y dứng đầu thái y viện này không chuẩn ra cái gì. Nhìn thái độ trăm ngàn để ý, nhìn mọi hành động cẩn cẩn dực dực của hoàng thúc hắn đi. Xét theo lẽ thường hoàng thúc không có việc gì không bao giờ ở lại kinh thành lâu như vậy, nói rằng tam muội giờ là hoàng thẩm của hắn do đi đường xa mà cần tịnh dưỡng cũng không cần từng ấy thời gian đi. Càng nghĩ hắn lại càng khâm phục mình có thể nghĩ đến việc này sớm như vậy, nhân lúc hoàng thúc chưa cảnh giác phải kiếm thêm lý do lưu hai người bọn họ lại càng lâu.... càng tốt.

Phía bên trong, vị lão thái y trưởng quải thái y viện vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm vào cổ tay vị phu nhân trẻ tuổi đang thiêm thiếp. Lại nhìn sắc mặt nhợt nhạt của nàng sau đó thu tay lại, nhường chỗ cho vị ngự y đứng phía sau mình vốn đã quen chuẩn mạch cho các nương nương cũng như phu nhân của những vị trọng thần khác trong triều. Vị ngự y này mặt cũng biến sắc quay lại nhìn lão thái y rồi đứng lên để vị khác tiếp tục, cứ như vậy cho đến khi vị cuối cùng chuẩn mạch song cả sáu người đều một bộ rối rắm rì rầm bàn luận.

- Này.... không khỏi cũng quá là kỳ quái đi...

Lão thái y mày nhăn tít cả lại.

- Quả thực là mạch tượng của người từng bị qua tổn thương kinh mạch nặng nề nhưng theo lý nguyên khí đến bây giờ đã phải hồi phục rồi, vậy mà....

Một vị ngự y khác cũng khó hiểu vừa lục trong thùng thuốc ra một quyển sách cũ vừa nói.

- Khí huyết hư nhược như vậy lại còn mang theo quái mạch nếu không phải đã được cảnh báo trước còn tưởng đâu.....

- Mạch bộ thốn Vi, Tiểu mà ngũ chí, còn hai bộ quan và xích, phù ấn hay trầm ấn đều bình, ấn mạnh tay xuống mạch tuy vẫn còn đi nhưng lại lúc tuyệt lúc không. Vừa giống mạch tượng hoài thai lại vừa không giống...

- Sao?

Giọng nói sắc lạnh đánh gẫy lời ngự y khiến tất cả giật mình, mải mê bàn luận bọn họ đã quên mất vị hoàng thân này. Lão thái y ánh mắt ngấm ngầm cảnh cáo liếc về phía vị ngự y vừa lỡ lời sau đó cúi người bẩm báo, chủ yếu là tránh đi mục quang băng giá của Diệp Cô Thành chiếu lại.

- Hồi hoàng thân, mạch tượng của phu nhân quả thực có chút..... khó nắm bắt. Nhưng cũng có thể nhận ra khí huyết hư nhược lại bị sói mòn, trước khi có thể nắm được nguyên nhân xin.... xin hạn chế việc di chuyển tránh cho sức khoẻ của phu nhân lại thêm xấu đi.

- Ta đã biết.

Hắn nhàn nhạt đáp lời ánh mắt lại trở về bình lặng như cũ, bàn tay trong ống tay áo rộng cũng buông lỏng. Chỉ trong một thoáng hắn đã tưởng rằng.... nghĩ đến điều ấy, mâu quang lạnh băng bỗng chốc nhu hoà đi rất nhiều. Hài tử sao? Hắn chưa từng nghĩ đến điều đấy trước đây nhưng lúc này.... trong tâm hắn bỗng có chút mong chờ. Những ngón tay thuân dài không tự giác vươn ra chạm vào gò mà nhợt nhạt của nàng, mày kiếm sau chút buông lỏng lại quay trở lại buộc chặt. Cơ thể nàng suy nhược như vậy nếu như hoài thai chắc chắn sẽ không thể tiếp nhận được, nếu không muốn nói là sẽ vô cùng nguy hiểm. Hài tử của bọn họ, hắn muốn nhưng hắn lại càng không muốn nàng bị tổn thương hơn. Thở dài..... Diệp Cô Thành ánh mắt quay trở lại nơi những vị ngư y đang nhỏ giọng thảo luận, không chú ý đến làn mi của nàng khẽ lay động.

Thuỷ Linh cố gắng duy trì nhịp thở nhẹ nhàng nhưng trong lòng thì loạn thành một đoàn, ngay khi bọn họ thay phiên nhau thăm mạch thì nàng đã bắt đầu tỉnh lại. Vốn tâm trạng vui vẻ, muốn đùa giỡn bọn họ nên cố tình nằm im đợi một lát rồi sẽ bật dậy doạ mấy lão ngự y chơi. Nằm nghe bọn họ thảo luận mạch này mạch kia, nghe Vi, Nhược, Tế, Tiểu mà nhịn cười muốn khổ, có điều khi nghe nhắc đến hai từ "hoài thai" thì cũng phải giật mình mà suy nghĩ lại, nàng tính đến nay cũng đã 24 tuổi. Nói rằng thông thạo sự đời thì không dám nhưng những kiến thức cơ bản về sinh lý của bản thân thì hoàn toàn có thể tự tin nắm chắc, nữ nhân thế kỷ 21 giáo dục giới tính chính là được học từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông cơ sở kìa."Cơ chế hoạt động" để dẫn đến hai từ "hoài thai" kia có là học sinh của nàng cũng có thể nói vanh vách, chính là nam nữ sau khi phát sinh quan hệ "cái gì kia" mà không dùng các biện pháp bảo hộ cơ bản thì khả năng dẫn đến "bom nổ" là khá cao. Nếu trúng thời kỳ noãn hay còn gọi là quả trứng nho nhỏ mang tế bào XX chín và rụng, tức là khoảng 14 ngày sau ngày đầu tiên "dì cả" đến gõ cửa thì suốt một tuần sau đấy khả năng "đạp trúng bom" là 75% đến 99%. Tính toán một chút, nhẩm nhẩm nhẳm....

- Không thể nào....

Bật thốt lên rên rỉ nho nhỏ, nàng đưa tay lên nhu nhu trán. Chuyện quan trọng như vậy tại sao có thể bây giờ mới nhớ ra? Bàn tay nhỏ bỗng có chút cảm giác thanh lãnh chạm vào, sau đó trên trán là một sự mát lạnh lướt qua. Không phải nhìn cũng có thể biết sự ôn nhu này là của ai.

- Nàng khó chịu?

- Ta....

Nàng chớp nhẹ làn mi nhìn nam nhân tuấn lãng với khuôn mặt vạn năm điềm tĩnh, giọng nói trầm tràn đầy dịu dàng chỉ dành cho riêng mình. Sống mũi có chút cay cay, khoé mắt hơi nóng lên. Nếu như điều này là thật sự, nếu như cơ thể nàng suy nhược đến như vậy không phải dấu hiệu nàng phải quay về thì...dù phải nghịch thiên nàng cũng quyết ở bên nam nhân này. Đôi tay mở rộng, nàng nâng người ôm lấy tướng công của mình. Vùi mặt vào lồng ngực vững vàng, hít sâu vào hương hàn mai cùng vị nam tính quen thuộc thì thào.

- Ta yêu chàng, tướng công.

Diệp Cô Thành ánh mắt có chút tan rã, bàn tay vuốt nhẹ tóc nàng cũng khựng lại. Bạc thần cũng không kìm được hơi dương lên một chút, cúi xuống tựa cằm lên mái tóc nâu mềm nhẹ giọng.

- Ta biết...

Cả hai dường như chìm ngập vào thể giới riêng của mình mà quên mất trong phòng còn có rất nhiều người, giờ lại thêm một người khác nữa cũng tiến vào. Long Vân khoé mắt như có như không lướt qua lão thái y, chỉ thấy ông ta khẽ cử động đầu một chút. Như vậy cũng đủ để hắn hài lòng phất tay ra hiệu cho bọn họ im lặng lui sang một bên, khẽ hắng giọng một chút. Người xưa nói cản trở nhân duyên của người khác sẽ bị sét đánh, hắn chỉ làm phiền phu thê nhà người ta tình nùng mật ý chắc.... không vấn đề gì đâu. Chỉ thấy hoàng thúc của hắn mày khẽ động, chiếu tia nhìn đặc biệt ác hàn bắn về phía hắn. Đức công công ở đằng sau không tự chủ được nuốt khan một ngụm nước miếng nhưng vẫn cố gắng làm tròn bổn phận, bước lên một bước cúi đầu bẩm báo.

- Hoàng thân, hoàng thượng nghe nói Huệ phi có chỗ không phải với phu nhân nên đến để thay Huệ phi tạ lỗi...

- Ack...

Thuỷ Linh sau khi nghe tiếng hắng giọng, lúc bấy giờ mới để ý bên trong phòng không phải có riêng bọn họ. Khuôn mặt đỏ bừng, vành tai nóng ran chôn đầu trong lòng tướng công của mình. Vốn tưởng rằng cũng chỉ là cung nữ thái giám thông thường, nghe song lời vị công công kia thì mới giật mình. Mặt mũi nàng từ lúc nào lại lớn đến như vậy? Ngay cả hoàng đế lão tử cũng đến tận nơi nói tiếng "tạ lỗi" sao? Đang tiếp tục làm đả điểu, giả chết đến cùng thì một giọng nói ấm áp mang theo từ tính vang lên khiến thân thể nàng hơi khựng lại.

- Hoàng thúc, tam muội không vấn đề gì chứ?

Phượng Vân? Không phải mới vừa rồi khi ở ngự hoa viên hắn đã vô cùng có khoảng cách gọi hai tiếng "hoàng thẩm" hay sao? Hai tiếng ấy đã định rõ khoảng cách của hai người, cũng phải thôi hiện nay có lẽ đến tên của nàng là gì hắn cũng không thể nhớ được đi. Nam nhân từng khiến nàng có cảm giác thân thiết, bờ vai nàng từng có cảm giác an toàn, giờ đây đã trở thành xa lạ. Có phải nàng đã quá tham lam rồi? Rõ ràng biết tâm ý của hắn dành cho mình, rõ ràng không thể đáp lại nhưng lại không muốn cả hai dùng thân phận như vậy để đối mặt với nhau. Biết rằng hắn là do mất đi trí nhớ, biết rằng như vậy có khi lại là điều tốt nhất nhưng nàng vẫn cảm thấy trong lòng chua xót. Nàng đã coi hắn là huynh trưởng của mình, người khiến cho nàng có cảm giác của thân nhân tại nơi xa lạ này dường như đã.... biến mất.

Vậy mà lúc này đây hắn có thế vẫn như trước, nhẹ gọi nàng hai tiếng "tam muội". Hắn đang muốn ngoạn trò chơi gì với nàng đây? Hơi nghiêng người một chút tránh khỏi vòng tay của Diệp Cô Thành, nàng cũng không quên ở đây còn có một người gọi là "hoàng thượng" a. Tướng công của nàng có là hoàng thúc, đại ca của nàng có là thân vương hay nhị ca của nàng có là phiêu kỵ đại tướng quân đi chăng nữa thì vẫn cứ thua hoàng đế lão đại nha, dù sao cũng mang tiếng là bậc bề trên nàng cũng nên tỏ ra mình là người có lễ nghĩa một chút. Nắm lấy bàn tay để tướng công mình nâng đỡ, nàng lúc ấy mới bước xuống giường lấy nụ cười tiêu chuẩn hoàng gia như công nương Grace Kelly hơi nhún mình một chút với người mặc thường phục nguyệt sắc chân đi long hài trước mặt nhẹ giọng.

- Dân phụ Tiêu Thuỷ Linh tham kiến hoàng thượng bệ hạ, bệ hạ thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.

Phụt.

Ai đó không chút nể mặt hình tượng thục nữ của nàng mà cười ra tiếng, khỏi cần nhìn cũng biết đấy là ai.

- Phượng thân vương cát tường, dân phụ không phải quên không thỉnh an ngài mà là....

Nàng vừa duy trì nụ cười trên môi, vừa ngẩng lên tìm kiếm bóng dáng quen thuộc ngay lập tức khựng lại. Nam nhân trước mắt nàng y bào nguyệt sắc trước ngực thêu long đồ bằng chỉ vàng, hai vai là nhật nguyệt ẩn vân. Tóc búi chặt trong kim quan cài long trâm hoàng kim ngậm tử ngọc, lưng thắt kim đái cẩn ngọc. Vẫn những đường nét yêu nghiệt hoạ thuỷ nhưng lại toát ra quý khí bức nhân, vừa nghiêm cẩn lại vừa uy nghi. Phía sau là một vị công công quen mắt mà lúc này nàng đã nhận ra, chính là Đức công công bên người Phượng Vân đã gặp tại Tây Hồ Hàng Châu. Một mùi long diên hương nhẹ nhàng phả lại, không phải hương quế nồng ấm mà là long diên hương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)