← Ch.219 | Ch.221 → |
Trong một căn hầm tối mật với ánh đèn sáng trưng, những thiết bị điện tử tiên tiến nhất đều tập trung ở đây. Ngoài ra nơi đây còn là một nơi cất vô số loại vũ khí từ cổ đến hiện đại với đủ kích cỡ khác nhau. Đó là nơi làm việc của Tứ ma nữ!
Trang thoăn thoắt những ngón tay trên bàn phím máy tính, cố gắn tìm ra cách vô hiệu hoá những cái bẫy điện tử của lão Kayushi nhưng mọi thứ dường n... hư đang dần rơi vào bế tắc.
Vi với đầu óc nhanh nhạy đang xem lược đồ của toà dinh thự vốn là nhà tù không lối thoát này, cố gắng tìm ra đường để đột nhập cũng như thoát ra nhưng tình hình cũng không khả quan hơn Trang là mấy. Đường nào cũng phải vướn bẫy, hoạ chăng dù đột nhập vào được rồi mà có muốn thoát ra thì chỉ có cách mọc thêm cánh mà bay lên thôi!?!
Thảo Anh đang căng con mắt dán vào màn hình điện tử 100 inch đặt sát tường, tay thì liên tục lướt nhẹ trên chiếc ipad trên tay. Cô nàng đang mò ra tung tích của kẻ đứng sau Kayushi, bắt đầu với manh mối duy nhất là chiếc sim điện thoại tưởng chừng như vô vọng. Có điều tình hình của Thảo Anh suôn sẻ hơn hai người kia nhiều.
Nó thì giúp Thảo Anh một tay trong việc tìm ra "kẻ bí ẩn" ấy. Nó đang đột nhập vào máy tính chủ của lão già Kayushi ấy lấy thông tin, các mối quan hệ làm ăn gần đây của lão có dính dáng đến bất cứ tập đoàn lớn nào không. Và hình như, thông tin thu thập được tuy không nhiều nhưng có vẻ ngoài sức tưởng tượng của nó. Kết quả thật bất ngờ!
- Haiz...mệt quá! Mấy giờ rồi? - Thảo Anh vươn vai, tạm thời bỏ cái ipad xuống để mắt nghỉ ngơi chút.
- Không biết? - Vi tắt máy rồi ngồi xuống ghế nhắm mắt lại.
- 6g15 rồi...chúng ta trong đây cũng hơn 3 tiếng rồi đấy. - Trang đứng dậy làm vài động tác khởi động, ngồi lì hơn 3 tiếng một tư thế khiến cô mệt nhừ.
- Ừm...vậy kết quả thu được là gì? - Nó chống cằm.
- Hừm...Chị chẳng tiến triển gì mấy. Bế tắc! - Trang chán nản.
- Haiz...nhà lão cứ như cái mê cung ấy, lối nào cũng gặp bẫy. Hoạ chăng có mọc cánh mới có đường để đi. - Vi thở dài.
- Vậy à? Thế là chỉ có tao với Thảo Anh thu được kết quả thôi sao? - Nó nhịp nhịp ngón tay.
- Wow...thế hai đứa bây tìm được gì rồi? - Vi sáng mắt.
- Xem đi. - Thảo Anh chìa ra trước mắt Vi và Trang một tờ giấy.
- Đây... - Trang nhăn mặt.
- Ông ta...ông ta dám? - Vi sock.
- Bình tĩnh đi...còn nữa cơ. - Nó nhếch môi, đưa thêm một tờ khác.
- Ôi trời ơi! - Trang giật mình bịt miêng hét lên.
- Không phải chứ? Có nhầm lẫn gì không? - Vi ngước lên nhìn nó.
- Hoàn toàn chính xác. Trong giấy tờ khai cô ta là con ông ấy. Công nhận trái đất cũng tròn thật, đi đâu cũng gặp người quen. - Nó cười lạnh.
- Vậy hoá ra... - Vi dường như đã hiểu.
- Phải...lão ta cố tình làm thế, cài ả vào tổ chức để tiện hành động. Đúng là cáo già mà. - Thảo Anh có vẻ hơi tức giận.
- Vậy em tính làm sao? - Trang cắn môi.
- Cứ ngồi yên thôi. Chờ xem ông ta tính làm gì tiếp. - Nó nhún vai.
- Nhưng mà như vậy hơi nguy hiểm đấy. - Trang lo lắng.
- Nhưng bây giờ kết thúc cuộc chơi còn quá sớm. Đến "Ngày Tái Gía" giải quyết luôn thể có vẻ thú vị hơn nhiều.
- Ổn không? - Vi nhìn nó.
- Được. - Nó gật đầu khẳng định.
- Vậy thì được rồi. Thôi, chúng ta đi ăn sáng rồi đánh một giấc. Ngủ dậy rồi làm gì thì làm, giờ tao chẳng còn chút sức nào đâu. - Thảo Anh kéo cả bọn bỏ ra ngoài lấp đầy cái bụng. Dù sao thì làm việc quá trời cũng cần phải nạp năng lượng chứ?
...
← Ch. 219 | Ch. 221 → |