← Ch.217 | Ch.219 → |
"RẦM"
Người đàn ông trung niên mái tóc màu bạc, gương mặt đầy sẹo hung tợn đập mạnh tay xuống cái bàn. Gì thế này, những điều lão vừa nghe...
- Lão gia... - Tên thư kí cúi thấp người, run rẩy.
- Mày nói lại tao nghe xem, rốt cuộc thì thằng Kama bị gì? - Lão ta mắt trợn lên đầy đáng sợ.
- Dạ...thưa lão gia...ngài Kama.. bị...bị giết chết rồi ạ. - Anh thư kí nói lắp bắp.
- Kama? Chết? Ai dám đụng đ... ến người của Kayushi này chứ? Hả?
- Dạ...ở hiện trường để lại dòng chữ Tứ ma nữ, ngoài ra viên đạn bắn ngài Kama không phải là đạn thường. Viên đạn đó được khắc hình hoa hồng trên thân.
- Tứ ma nữ? Lưu Tịnh Cát dám phái bọn nhóc con ấy làm việc tày trời này à? Dám động đến ta sao? Rõ là ông ta không thèm nể mặt Kayushi ta mà! - Lão Kayushi tức giận tột độ.
- ... - Anh thư kí sợ hãi chỉ biết cúi gằm mặt không dám ngước lên.
"Cạch"
Cánh cửa thư phòng Kayushi mở ra nhẹ nhàng, bước vào là một cô gái gương mặt thiên thần bầu bĩnh đáng yêu mặc trên người một cái đầm màu vàng dịu dàng, mái tóc dài màu hạt dẻ được thả tung bay trong gió...điều hoà!?!
- Có việc gì mà ngài Kayushi lại mất bình tĩnh thế ạ? - Nó ngại mỉm cười nhẹ.
- Cô tới đây làm gì, Ngô Ngọc Trân? - Kayushi hơi chau mày, giọng nói pha đôi phần khó chịu.
- Có vẻ tôi không được ông chào đón quá nhỉ? Xin lỗi nhưng đên đây tôi cũng chẳng thích thú gì. - Cô gái khinh khỉnh.
- Cô! - Kayushi trừng mắt.
- Bình tĩnh đi...tôi đến đây là để mang cho ông một cơ hội thôi.
- Cơ hội? - Kayushi khó hiểu.
- Chẳng phải Kama Kuroshi vừa bị ám sát chết mất rồi sao? Mục tiêu tiếp theo của Tứ am nữ chắc chắn là ông thôi. Tôi mang đến một cơ hội sống sót cho ông, ông cũng biết chỉ cần một câu nói của tôi, ông ta sẽ sẵn sàng giúp đỡ ông mà? - Cô gái bước tới gần lão.
- Tôi...không cần. Tự tôi đối phó được với lũ con nít ấy. - Kayushi có phần hơi do dự nhưng rồi lại thẳng thắn.
- Chắc chứ? - Cô gái nhướn mày.
- Sao?
- Lũ con nít sao? Ông đang nói ai vậy? Ông nên nhớ đối thủ lần này của ông là ai. Là sản phẩm đáng tự hào nhất của D. E. A. T. H, đồng thời là những cỗ máy giết người hàng loạt nguy hiểm nhất thế giới thì ông nghĩ mình sống nổi không? Hơn hết, ông nên biết dù ông có mạnh đến mức nào, chỉ cần Bắc ma nữ nói một từ "Muốn" thôi thì ngay lập tức những kẻ còn lại sẽ mang cái đầu ông về cho cô ta.
- ... - Kayushi chăm chăm nhìn cô gái trước mặt. Lão linh cảm những điều bí ẩn của Tứ ma nữ, cô gái trước mặt mình cũng biết vài điều. Tuy ít nhưng vẫn hơn hàng vạn người chẳng có chút thông tin nào trong tay. Đặc biệt là suốt ba năm trời lùng sục, Interpol vẫn không tóm được bất cứ thành viên nào của tổ chức D. E. A. T. H. Họ toàn là những con người kì cựu, thông minh và tài giỏi.
- Thế nào? Ông vẫn không cần sự giúp đỡ này? - Cô gái dường như đã mất dần kiên nhẫn.
- ...Được...xem như lần này Kayushi ta cần cô giúp đỡ. - Lão suy nghĩ một hồi thì gật đầu.
Trên môi cô gái nở một nụ cười ranh mãnh, cái đầu chứa bộ não thông minh kia đã vạch ra sẵn một kế hoạch thống trị đã hoàn thành bước thứ nhất!
...
← Ch. 217 | Ch. 219 → |