← Ch.186 | Ch.188 → |
Nó thẳng tay chém từng tên không biết lượng sức mình, cứ thích lao vào một cách ngu ngốc. Tâm trạng nó trước đó quả thật là đang rất nặng nề. Đúng như những gì Vi đã nói, nó càng đánh càng mạnh tay, con quỷ thật sự trong nó đang trỗi dậy một cách mạnh mẽ. Không biết vì sao nhưng máu khiến nó cảm thấy như bớt phần nào đó. Như kiểu máu sẽ gột rửa hết những điều gì sạch sẽ nhất vướn lại t... rên đôi cánh đen huyền của ác quỷ, sẽ khiến những thứ đẹp đẽ đó không còn chạm được tới ác quỷ.
Mặc dù đã rất kiềm chế nhưng nó vẫn không thể nào khống chế nỗi cơn khát máu của bản thân. Những uất hận đối với hắn mà nó phải kiềm nén, hiện tại đang được nó lôi ra để hành hình những tên xấu số phải đối mặt với nó. Những đường kiếm sắc bén không theo bất cứ quy luật nào làm đối phương không biết đường tránh. Nó bây giờ cứ như một con thú hoang không ai có thể ngăn cản.
Trang nhìn thấy nó trong tình trạng này thì bắt đầu cảm thấy lo lắng. Ánh mắt đang ngày càng tối dần của nó cho thấy sự kiềm nén sắp đi quá giới hạn cho phép của bản thân. Chính lúc chạm tới giới hạn, tất cả những gì bị kiềm hãm sẽ bung ra. Đến lúc đó thì không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo!
- Vanessa, Ellie! Con Venus! - Trang gọi to. (Vì tụi nó không gọi tên kia được, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường nên bây giờ, tạm thời Cat sẽ gọi bằng tên tiếng Anh! *-*).
- Hở? - Vanessa giật mình quay sang nhìn nó. Cảnh tưởng nó chém mất đôi chân của tên đang nằm dưới đất đập vào mắt cô nàng.
- Venus...đang mất dần kiểm soát! - Ellie hốt hoảng.
- Không phải chứ? - Vanessa giật mình hoảng sợ.
Ngay sau lời khẳng định của Ellie, cả nhỏ, Trang và Thảo Anh đều chạy về phía nó nhanh nhất có thể. Bất kì ai ngáng đường đi của họ lúc này không phải chỉ là bị thương mà là chết!
Nó một khi đã mất kiểm soát thì khó có ai có thể kéo nó về lại như lúc đầu. Kể cả cho dù là người thân mà đi ngăn cản nó lúc này cũng có thể bị nó xuống tay.
- Đừng mà! - Ellie chạy tới nhanh nhất, bỏ hai thanh kiếm xuống rồi ôm chặt nó từ đằng sau.
- Bỏ ra! - Nó gằn từng tiếng.
- Dừng...dừng lại đi! Bình tĩnh... - Ellie cố gắng trấn an nó.
- Tao đã bảo bỏ ra! Điếc à? - Nó quát lớn.
Jersey và Vanessa chạy tới, cô gắng hạ gục những tên xung quanh để Ellie có thể tìm cách nhốt lại con quỷ sắp tỉnh dậy trong nó. Trong lòng cả ba không khỏi dấy lên một cảm xúc kì lạ.
- Làm ơn...xin đấy...bình tĩnh...
- Mày buông tao ra! - Nó vùng vẫy mà quên rằng, trên tay mình dăng cầm thanh kiếm.
Không may, thanh kiếm hướng tới trước người Ellie.
"Pặc"
Từng giọt máu đỏ rớt xuống nến đất ẩm thấp đầy mùi tanh. Ánh mắt Ellie lúc này có cái gì đó rất khó diễn tả, vừa đau xót, vừa kìm nén.
Lưỡi kiếm của nó hiện giờ đang nằm trong tay nhỏ. Lúc thanh kiếm tới trước mặt, nhỏ không ngần ngại lấy bàn tay cầm lưỡi kiếm lại để bảo vệ bản thân và bây giờ...từ tay nhỏ, máu chảy ra rất nhiều!
- Mày... - Nó sững sờ trước hành động của Ellie.
- Bình tĩnh được chưa? Đừng như thế nữa... - Ellie buông thanh kiếm ra, không quan tâm đến vết thương mà nhìn nó đầy lo lắng.
- Ellie...tay mày...chảy máu rồi... - Nó bàng hoàng chỉ vào bản tay nhỏ.
- Hử...vết thương nhỏ thôi...mày tỉnh là tao mừng rồi! Đừng như thế nữa. - Ellie khẽ liếc qua tay mình một cái rồi lại khuyên nó.
- Nhưng mà... - Nó đang tính nói gì đó nhưng Ellie lại cắt ngang:
- Đừng mất kiểm soát một cách ngu ngốc thế. Nếu như vậy thì đó không còn là Kiwasato Venus mà tao biết.
- ...Xin lỗi... - Nó mím môi.
- Đừng xin lỗi tao. Hãy đấu theo đúng cách của mày ấy. - Ellie đưa thanh kiếm tới trước mặt nó.
- Vậy còn mày? Tay bị thương rồi thì biết làm sao? - Nó ái ngại.
- Tay phải bị thương thì còn tay trái. Lo gì? Vanessa vẫn có thể bắn súng bằng tay không thuận thì với tao, dùng kiếm bằng tay trái cũng chẳng khó. Mày đang lo thừa đó. - Ellie trấn an nó, khiến nó tin bằng cách tay trái cầm kiếm chém ngay chân của thằng đứng sau đang định đánh lén nhỏ.
- Cầm giùm tao thanh kiếm này luôn nhá. Tay phải thương rồi, không cầm được. - Ellie lấy thanh kiếm còn lại của mình đưa nó rồi nhanh chóng lẫn đi vào đám người xung quanh đó. Nhỏ không thể đứng trước mặt nó thêm được nữa, bởi nhỏ hiểu, càng thấy vết thương trên tay Ellie, Venus sẽ day dứt và không thể tập trung được.
- Xin lỗi mày...Ellie... - Nó cắn môi rồi lại tiếp tục lao vào cuộc chiến.
← Ch. 186 | Ch. 188 → |