← Ch.064 | Ch.066 → |
Một tuần nay, điện thoại của hắn luôn cách một ngày gọi đến một lần, nhưng mỗi lần cũng chỉ tán gẫu được vài câu là đã bị nàng dùng hết cớ này đến cớ khác cắt máy. Không phải là nàng không muốn nói chuyện cùng hắn, nàng chỉ sợ mình lại bị động tâm
Mà hắn mỗi lần nói chuyện cũng càng ngày càng lạnh nhạt, có lẽ hắn cũng hiểu được sự xa cách trong giọng nói của nàng!
Mở cửa, ánh vào mắt là một đôi giày da kiểu dành cho nam màu đen, hôm nay hắn đã trở lại, đây là chuyện đầu tiên nàng xác định ngay khi bước vào cửa sau một ngày đi làm, trong lòng không khỏi nhen nhóm một chút niềm vui nho nhỏ
Nhưng niềm vui chưa kịp nảy nở đã lập tức tiêu tan, hắn không chỉ trở về một mình, mà bên cạnh giầy hắn còn có một đôi giày giành cho nữ
Hình ảnh này, vẫn thật sâu tổn thương lòng nàng, tim sớm đã chết, nhưng giờ khắc này nàng vẫn không kềm được đau đớn, nàng vốn định cho hắn thêm một cơ hội, nhưng xem ra hiện tại đã không cần thiết nữa rồi, nghe từ trong phòng ngủ truyền ra âm thanh khiến người ngoài đỏ mặt, Lôi Dĩnh lựa chọn phương thức lờ đi
Nàng vốn chỉ là một cô dâu hợp đồng, nàng không thể nhúng tay vào cuộc sống riêng tư của hắn, nàng vốn chỉ là một quân cờ để người lợi dụng
Nàng không có quyền đòi hỏi, cũng không thể hỏi, thật mệt mỏi, mệt mỏi.......... thật may nàng không cô đơn, nàng còn có bạn bè quan tâm, chăm sóc, nàng còn có tình yêu thương của ba mẹ và ông, quan trọng hơn, nàng còn có cục cưng, đứa bé chính trụ cột của nàng
Buông túi xách trong tay, nâng bước xuống nhà bếp, đeo tạp dề vào, nàng bắt đầu vo gạo nấu cơm, sau đó lại lấy từ trong tủ lạnh đồ ăn mình muốn rồi bắt tay vào nấu nướng
Nữa giờ sau, ba món đồ một món canh đã được chỉnh tề bày trên bàn, bới thêm một chén cơm nữa, nàng ngồi ngay ngắn tại bàn ăn, chậm rãi ăn, phòng ngủ cũng yên tĩnh trở lại, một tiếng mở cửa lập tức vang lên, Lôi DĨnh không ngẩng đầu nhìn hắn, vẫn từ tốn ăn
Cung Thần Hạo nhìn nàng lạnh nhạt, lửa giận trong lòng càng vượng, nàng dựa vào cái gì mà dám lạnh nhát với hắn như thế?? Vì sao hắn mang phụ nữ về nhà, nàng không ầm ỹ, không náo loạn, không hề biểu đạt cảm xúc?? (Rin: rõ khổ..... tình huống của Hạo ca hiện tại gọi là há miệng mắc quai rồi!! Ngay từ lúc đầu kêu người ta ko được xen vào cuộc sống của mình, giờ thì người ta ko xen lại tức giận là sao??? Anh này khó hiểu còn hơn phụ nữ a...!!)
Cung Thần Hạo xoay người quay về phòng ngủ, đóng cửa lại, đem tiền để lên giường, đối với người phụ nữ trên giường lạnh giọng nói:
"Cô có thể đi"
Người phụ nữ xinh đẹp nũng nịu "Anh thật sự không cần??" Nàng nhanh tay cầm lấy xấp tiền, đếm từng tờ
"Mặc quần áo, cút" Cung Thần Hạo ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho nàng, chỉ cảm thấy ghê tởm
Cô gái thấy hắn tức giận, cũng không chần chừ nữa, rất nhanh đã từ trên giường đứng dậy, đem tiền cất thật tốt, lúc gần đi, còn hướng về Cung THần Hạo mềm mại cười đáng yêu
"Soái ca, lần sau cần giúp đỡ có thể tìm tôi" Nói xong, nháy mắt
Cô gái hưng phấn đến mê man, ngay từ đầu đã hoàn toàn không chú ý, bên ngoài phòng còn có thêm một người, nàng vui vẻ ra khỏi cửa rồi đi ra ngoài, nghĩ rằng, hôm nay nàng đúng là đã đụng phải "kim chủ", nàng không làm gì nhiều, chỉ cần ngoan ngoãn nằm trên giường kêu vài tiếng, cũng đã dễ dàng có được một vạn. Nàng cũng không biết soái ca kia có phải đâu óc có vấn đề hay không, chỉ bắt nàng kêu, còn hắn lại đứng ở ban công suy nghĩ sâu xa
Đúng là đáng tiếc a, nhìn dáng người của hắn cũng rất tuyệt, đáng tiếc, thật sự rất đáng tiếc
Ai.........đúng là quái nhân, việc lạ đầu năm nay đều có, nhưng mà xem ra hôm nay nàng cũng thật may mắn, ha............lấy xấp tiền, thật to hôn lên hai cái, nàng mới tiến ra thang máy rời đi
Là một người phụ nữ thật xinh đẹp, diện mạo "nàng" (Lôi DĨnh) vẫn chưa nhìn đến, nhưng thân thể nàng xem ra cũng thật nóng bỏng, mắt nhìn của hắn quả thật cũng không kém cỏi, hẳn nàng cũng là mỹ nữ đi! Buông bát, "nàng" biết chính mình có ăn thêm cũng không còn ngon miệng nữa
Đứng dậy đem bát đũa bỏ vào bếp, cởi tạp dề xuống, nàng mới nhẹ nhàng đi đến phòng ngủ gõi cửa một lúc, rồi đẩy cửa bước vào, hắn không ở trong phòng ngủ, chỉ nghe thấy từ phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, nàng liền bước đến trước cửa phòng tắm dịu dàng nói "Hôm nay, em ngủ ở phòng khách, còn nữa, nếu anh đói bụng, lát nữa tắm xong phải ăn cơm, đồ ăn vẫn còn nóng"
Nói xong, nàng xoay người hướng về chiếc tủ đồ, rồi từ trong tủ lấy ra áo ngủ, cùng quần áo của ngày mai, sau đó mới điềm đạm đi ra khỏi cửa
Trừ bỏ vẻ bề ngoài bình tĩnh, nàng không nghĩ mình có thể làm gì thêm!! Giống như bao người phụ nữa khác, vừa khóc, vừa làm loạn cả lên sao?? Không, việc đó không thích hợp với nàng, mà nàng cũng làm không được
Bàn tay Cung Thần Hạo nặng nề đập vào kính thủy tinh, máu theo mảnh kính vỡ tan chảy xuống
Nàng sao có thể bình tĩnh như vậy?? Tại sao ngay cả một câu chất vấn nàng cũng không hỏi??
Hắn vốn chỉ muốn thử nàng một chút, nên mới tìm một người phụ nữ để đóng kịch, nhưng cuối cùng hắn đã được cái gì?? Nàng ngay cả nữa con mắt cũng không nhìn hắn, nàng nghĩ nàng là ai?? Quá lắm nàng cũng chỉ là một quân cờ
Ở nước ngoài gọi điện nói chuyện, hắn cũng đã có thể cảm giác được sự khác thường của nàng, nhưng cái loại cảm giác này hắn lại không để ý đến, nhưng chỉ sau vài ngày nói chuyện cùng một giọng điệu lạnh lùng, lại cái cách tìm cớ né tránh điện thoại của nàng, đã khiến cho hắn rất không an tâm
Nhưng công việc ở chi nhánh công ty tại Mỹ lại làm cho hắn không thể buông tay, hắn chỉ có thể chờ cho đến khi mọi việc hoàn thành mới có thể về nhà, nhưng mà về nhà lại không thấy người đâu?? Thứ nghênh đón hắn chỉ là bức hình của nàng và hắn
Hình ảnh khuôn mặt sáng lạng tươi cười của nàng đập vào mắt hắn, tại sao, nàng chưa từng đối với hắn nở một nụ cười tinh khiết như thế??
Hắn, Cung Thần Hạo, tuyệt đối sẽ không vì một người phụ nữ thay đổi, tuyệt đối sẽ không
Nhìn mình qua kính, hắn lộ ra một nụ cười đã lâu không nở, chính là loại tươi cười vừa mang theo một chút tàn nhẫn vừa bất cần đời
Hắn tại sao phải vì nàng mà thay đổi, tại sao lại đi để ý đến cảm giác của nàng. Hắn là ánh sáng mặt trời tỏa sáng khắp nơi, không thể nào chỉ vì nàng lại buông tha cho cả một vườn hoa rộng lớn
Hiện tại thân thể ông cũng rất tốt, hắn không cần thiết phải đóng kịch nữa, còn nàng thì có cũng được mà không có cũng không sao, Cung Thần Hạo, mày chính là mày, mày không thể bị phụ nữ trói buộc
← Ch. 064 | Ch. 066 → |