Ch.002 → |
Vào một ngày tháng sáu, ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, gió mát thổi nhẹ, đây là mùa tràn ngập yêu thương
Một màn hôn lễ hạnh phúc đang mở màn.
Tiếng chuông giáo đường điểm tiếng thứ 11, nhắc nhở mọi người ở hội trường rằng hôn lễ sắp bắt đầu, trên mặt mọi người cơ hồ đều mang theo nụ cười chúc phúc.
Chú rể vẻ mặt đầy ý cười nhìn về hướng cô dâu đang từ từ đi tới, tân nương cầm tay chú rể, ở trước mặt chúa trời, cùng nhau ưng thuận lời thề vĩnh viễn ko thay đổi.
Bực này khung cảnh thật sự rất náo nhiệt.
Lôi Dĩnh lôi kéo bước chân nặng, chẳng có mục đích đi tới, giương mắt nhìn một màn kết hôn này, kết hôn?? Kết hôn sao??
Nàng thong thả tiêu sái đi, trên mặt vết tay 5 ngón vẫn còn lưu lại, nàng cảm nhận sâu sắc hết thảy cái đau vừa rồi
"Không lấy chồng? Hừ!! Ba đã giúp con sắp xếp xong xuôi, con chỉ cần gả đi chắc chắn sẽ không chịu thiệt, Cung gia ở cái thành phố T này cũng là kẻ có tiền số một số hai, con có biết có bao nhiêu người cầu mà cầu ko được, bao nhiêu người nằm mộng cũng muốn gả đi, mà gả ko xong ko!? Con đúng là ko biết tốt xấu." Phụ thân Lôi Vệ cảnh sớm bởi vì nàng mãnh liệt phản đối mà khuôn mặt có chút dị dạng
"Đây không phải là vận may, là vận rủi vào đầu! Ba, cung thần hạo là Hoa Hoa công tử nổi danh (*Play Boy), con không biết tốt xấu sao?Vậy ba có ở vị trí của con thay con nghĩ một chút ko?Nhà hắn có tiền là chuyện nhà hắn, đối với con ko quan hệ." Lôi Dĩnh phẫn nộ phản kích, trong lòng của nàng đã có một ngọn lửa giận đang thiêu đốt, đột nhiên bị bắt ép cùng Cung gia đính hôn, mà người đương sự là nàng căn bản lại ko biết cái gì!!
Hơn nữa cung thần hạo đại danh Hoa Hoa thiếu gia của hắn nàng cũng sớm nghe qua rồi, phụ thân làm sao có thể gả nàng cho hắn chứ??Làm như vậy ko phải là bỏ nàng vào hố lửa sao??
"Hôn ước đã được định rồi, đến lúc đó con xuất hiện là tốt rồi, những thứ khác tùy con." Lôi Vệ cảnh không muốn cùng nàng giải thích nhiều, hai mươi năm rồi hắn cũng chẳng quan tâm đến tiểu nữ nhi này
"Xuất hiện?? Vì sao ba ko thể công bằng đối dãi với con??Ba là phụ thân con sao?Có người phụ thân nào ép con gái mình lập gia đình ko?? Chỉ vì muốn bảo vệ công ty, ba có thể bán đứng cả con gái mình sao?" Lôi Dĩnh khó thở, làm sao nàng có thể nghe theo phụ thân vô lý an bài như thế! Đây là lần nàng phản bác mãnh liệt nhất
'ba' một tiếng vang thật lớn, gương mặt trắng noãn của nàng đã xuất hiện dấu tay 5 ngón ửng đỏ, nhất thời, nước mắt của Lôi Dĩnh ko nghe lời chảy ra
"Ba dựa vào cái gì mà an bài cuộc sống của con?Con ko cần lập gia đình, lại càng ko muốn gả cho cái kẻ có tiền ko biết mặt kia!" Nhẹ tay khẽ vuốt má phải đỏ bừng, Lôi Dĩnh vẻ mặt ủy khuất hét lớn.
Theo như trí nhớ của nàng, phụ thân chưa bao giờ đối với nàng lưu lại sắc mặt tốt, bản thân nàng cũng chỉ có thể lén lút đứng ở một gốc nhìn hắn đối xử dịu dàng với tỷ tỷ, đối với tỷ tỷ quan tâm, trân trọng.
Nàng bất quá cũng chỉ nhỏ hơn tỉ tỉ một tuổi, nhưng là, mặc kệ chuyện gì, đều là tỷ tỷ đúng, còn nàng sai, nàng không rõ, rốt cuộc nàng đã làm sai cái gì??
"Ta là phụ thân của ngươi, mặc kệ ngươi nói ra sao, hôn sự hôm nay cũng đã được định, huống chi, khế ước cũng đã được ký, nếu ngươi không lấy chồng, khiến cho chúng ta bội ước, nếu Lôi thị ngã, tất cả sai đều ở trên đầu ngươi, hơn nữa ta không cần phải trưng cầu ý kiến của ngươi, chỉ cần cùng ngươi nói một tiếng." Lôi Vệ cảnh cố chấp nói, lời nói của hắn giống như tảng đá hung hăng đập vào đầu nàng.
"Ta không cần, sao ngài có thể đối xử với tôi như vậy, tại sao không phải là tỷ tỷ."Nàng kêu to, thật sự rất không công bằng, vì sao nàng lại ko được coi trọng?? Vì sao??
"Chuyện này ta ko muốn bàn nữa, ngươi chỉ cần chuẩn bị làm tân nương thật tốt là được." Lôi Vệ cảnh lạnh giọng nói, ko quay đầu rời đi.
Hắn làm sao có thể đối đãi với nàng như vậy?? Sao có thể như vậy không coi trọng nàng?? Nàng rốt cuộc làm sai cái gì?? Từ nhỏ nàng luôn cố gắng muốn lấy lòng hắn, cho nên mỗi cuộc thi đều giành 3 hạng đứng đầu, nhưng là đổi lấy chỉ là ánh mắt lạnh của hắn, tại sao?? Tại sao??
"Tí tách ~~" Tiếng sáo ô tô đem nàng trở về với thực tại, trong giây lát, nàng mới phát hiện, hôn lễ kia đã gần chuẩn bị xong, nhìn một đám người chúc phúc vây quanh, nàng thực bàng hoàng.
Hai người bọn họ tâm tưởng chắc cũng giống nhau?? Vẫn là hắn cũng giống mình, nghe theo cha mẹ gả cho một nam nhân cả đời chưa gặp mặt, hoặc là cưới một tân nương hắn ko thích??
Không *** trước mắt vẻ mặt hạnh phúc tươi cười của mọi người, nàng thấy rằng mọi người thật may mắn
Người thường thật lòng yêu nhau mới đi đến bước đường kết hôn, còn nàng lại sắp sửa kết hôn với một nam nhân chưa bao giờ gặp mặt, nàng thực hoài nghi hôn nhân như vậy còn có cái loại hạnh phúc nào đáng nói??
Xoay người, không hề đi để ý tới màn chào đón, Lôi Dĩnh nhanh chóng hướng về phía trước chạy, nàng vượt qua chiếc ô tô, một trận gió lạnh thổi tới thật thoải mái.
Không biết chạy bao lâu, Lôi Dĩnh mới dừng chân, đứng tại chỗ, thở hổn hển ngẩng đầu lên nhìn ngôi nhà trước mặt.
Ảo ảnh sao??
Quán bar sao??
Lôi Dĩnh không chút do dự tiêu sái đi vào, PUB mờ ỏ (*quán rượu), đèn nê ông lóe ra ánh sáng mê loạn, mùi vị nồng mũi khiến nàng nhất thời ko thích ứng được.
Nhẹ tay xoa xoa mũi, ngắm nhìn bốn phía, khách ko phải say ngã hay gục trên bàn, cũng theo sàn nhảy đong đưa theo âm nhạc khiêu vũ điên cuồng
******
Nơi này là Thiên đường? Hay Địa Ngục??Theo nàng từ bước đầu tiên bước vào đây, nàng đã cảm thấy ko quan trọng nữa rồi.
Đứng ở chỗ này, nàng lại đột nhiên có một loại cảm giác được phóng thích.
Tốt!!
Ko phải từ đầu cũng ko quan tâm nàng sao??
Không phải từ đầu cũng ko để ý nàng sao??
Không phải từ đầu cũng ko muốn giúp nàng có một hôn sự tốt sao??
Muốn thay nàng an bài tốt cuộc sống sao??
Tốt!!
Nàng khiến cho hắn an bài!!
Làm cho hắn an bài đủ!!
Ch. 002 → |