Một tiếng vang lớn
← Ch.2380 | Ch.2382 → |
Một tiếng vang lớn.
Chiếc Lincoln đen va chạm với chiếc xe lớn đối diện, phần đầu chiếc xe xen lẫn vào toa xe đối diện, còn phần thân xe lơ lửng trên không, bánh xe vẫn quay nhẹ.
Khói thuốc lan ra.
Tiếng còi xe cảnh sát vang lên từ xa.
Khi lực lượng cứu hộ đến, kéo cửa xe biến dạng ra, họ không khỏi bàng hoàng —
Người ta nói khi xảy ra sự cố đâm xe, người lái xe sẽ theo bản năng rẽ sang một bên, nên vị trí ghế phụ thường là nguy hiểm nhất, nhưng người lái chiếc Lincoln này lại tự lao thẳng đến
Máu không ngừng chảy xuống đùi anh.
Nhiều đến nỗi không còn thấy rõ màu xám ban đầu của quần tây, trông rất rợn người.
Trương Sùng Quang không thế cử động chân, kẹt trong khe hở, máu không ngừng chảy... Anh dựa vào lưng ghế, dùng ý thức cuối cùng đế hỏi: "Tôi... Vợ và con gái tôi đâu?"
Anh là danh nhân ởthành phố B, nhân viên cứu hộ cũng thường xem tin tức, nhìn thoáng qua cũng đã nhận ra.
Bọn họ nhanh chóng vừa giải cứu vừa trả lời: "Vợ anh chỉ bị trầy xước nhẹ, tạm thời bất tỉnh, con gái anh cũng được bảo vệ an toàn, anh Trương yên tâm."
Mồ hôi lăn từng giọt trên trán Trương Sùng Quang.
Anh nghe thấy Hoắc Tây được nâng ra xe, anh biết cô đã an toàn thì cơ thế gục xuống.
Trong cơn mơ màng.
Cái chân dính đầy máu được cấn thận nhấc ra, cơn đau nhức lập tức ập đến, vượt qua giới hạn chịu đựng của người bình thường.
Trương Sùng Quang đau đến độ choáng váng.
Nhân viên cứu hộ ôm Tiểu Hoắc Tinh bên cạnh, cô bé không hề hấn gì, em bé ngây thơ tò mò với thế giới mới lạ, vô thức kêu lên: "Bánh... Bánh..."
Hoắc Tinh, con của anh và Hoắc Tây.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất ( facebook/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
← Ch. 2380 | Ch. 2382 → |