Anh ấy cố ý muốn làm cô mang thai sao?
← Ch.2047 | Ch.2049 → |
Hoắc Doãn Tư nói xong, An Nhiên mới nhớ ra tối qua họ không dùng biện pháp tránh thai.
Cô lại đang ở thời kỳ dễ thụ thai, nếu mang thai cũng rất bình thường.
Anh ấy cố ý muốn làm cô mang thai sao?
An Nhiên nhìn thẳng vào mắt anh ấy, ánh mắt Hoắc Doãn Tư sâu thẳm khiến cô không đoán được ý anh... Hai bên lưng đều nhức mỏi, cô quyết định nằm nửa ngày.
Ngày thường đều là tài xế đưa Nữu Nữu đi học, hôm nay Hoắc Doãn Tư tự đưa.
Đưa xong, anh ấy trở về biệt thự một chuyến.
An Nhiên vẫn chưa rời giường. Cô dựa vào đầu giường xem tạp chí thời trang, mặt mày thư thái, là sự thoải mái mà trước giờ Hoäc Doãn Tư rất hiếm khi thấy.
Anh ấy đứng ở cửa một lát rồi chậm rãi đi vào.
An Nhiên buông tạp chí xuống, ngửa đầu nhìn anh ấy: "Nữu Nữu đã nói với em rồi, Hoắc Doãn Tư, cảm ơn anh."
Hoắc Doãn Tư ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Em không tới công ty à?"
An Nhiên ăn ngay nói thật: "Em muốn nghỉ nửa ngày."
Hoắc Doãn Tư cúi đầu hôn cô, đè giọng thật khẽ: "An Nhiên, tối hôm qua thật sự rất dễ mang thai đấy."
An Nhiên im lặng.
Cô xê dịch đầu, nhẹ nhàng nằm gác lên đùi anh ấy.
Lúc này, cô chỉ khoác một chiếc áo sơ mi của anh trên người, mái tóc dài đen nhánh tản ra hơn nửa cơ thể, trông cô có vẻ lười biếng, nhàn nhã. Cô lẩm bẩm: "Lúc anh đưa Nữu Nữu đi học, em cũng định đi mua thuốc nhưng lại lười dậy."
An Nhiên có ngốc đâu.
Tối qua, chuyện Hoắc Doãn Tư muốn không chỉ làm chuyện kia với cô.
Mà điều anh ấy muốn chính là thái độ của cô, nói trắng ra là muốn tình yêu của cô.
Thật ra, tối hôm Tư Văn Hùng muốn đưa Lâm Hi đi. Hoắc Doãn Tư xuất hiện. An Nhiên đã biết cô vẫn còn yêu anh ấy.
Cho nên dù tối hôm qua có lẽ họ sẽ mang thai, nhưng cô nghĩ nếu có thì sinh thôi. Cô nói lười đi mua thuốc chỉ là cái cớ, không muốn uống mà thôi.
Sao Hoắc Doãn Tư không biết tâm tư của cô chứ. Mạnh miệng!
Anh ấy cũng không vạch trần cô, tuổi càng lớn, Tổng giám đốc Hoắc cũng học được cách nể mặt phụ nữ.
Anh ấy chỉ hỏi cô: "Xảy ra chuyện sao em không nói với anh, mà lại bán căn hộ đi thế? An Nhiên, trong lòng em anh không đáng tin thế cơ à?"
An Nhiên còn chưa kịp mở miệng, anh ấy đã nói: "Nhưng thôi, bán cũng được, thế thì em sẽ không còn nhà để về nữa."
Anh hôn cô: "Cô bé đáng thương không có nhà để về!"
Đôi khi An Nhiên rất nghỉ ngờ liệu Hoắc Doãn Tư có sở thích biến thái gì về mặt kia không. Nếu không sao lúc nào anh ấy cũng tưởng tượng cô là con thỏ hoặc là chú cừu nhỉ?
Ngón tay thon thả, trắng trẻo của cô cầm lấy tay anh, nhỏ giọng nói: "Bên chỗ anh cả em, anh định tính như thế nào?"
Giọng cô rất mềm mại, hoàn toàn tin tưởng.
Hoäc Doãn Tư liếc nhìn cô, giọng trở nên lạnh nhạt: "Cứ để anh ta thế đã, Không chết được đâu! Loại đàn ông giấu vợ lén ăn vụng ở bên ngoài, còn rước một đống nợ đào hoa như anh ta, không dạy dỗ một chút thì không nhớ kĩ được. Có dì Lâm và cô em gái như em để dựa dẫm, lần sau anh ta còn dám làm mấy. chuyện tồi tệ này. Thế thì chị dâu em chẳng bao giờ được sống yên lành, sớm muộn gì cũng chia tay."
An Nhiên gật đầu: "Để xem chị dâu vậy! Nếu chị ấy muốn rời đi thì em sẽ không khuyên nữa."
Hoắc Doãn Tư nhìn cô chăm chú. An Nhiên nói nhỏ: "Em chỉ thấy chị ấy quá khổi Đôi khi phụ nữ gả chồng cũng không cầu phú quý, cơm ba bữa, được chồng yêu thương là đủ rồi. Chị Thục Phân là người đơn thuần như vậy, đơn giản thế mà anh cả em cũng không cho nổi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A. a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được). Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
← Ch. 2047 | Ch. 2049 → |