An Nhiên đỏ mặt
← Ch.2040 | Ch.2042 → |
Đôi mắt anh ấy tràn ngập tình cảm, anh ấy nói nhỏ: "Vậy thì đừng đuổi theo nữa, em vào làm dâu nhà họ Hoắc là hết chênh lệch liền."
An Nhiên không đồng ý luôn, nhưng cô ấy cũng không từ chối.
Hoäc Doãn Tư không ép cô ấy, anh ấy xoa nhẹ khuôn mặt của cô ấy, rồi hỏi với vẻ mặt rất đứng đắn: "Em có muốn làm một lần nữa không? Hiếm khi có dịp ra ngoài, lát nữa về là lại bị hai nhóc kia quấn lấy, muốn làm chút chuyện riêng tư cũng không tiện."
An Nhiên cảm thấy anh ấy thật là, không đứng đắn gì cả!
Cô ấy từ chối, nói là muộn quá rồi, Hoắc Doãn Tư cười cô ấy bịt tay trộm chuông: "Làm gì có cặp đôi bình thường nào qua lại với nhau mà không làm chuyện này chứ, vả lại con chúng ta còn lớn rồi kia kìa! An Nhiên à, chúng ta không cần phải nhẫn nhịn đâu."
An Nhiên có cảm giác, anh ấy đang cpu mình.
Gần mười giờ tối, về đến biệt thự.
Chị Vương sang xem qua rồi về phòng nghỉ ngơi, Lâm Hi và Nữu Nữu đi tới, mỗi đứa quấn một người.
Hoắc Doãn Tư lo An Nhiên mệt.
Anh ấy bế một đứa, dắt một đứa, anh ấy còn nhìn An Nhiên rồi mỉm cười: "Anh đã bảo mà, hai nhóc này dính người!
Câu anh ấy nói có hàm ý khác, anh ấy đang tán tỉnh cô ấy ở nơi đông người.
An Nhiên đỏ mặt.
Cố Vân Phàm về đến thành phố H thì đã là đêm khuya.
Ông ta không báo trước cho vợ, cho nên lúc ông ta về, vợ ông ta không biết, lúc mở cửa phòng ngủ ra, cô ta kinh ngạc nói: "Vân Phàm? Anh về rồi à?"
Cô ta nói xong, hai mắt ngấn nước nhào vào lòng ông ta.
Cố Vân Phàm ôm ôn hương nhuyễn ngọc, nhưng lại không động tình tí nào, ông ta đưa tay ra vỗ vai vợ: "Anh đi tắm đây!"
Bà Gố hôn lên cằm ông ta, sau đó dịu dàng nói: "Em đi xả nước tắm cho anhl"
Cố Vân Phàm không từ chối.
Ông ta đi đến bên giường, cởi áo khoác ra, nằm lên giường.
Mấy hôm nay mệt quá, nằm xuống gối một cái là ông ta nhắm mắt ngủ luôn, đang ngủ mê man ông ta thấy mặt mình ngưa ngứa, như thể có con chó nhỏ đang liếm cổ ông ta vậy, ông ta nửa mê nửa tỉnh tưởng mình vẫn đang ở thành phố B, liền khẽ vuốt tóc người phụ nữ, rồi cưng chiều nói: "Đừng quậy nữa Tư Ỷ, để anh ngủ một lát! Chú Cố của em mệt lắm rồi!"
Nói xong, ông ta bừng tỉnh.
Ông ta giật mình nhìn bà Cố cũng đang hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a. z-z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được). Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
← Ch. 2040 | Ch. 2042 → |