← Ch.19 | Ch.21 → |
Bất quá lúc này tình huống thật bất ngờ, nàng lại tiếp nhận sở thác của hoàng thúc mà vào cung, chỉ cần hoàng thúc không biết hắn cùng nàng có quan hệ, an toàn của nàng không ngại.
Hắn cũng có tự tin, nếu như biết thân phận của hắn rồi, nàng sẽ không bao giờ tổn thương hắn.
Đột nhiên hắn cũng không khỏi cảm thấy tức giận, nàng đã từng đáp ứng hắn tuyệt không để cho mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm. Thế nhưng nàng lại nhận ủy thác của hoàng thúc đi tới hoàng cung rối ren này, căn bản là làm trái hứa hẹn với hắn!
Một bên Tần Duy Lễ tự nhiên thấy quân vương của hắn luôn luôn trầm tĩnh, đôi mắt đen lúc này lại phát ra tia sáng bực tức, nguyên nhân rõ rang là ở trên người Tô Yên Nhi. Lễ lập tức nói ra suy nghĩ của mình.
"Hoàng thượng, mặc dù Yên Nhi là nữ nhân trong lòng ngươi, ta vẫn thấy nàng không nên lưu lại trong cung. Cho dù nàng sẽ không tổn thương ngươi, cũng khó bảo vệ nàng sẽ không bị vương gia lợi dụng."
Chu Hạo Hi nhưng tự có chủ ý, "Cho dù nàng rời đi, lại sẽ có người khác." Hắn nói với bạn tốt."Dã tâm của hoàng thúc đối với ngôi vị hoàng đế đã không còn kiên nhẫn, ta và ngươi đều rõ, nếu không ngại Hoàng Thái Hậu yêu thương hắn, ta đã sớm đưa hắn vào thiên lao."
"Nhưng là..."
"Chúng ta là bằng hữu, cho nên ta muốn ngươi hiểu cảm giác của ta. Ta thật sự cao hứng khi biết Tiểu Tương Tử là Yên Nhi, mặc dù cũng có ít nhiều lửa giận, nhưng bởi vì có quá nhiều nguy hiểm, ta không dám mang nàng tiến cung. Nhưng lần này là nàng chủ động đi vào." Hắn tạm ngưng một chút rồi lại nói."Vừa nghĩ tới nàng cách ta gần như vậy, ta lúc nào cũng có thể gặp nàng, loại cảm giác này thật khó có thể hình dung."
Tần Duy Lễ cười một tiếng. Hắn cũng bị tình yêu hành hạ quá nhiều nhưng cũng đã được hưởng thụ lại. Tình yêu là vừa ngọt ngào, vừa khổ sở. Nó mài mòn cảm giác của con người làm cho họ đắm chìm vào trong đó, không thể nào dứt ra được.
"Ta nghĩ ngươi triệu ta cùng Thiệu Tổ trước làm cái gì cũng không biết chuyện sao?"
"Ân." Chu Hạo Hi gật đầu.
"Cũng tốt, chúng ta hãy theo vương gia chơi trò này một lần cuối cùng, cũng để Yên Nhi giúp chúng ta tìm ra lá bài tẩy cuối cùng trong tay hắn. Để cho hắn không còn tác quái được nữa, dĩ nhiên..." Hắn ân cần nhìn bạn tốt, "Ngươi nhất định phải cẩn thận."
"Ta sẽ."
Hai người đàm lậun một lúc lâu, Tạ Vũ Nhân mới khoan thai bước tới, hướng Hoàng Thượng hành lễ sau đó ngời bên cạnh trượng phu.
"Làm sao ngươi đi lâu như vậy? Đã đi nơi nào? Tần Duy Lễ ôn nhu cầm tay nàng.
"Không có, ta đi đâu có quá lâu, chỉ tùy ý đi dạo một vòng, cũng không phải là do hiếm có cơ hội tiến cung sao?"
Nàng cười đến rực rỡ. Mặc dù không rõ Yên Nhi đang giở trò quỷ gì, bất quá một quyển sách đặc sắc phải lật đến tới trang cuối cùng mới hấp dẫn. Nếu nàng yêu cầu nàng không được tiết lộ thân phận của nàng, nàng sẽ vui lòng nghe theo.
Nếu không cuộc sống mang thai của nàng thật sự có chút nhàm chán, nhìn sư muội được sư phụ yêu thương nhất ở trong cung sẽ đem đến phong ba gì đây, hẳn thật thú vị a....
Đối với đáp án của nàng, hai nam nhân đều không có truy cứu nữa, bởi vì họ đã sớm đoán trước được.
← Ch. 19 | Ch. 21 → |