← Ch.15 | Ch.17 → |
Sư phụ đã nói, bộ mỵ công này có thể sánh bằng bất kỳ võ công cao cường nào, trừ phi đối thủ là người tự chủ cực mạnh!
Nói không chừng trước mắt chính là cái này? Trong lòng nàng thế nhưng toát ra một đạo thanh âm khác.
Không! Nàng có thể nào ngừng suy nghĩ? Nàng phải thử một chút, nàng không thể bị vây ở chỗ này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, phía ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, nàng vội vàng trở lại trên giường nằm xuống, nhắm mắt giả vờ ngủ say.
Tiếp theo, tiếng bước chân càng lúc càng gần.
"Cùng đi ăn ít đồ, giờ cũng qua buổi trưa rồi. Khẩu vị của ngươi thế nào? Ta đã phân phòng bếp mang một ít món ăn nóng đi vào."
Hắn biết nàng là tỉnh!
Nàng ở trong lòng than nhẹ một tiếng, mở đôi mắt đẹp ra, liếc thấy một tuấn nhan ôn nhu, lòng của nàng lần nữa phanh phanh đập mạnh. Nàng nghĩ đến mình muốn câu dẫn hắn, nên thử lúc này nhưng cũng không biết sao nàng một chút lòng tin cũng không có. Nàng làm được sao?
"Ánh mắt của ngươi thế nào nhìn ta lại tương đối có khẩu vị?"
Chu Hạo Hi này lời nói được coi như khách khí. Trên thực tế nàng mặt kia muốn nói nghỉ ngơi nhưng đôi mắt đẹp lại lưu chuyển lên mỵ quang, giống như muốn mời hắn càng tiến một bước tiếp xúc...
Nàng không nói gì chỉ nhìn hắn. Hắn nghĩ như vậy cũng tốt không biết nàng sẽ còn muốn câu dẫn hắn như thế nào?
Nhìn hắn thả chén canh trong tay ra, nàng len lén hít sâu, nghĩ tới lời của sư phụ ——
Từ xưa anh hùng không qua ải mỹ nhân. Chỉ cần ở trên giường nắm nam nhân trong tay, nam nhân sẽ đối với ngươi nói gì nghe nấy...
Khi hắn muốn ôm nàng, nàng khóe miệng khàn khàn nói, "Để cho ta tới..."
Nàng âm thầm nuốt ngụm nước miếng lấy lên dũng khí đưa tay nhẹ nhàng cởi quần áo của hắn ra. Thân thể nàng mềm mại tương phản với cơ ngực bóng loáng của hắn tựa như bức tranh. Một đôi mắt đẹp như sương mỉm cười với hắn, hai tay nữa chậm rãi đi lên vòng qua cổ của hắn. Chủ động đưa lên môi của mình nhẹ nhàng thăm dò xâm nhập thật làm cho hắn điên đảo.
Đối mặt với sự trêu chọc cùng kích thích của nàng, Chu Hạo Hi ra sức hưởng thụ. Hắn từ bị động chuyển sang chủ động cùng nàng đinh hương triền miên.
"Ngô, ngô..." Nàng muốn ngăn cản hắn nàng đáng lẽ phải nắm trong tay việc này a. Nhưng nàng đánh giá hắn quá thấp, không là nhìn sai. Hắn căn bản không phải là để cho nữ nhân nắm trong tay mình!
Trên người nàng quần áo có thể nói là bị xé rách hết, nụ hôn của hắn càng lúc càng cuồng dã, tay của hắn tựa hồ có mặt khắp nơi trên thân thể nàng. Nàng chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, không cách nào suy nghĩ cùng hô hấp. Hết thảy cũng không còn kiểm soát, không có chút nào kinh nghiệm nàng căn bản là tự rước lấy họa, chỉ có thể mặc hắn vén lên dục hỏa cuồng nhiệt, rơi vào kích thích trong vòng nước xoáy ...
~*~
"Tiểu thái giám, Tiểu thái giám."
"Tiểu thái giám! Ngươi đang suy nghĩ gì? Gương mặt làm sao lại đỏ rừng rực, giống như nữ nhân!"
Xuân ý đang nùng, lại có người cạnh dùng sức vỗ đầu của nàng một cái, Tô Yên Nhi đột nhiên từ nhớ lại hồi kích thích liền thức tỉnh, còn thở hào hổn hển!
"Ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì?"
← Ch. 15 | Ch. 17 → |