Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch - Chương 17

Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch
Hiện có 54 chương (chưa hoàn)
Chương 17
Hoàng thái hậu (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-54 )

Siêu sale Shopee


-" Băng nhi nàng đứng lại cho trẫm!"- Mạc Phong Thần lạnh lùng nói, tất cả sợ hãi lùi về một phía chỉ riêng có mình nàng vẫn đang vô cùng hùng hổ lao đi ...

Bách Lệ Băng chạy được một hồi mệt hết cả người, đám người hầu phía sau cũng hít lấy hít để thở.

Mạc Phong Thần thấy bộ dạng mệt nhọc của nàng vừa đau lòng vừa tức giận, không khí bắt đầu trầm xuống đến lạnh người...

-" Trẫm đã nói nàng đứng lại, sao nàng không nghe!"- Mạc Phong Thần lãnh đạm đi đến đỡ lấy nàng mặc cho nàng máu vẫn đang sôi...

-" Ta là đang đi đến diện kiến hoàng thái hậu a, sắp muộn rồi không mau đến để tí nữa bị ăn đòn ak!"- Bách Lê Băng bực dọc nói

Mạc Phong Thần thở dài..

-" Trẫm cùng nàng đi, nàng ngoan ngoãn một chút!"- Mạc Phong Thần nói rồi một tay xách nàng đi

Đám cung nữ lẫn thị vệ thì chỉ biết cúi đầu sợ hãi mà đi đằng sau mà thôi...

Tại điện Cẩm Hoàng...

-" Hoàng thái hậu cát tường "- Các phi tần trong hậu cung gần như đã có mặt đầy đủ..

-" Bình thân, ban ngồi "- Giọng nói trầm thấp nhưng đầy uy phong vang lên

-" Tạ ơn hoàng thái hậu "- Các phi tần mỉm cười hành lễ đứng dậy nhẹ nhàng đến chỗ mình ngồi xuống..

Hoàng hậu được ngồi ở vị trí cao hơn chỉ sau hoàng thái hậu rồi thấp dần là các phi tần khác..

Bây giờ chỗ còn trống là chỗ của Hoàng quý phi..

-" Hoàng hậu dạo gần đây hậu cung ổn cả chứ!"- Thái hậu nói..

-" Thưa thái hậu, từ lúc người đi hậu cung vẫn yên bình "- Giọng nói ngọt ngào của hoàng hậu Diệp Mị Như vang lên

Hoàng thái hậu là mẫu thân của hắn là hoàng phi của tiên đế, bà mới đi hành hương tại chùa Ngọc Lâm giờ mới hồi cung....

-" Ai gia thấy hình như hoàng quý phi chưa đến, có chuyện gì chăng!"- Lông mày của hoàng thái hậu khẽ nhăn lại..

Từ trước đến giờ bà luôn không thích hoàng phi là nàng, luôn tìm cách gây khó dễ cho nàng..

Lần này chắc lại có cơ hội rồi..

Nhưng rất tiếc vì hoàng phi bây giờ không giống hoàng phi lúc xưa..

-" Ai bảo ta không đến!"- Một giọng nói trong trẻo pha chút chua ngoa của nàng vang lên, tất cả ngỡ ngàng nhìn về phía nàng..

-" Hoàng thượng giá lâm, hoàng phi nương nương giá lâm "

Bách Lệ Băng tự tin sải bước vào sau đó là Mạc Phong Thần tiến vào mang theo khí thế lạnh lùng đến rợn người..

-" Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "- Các phi tần quỳ xuống hành lễ trừ nàng và thái hậu vẫn đang mải miết nhìn đối phương..

Ấn tượng đầu tiên của nàng về hoàng thái hậu quả nhiên rất đẹp mặc dù đã vào tuổi trung niên, à mà có khi là do phấn son vì nhìn thấy cả một lớp phấn dày cộp thế kia đã vậy tóc còn vấn đến nỗi nàng nhìn cũng cảm thấy đau đầu...

Còn hoàng thái hậu chính là bị giật mình, cảm giác về nàng bây giờ khác xa trước kia, từ khí chất đến dung mạo đều hơn người... lại còn dám nhìn thẳng bà với ánh mắt như vậy..

-" Hoàng thái hậu năm nay bà bao nhiêu tuổi vậy!"- Bách Lệ Băng không nhịn được tò mò mà hỏi.

Lời vừa rơi xuống mọi người đồng thời kinh sợ, Mạc Phong Thần thì đen mặt, Băng nhi của trẫm ơi, điều đó không hỏi trẫm được sao?

Hoàng thái hậu ghét nhất là những điều nói về tuổi tác, mà hoàng phi lại ngang nhiên nói ra trước mặt mọi người như vậy quả không muốn sống nữa!

-" Hỗn xược, người đâu mau mang hoàng phi ra chém đầu cho ta "- Hoàng thái hậu vô cùng bất ngờ, liền nổi trận lôi đình đập một cái thật mạnh xuống bàn ra lệnh..

Bạch Lệ Băng giật mình, Mạc Phong Thần sát khí càng đậm, hắn đã không muốn đến nơi này mà vừa bước chân đến đã nghe thấy lời ngông cuồng muốn bắt Băng nhi ra chém, thật đáng chết!

Tất cả phi tần sợ hãi quỳ xuống..

-" Hoàng thái hậu bớt giận!"

-" Các ngươi còn đứng đó làm gì? không nghe thấy lời của ta sao "- Hoàng thái hậu tức giận quát lớn nhưng chẳng ai nhúc nhích vì họ biết hoàng thượng rất sủng ái hoàng phi lên nào dám

-" Này lão bà, bà rảnh àk, ta cũng chỉ hỏi tuổi thôi mà, có gì to tát đâu, không trả lời thì thôi chứ chưa gì đã lôi ra chém đầu, ấn tượng đầu tiên làm ta thật thất vọng mà!"- Bách Lệ Băng bĩu môi chống tay nói..

Mọi người run sợ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây nếu không nghe xong mấy lời đại nghịch của hoàng phi điên khùng này nữa chắc đến phát bệnh mất..

-" Băng nhi không được hồ nháo "- Mạc Phong Thần bình tĩnh nói, bước đến chính điện...

Mọi người kinh ngạc, từ lúc nào mà hoàng thượng lại trở nên ôn nhu như vậy..

-" Mẫu hậu "- Mạc Phong Thần lạnh lùng nói ra hai từ.

Hoàng thái hậu thì vô cùng sửng sốt, từ trước đến giờ bà đã tìm về biết bao mĩ nhân mà hắn chưa một lần liếc qua mà bây giờ lại còn ôn nhu với hoàng quý phi, thật không thể ngờ..

-" Hoàng thượng, hoàng quý phi thật hỗn láo không thể dung thứ, mong người lập tức chém đầu cho ai gia "- Hoàng thái hậu vô cùng tực giận chưa kẻ nào dám nói với bà như thế..

Mạc Phong Thần chỉ lạnh lùng nhếch môi..

-" Chỉ cần động đến một sợi tóc của hoàng quý phi trẫm lập tức, tru di cửu tộc "- Lời vừa nói ra mọi người kinh sợ đến nỗi tay chân run rẩy...

Hoàng thái hậu tức đến nghẹn họng..

-" Ai gia không thể tha thứ cho việc này, một là phế ngôi vị hoàng phi , hai là ai gia sẽ tuyệt thực cho hoàng thượng xem!"- Hoàng thái hậu cương quyết nói, bà không tin hoàng thượng chỉ vì một nữ nhân mà để bà phải mệt mỏi.

Mạc Phong Thần sát khí càng nặng nhẹ nhàng nói ra vài từ cũng để mọi người đông cứng..

-" Được, muốn sao thì muốn chỉ cần đừng động đến Băng nhi là được, bằng không đừng trách trẫm vô tình "- Mạc Phong Thần nói xong quay bước về ngự thư phòng phê tấu chương..

Hắn để cho Băng nhi ở đây vì hắn tin vào bản lãnh của nàng sẽ đối phó được với đám nữ nhân rắc rối này, có chuyện gì thì đã có ám vệ, chẳng may có xảy ra bất trắc hắn tuyệt đối sẽ không nương tay cho dù đó là mẫu hậu của hắn..

Mọi người kinh ngạc không ngờ chỉ vì hoàng phi mà khiến hoàng thượng trở mặt với hoàng thái hậu như vậy..

Hoàng thái hậu càng kinh ngạc hơn, giận đến mặt mũi tái mét...

-" Ả tiện nữ này, cô đã làm gì hoàng thượng "- Hoàng thái hậu phẫn nộ hét to, bà vẫn không tin Mạc Phong Thần lạnh lùng tàn nhẫn như vậy lại đi coi trọng hoàng quý phi này...

-" Nhầm rồi, nhầm rồi, ta, thứ nhất không phải tiện nữ mà là tiên nữ a! thứ hai ta làm gì hoàng thượng ư? ta làm đấy làm sao, tại sao ta phải nói ấy người biết, nói để mà đi giành nam nhân của ta à "- Bách Lệ Băng nhẹ nhàng nói, đấu võ mồm với nàng chỉ có thua mà thôi.

-" Thật lớn mật, hoàng phi, muội vừa phải thôi đó là hoàng thái hậu "- Hoàng hậu bây giờ cũng phẫn nộ đứng dậy nói..

-" Đúng đó, sao trong cung lại tồn tại nữ nhân như này thật mất thể diện "- Một phi tần khác chen vào..

Sau đó biết bao nhiêu người thêm mắm thêm muối vào.. làm nàng nghe đến đau hết cả đầu..

Hoàng thái hậu thì bây giờ ngồi dửng dưng, hoàng quý phi ngươi chết chắc rồi!

-" Nín, các ngươi có bao nhiêu cái mồm vậy, ta đây chỉ có hai cái tai thôi, nghe không lọt hết, muốn nói thì từng người nói một, tiện thể ta nói luôn, mấy người cũng chỉ là bù nhìn trong cung mà thôi, hoàng thái hậu mặc dù bà là mẫu thân của chàng ta cũng không khách khí, hoàng thượng là vua một nước cần gì một đống nữ nhân vô dụng bên cạnh một mình ta là đủ rồi, chàng là nam nhân của ta, ai chen vào đừng trách ta vô tình "- Bách Lệ Băng lạnh tanh nói, ai bảo mấy người nói lắm làm chi..

Đám ám vệ trong bóng tối được một phen kiêu hãnh, hoàng phi đúng là giống chủ nhân a! Rất oai, không giống mấy nữ nhân yếu ớt kia!

Ai cũng ngỡ ngàng, là vua ai chẳng có tam cung lục viện, mấy ngàn mĩ nhân... chưa từng có vị vua nào mà chỉ đi sủng ái một người cả .. trừ hắn là vị vua đầu tiên chưa từng chạm qua nữ nhân.. à mà cũng trừ nàng..

-" Ngươi thật ngu ngốc, đã là hoàng thượng là phải có tam thê tứ thiếp, không chỉ sủng ái mình ngươi, ngươi rốt cuộc đã dùng yêu ma quỷ quái nào cám dỗ hoàng thượng!"- Hoàng thái hậu tức giận nói ..

-" Bà rắc rối quá đấy, thích thì đi mà hỏi hoàng thượng, ta đến đây chào hỏi xong rồi nên ta về đây!"- Bách Lệ Băng đang định bước ra cửa về tẩm cung thì một giọng nói vang lên..

-" Hoàng phi thật độc địa dám dùng bùa mê cám dỗ hoàng thượng, chuyện này không biết truyền ra ngoài sẽ như thế nào! Bách gia sao lại có một tiểu thư như thế cái gì mà ôn nhu tri lễ (hiền lành lễ phép), bịa đặt!"- Hoàng hậu nhỏ giọng nói rồi cả đám phi tần ngay cả hoàng thái hậu cùng cười nhưng vẫn lọt vào tai nàng..

Cơn tức giận lên đến đỉnh điểm, mọi người cảm thấy có một cỗ khí lạnh lan đến người quay đầy lại thì thấy một cảnh tượng vô cùng huy hoàng..

-" Chát " Một cái tát được hạ cánh an toàn trên khuôn mặt xinh đẹp của hoàng hậu Diệp Mị Như..

Ám vệ hít được một cụm khí lạnh, lần này không cần ra tay xem ra hoàng phi tự xử lý được..

-" Ngươi dám đánh ta!"- Hoàng hậu tức giận nói ôm lấy một bên mặt đang đỏ bừng..

-" Ngươi câm miệng lại cho ta, nhớ kĩ đừng để ta nghe thấy thêm một lời nào nữa nếu không cái lưỡi của ngươi sẽ đem cho chó ăn!"- Bách Lệ Băng vô cùng tức giận nói, xoa bàn tay, hùng hổ đạp thẳng cửa đi về trong sự ngỡ ngàng của mọi người

Ngay sau đó một khung cảnh láo loạn xảy ra hoàng hậu ngất, hậu cung trở lên rối loạn.. còn nàng đang thư thái ở tẩm cung nghỉ ngơi..

...................................................................... .

-" Hoàng thái hậu, người có gì sai bảo!"

-" Ai giết được hoàng phi người đó có thưởng "

-" Dạ "

.........................................................................


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-54 )