Đe dọa mạc thừa tướng
← Ch.086 | Ch.088 → |
Xác định ta thật xác định có một vấn đề, Thái hậu phái người mời ta cùng nhau ăn bữa sang, tiễn ta rời đi còn muốn Triệu cô cô tự mình đưa ta hồi Lãnh cung, còn nói muốn Tề Hạo sau khi hạ triều ban chỉ đưa ta về Phượng Nghi cung. Ta dịu dàng nói cự tuyệt, ta hiện tại thân thể suy yếu nên còn muốn ở lại Lãnh cung tịnh dưỡng một thời gian. Hơn nữa...có làm Hoàng hậu hay không chuyện đó còn nói sau, hiện tại ta còn muốn ra cung một lần nữa xem một chút xem các bạn hữu của ta ra sao, lại phải xử lý các chuyện tình phát sinh. Dật Phong đối với ta tốt như thế, bất luận thế nào ta cũng muốn nói một lời cảm ơn hắn rồi đem vấn đề tình cảm trong lúc đó kết thúc. Còn có Lam Lệ, Tuyệt Mị, ta muốn cám ơn họ đã chiếu cố ta trong lúc ta sinh bệnh. (Ngọc Tình sớm muộn gì cũng trở về, ở trong cung nhất định sẽ cảm tạ nàng)
Đưa ta tới cửa Lãnh cung ta mời nàng trở về chiếu cố Thái hậu, dù sao lão thái thái cũng là một bệnh nhân còn ta là một người rất bình thường – nữ cường nhân a~.
" Tiểu Thư..." Ngâm Thu đang từ bên trong đi ra, vừa thấy ta liền kích động muốn nhảy dựng lên.
" Ta đã trở về, ta không có sao" Ta nói liền cấp nàng một cái ôm.
" Tiểu thư, người rốt cuộc đã trở về. Ta còn tưởng rằng người đuổi kịp thứ giống nhau, muốn Hoàng thượng tự mình đi thỉnh ni." Cái...này nha đầu ngốc không biết ta tại quỷ môn quan đi một hồi.
Ta cố ý nghiêm mặt: " Nói loạn cái gì đó, có phải hay không khí ta cho ngươi độc chủ lãnh cung?" Ta lúc không có ở trong cung nha đầu này vì muốn che tai mắt người khác đương nhiên sẽ làm chủ an bài Lãnh cung.
"Ngâm Thu không dám" Lãnh cung là nơi vốn yên tĩnh, chính là bổn quý phi – phân lệ đô quy nàng, hơn nữa không cần hầu hạ ai, hôm đó tử nhất định rất dễ chịu.
" Vẫn còn biết không dám, hôm nay nghỉ...về nhà thôi"
" Thật sự?" Ngâm Thu có chút không thể tin được, một hồi lai để lại giả, vu lý không hợp. Kỳ thật ta là nghĩ, Tề Hạo xong việc nhất định sẽ lại đây, không muốn thế giới hai người bị quấy rầy. Nàng đã cho ta giỏi suy tính, tùy tiện nghỉ sao?
" Nói thừa, đi thôi, ngày mai buổi sáng lại quay trở lại làm" Buổi tối có lẽ khả năng sẽ phát hiện điểm cái gì, ngàn vạn lần không cần ngày mai buổi sáng chúng ta còn đang ngủ bỏ chạy lai.
Ngâm Thu tựa tiếu phi tiếu: "Đã biết" Nàng biết cái gì a~ tiểu cô nương.
Cũng không ngoài sở liệu của ta, người nào đó thoáng cái xong việc đã tới chỗ ta. Bởi vì tới quá nhanh y phục còn chưa kịp thay. Ta tấm tắc, gả cho Hoàng đế lâu như vậy mới lần đâu tiên tận mắt thưởng thức long bào (TG: ngươi dung từ đủ độc) Nguyên lai..... là cảm giác này. Theo quy củ, long bào có thể có hai chủng màu sắc, màu vàng, hắc sắc, đối lập đủ tiên minh. Ta phỏng đoán Tề gia tổ tông chủ yếu là sợ hãi may một nhan sắc đơn điệu, cho nên may nhiều hơn một màu sắc lại. Hắn hiện tại mặc long bào có thể coi là tương đối.... nhu hòa (Dung tỷ: Xin lỗi, chỉ có thể hình dung như vậy, ta không thể nói là âm u nếu như không muốn đem xương cốt răng rắc a) hắc sắc. Ta ngồi trên đùi hắn nghiên cứu long bào như thế nào nhìn tốt như vậy, thủ công tinh tế may chính bằng chỉ vàng, hảo đáng giá .... Ta hiện tại lo lắng có phải hay không lén bán ra, không chừng còn có thể phát tài.
" Nàng đang nhìn cái gì?" Nhìn ta nghiên cứu hồi lâu không nói lời nào, Tề Hạo nhịn không được hỏi.
Ta cợt nhả trả lời: " Cái này y phục của chàng nhìn rất tốt, ta đang nghĩ làm thế nào để xử lý"
" Còn y phục của nàng?" Hắn nửa nói giỡn nhìn y phục của ta, sai, phải nói là bộ ngực của ta đi. Sắc lang, có phải có ý kiến gì không tốt hay không?, cái này là y phục ban đầu Dật Phong đưa cho ta xuyên hiện đại trước khi trở về thay. Mặc dù y phục nhìn không tệ, thủ công cũng không tệ nhưng thế nào cũng không đáng giá bằng long bào của hắn nga.
Ta giống như tiểu hài tử làm nũng, ôm cổ của hắn: " Ta đây y phục không tốt, chàng nhìn nó đã cũ a. Y phục trong cung rất phức tạp, ta không thích. Ta gả cho chàng đã hơn một năm chàng cũng chưa có từng cùng ta đi dạo phố qua, có phải nên bồi thường cho ta một chút hay không?. Y phục cùng trang sức có phải hay không nên mua cho ta mấy thứ?" Người ta bàn chuyện yêu đương đã muốn đi dạo N thứ, ta trực tiếp gả cho hắn còn không ước hẹn qua, thất bại trong thất bại a.
" Ta ngày mai cùng nàng ra cung" Hắn vẻ mặt vui vẻ " Nàng đã nói y phục này cũ, không bằng liền......bỏ nó đi" Vừa nói tay đã bắt đầu thoát đi y phục của ta. Ta từ trên đùi hắn nhảy xuống, vội vàng chợt lóe, lui ra phía sau vài bước.
" Ban ngày ban mặt, chỉ sợ không tốt, để tối nói tiếp a" Chúng ta hiện tại là vợ chồng hợp pháp, hơn nữa ......... nam nhân này lại còn là hoàng đế, vô luận hắn làm cái gì đều là bình thường, ta vẫn nên tránh xa một chút.
Hắn bộ dáng đương nhiên: " Có cái gì không tốt? Lần trước chúng ta cũng là ban ngày, nàng cố ý đem Ngâm Thu đuổi đi, chẳng lẽ không có ý tứ này?" Có thể giống nhau sao? Ta lúc ấy là trúng xuân dược nha. Đuổi Ngâm Thu đi..... ách, đúng lá có ý tứ này.
"Được, chàng sau khi hạ triều còn chưa có ăn cơm, hiện tại có đói bụng hay không?" Đem vấn đề này ra bàn luận thật tốt.
"ăn nàng là tốt" Không phải thật sự nghĩ đem ta ăn tươi nuốt sống đi?
Ta thầm mắng một tiếng: " Hạ lưu"
" Nàng nói xem..." Bất giác, hắn đã đi tới trước mặt ta, hôn lên mắt ta, lên môi đỏ mọng, lên cổ, mỗi một điểm một điểm rồi một tấc một tấc đi xuống. Ta hô hấp ngày càng khó khan, ngày càng trầm trọng.
" Không phải, chàng chính nhân quân tử...Liễu Hạ Huệ a. Có thể buông ta hay không" Nghĩ đem hắn đẩy ra, nhưng là một điểm khí lực cũng không có.
Hắn trực tiếp xem như không có nghe thấy đem quần áo của ta cởi ra. Tính, cũng không phải lần đầu tiên, ban ngày buổi tối có cái gì phân biệt. Mặt ta đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Đi bên trong."
Trung tuần tháng 11, thời tiết trong kinh thành bắt đầu trở lạnh. Mặc dù còn chưa có tuyết rơi, không khí lạnh cũng không ngừng kéo tới. Lãnh cung vốn chỉ có duy nhất một chậu than, vẫn là nhiệt tình như hỏa....
Đang mặt y phục Tiểu Nhện cao nhân lại xuất hiện, thông báo đã đến thời gian ăn sáng. May mắn hắn hiện tại mới đến, nếu là sớm một chút.....
Tề Hạo trực tiếp đem điểm tâm đến lãnh cung, chúng ta hai người cùng nhau ăn.
Hắn rất ân cần gắp thức ăn cho ta, uy đồ ăn qua, trong long đang tính toán cái gì nha.
Lúc ăn cơm, hắn bàn với ta hồi Như ý điện, ta quả quyết cự tuyệt. Ta còn chưa có chuẩn bị tốt làm Hoàng hậu, còn muốn lại trốn ra cung một lần, lại càng không nghĩ muốn bị nữ nhân trong hậu cung này ám toán ta a, tạm thời cứ trú tại Lãnh cung. Chờ đến khi ta chuẩn bị tốt mới có tâm lực (tâm tư và thực lực) theo những nữ nhân này đấu.
Hắn vẫn biết tính tình của ta nên đương nhiên cũng không có miễn cưỡng chuyện này. Sau khi ăn xong lại phân phó Tiểu Nhện cao nhân đem Lãnh cung từ trong ra ngoài quét dọn một lần, đem những vật dụng thường ngày đổi lại thành mới. Tề Hạo cố ý đem những người trước kia hầu hạ ta ở Như ý điện toàn bộ triệu hồi lại, nhưng là ta cự tuyệt. Nhiều người nhiều thị phi, Ta còn chưa chuẩn bị tốt tư cách làm tần phi, sau này lại nói. Bởi vì bên người chỉ có ngâm thu, hắn không thể làm gì khác hơn là dặn Tiểu Nhện cao chân tùy thời chú ý lãnh cung, ta có gì yêu cầu tùy thời phân phó.
Xế chiều, Thái Hậu lão thái thái bệnh tình đột nhiên tốt mời ta qua cùng nhau ăn cơm. Tề Hạo cũng đang ở chỗ này, liền cùng đi.
Lúc dùng bữa, lão thái thái quanh co lòng vòng nói muốn Tề Hạo thật tốt đối với ta, hắn đã đáp ứng người. Còn nói muốn chúng ta cố gắng sinh nam tử, lão Thái hậu lai đi chú ý việc này a. Buổi tối hắn liền ở tại lãnh cung, chúng ta cùng nhau nói chuyện cả đêm. Mãi đến trời gần sang mới ôm nhau đi ngủ.
"Hỏng bét hỏng bét, tới trễ, hôm nay có một người thương vụ còn có thể yêu cầu ta tham dự." Sáng sớm, lãnh cung phát ra một câu nói như vậy. Tại hiện đại sinh sống 3 tháng, ta cháng váng đầu nha.
Tề hạo thấy ta đột nhiên nhảy dựng lên, liền giữ ta lại, nói: "Ngươi làm sao vậy?" Bên cạnh ta như thế nào có cá nam nhân? Ta lập gia đình sao? Sao, đúng rồi, ta xuyên qua đến cổ đại, gả cho hoàng đế làm phi tử. Ta hiện tại lại yêu cầu đi làm a, gả cho lão công có tiền như vậy có thể tiêu xài cả đời nha.
Ta miễn cưỡng nằm xuống, lau lau mồ hôi trên trán, nói: "Không có gì, ta mới vừa rồi nằm mơ đi làm trễ." Ta mới vừa rồi xác thật nằm mơ như vậy, thật sự trời sanh mệnh lao lực mà.
"Đi làm?" Hắn mặt nhăn nhíu, không hổ là hoàng đế, hỏi rất đúng trọng tâm.
Ta nhẹ nhàng phun ra một hơi: " chính là công tác kiếm tiền, lúc ta 8 tuổi cha mẹ liền không cần ta, ta đương nhiên phải nuôi sống bản thân."
"Nàng cứ nói nàng là người đến từ tương lai?" Hắn nghiêm túc nhìn ta hỏi.
Ta thành khẩn -gật đầu, " Lúc ta 8 tuổi cha mẹ ly hôn, cha đem ta bỏ rơi ở trên đường không cần ta nữa. Sau lại, bị viện trưởng cô nhi viện mụ mụ nhặt được, ta mới sống sót. Được một ít người hảo tâm giúp đỡ ta mới vừa học vừa làm hoàn thành đại học (chém a~). Bắt đầu công tác đi làm kiếm sống, mỗi ngày đi sớm về tối chỉ vì nuôi sống bản thân." Ta vân đạm phong khinh nói, đem những chuyện bi ai thật sâu áp chế dưới đáy lòng.
"Cô nhi viện?" Hắn không hiểu đó là cái gì.
Ta giải thích: "Chính là nơi thu lưu hài tử ở địa phương không có nhà trở về."
"Sao, nàng dựa vào cái gì nuôi sống bản thân?" Cho không có pháp thuyết, nữ tử cổ đại trên cơ bản không có công tác gì cao quý có thể làm ... phổ biến nhất .... nhất định.. là Kỹ nữ.. Sẽ không cho rằng ta là làm cái...này chứ?
"Tại nơi đó của chúng ta mỗi người đều phải dựa vào chính mình, nữ nhân cũng giống nhau, không đi công tác sẽ chờ chết đói. Ta đọc qua rất nhiều niên thư, nhất định cùng với tú tài của nơi này giống nhau, so với tú tài còn có chút học thức. Ta tại một xí nghiệp nước ngoài làm người quản lí, chính là với các ngươi nơi này ...... chưởng quỹ của một cửa hàng lớn giống nhau. Mặc dù ta có được công việc khiến người khác hâm mộ nhưng để người khác thừa nhận năng lực chịu rất nhiều áp lực. Bởi vì ta lớn lên tương đối xinh đẹp, đồng nghiệp liền nói ta với quản sự có một chân. Ta có thể làm được cái... vị trí kia hoàn toàn là dựa vào năng lực của mình. Bởi vì từ nhỏ không có cha mẹ vì bảo vệ bản thân, ta tính cách rất quái đản, rất mạnh mẽ." Chỉ có thể nói như vậy, không biết giải thích như thế nào.
Ta có thể cảm giác được tay hắn ôm trên vai ta căng thẳng: "Ảnh nhi, nguyên lai nàng thời gian trước kia khổ như vậy, sau này ta sẽ không để cho nàng bị thương tổn."
"Ân, hảo, ta tin tưởng chàng có thể làm được." Lần đầu tiên ta không có nói giỡn, nghiêm túc nói: "Chàng cần phải đi công tác, nhất định phải vào triều."
"Hôm nay không lâm triều, cùng nàng ra cung đi dạo một chút." Ta là tội nhân a.
"Ta nhớ kỹ hôm nay mười lăm, nếu không như vậy đi sau này mùng một, ngày rằm không cần làm việc, có việc gấp thì hãy xử lý, hoàng đế cũng có thể nghỉ ngơi a." Xác thật, hoàng đế cũng mệt chết đi, còn không nghỉ ngơi.
Hắn nhìn ta, như có điều suy nghĩ – gật đầu.
******~
Chúng ta hai người song song đi ở trên đường, người đi đường hướng chúng ta quay đầu nhìn ánh mắt tò mò. Tuấn nam, mỹ nữ, không cần nghĩ cũng biết thành tiêu điểm nha. Đường kinh thành quả nhiên phồn hoa, các loại sạp ăn vặt, các loại bán tiểu ngoạn ý -, còn có xiếc ảo thuật. Mặc dù đối với cổ đại đã sớm không xa lạ nhưng đi cùng nam nhân mình thích cảm giác rất khác lạ, ta vẻ mặt rất hưng phấn.
Ta đem mặt nhìn qua, quỷ dị hỏi: "Mang bạc sao?" Sợ nhất chính là gặp phải vấn đề lớn như vậy.
Hắn vẻ mặt đau khổ gật đầu, ta dở khóc dở cười: "Chàng đường đường là một hoàng đế, không phải mang lão bà trên đường phố còn muốn ta bỏ tiền sao? Mặc dù ta có tiền, chính là ngươi không có tiền a." Tuyệt đối là hoàng đế không có khí chất nhất trong lịch sử nga.
Hắn đột nhiên cười, nói: "Mang theo, lừa gạt nàng, muốn mua cái gì?"
"...trước nhìn kỹ hẵn nói." Ta thấy cái gì thích cái gì xem trọng rồi quay lại mua. Nếu bên cạnh ta không phải người này...liền tuyệt đối hội thành cây thông Nô-en, Tề Hạo nói như thế nào cũng là hoàng đế. Kinh thành – lớn nhỏ quan viên đều biết hắn, nếu nhìn thấy hắn bị ta biến thành như vậy, thật mất mặt.
Xuất phát từ thói quen ta vẫn nhất định kéo cánh tay của hắn, giắt trên người hắn. Đi cùng hắn trên đường phố nhất định rất tốt, tuyệt đối có thể tỉnh không ít khí lực. Tại hiện đại cũng tìm như vậy một vị bạn trai, tuyệt đối thích.
***
Phía sau một đám đại thần tò mò nhìn bóng lung chúng ta, có người nói: "Tướng gia, bên người hoàng thượng ...vị kia nữ tử là ai? Trong cung có ..... vị nương nương này sao?" Hôm nay hoàng đế của bọn họ không biết bị làm sao, đương nhiên tuyên bố không lâm triều, vì vậy cùng một cựu thần ước hẹn uống trà. Không nghĩ tới chúng ta mới ra đường, đám người này cũng xuất hiện.
Mạc thừa tướng hồi lâu không đáp lời, một người nói: "Ai, hồng nhan họa thủy, ta nói Hoàng thượng như thế nào không lâm triều, nguyên lai là bồi cô gái này đi dạo trên đường phố." Không có người nào chú ý tới Mạc thừa tướng sắc mặt đã xanh mét.
"Đúng vậy, Hoàng thượng một mực cần chính ái dân, đặc biệt mấy tháng này cơ hồ mỗi ngày phê duyệt tấu chương đến nửa đêm. Cô gái này rốt cuộc là người nào, có thể làm cho Hoàng thượng ... để xuống triều chánh?"
"Hồng nhan họa thủy, ngàn vạn lần không thể để cho cô gái này mê hoặc Hoàng thượng."
Mạc thừa tướng hừ lạnh một tiếng: "Hừ, Hoàng quý phi nương nương rất giống họa thủy sao? Bổn tướng là giựt giây nữ nhi hại nước hại dân là gian thần sao?" Thừa tướng phát hỏa. Sau này nói chuyện cẩn thận một chút, vị quý phi này tuyệt đối là Hiền phi.
Vị...này nói chuyện lắp bắp: "Ngươi nói... Nàng là hoàng quý phi.." Đây chính là hòn ngọc quý trên tay Mạc thừa tướng, hoàng thượng sủng ái lại còn dám nói là hồng nhan họa thủy. Mới vừa rồi mấy vị cựu thần mở miệng nay tự nhiên nói không ra lời.
Tự nhiên cũng có người thức thời đứng ra, nói: "Tướng gia, hậu cung không thể một ngày vô chủ, không bằng bọn ta tấu thỉnh Hoàng thượng, thỉnh lập hoàng quý phi nương nương làm hậu." Cái...này cũng rất biết làm việc.
Mạc nhìn nhau hắn liếc mắt, không nói gì. Ai, Vương thừa tướng chính là vết xe đổ....
***~
Lúc chúng ta từ trang phục điếm đi ra, phía sau vị kia trong tay đã ôm một đống đồ. Vốn là có phục vụ giao hàng tận nơi, chính là 'nhà' chúng ta không phải tùy tiện có thể đi cho nên chỉ có thể ủy khuất hắn, xách đồ cho lão bà là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Hoàn hảo hắn rất phối hợp, trái lại xách đồ không nói lời nào. Bất quá ta phát hiện hắn bước đi là cúi đầu phỏng chừng là sợ hãi gặp gỡ người quen. Nếu là nhượng đại thần môn biết bình thường vị hoàng đế cao cao tại thượng ở trước mặt ta liền này đức hạnh, nhất định lập tức đóng học phí hướng ta học tập như thế nào mới có thể làm được.
Ta trong miệng ngậm món ăn bình thường yêu thích nhất – bánh nướng, ngâm nga hát đi ở phía trước, Tề Hạo theo ở phía sau đảm nhiệm vai trò cu li. Kỳ thật ta không phải thích ăn bánh nướng, mà là hắn đã từng uy qua ta. Mỗi lần ăn lại đều có nhớ ra tình cảnh ngày trước, trong lòng liền ngọt ngào. Ta rất hưởng thụ loại cảm giác này, cho nên liền thường xuyên ăn. Một mỹ nữ như ta vậy mà ăn cái gì không hề hình tượng. Hôn quân dễ nhìn như vậy lưu lạc đến cho ta phân làm chân cu li, tuyệt đối hấp dẫn ánh mắt.
Người đi đường chỉ trỏ, đơn giản nói là bộ dáng của ta bất nhã. Ta trực tiếp không nhìn, ta từ nhỏ cứ như vậy.
"Tam tỷ." Ai đang gọi? Ta tự nhiên phản xạ quay đầu lại, thấy Mạc Ngôn tiểu tử kia kinh ngạc nhìn ta. Ta nhìn hắn hồi lâu cũng không nói gì, hắn không tự nhiên cười cười nói: "Có lỗi với cô nương, ta đem ngươi trở thành tỷ nhà ta." Tiểu tử này biết bóng lung ta, chỉ là thật không ngờ ta giờ này trở thành tạo hình ' hại nước hại dân '? (sở: ngươi là nghĩ hại nước hại dân, ngươi có khả năng bản lãnh này sao? Liền ngươi na (nọ) diện mạo chích xem như trung thượng chi tư. Mai ảnh: không thấy được hôn quân đối ta nói gì nghe nấy a? Bằng ta cũng đủ hại nước hại dân. Sở: đó là ngươi thông minh, ngươi ta nói thông thường rất có đạo lý. Mai ảnh: nếu biết lời nói của ta thông thường có đạo lý ngươi liền câm miệng cho ta, sở thẳng mắt trợn trắng:, —*?, ¥, ta viết chính là cá gì nhân a?)
Ta cười hắc hắc: "Tiểu tử, ta chính là Tam tỷ nhà ngươi nha."
Mạc Ngôn ngẩn người, nói: "Ngươi là Tam tỷ?" Hắn tự nhủ nói: "Tam tỷ cần phải đang ở trong cung a? Ta cũng thật là bổn -."
"Ta lại không thể đi ra cung sao? Vào cung sẽ cả đời nhốt tại cái...kia lồng sắt sao?" Đó có thể thấy được ta có bao nhiêu bất mãn.
"Ngươi thật là Tam tỷ?" Hắn chỉ chỉ Tề Hạo, nói: "Hắn là ai vậy a?"
Ta không sao cả nói: "Hắn là ngươi Tam tỷ phu."
"Tam tỷ phu? Tam tỷ phu không phải là Hoàng thượng sao?" Nói thừa thật nhiều, lần trước lúc hai tỷ tỷ xuất giá, không phải đã gặp qua sao? Hiện tại nhớ không được?
Ta bỏ mặc cho hắn cái nhìn rõ ràng: "Ngươi Tam tỷ ta thâu nhân có thể không?"
Mạc Ngôn vẻ mặt cuồng hãn, nói: "Tam tỷ, ngươi..."
Ta ở Tề Hạo bên tai nhỏ giọng nói: "Đến Thừa tướng gia một lần đi, ta muốn nói rõ chuyện tình Vân Dung." Ta nhíu nhíu mắt, cười nói: "Đem cái...này giao cho Mạc Ngôn, có hắn đến làm cu li miễn phí".
Tề hạo trừ...ra cười khổ cũng cười khổ, thuận tiện lắc đầu bất đắc dĩ. Nhìn vẻ mặt hắn, khí – không phải ta xem hắn là cu li miễn phí. Nói lỡ miệng, sau này nói chuyện liền chú ý điểm này.
Tề hạo theo lời ta đem đồ đưa cho Mạc Ngôn, nói: "Phiền phức ngươi." Phiền phức, này chỉ sợ là lần đầu tiên hắn nói cái từ này, ta đem hắn cải tạo được không tệ.
Mạc Ngôn tiếp được đống lớn đồ, nhìn ta, nói: "Tam tỷ, ngài phải về nhà sao?"
"Đúng vậy, Tam tỷ ngươi không có địa phương ăn cơm, đến tướng phủ kiếm cơm ăn." Ta hiện tại hoàn toàn là vẻ mặt vô lại.
"Quý phi nương nương thỉnh." Mạc Ngôn đứng sang một bên làm cái thủ thế. Ta còn tưởng rằng cuối cùng có một người không xem ta là quý phi, không nghĩ hắn cũng như vậy, ta thật sự thất vọng.
Có Mạc Ngôn đi theo, ta kéo cánh tay Tề Hạo rất tự nhiên vào đại môn. Đi tới chính sảnh, ta cười tùy tiện nói: "Cha, ta đã trở về."
Mạc Thừa tướng vẫn còn nghiên cứu một chiếc bình cổ, đột nhiên nghe được thanh âm của ta, tay run rẩy lợi hại, bình rơi trên mặt đất vỡ ra nát bấy. Ta cũng không phải con cọp, có đáng sợ như vậy sao?
Đương nhìn rõ ràng ta đang kéo đúng là đương kim thiên tử, hắn – người lảnh đạo trực tiếp, công việc quý chuyến về đại lễ: "Cựu thần không biết Hoàng thượng cùng quý phi nương nương giá lâm, không có tiếp đón từ xa."
Phía sau – Mạc Ngôn vừa nghe Tề Hạo nhất định là hoàng đế, đem đồ đặt ở một bên quỳ xuống.
Tề hạo thản nhiên nói: "Thừa tướng miễn lễ."
Ta đem Mạc Ngôn đở lên lại, cười nói: "Ngươi làm chi, ta nói hắn là tỷ phu. Người của mình, đừng độn chút liền quỳ." So với hai cái nương cùng nghĩ dung, ta càng ưa thích đệ đệ này hơn. Kỳ thật hiện tại ta cũng rất thích Vân Dung, chỉ là trước kia có điểm mâu thuẫn.
"Tạ quý phi nương nương."
Ta cùng tề hạo phân ngồi ở chủ vị thượng, mạc Thừa tướng cùng Mạc Ngôn đứng ở phía trước. Ta cười nói: "Cha, đệ đệ, người của mình, đừng khách khí." lại hạ giọng nói: "Ta cùng Hoàng thượng là len lén chạy đến, đừng làm ồn ào kinh đông mọi người." Nơi này là nhà của ta, Tề Hạo cũng không chen vào nói liền nhìn ta biểu diễn.
"Là, thần hiểu." Thừa tướng thành khẩn đáp ứng.
"Đệ đệ, ngươi cùng tỷ phu nói chuyện, ta có chuyện trọng yếu muốn gặp Đại phu nhân." Ta nói xong liền đứng lên nhìn Tề Hạo nói: "Ta đi một lát sẽ về." Hắn gật đầu không nói.
Ở trước mặt người khác hắn luôn thích nghiêm túc như một lão già. Rõ ràng nói rất nhiều, vẫn còn giả dạng không nói lời nào, hắn có mệt hay không a? Chân chính con người hắn nói chỉ có ở trước mặt ta hắn mới có cơ hội làm lưu manh, ta bắt đầu có điểm đồng tình với hắn.
Mạc Thừa tướng máy móc nói: "Nương nương chiết sát cựu thần, nương nương nếu là muốn gặp Chuyết Kinh, thần nhất định mời nàng lập tức tới gặp nương nương."
Ta cười cười: "Không có gì, người trong nhà không quy củ nhiều như vậy."
Trong đình giữa hồ, ta nhàn nhã đi chơi ngắm phong cảnh. Đại phu nhân quỳ gối dưới chân ta, Mạc Thừa tướng đứng ở một bên. Nhìn nàng quỳ hành lễ ta làm không nhìn thấy. Một hồi lâu, ta mới nhàn nhàn – mở miệng nói: "Đại phu nhân, gần đây khỏe?" Ta liền nói bậy, để cho ngươi quỳ lâu hơn mới phải. Ngươi khi dễ ta nhiều như vậy thứ, hôm nay nhất định phải đòi lại.
" Nhờ hồng phúc nương nương thiếp thân rất tốt." Đích thật là nhờ phúc của ta, nếu không ngươi làm sao có thể làm Thừa tướng phu nhân. Đại phu nhân, không nghĩ tới phong thủy thay phiên chuyển, ngươi cũng có ngày hôm nay.
"Sao, vậy là tốt rồi, Bổn cung ở trong cung cũng thường xuyên tưởng nhớ phu nhân nha. Phu nhân hôm nay cũng là mệnh phụ, có rãnh rỗi liền tiến cung bồi Bổn cung." Ta cố ý tự xưng Bổn cung, hoàn toàn không có đem nàng xem là người thân.
" Nhọc lòng quý phi nương nương tưởng niệm, thiếp thân tuân mệnh." Đáp ứng thật là tốt nghe, kỳ thật trong lòng đã sớm hận chết ta.
Ta vờ như bừng tỉnh đại ngộ: "Ai, Bổn cung chỉ lo mải nói chuyện liền quên miễn lễ cho ngươi, mau đứng lên nha."
"Tạ quý phi nương nương." Đại phu nhân do quỳ đã lâu nên chân tê dại, thiếu chút nữa lại quỳ xuống, ta máy móc đở lấy nàng nhiệt tình trò chuyện, "Phu nhân mời ngồi, làm phu nhân quỳ lâu như vậy thật sự là Bổn cung – không phải." ...trước đánh một cái tát tạo cấp cá quả táo ăn, ta – nhiệt tình hoàn toàn nhìn là trang -.
Đợi khi đã ngồi xuống chỗ của mình, ta rốt cục thu hồi bộ dạng giả dối thản nhiên nói: "Cha cũng lại đây ngồi đi, ta có chuyện trọng yếu bàn với các ngươi."
"Tạ quý phi nương nương."
"Cha, phu nhân, các ngươi biết chuyện của Vân Dung sao?" Vân dung bị hưu ba lần, chỉ sợ là không có mặt mũi nói cho bọn họ.
"Hồi nương nương, Vân Dung gả về Ngụy gia ở Tề Châu." Qủa nhiên không biết.
Ta mặt nhăn nhíu: "Nói thiệt cho các ngươi biết, Vân Dung từ năm ngoái đã bị hưu."
"Cái gì?" Đại phu nhân cùng Mạc giống nhau cùng lúc kinh hô.
"Cha cũng biết năm ngoái ta và các ngươi cùng đi ra sẽ không có trở về. Ta ở Tể Châu mở một cửa hàng tên là Hồng Trang Phường, lúc ấy ta gặp phải Vân Dung thì nàng đã bị Ngụy gia đuổi ra ngoài lưu lạc đầu đường. Sau lại nàng đến Ngụy gia thảo hưu thư, tại Hồng Trang Phường của ta làm quản lí chuyên khu mỹ phẩm. Ách.... chính là như chưởng quỹ không sai biệt lắm. Chúng ta hai người một mực ở nhà cũ Mạc gia tử lý, nếu như các ngươi rãnh rỗi thì đi xem nàng một chút."
Đại phu nhân cứng ngắc quỳ xuống, lần này nàng là thật tâm."Cám ơn quý phi nương nương.."
"Cám ơn cái gì, ta cùng Vân Dung cũng đã là hảo tỷ muội. Tại Tể Châu sống nương tựa lẫn nhau một đoạn thời gian, hiện tại nhớ lai cũng cảm thấy hạnh phúc."
Mạc thừa tướng cũng kích động quỳ xuống, nói: "Quý phi nương nương, cựu thần nợ ngươi nhiều lắm."
"Cha, đừng nói lời khách khí như vậy chúng ta đều là cả nhà. Các ngươi lúc đi thăm Vân Dung thuận tiện nói cho nàng ta rất tốt, mời nàng yên tâm. Tài sản sỡ hữu trên danh nghĩa của ta mong nàng có trách nhiệm quản lý."
"Quý phi nương nương, ngài chiếu cố vân dung, nàng có tài đức gì có thể a." Đại phu nhân vừa nói nước mắt liền rơi.
"Hiện tại vân dung chính là nữ cường nhân nổi danh Tể Châu, ai chẳng biết lãnh đạo Hồng Trang Phường Vân Dung cô nương."
"Đều là nương nương có tài trợ giúp a." Ngươi vẫn còn biết là ta có tài trợ giúp.
"Tốt lắm, phu nhân mời trở về đi." Ta tinh nghịch cười cười: "Cha, hôm nay ta cùng Hoàng thượng ở phủ dung cơm."
"Là, đây là vinh hạnh của thần. Nương nương cùng Hoàng thượng thích ăn cái gì, thần mau chóng phân phó đi làm."
"Chúng ta tùy tiện, ta ăn cái gì hắn liền ăn cái đó." Ta nói liền Lưu Tinh bước đi qua. Đã đi vào vườn, nghe Mạc thừa tướng ở phía sau hô.
"Nữ nhi dừng bước." Mạc Tướng lập tức đuổi theo.
"Cha, có chuyện gì không?"
Mạc thừa tướng tận tình khuyên bảo răn dạy: "Nữ nhi, hiện tại Hoàng thượng rất sủng ngươi, ngươi nhất định phải khuyên răn Hoàng thượng cần chính ái dân, ngàn vạn lần không được trầm mê nữ sắc." Ta giống như họa thủy sao?
Ta nheo nheo mắt, cười nói: "Cha, ngươi cho ta là hồng nhan họa thủy sao? Hắn nếu dám không làm hoàng đế tốt, ta liền dám biển hắn." Tuyệt đối dám -.
Mạc thừa tướng như có điều suy nghĩ – gật đầu: "Vậy là tốt rồi, lấy đức hạnh của nữ nhi cũng đủ làm hoàng hậu."
Ta giống như nghe được tin tức chấn động, nói: "Cha, ngươi làm chi, không phải là muốn lập ta làm hoàng hậu chứ? Hoàng thượng cùng Thái hậu nói qua rất nhiều lần đều bị ta cự tuyệt, ngươi ngàn vạn lần đừng nhắc tới."
Mạc thừa tướng nghi hoặc "Ngươi không muốn làm hoàng hậu sao?"
Ta nghiêm mặt nói: "Cha, ngươi hiện tại là Thừa tướng, dưới một người trên vạn người, nữ nhi mặc dù không phải hoàng hậu cũng là hoàng quý phi, vai vế trong hậu cung cũng tối cao, ... lại là nữ nhân được sủng ái nhất. Môn sinh đi ra vô số, có thể nói quyền khuynh triều dã. Một khi ta làm hoàng hậu Mạc gia ta một hậu một Thừa tướng, tương lai đệ đệ lại vào triều làm quan... quyền thần ngoại thích cũng không có kết cục tốt." Ta cố ý đem câu cuối kia nói âm trầm nghiêm trọng. Không phải ta dọa hắn, những điều này đều là sự thật.
Mạc thừa tướng gật đầu: "Không nghĩ tới con gái của ta cư nhiên nhìn xa như vậy, ta yên tâm."
"Cha, ngươi hiện tại tốt nhất thấp bé điểm. Làm một vị quan tốt, hiểu không. Tối trọng yếu là vì dân giải ưu, đừng làm nhân nắm tiểu biện. Hiện tại Hoàng thượng mạnh tay diệt trừ quyền thần ngoại thích, không cần làm mục tiêu như vậy." Ta có dụng ý khác nhìn hắn. Nếu như muốn ta giữa Mạc gia cùng Tề Hạo trong lúc đó chọn, ta tuyệt đối chọn người sau. Ta chỉ là muốn nhắc nhở hắn, quyền lợi quá lớn bất hảo. Tốt nhất nên đem tất cả quyền lợi đều trả lại cho lão công của ta.
Mạc Thừa tướng trên đầu đã bắt đầu đổ mồ hôi: "Nữ nhi nói đúng, thần tùy ý từ quan." Bị ta dọa sợ quá rồi.
"Cha, ngươi sẽ không cho đó là ý hoàng thượng chứ? Kỳ thật, hắn rất tin tưởng ngươi. Đây chỉ là ý kiến của ta, ta chỉ nghĩ nhắc nhở ngươi làm quan tốt là tối trọng yếu, là một trung thần. Chỉ hy vọng ngươi không cần giống với Vương thừa tướng ý đồ chống lại Hoàng thượng. Không cần lấy quyền lợi bản thân áp chế hắn, ngươi vẫn có thể làm Thừa tướng của ngươi. Cha, ngươi cũng biết Hoàng thượng là minh quân, hắn làm việc có chừng mực. Ta cho người một đề nghị chính là ....... cơ bản ngươi đem quyền lợi trong tay trả lại cho hắn, lúc hắn làm sai, ngươi lại đứng ra. Cha, lấy thủ đoạn của hoàng thượng, chỉ sợ ngươi không phải đối thủ của hắn. Cho nên những... môn sinh này của ngươi tốt nhất cũng nên có điểm thu liễm." Ta rõ ràng muốn ... Thừa tướng này nghe theo sắp xếp của ta, đừng giống với Vương thừa tướng tính toán liền phiền phức. Hắn như thế nào cũng là cha ta, ta tự mình ra chủ ý tống Mạc gia lên đoạn đầu đài ta......... làm không được.
Ta tiếp tục nói: "Ta biết hậu cung không được tham gia vào chính sự, nhưng ta đã đang làm. Cho nên hôm nay ta nói chính là ta phụ nữ trong lúc nói chuyện phiếm, cùng Hoàng thượng không quan hệ. Hừ, lật đổ Vương thừa tướng có thể có chủ ý của ta. Hoàng thượng đối ta không phải sủng mà là yêu, ta đối hắn cũng giống vậy. Kỳ thật từ lúc trước khi ta tiến cung chúng ta đã quen biết. Cho nên khi hắn là trượng phu của ta, ta sẽ không cho bất luận kẻ nào thương tổn hắn." Ta vân đạm phong quải niệm nhìn mạc tướng, hắn tiếp tục đầu đổ mồ hôi lạnh.
"Lời nữ nhi nói, cha nhớ kỹ."
"Nhớ kỹ là tốt rồi." Ta thân thiết cười nói: "Đệ đệ tuổi cũng không còn nhỏ, chừng 16 a. Đệ đệ thông minh như vậy tương lai nhất định là trụ cột triều đình. Được, ta hy vọng đại nương thường xuyên tiến cung bồi theo ta. Ta nói Hoàng thượng phong nàng vi nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, tiến cung dễ dàng hơn một chút."
Mạc nhìn nhau nhìn nữ tử, lẩm bẩm nói: "Nàng nếu thân là nam nhi, nhất định là minh quân thiên cổ."
Ta một mình đi trong vườn, lộ ra một nụ cười đắc ý. Cái ngôi vị hoàng đế này của Tề Hạo sau này hội dễ làm nga~, hôm nay – ân uy cùng với thi, mạc gặp gỡ hiểu -.
"Ảnh nhi." Tề hạo không biết từ địa phương nào đi tới, lập tức đứng ở trước mặt ta. Ta mới vừa rồi đang đắc ý căn bản không chú ý.
Ta ngẩng đầu, không vui – nhìn hắn: "Làm chi? Chàng không phải cùng đệ đệ đang nói chuyện sao?"
Hắn đột nhiên thâm tình – nhìn ta, đem ta kéo vào trong lòng, "Ảnh nhi, cám ơn ngươi. Có thể lấy được ngươi là phúc phận của ta."
Ta buồn cười hỏi: "Làm sao a."
"Ảnh nhi, ngươi với Thừa tướng trò chuyện ta cũng nghe được." Không phải chứ, hắn trốn ở góc nào nha.
"Thế nào, ta làm được còn có thể ba."
"Ngươi thông minh được đáng sợ." Thông minh liền thông minh còn đáng sợ a, có ý tứ mà.
_________________
← Ch. 086 | Ch. 088 → |