Tại sao lại không nói trước với nàng rằng hoàng thượng là tên ngốc chứ???
← Ch.1 | Ch.3 → |
Quan Nhật là con trai thứ ba của Quan gia. Ông đỗ trạng nguyên năm 20 tuổi. Được phong làm Lễ bộ thượng thư. Quan đại nhân đã phục vụ tiên hoàng suốt 30 năm, khi tiên hoàng qua đời ông lại đảm thêm Chức Thái sư và trách nhiệm dạy văn thư sủ sách cho hoàng đế bây giờ.
Mộ Dung Lâm là con cả trong gia Mộ Dung, gia tộc giàu có thứ 2 sau Quan gia. Ông ngang tuổi với Quan đại nhân Quan Nhật. Mộ Dung Lâm hồi trẻ là tướng tài của Triệu quốc, nắm trong tay trăm vạn quân binh. Về già, ông cũng là thầy của hoàng đế giữ chức vị thái phó.
Âu Dương Thiên Thu là người không bao giờ nhứng tay vào chuyện triều chính. Vì khi được sinh ra, ông có tài năng âm nhạc bẩm sinh nên rất được tiên hoàng coi trọng.
Quan Nhật, Mộ Dung Lâm, Au Dương Thiên Thu là ba người giữ chức vị cao nhất trong chiều cũng là những vị thầy của vị hoàng đế đang trị vì.
***
Trước cổng thành hoàng cung Triệu Quốc, Lâm Nhạc vẻ mặt u ám không còn gì để nói. Liếc nhìn sang tỷ tỷ Nhạc Hồi luôn giữ nụ cười dịu dàng bên cạnh, bất lực nói:
"Tỷ tỷ, tỷ còn cười được sao?Tỷ không thấy muội muội của mình đang chuẩn bị đi bào hang cọp ư?"
Ngọc Hồi rất không kiêng nể mà đáp lại:
"Ai bảo muội vội vàng làm chi, bây giờ hối hận không kịp. Nhưng sau điều này muội đã rút ra được bài học gì chưa?"-phải cho muội áy chừa cái tính nhanh nhảu đi mới được.
"Rồi ạ"-Lâm Nhạc đau buồn mà trả lời.
Quả thật là nàng đã rút ra được bài học rồi. Mang danh là sư phó dạy học mà lại khi nghe thấy tiền là quên hết tất cả. Ngẫm lại 5 ngày trước làm cho nàng sầu càng thêm sầu.
***
Sự việc 5 ngày trước
"Năm ngày nữa tiểu thư hãy chuẩn bị hành lý, ta sẽ sai người đón tiểu thư vào cung"-đạt được kết quả như mong muốn, Quan đại nhân bắt đầu nói ra yêu cầu của mình.
"Vào cung?"-Bắt đầu nghi hoặc
"Phải, vào cung. Sau khi vào cung, tiểu thư sẽ được sắc phong làm quý phi, đứng đầu hậu cung và có trách..."-Quan đại nhân chưa nói xong đã bị Lâm Nhạc cắt đứt lời.
"Khoan, khoan. Thưa quan đại nhân, ngài không đùa riểu nữ chứ. Việc ngài bỏ ra 50 vạn lượng vàng chỉ để ta vào cung làm phi sao?"-Nỗi nghi ngờ càng cao.
Thấy nữ nhi ngang nhiên cắt ngang lời trưởng bối, Lâm lão gia định thần lại hướng Lâm Nhạc khẽ quát:"Tiểu Nhạc, vô lễ"
Quan đại Nhân lắc đầu với Lâm lão gia, bảo ông không cần lo. Lại quay sang nói với Lâm Nhạc:
"Lâm nhị tiểu thư, ta còn chưa nói hêt. Cô vào cung không những làm phi tầm cho hoàng đế mà còn phải làm người dạy học cho hoàng đế nữa"
Dạy học?Dạy học cho hoàng đế?Cô không nghe nhầm chứ?Hoàng đế mà phải cần đến nữ nhi như cô dạy học ư?Lâm Nhạc hướng Quan đại nhân nói ra nỗi băn khoăn trong lòng:
"Thưa Quan đại nhân, trong cung thì có ba vị quan đứng đầu có trách nhiệm dạy học và giúp đỡ vua. Và trong ba vị đó có ngài mà?"
Quan đại nhân cười bất đắc dĩ, nói ra nỗi khổ trong lòng:
"Lâm tiểu thư không biết rồi, hoàng đế là người rất cố chấp và lỳ lợm"
"Vậy sao?"-Sao nàng thấy có điều gì đó không đúng. Nàng còn thấy một tia tránh né trong mắt vị Quan đại nhân này nhưng rất nhanh đã biến mất.
"Đúng vậy, nên ta mong tiểu thư hiểu cho. Hãy giúp ta rèn luyện cho hoang thượng trở thành một đấng minh quân"
Lâm Nhạc suy nghĩ rất lâu rồi cuối cùng cũng đồng ý, tuy trong lòng vẫn rất mâu thuẫn rằng quyết định của mình có đúng hay không.
Trước khi đi, Quan đại nhân còn dặn lại rằng năm ngày sau hãy đến trước cổng hoàng cung, sẽ có người đón nàng vào.
***
Trong lúc Lâm Nhạc còn đang không ngừng oán ông trời bất công thì có một nam nhân áo lam dung mạo tuấn tú, thân hình cân xứng đi đến trước mặt nàng.
"Tiểu thư có phải Lâm Nhạc nhị tiểu thư của Lâm gia không?"-giọng nói khàn khàn cho thấy là người thường hô hét trong quân đội.
Lâm Nhạc từ cơn mộng ảo thoát gia, nhìn kĩ nam nhân tuấn tú trước mặt gật đầu.
"Vậy xin mời tiểu thư đi theo ta"-người nam nhân đó hướng tay về phía cổng thành đang mở ý là nhường Lâm Nhạc đi trước.
Lâm Nhạc quay ra nhìn Ngọc Hồi, thấy tỷ tỷ gật đâu rồi hai người mới vào.
Trên đương đi, nam nhan mặc áo lam tự giới thiệu về mình:
"Tại hạ tên Đoạn Lục Bình, là tướng quân của quân đội triệu quốc. Hai hôm trước Quan đại nhân nhờ ta đi đón tiểu thư"
"Vâng, nghe danh ngài đã lâu. Tiểu nữ là Lâm Nhạc, còn đây là tỷ tỷ Ngọc Hồi. Quan đại nhân có nhờ tiểu nữ vào cung dạy học cho Hoàng đế"-nàng nghĩ rằng đây là người của Quan đại nhân nên giải thích lý do vào cung
Vừa mới dứt lời, Lâm Nhạc phải bịt lỗ tay lại vì tiếng hét không dám tin của Lục Bình.
"Cái.. cái.. cái.. gì. gì thế này?Trời ơi, không đùa chứ". Sau khi hét xong mới phát hiện mình hơi vô duyên, Lục Bình ngó trái ngó phải rồi đến gần Lâm Nhạc, nói nhỏ với nàng:
"Cô vào đây để dạy học cho tên hoàng đế ngốc kia ư?"
"Đoàng"-Lâm Nhạc chỉ thấy tiếng sấm đánh qua tai, đờ đẫn nhìn Lục Bình. Hắn vừa nói ba chữ "hoàng đế ngốc" mới làm nàng nhớ đến tia tránh né trong mắt Quan đại nhân. Thì ra đây là điều mà ông ấy dấu nàng.
Hóa đá mất 10 giây, bỗng Lâm Nhạc hướng lên trời cao mà hét:"QUAN ĐẠI NHÂN, NGÀI LỪA TA"-mà không thèm để ý hinh tượng thục nữ gì nữa.
← Ch. 1 | Ch. 3 → |