← Ch.34 | Ch.36 → |
Cả người cô vì động tác bất ngờ đỉnh lên của anh mà run lên, tiểu huyệt bỗng nhiên thắt lại.
"A a a! Chúa ơi! Sao tự nhiên anh...Ha a, tự nhiên mạnh như vậy!"
Chung Hi hoảng hốt trừng mắt nhìn anh, tuy rằng lần cắm sâu vào vừa rồi làm cô rất şư●ớ●ⓝ●ɢ, cảm giác vừa đau vừa 𝖘*ướ*ռ*g vẫn luôn quanh quẩn tâm trí cô.
Giang Khác Chi mạnh mẽ bóp ⓜ·ô·𝓃·g cô, mỗi một lần cô ngồi xuống côn thịt tiến vào, Chung Hi nhìn khuôn mặt anh bị tình dục chi phối. Trong lòng một trận thỏa mãn. Cơ thể 𝐪𝖚γế.ⓝ г.ũ của cô tiếp tục vặn vẹo lên xuống để ⓓ·ư·ơռ·𝐠 ⓥậ·𝖙 thô to không ngừng ra vào bên trong.
Mỗi lần cô cúi xuống, núm vú cũng sẽ như vô tình lại cố ý cọ cọ lên người Giang Khác Chi, một lúc sau, một bàn tay anh vẫn bóp chặt 𝐦ô·n·🌀 thịt căng mọng, bàn tay còn lại nâng lên, xoa nắn bầu ռ𝖌ự.𝐜 đầy đặn đang không ngừng rung lắc trước 𝖓_ɢ_ự_↪️ anh.
Hai quả đào đang rung động bỗng nhiên bị mạnh mẽ nắm lấy. Chung Hi được 𝐫*ê*𝐧 𝖗*ỉ ra tiếng, vùng nℊ.ự.c ngứa khiến hoa huyệt bị k_í_𝐜_𝒽 ⓣ_𝐡íⓒ_𝒽, lại tiết thêm một bãi ◗_â_Ⓜ️ thủy.
"Ha a!" Giang Khác Chi phục vụ rất không tồi, trong đầu Chung Hi nghĩ như vậy, eo nhỏ vẫn nhấp đều.
Âm thanh côn thịt va chạm với hoa môi đều đã lấn át hết những tiếng động xung quanh, Chung Hi 🎋ẹ●🅿️ 𝒸♓●ặ●𝖙 chân dưới, chỉ cảm thấy ù ù bên tai.
Trong không gian bị bao phủ trong tiếng "Bạch bạch", Chung Hi nằm trên người anh, một bên cả người bị côn thịt làm cho sóc nảy lên xuống, một bên hé miệng 𝖉-â-Ⓜ️ đã𝖓-𝐠 kêu to. Cô đã bị làm cả đêm, cũng kêu đến khàn giọng, cổ họng cô dường như không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa.
Giang Khác Chi thô bạo xoa bóp bầu п𝖌ự*𝐜 cô, côn thịt mạnh mẽ cắm về phía trước, nơi cô luôn khao khát được lấp đầy.
Nhưng cô vẫn muốn 𝐬*ư*ớⓝ*🌀 hơn nữa.
Đột nhiên côn thịt đ_â_ⓜ 𝖛_à_🔴, quy đầu nhanh chóng cọ sát với điểm mẫn cảm, cả người Chung Hi cuộn tròn 𝖗*⛎*𝖓 𝓇*ẩ*🍸.
"Đúng! Chính là chỗ này...mau 𝒸-ắ-𝖒 ☑️à-𝑜!"
Giọng cô nức nở khóc nói, khuôn mặt dường như vui ⓢ-ướռ-🌀 lại đau đớn.
Cô nghe thấy Giang Khác Chi 𝓇⛎-ⓝ г-ẩ-🍸 hít sâu một hơi.
Ánh mắt Giang Khác Chi sáng quắc nhìn khuôn mặt cô, sau đó, thắt lưng hướng vào nơi sâu nhất dùng sức 🌜ắ_〽️ và_𝖔.
Côn thịt mỗi một lần cọ sát ra vào, tư thế ngồi xuống càng mạnh, trong miệng liên tục kêu "Hừ hừ", muốn được chạm vào điểm kia.
Cuối cùng, sau mười mấy lần thọc vào гú_🌴 г_🔼, Giang Khác Chi lại nâng thắt lưng đỉnh thật sâu, chạm đến điểm G của cô.
🌜ự-𝐜 🎋-𝒽-𝐨-á-❗ bỗng dưng ập đến khiến cô khàn giọng nức nở rên.
Chung Hi khóc không ra tiếng dựa trên người anh, vài sợi tóc rủ xuống liên tục đung đưa, cơ thể dường như bị anh làm cho lung lay sắp đổ.
Mà tốc độ va chạm của Giang Khác Chi ngày càng nhanh hơn, cánh tay Chung Hi hoàn toàn phải bấu víu vào anh, miệng mở ra †*ⓗ*ở 𝖉*ố*𝖈.
Chúa ơi, cô 𝒸ⓗ_ế_𝐭 mất!
Tốc độ thọc vào ⓡú-🌴 г-ⓐ của Giang Khác Chi trở nên điên cuồng, mỗi lần ⓒ*ắ*ɱ ⓥ*à*🅾️ lại sâu hơn lần trước, anh liên tục xoay chuyển góc độ 🌜-ắ-〽️ 𝖛à-0 trong, khuấy đảo mọi điểm mẫn cảm làm Chung Hi sung şư_ớ_п_🌀 đến tột đỉnh.
𝐃ươn.𝖌 νậ.𝐭 ♓ⓤ●𝐧●𝐠 𝐡●ăп●🌀 đ*â*m 𝖛à*𝖔 làm ◗_â_m thủy nhớp nháp nơi 𝖌i_🔼_0 ⓗợ_ⓟ biến thành lớp bọt trắng xóa, chỗ nào cũng nhìn thấy 𝐝â*𝐦 dịch của hai người.
Đến khi Chung Hi biết mình sắp cao trào, côn thịt kia vẫn mạnh mẽ va chạm, chỉ là đôi tay đang đùa giỡn cặp vú đã di chuyển xuống phía dưới, đẩy ra lông tơ đã sớm ẩm ướt, xâ-𝐦 п♓-ậ-ⓟ vào giữa hai chân cô, xoa bóp âm đế đã sưng đỏ.
"A a a!" Âm đế bị xoa làm Chung Hi trong nháy mắt thét chói tai, cả người cô không ngừng г𝖚-ⓝ 𝓇ẩ-ⓨ.
Sóng biển vỗ mạnh vào bờ cát trắng, cùng lúc đạt 𝒸●ự●ⓒ k●ⓗ0á●i ở hai điểm làm tiểu huyệt Chung Hi xoắn chặt.
Lông mi cô đẫm nước mắt mà trở nên ư.ớ.† á.✝️, tầm nhìn trước mặt cũng mơ hồ, bên vang vang lên tiếng 𝖙h●ở 🅓ố●ⓒ khàn khàn của Giang Khác Chi.
Chung Hi cố gắng mở to mắt ra, bốn mắt nhìn nhau, tay anh còn đang không ngừng xoa nắn âm đế, điều này khiến lý trí của cô như muốn rã rời.
Con ngươi sâu thẳm của Giang Khác Chi nhìn chằm chằm vào cô.
Dần dần, môi hai người sát gần nhau trong gang tấc, bốn cánh môi dường như dán vào nhau, đồng tử Giang Khác Chi bất chợt mở to, trong giây phút sắp chạm vào nhau ấy, Chung Hi bỗng nhíu mày cúi đầu, cả người đạt đến cao trào không ngừng run lên.
𝐊ho-á-i c-ả-𝖒 cực hạn chạy dài không dứt làm cô dùng sức cắn mạnh bờ vai của anh, mùi Ⓜ️-á-𝖚 tươi tanh nồng bỗng ngập trong khoang miệng.
Ánh mắt Giang Khác Chi trở nên trầm xuống, anh tiếp tục im lặng mạnh mẽ làm cô.
Cô không kiềm chế được mười ngón tay luồn vào 𝖇*ấ*ц ↪️♓ặ*🌴 lấy tóc anh, ⓚ𝖍●οá●1 𝖈●ả●Ⓜ️ như muồn đòi mạng bao phủ lấy cô.
Hoa huyệt mỗi lần lại phun ra ԁâ.ɱ dịch, tưới cây côn thịt ướt đẫm từ trên xuống dưới.
"Không...Không được!" Cô đạt đến cao trào, toàn thân bỗng tê dại, Giang Khác Chi rút bàn tay từ giữa hai chân cô ra, đỡ lấy lưng cô rồi đè xuống, lại một lần nữa đ-â-Ⓜ️ νà-𝑜 thật sâu.
Gậy thịt thô to lại chôn sâu vào hoa huyệt đang co rút 𝐬·ï·ế·🌴 ↪️𝖍ặ·✞, còn không ngừng phun nước nhờn.
Giang Khác Chi mím chặt môi, đang lúc Chung Hi mơ mơ màng màng trong dư vị của cao trào thì anh ↪️ắ_m ✔️_à_⭕ lần cuối, anh biết bản thân cũng đến giới hạn rồi.
Sau mười mấy lần đ_â_ⓜ ѵ_à_⭕, cả người anh rⓤ_𝖓 𝓇ẩ_𝓎, cơ bắp toàn thân giật giật, cuối cùng khuôn mặt như chịu đựng đau đớn đè chặt người trong lòng, 🅱️_ắ_ռ 𝖙_❗ռ_𝐡.
Anh đạt tới ⓒự·🌜 🎋·𝖍·ⓞ·á·i mãnh liệt, cảm nhận được hơi thở của người trong lòng, Giang Khác Chi rùng mình nhắm mắt lại.
← Ch. 34 | Ch. 36 → |