← Ch.097 | Ch.099 → |
Văn Quốc Đống ngậm hạt đậu đỏ, dùng sức mút vào, trêu chọc khiến cả người Tô Bối run lẩy bẩy:
"Ba... Ừm... Nhẹ, nhẹ một chút... Ừm..."
Tay Tô Bối chống lên bụng Văn Quốc Đống, cơ thể dần nóng lên và phát run.
"Ừm... Ba... Vươn đầu lưỡi, liếm vào trong đi... A..."
Trước lạ sau quen, từ trước tới nay Văn Quốc Đống luôn có thiên phú trong phương diện học tập, nếu không sẽ không thể bước từng bước ổn định đi đến hôm nay.
Tô Bối cũng kinh ngạc với công phu miệng lưỡi của Văn Quốc Đống, lúc trước khi ở bệnh viện Lâm Quyên ngủ ngay bên cạnh cô không dám quá d/â/m...
Hôm nay dạy dỗ một trận, Văn Quốc Đống đã dần từ trúc trắc, đến chậm rãi bắt đầu nắm giữ chủ quyền.
"Ba... Không... Đừng."
Đôi tay của Tô Bối dần mất đi sức lực:
"Ba... Con, con không được...
Văn Quốc Đống ôm mông Tô Bối chậm rãi đặt cô ngã lên giường:
"Không thoải mái sao?"
Tô Bối vô lực lắc đầu:
"Ừm... Con... Con không được... A... Sắp, sắp ra..."
Một tiếng thét chói tai qua đi, Tô Bối nắm chặt lấy ga trải giường dưới người, nước d/â/m từ hoa huy*t trào ra.
Văn Quốc Đống không kịp đề phòng bị xối lên mặt, lau nước d/â/m trên mặt.
"Sao lần nào cũng nhiều nước như vậy?"
Cả người Tô Bối hết sức lực nằm trên giường, nghe thấy thế, nhấc chân hữu khí vô lực đá người đàn ông sang một bên, tức giận nói:
"Nước không nhiều, đám đàn ông như ba sẽ thích cắm sao?"
Văn Quốc Đống nghĩ tới lúc trước Tô Bối phun như thủy triều dưới tay Văn Lê, lại đè cô thêm lần nữa, gương mặt âm trầm nói:
"Sướng xong thì đá văng ông đây đi à?"
"Em thì sướng rồi, ông đây còn đang cứng đây này."
Sau khi nói xong, tay lau hoa huy*t của Tô Bối, rồi bôi nước d/â/m lên gậy th*t nóng bỏng của mình.
Tô Bối khép hai chân lại, chậm rãi nói:
"Ba... Bác sĩ nói... Thời gian mang thai không thể làm chuyện phòng the quá thường xuyên..."
Văn Quốc Đống nhìn lồng ngực không ngừng lên xuống của Tô Bối:
"Dùng ngực..."
Tay Tô Bối che khuất ngực, trực tiếp nằm ngay đơ:
"Ba... Ba dùng đi..."
Văn Quốc Đống nhìn dáng vẻ này của cô, lồng ngực cứng lại: "Dùng miệng."
Tô Bối liếc nhìn gậy th*t dưới người Văn Quốc Đống với vẻ ghét bỏ:
"Không muốn... Nó quá to... Không ngậm được..."
"Ồ... Em chắc chứ?"
Nghe thấy thế, mắt phải của Tô Bối không nhịn được giật giật, không đợi cô kịp phản ứng trên người nặng hơn.
Văn Quốc Đống đưa đẩy gậy th*t trên bầu ngực, đôi tay nâng đầu v* bao bọc lấy gậy th*t, dùng sức đưa đẩy vòng eo.
Trên người Tô Bối vốn có một tầng mồ hôi mỏng, trên gậy th*t của Văn Quốc Đống còn dính nước d/â/m trong hoa huy*t của cô, bị đưa đẩy như vậy cũng không khó khăn lắm.
"Ừm... Ba... Ba nhẹ một chút... Vốn dĩ ngực đang trướng đau..."
"Miệng nhỏ không cho cắm, tiểu huyệt không cho dùng sức, cắm ngực cũng muốn nhẹ chút à?"
Trong lòng Văn Quốc Đống đầy lửa giận, bàn tay dùng sức bóp đầu v* dưới tay thay đổi hình dạng, giọng căm hận nói:
"Trước khi sinh ngủ một mình."
Nghe thấy thế, Tô Bối không chút nghĩ ngợi trực tiếp từ chối: "Không được!"
"Sau này cục cưng lớn, ba còn phải kể chuyện cho đứa bé nghe... Mỗi ngày phải nghe giọng ba... Ba con phải tiếp xúc nhiều hiểu hay không? Hay là ba muốn con đi tìm anh trai đứa bé... Để anh trai kể chuyện cho đứa bé nghe? Hửm?
Những lời này vừa vang lên, sức lực trên tay Văn Quốc Đống suýt không giữ được.
"Tô Bối!"
Tay Tô Bối làm loạn trên đùi Văn Quốc Đống, nhẹ giọng nói:
"Chẳng lẽ không phải? Ba nó không để ý tới nó... Vậy chỉ có thể cố để anh trai giúp đỡ... Dù sao đều là người một nhà..."
Văn Quốc Đống kìm nén bản thân không để ý những lời tức c/h/ế/t người của Tô Bối, thô bạo nắm lấy đầu v* đè ép gậy th*t, mạnh mẽ đưa đẩy.
Dưới người có hoa huy*t nhỏ hẹp trơn ướt, cặp vú đè ép gậy th*t cũng có xúc cảm khác.
"Tiểu d/â/m đ/ã/n/g! Sớm muộn gì cũng có ngày bị em làm cho tức c/h/ế/t!"
Văn Quốc Đống nhấp một lúc lâu, đột nhiên dùng sức đưa đẩy mạnh mấy cái, toàn bộ tinh dịch trắng đục bắn lên ngực Tô Bối.
"Ừm... Đáng tiếc... Nhiều hạt giống như vậy..."
Tô Bối bị tinh dịch nóng hổi làm bỏng khiến cơ thể run lên, ngón tay nghịch tinh dịch trên ngực bôi loạn lên bụng Văn Quốc Đống:
"Ba, ba nói xem... Sao ba chỉ tặng một đứa vào trong... Lập tức thêm mấy đứa thì tốt..."
Văn Quốc Đống đứng dậy khỏi người Tô Bối, ôm cô đi vào phòng tắm:
"Tắm vòi hoa sen hay tắm bồn."
"Ừm... Tắm bồn... Ba tắm giúp con... Dơ muốn c/h/ế/t... Toàn thân đều là tinh dịch của ba..."
Văn Quốc Đống không hé răng, vùi đầu tắm giúp Tô Bối, tay của Tô Bối cố ý vô tình lượn lờ trên người Văn Quốc Đống.
Mãi đến khi "bốp" một tiếng.
Văn Quốc Đống đánh bay tay Tô Bối:
"Không muốn bị cắm thì đừng sờ loạn..."
"Dáng người của ba thật đẹp..."
Tô Bối không tin, véo cơ bắp trên cánh tay của Văn Quốc Đống:
"Ba trẻ tuổi như vậy... Tương lai không sợ chênh lệch lớn với đứa thứ hai..."
Văn Quốc Đống bị Tô Bối chọc tức khóe miệng giật giật:
"Câm miệng..."
"Ba..."
Tô Bối ôm cổ Văn Quốc Đống, ngẩng đầu lên hôn, vốn dĩ cái tay của Văn Quốc Đống đúng quy củ lại đang bắt đầu không thành thật:
"Ừm... Ba."
Văn Quốc Đống phát tiết lửa giận một lần, bị Tô Bối lăn lộn như vậy lại dấy lên.
"Được rồi... Tắm xong thì ra ngoài ngủ một lát, buổi chiều đến bệnh viện."
← Ch. 097 | Ch. 099 → |