Vay nóng Tinvay

Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 40

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 40
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Siêu sale Shopee


"Làm sao ngươi có thể hồ đồ như vậy?" Thân thể là của mình, làm sao bị thương cũng không biết, nếu để cho nàng sống một mình thì không biết sẽ ra sao?

"Thật xin lỗi..."

Thấy nàng bộ dạng vô tội, tức không chịu được nhưng không thể làm gì khác hơn là nói, "Thôi, ngươi đưa tay đây ta đi lấy thuốc bôi cho."

Hắn vội vã lấy cái hòm thuốc ra, từ bên trong lấy ra một lọ dược thủy.

"Đưa tay đây."

Giống như hài tử làm sai chuyện, Xán Xán biết điều một chút đưa tay vào trong tay hắn, hắn nắm lấy tay nàng, nhìn bàn tay mảnh khảnh trong lòng mơ hồ đau nhói, "Làm sao biến thành như vậy..."

"Đau!" Dược thủy dính vào vết thương, Xán Xán bị đau kêu lên.

"Nhẫn nại chút." Triệu Noãn Noãn tiểu tâm dực dực, "Vết thương không sạch, nhất định phải trừ độc, nếu không sẽ nhiễm trùng."

Xán Xán cắn răng gật đầu, mắt thấy Triệu Noãn Noãn dùng bông, cẩn thận thay nàng trừ độc trên vết thương từng chút một, sau đó bôi thuốc đỏ, rồi cầm băng gạc tinh tế buộc lại... Động tác mềm nhẹ, tròng mắt đen nhánh lộ ra chân tình.

Nàng chỉ như vậy yên lặng nhìn, cũng bất tri bất giác nhập thần, bộ ngực dâng lên ti tỉ ấm áp. Hôm nay đã trải qua một ngày dài như vậy, duy chỉ có giờ phút này nàng mới có loại cảm giác an tâm, phảng phất cảm giác người nam nhân trước mắt này có thể... Có thể che chở cho nàng cả đời...

"Xong rồi."

Triệu Noãn Noãn ngẩng đầu, cùng lúc ánh mắt đụng vào ánh mắt của nàng, hai người ánh mắt giao nhau, Xán Xán đột nhiên cảm giác được khí huyết dâng trào, mặt thoáng cái đỏ hồng thành trái cà chua.

"Làm sao? Còn bị sốt sao?" Triệu Noãn Noãn gấp gáp đưa tay sờ trán của nàng.

Cái này làm mặt của nàng đỏ hơn nữa, vội vàng tránh khỏi ánh mắt nóng bỏng của Triệu Noãn Noãn, "Không có... Không có chuyện gì... có chút... Hơi nóng... Không... Không thông gió..."

Triệu Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ mở rộng -_- [] [] []

"Còn chỗ nào bị đau không?"

Xán Xán thật vất vả trấn định lại, len lén liếc mắt Triệu Noãn Noãn, lần nữa cùng ánh mắt của hắn đụng nhau, không được! Không thể nhìn được!

"Tô Xán Xán!"

"Còn có đầu gối!" Nàng gấp đến độ một chút đưa ra chân, "Đầu gối cũng ngã xuống, đau! Đau!"

Không nhìn, không nhìn, không nhìn ...

Triệu Noãn Noãn nhìn Xán Xán kỳ quái, nha đầu này hôm nay sao lạ vậy? Khó có thể bị ngã tới u mê?

Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là thay nàng vén ống quần lên.

Trong phút chốc, hắn giật mình, đập vào mắt hắn là một vết bầm lớn trên đầu gối trắng nõn của nàng, giống như một cây kim châm vào mắt của hắn.

"Xán Xán, ngươi đàng hoàng nói cho ta, rốt cuộc là làm sao lại bị té?" Thanh âm của hắn chợt chìm xuống.

Xán Xán cả kinh, tâm lập tức trống rỗng, "Ta... Chính mình... Không... Không cẩn thận..."

Ánh mắt bén nhọn đảo qua, "Không được gạt ta!"

"Không có... Không có... Lừa gạt..."

Xong, nàng gánh không được!

Nàng vừa nhắm mắt, tay bắt đầu vung loạn, "Ngươi đừng nhìn ta như vậy nữa! Ta thật là tự mình không cẩn thận... Ai u!" Kết quả là, vết thương trên tay lại bị đụng phải, "Đau! Đau! Đau!" Nàng từ trong mắt bức ra hai giọt nước mắt, nghẹn miệng, tội nghiệp nhìn Triệu Noãn Noãn.

"Ngươi!" Triệu Noãn Noãn giấu tức giận ở trong lòng, nhất thời cũng đã tiết ra hơn phân nửa, không biết nên tức giận tiếp hay là nên đau lòng, "Được rồi, đợi lát nữa ăn cơm tối xong đi ngủ sớm một chút, biết không!"

Xán Xán cúi đầu, làm hình dáng con mèo nhỏ biết điều, "Nga —— "

Ban đêm.

Bởi vì tự biết đuối lý, Xán Xán thật sớm đi nằm ngủ, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, nàng cũng thật mệt mỏi, nằm xuống liền ngủ thật say.

Đêm tối như mực, rèm cửa sổ để hở một góc, lộ ra vô số ánh sao lấp lánh.

Bỗng nhiên, cửa phòng nhẹ nhàng được mở ra, một bóng đen vô thanh vô tức đi đến, yên lặng đứng ở bên giường nàng. Lẳng lặng trong phòng chỉ có tiếng hít thở đều đều của Xán Xán, gương mặt tròn trịa của không chút phòng bị lộ ra ngoài chăn, lông mi bị ánh sao chiếu vào, ở hốc mắt nơi hạ hai mảnh bóng đen.

Không biết qua bao lâu, trong phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng thở dài nho nhỏ thật nhẹ nhàng.

Hắn chậm rãi cúi xuống, đặt lên môi nàng một nụ hôn...

Ánh sao chiếu xuống khuôn mặt nàng nhuộm lên một vòng sáng.

Cái hôn này vẫn dừng lại thật lâu thật lâu, cho đến khi thân thể người đang ngủ phía giật giật, hắn mới lưu luyến rời ra.

Xán Xán, đừng nữa để cho ta lo lắng nữa nhé?

*****

Buổi sáng, theo thường lệ Triệu Noãn Noãn đưa Xán Xán đi làm.

Xán Xán ngồi trong xe, cau mày, lầm bầm lầu bầu, "Nhà chúng ta thật giống như có con muỗi."

"Bây giờ còn chưa nóng, làm sao có muỗi?" Nha đầu này ngày càng trở nên ngu ngốc.

"Nhưng buổi sáng nay lúc ta thức dậy miệng có chút sưng, thật giống như bị muỗi cắn..."

Thắng gấp.

Xán Xán sợ hết hồn, "Ngươi làm sao vậy?"

"..."

"Noãn Noãn ca?"

"..."

"Noãn Noãn..."

"Đến rồi, xuống xe!"

"Nhưng là..."

"Còn không xuống xe? Ngươi muốn bị muộn sao?"

Cứ như vậy, Xán Xán không giải thích được xuống xe, nhìn Triệu Noãn Noãn không nói tiếng nào quay ngoắt đi, nàng tự đáy lòng cảm khái: ai nói lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển a? Lòng của nam nhân, mới thật sự là kim dưới đáy biển a!

Thật ra, nghĩ mãi mà không rõ có chuyện gì.

Này không, mới bước vào công ty, đã nhìn thấy người quét dọn đối diện đi tới, nhìn kỹ chính là bác gái quét nhà vệ sinh ngày hôm qua ở nhà vệ sinh khinh bỉ nhìn nàng, vừa nghĩ tới ánh mắt ngày hôm qua, cả người Xán Xán không được tự nhiên.

Thôi, chuyện thị phi, bớt một chút thì tốt hơn.

Cho nên, Xán Xán cúi đầu chuẩn bị lặng lẽ lẻn qua, không nghĩ tới bác gái liếc mắt liền phát hiện nàng, sau đó hô to một tiếng, "Tô tiểu thư, đi sớm a!"

Một tiếng này, mọi người rối rít quay đầu lại, sau đó khí lưu cường đại từ bốn phương tám hướng phóng mạnh về phía Xán Xán.

Xán Xán vẻ mặt đau khổ ngẩng đầu, "Chào buổi sáng..."

"Chào buổi sáng! Tô tiểu thư!"

Vị này hình như là Tiểu vương phòng tài vụ a? Bọn họ có quen thuộc như vậy sao?

"Chào buổi sáng, chào buổi sáng..." Xán Xán có chút lo lắng.

"Tô tiểu thư, ngươi hôm nay rất đẹp a!"

Vị này ở bộ phận nào a? Tên là gì a?

"Cám ơn..." Xán Xán hơn chột dạ.

"Tô tiểu thư, son môi hôm nay rất đẹp!"

Mẹ kiếp! Đây là bị con muỗi cắn!

Xán Xán mau khóc, "Quá khen, quá khen..."

Hôm nay rốt cuộc là tại sao? Cùng đi đến, cơ hồ tất cả mọi người cùng chào hỏi nàng, nàng có duyên tốt như vậy sao?

Xán Xán bị lửa nhiệt tình của những người này làm sửng sốt, thật vất vả đi tới phòng quản lý nhân sự, đang muốn cất bước đi vào, bỗng nhiên giật mình, đi nhầm chỗ! Vội vàng quay đầu muốn đi, bỗng nhiên một đạo hàn quang bắn tới, nàng cả kinh sống lưng run lên, chỉ thấy cách đó không xa, Tử Hà liếc mắt về phía nàng, hai đạo mục quang giống như hai cây đao, hận không đem nàng thiên đao vạn trảm.

Ai sợ a! Nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, Xán Xán khí không đánh một chỗ, hung hăng trợn mắt nhìn trở lại.

Ngươi trừng ta, ta trừng ngươi, mắt thấy một màn thảm kịch sắp phát sinh.

"Tô Xán Xán."

Bạch Tinh Tinh đi tới, Xán Xán bận rộn từ chỗ Tử Hà thu hồi ánh mắt, lúng túng nhìn về phía nàng chào hỏi, "Bạch quản lý, buổi sáng tốt lành."

Bạch Tinh Tinh vẻ mặt kỳ quái, nhất thời có chút lạnh băng.

"Cái kia... Ta đi!" Xán Xán chạy đi sắp mở cửa chuồn đi.

"đợi một chút!" Bạch Tinh Tinh gọi lại nàng.

"Còn có chuyện gì sao?" Xán Xán trong lòng có chút thấp thỏm, ngày hôm qua Bạch Tinh Tinh tựa hồ đối với nàng rất không hài lòng, còn giống như đi tới chỗ tổng tài tố cáo nàng, bây giờ không phải là vẫn muốn mắng nàng ư? Nàng làm sao xui xẻo như vậy a...

"Chuyện ngày hôm qua..."

Thật lại muốn mắng

"Là ta sai."

A? Xán Xán cả kinh, sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn Bạch Tinh Tinh.

Bạch Tinh Tinh có chút lúng túng, nghiêm mặt nói, "Mặc dù là ta trách lầm ngươi, nhưng không có nghĩa là ta thừa nhận năng lực của ngươi, ở công ty công việc tối trọng yếu dựa vào năng lực của mình, cố gắng lên." Nói xong, nàng xoay người, rời đi.

Đầu Xán Xán lúc này thật chậm chạp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?

——————

Cơm trưa, phòng ăn nhân viên.

"Hiểu Phi, tại sao mọi người hôm nay thay đổi thái độ với ta... Đặc biệt nhiệt tình a?" Buổi sáng sự kiện kỳ quái liên tiếp làm đầu óc Xán Xán lộn xộn, không thể làm gì khác hơn là thỉnh giáo chỗ không chuyện gì không biết Ngô Hiểu Phi.

"Thì vẫn là chuyện hôm trước!" Ngô Hiểu Phi gật đầu, "Nếu không phải bởi vì phương án không có gửi đi thì lần này mọi người cũng không được thưởng quý nhiều như vậy a!"

Nàng vừa nói xong Xinh Đẹp cùng Ôn Nhu đang ở một bên tình chàng ý thiếp nghe thấy cũng gật đầu đồng ý.

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a?" Xán Xán mộng hơn, hợp tác không thành công, ở đâu ra thưởng quý?

"Chẳng lẽ ngươi không biết sao?" Vương Xinh Đẹp ngạc nhiên nhìn Xán Xán" xế chiều hôm qua quảng cáo Thiên Địa nhìn trúng hạng mục của chúng ta, đưa ra so sánh với điều kiện của Cty Đường tốt hơn nhiều, lần này là cảm ơn ngươi a!"

Cảm ơn nàng?

*****

Xán Xán nhất thời có loại cảm giác dở khóc dở cười, hôm nay nàng đã chuẩn bị chấp nhận sự đối xử lạnh lùng của mọi người nhưng hồi lâu nhân họa đắc phúc, ngược lại thúc đẩy được một mối làm ăn lớn hơn. Cũng khó trách buổi sáng hôm nay ánh mắt Tử Hà nhìn nàng so với ngày hôm qua còn hung ác hơn, công lao kia vốn là của nàng a!

"Thật ra thì..."

Đang muốn nói điều gì, bỗng nhiên Ngô Hiểu Phi đụng phải nàng hạ giọng, "Mau nhìn! Tổng tài đã tới!"

Xán Xán trì hoãn quá thần, Lạc Thiểu Tuấn đã tới trước mặt bọn họ.

"Tôi có thể ngồi chung không?"

Nàng chưa kịp nói gì, Ngô Hiểu Phi cùng bọn người kia cũng rất chân chó nhượng vị trí, Lạc Thiểu Tuấn bưng cơm ngồi xuống, đúng lúc ngồi ở bên cạnh nàng.

Sáng hôm nay bởi vì quan hệ công việc, Xán Xán đã cùng Lạc Thiểu Tuấn chạm mặt qua nhưng bây giờ vừa thấy mặt, nàng bỗng khẩn trương.

Hôm qua nàng mới đem vị tổng tài đại nhân bên cạnh hung hăng mắng một trận, vừa trước mặt người này ở trong công ty đánh nhau ẩu đả, hắn không tức giận không nói, lại vẫn chọn nàng làm phụ tá tổng tài, rốt cuộc muốn làm gì đây?

"Ăn cái gì vậy?" Lạc Thiểu Tuấn bỗng nhiên tiếu a a mở miệng, thật giống như chuyện ngày hôm qua từ đầu đến cuối hoàn toàn không phát sinh chuyện gì.

Xán Xán yếu ớt nói, "Duẩn sỉ nhục lão áp." (món vịt gì đó)

"Phòng ăn công ty lúc nào có món ăn này vậy? Nhìn qua rất ngon a!"

"Là tôi mang đi..." Còn không phải là tối qua Triệu Noãn Noãn nấu nhiều, ăn không hết, cho nên hắn thuận tiện bới thêm một chén nữa cho nàng mang đi. Cũng tốt, dù sao nàng cũng ăn không quen thức ăn ở phòng ăn công ty, những thứ Triệu Noãn Noãn nấu so với cái kia quả thực là thức ăn cho heo!

"Xán Xán gần đây thường mang thức ăn tới, mùi vị siêu cấp ngon!" Ôn Nhu ở một bên tiếp lời.

Xán Xán liếc nàng một cái, rõ ràng là Triệu Noãn Noãn mỗi lần đều nấu rất nhiều! Nàng chẳng qua là không muốn lãng phí mà thôi!

"Thật? Tôi muốn nếm thử."

Sau đó, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lạc Thiểu Tuấn không chút khách khí gắp từ hộp cơm của Xán Xán một miếng thịt vịt, bỏ vào trong miệng.

Đây chính là miếng lớn nhất, nàng giữ lại để ăn cuối cùng nha!

Đôi mắt Xán Xán – trông mong nhìn Lạc Thiểu Tuấn ăn xong một miếng, gật đầu, "Đúng, mùi vị đúng là không tệ!" Sau đó, hắn đưa chiếc đũa ra, hướng một ... miếng thịt vịt khác gắp đi...

Một miếng, hai miếng...

"Mọi người làm sao không ăn đi?" Lạc Thiểu Tuấn kỳ quái nhìn mọi người, "Xán Xán, làm sao cô không ăn a?"

Ăn! Ăn cái rắm a! Thịt vịt cũng là ngươi ăn sạch! Xán Xán thương tiếc nhìn một ít chậu duẩn sỉ nhục, thế đạo này không có Thiên Lý! Tổng tài thậm chí ngay cả món ăn trong chén của nhân viên cũng muốn bóc lột!

Lạc Thiểu Tuấn cơm nước xong, hài lòng gật đầu, "Không tệ! Xán Xán, ngày mai tiếp tục mang đến nhé!"

Bị bóc lột cơm trưa chừng mấy ngày, Xán Xán rốt cục chợt hiểu, thì ra là trước kia hoàn toàn từ đầu đến cuối nàng đều không nhận ra Lạc Thiểu Tuấn, chính là vô lại siêu cấp, hiển nhiên mang theo mắt kiếng tư văn bại hoại, mặc áo sơ mi ô vuông mặt người dạ thú!

Không phải hắn không có mang thù? Ngược lại, hắn chọn nàng chính là vì muốn hoàn toàn bóc lột sức lao động của nàng!

Mới chỉ làm phụ tá mới mấy ngày, dĩ nhiên cũng gặp được vạn ác làm thêm giờ!

"Noãn Noãn ca, ngươi hôm nay không cần tới đón ta."

Thanh âm Triệu Noãn Noãn ở đầu bên kia điện thoại trầm xuống, "Tại sao?"

"Hôm nay phải làm thêm giờ."

"Làm thêm giờ? Buổi sáng tại sao không nói?"

"Ta cũng không biết, lúc đó không ai báo ta." Xán Xán rất bất đắc dĩ.

"Được rồi, lúc nào ngươi xong việc gọi điện thoại cho ta, ta qua đón ngươi."

"Không cần nữa, ta tự mình trở về..."

"Quyết định như vậy, một mình ngươi cẩn thận một chút, đừng làm mệt quá."

Ba! Điện thoại bị ngắt!

Xán Xán cầm lấy điện thoại ngẩn người, hắn thật ra thì... Thật ra không cần ngày ngày đưa đón nàng như vậy...

"Gọi điện thoại cho ai vậy?" Lạc Thiểu Tuấn chẳng biết lúc nào xuất hiện ở bên cạnh nàng.

Xán Xán có chút lúng túng, "Phải làm thêm giờ, cùng nên nói cho người trong nhà một tiếng."

"Mẹ của cô quản rất chặt nha."

"Thật ra thì, không phải là mẹ tôi..."

"Đó là người nào?" Lạc Thiểu Tuấn hỏi tới.

"Là..." Chẳng biết tại sao, bỗng nhiên nàng có chút nói không nên lời, Triệu Noãn Noãn là gì của nàng? Bằng hữu? Không giống! Người thân? Cũng không phải là! Chẳng lẽ muốn nói là... Lão công?

Thời điểm nghĩ đến cái này từ, nàng sợ hết hồn, mình gần đây làm sao lại có những suy nghĩ này nha! Có thể vì áp lực công việc quá lớn, mới có suy nghĩ lung tung như vậy?

Lạc Thiểu Tuấn không nói tiếng nào quan sát Xán Xán biến ảo ra vẻ mặt phong phú, "Sẽ không phải, biểu ca của cô chứ?"

"Không đúng không đúng!" Nàng khoát tay, bỗng nhiên lại ý thức được phản ứng của mình giống như có chút kịch liệt quá mức, cho nên bận rộn đổi đề tài, "Tổng tài, làm thêm giờ hôm nay có nhiệm vụ gì?"

Lạc Thiểu Tuấn không có trả lời, làm bộ dạng như có điều cần suy nghĩ.

"Tổng tài?"

Bỗng nhiên, hắn lấy lại tinh thần, ngoắc ngoắc khóe miệng, "Nhiệm vụ làm thêm giờ hôm nay, chính là theo tôi đi ăn cơm!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-54)