Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 33

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 33
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Xán Xán trong nháy mắt ngây dại.

Mặc dù, Triệu Noãn Noãn cảm giác mình đã đem lời nói trắng ra, song hắn đã đánh giá quá cao năng lực hiểu chuyện của Xán Xán, suy nghĩ của nàng đã tự động hướng cái "Bóng đèn" kia không đường trở về.

Thì ra nguyên nhân bọn họ chia tay dĩ nhiên là... Nàng!

Thì ra mình vẫn sắm vai nhân vật bóng đèn.

Thì ra là Cao Vũ có thể không cần đi.

Thì ra là người nên đi vốn dĩ là nàng...

Vốn tâm trạng đã tồi tệ nay lại càng hỏng bét, cảm giác có tội lớn đè nặng trong lòng Xán Xán, rũ cụp đầu, con ngươi nhanh chóng lờ mờ đi xuống.

Dạng như vậy nhìn trong mắt Triệu Noãn Noãn, hắn thu hồi ánh mắt, trong lòng xẹt qua một tia đau mơ hồ.

Nét mặt của nàng đã rất rõ ràng không phải sao? Bọn họ biết nhau nhiều năm như vậy, mình vẫn đối xử với nàng như muội muội, nay lại đột nhiên cùng nàng nói ra nói như vậy, tin tưởng bất kỳ một cô bé bình thường nào cũng sẽ bị dọa sợ đến chết, huống chi tâm tư Xán Xán rất đơn thuần?

Tâm nhanh chóng chìm xuống, cả người phảng phất tứ cố vô thân như ở trong nước, đưa tay bắt không được bất kỳ vật gì, nói không ra lời, cảm giác trống không đến đáng sợ.

Xán Xán ngẩng đầu, cắn chặt môi, hốc mắt hồng hồng, mở miệng, thanh âm yếu ớt.

"Thật xin lỗi... Ta..."

"Đừng nói vậy!" Hắn không muốn nghe cự tuyệt, quả quyết mở miệng cắt đứt lời nàng.

Quả thật thanh âm muốn nói xin lỗi của Xán Xán đầy do dự, nàng xem thấy vẻ mặt cứng ngắc của Triệu Noãn Noãn, trong lòng có tội nghiệt lại càng cảm phát sâu nặng.

Thì ra là hắn tức giận như vậy a!

Hốc mắt Xán Xán đỏ hơn, đầu cúi thấp, hai tay nắm chặt, các đốt ngón tay nặn tới có hơi trắng bệch.

"Xán Xán, ngươi có muốn ăn thêm... chút cơm nữa không?" Triệu Noãn Noãn tiểu tâm dực dực nói, chỉ muốn phá vỡ không khí lúng túng này, lại không nghĩ trong lòng Xán Xán đang nghĩ căn bản không phải là chuyện kia.

"Không cần." Nàng nhanh chóng đứng lên, sắc mặt tái nhợt, "Ta... Ăn no..." Vừa nói liền hướng cửa phòng trở về.

Lần đầu tiên tỏ tình, dĩ nhiên cũng bị năng lực hiểu chuyện cường đại của Xán Xán làm cho nát bét, lưu lại một Triệu Noãn Noãn, nhìn bàn đầy món ăn, thở dài thật sâu một hơi.

*****

Buổi tối, Xán Xán buồn bực vô cùng.

Nàng tung mình xuống giường, mở máy vi tính ra, lên QQ.

Vốn định tìm người nói chuyện phiếm giải buồn, nhưng thấy bạn tốt một cái hình đầu xám xịt, ngay cả người cả ngày trên mạng như Nhan Như Ngọc cũng không online.

Làm sao xui xẻo như vậy a!

Nàng tức giận thầm mắng một tiếng, hai tay nâng quai hàm, cũng nhanh rời khỏi QQ.

Thôi, đi ngủ! Con chuột chuyển qua gạch chéo trên góc phải, đang muốn thoát, bỗng nhiên có người gửi tin tới, hình cái đầu người xa lạ nhanh chóng hiện ra.

Người xa lạ kia có tên gọi Bay lượn, hình cái đầu là một con Hùng Ưng giương cánh, nàng có chút buồn bực, tựa hồ chưa từng thấy cái tên này, sẽ là ai chứ?

Mở tin tức, đụng tới hai chữ: xin chào.

Xán Xán: xin chào, xin hỏi ngươi là ai?

Bay lượn: một người buồn bực.

Nguyên lai thật là nhàm chán.

Này nếu là ở trong ngày thường, Xán Xán đã sớm không để ý tới nữa, lập tức đem hắn bỏ qua một bên, nhưng giờ khắc này, nàng cần một người có thể cùng nàng nói chuyện.

Xán Xán: ta cũng đang rất buồn bực a!

Bay lượn: đã xảy ra chuyện gì sao?

Xán Xán: ta làm sai một chuyện.

Bay lượn: nói cho ta nghe một chút?

Xán Xán: tại sao ta phải nói cho ngươi biết.

Bay lượn: tại sao không? Dù sao chúng ta cũng không quen biết, ngươi có cái gì nghĩ không ra có thể nói cho ta nghe một chút, có lẽ ta có thể khuyên nhủ ngươi.

Nói cũng đúng, Xán Xán nháy mắt mấy cái, ngón tay ở trên bàn phím thật nhanh xẹt qua.

Xán Xán: bằng hữu ta cùng bạn trai hắn chia tay.

Bay lượn: chuyện này ngươi quản làm gì?

Xán Xán: hai người bọn họ ở chung, ta bên cạnh một mực làm bóng đèn, cho nên mới chia tay.

Bay lượn: ngươi làm người thứ ba?

Xán Xán: -_- [] [] [] không phải rồi! Ta đơn thuần là bóng đèn!

Bay lượn: ngươi tại sao lại nghĩ như vậy?

Xán Xán: bằng hữu ta nói.

Bên kia ngừng thật lâu, một lúc lâu mới phát ra một câu nói: ngươi có phải hiểu lầm cái gì hay không?

Xán Xán: làm sao có thể! Hắn chính miệng nói!

Bay lượn: hắn nói gì?

Xán Xán: hắn nói bởi vì ta hai người bọn họ mới chia tay.

Bên kia không có trả lời.

Xán Xán tiếp tục nói: ta bây giờ cảm thấy rất có lỗi với bọn họ, sớm biết có thể như vậy, ta nói gì cũng sẽ không chen vào. Ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ?

Trầm mặc ngắn ngủi.

Bay lượn: ta cảm thấy ngươi nghĩ quá nhiều, nếu không...

Xán Xán khẩn cấp: cái gì?

Bay lượn: ngươi đi ăn một chút gì đi!

Ăn cái gì? Xán Xán sốc: cái này cũng gọi là biện pháp sao?

Bay lượn: dĩ nhiên, không tin ngươi đi thử một chút?

Xán Xán: được rồi...

Năm phút đồng hồ sau, một thân ảnh quỷ quỷ túy túy lui tới trong phòng bếp.

"Vận khí thật tốt, lại còn là đồ nóng..." Xán Xán vừa gặm đùi gà, vừa lẩm bẩm tự nói, tâm tình quả nhiên như chưa từng có buồn bực.

Vị bay lượn kia thật như là thần nhân nào vậy!

*****

Nàng không nhớ rõ mình ngủ lúc nào, mơ mơ màng màng chợt nghe có tiếng gõ cửa.

"Xán Xán! Mở cửa nhanh!" Thanh âm của Triệu Noãn Noãn, giọng nói thật là vội vàng.

Nàng bọc chăn từ trên giường bò dậy, đẩy hai mắt khỏi túi to mở cửa, thụy nhãn mông lung nhìn đồng hồ treo trên tường, bây giờ mới năm giờ.

"Sao vậy?"

Triệu Noãn Noãn sắc mặt trắng bệch, một phát bắt được cánh tay của nàng, "Nhanh lên một chút thay quần áo! Mẹ ta ngã bệnh!"

Cái gì!!!

Xán Xán nhất thời quá sợ hãi, tất cả buồn ngủ đều tỉnh dậy, "A di lúc trở về không phải là rất tốt sao? Làm sao có thể ngã bệnh?"

"Ta cũng không biết, ba ta bỗng nhiên gọi điện thoại tới đây bảo chúng ta mau qua đó, nói... Nói gì là đợi không kịp..." Ánh mắt Triệu Noãn Noãn hồng hồng, thanh âm mang theo run rẩy.

Nhìn cái bộ dạng tiều tụy kia, trong lòng Xán Xán bỗng nhiên căng thẳng, nắm chặt tay Triệu Noãn Noãn, "Đi! Chúng ta đi ngay lập tức!" Y phục cũng không thay, hai người mặc đồ ngủ chạy nhanh ra cửa.

Trong xe, Triệu Noãn Noãn nắm tay lái đến gân xanh nổi lên, trên mặt không có chút huyết sắc nào.

"Đừng lo lắng, a di người không có việc gì!"

Xán Xán không nhịn được vươn tay, đem bàn tay nho nhỏ nắm lên bàn tay lạnh như băng của hắn, đem nhiệt độ trên người nàng truyền cho hắn, Triệu Noãn Noãn tâm tư lo lắng dần dần ổn định lại.

"Ngươi đừng có gấp... Bây giờ y học phát triển như vậy, không có gì bệnh không trị được... A di người... người nhất định sẽ khá hơn..." Lời an ủi của nàng nói ra khỏi miệng thật là ngốc, thật ra thì tim của mình đã bang bang trực nhảy.

Làm sao Xán Xán không có cảm giác lo lắng được? Triệu mụ mụ từ nhỏ nhìn nàng lớn lên, quả thực rất giống mẹ của nàng, hôm nay bỗng nhiên nói ngã bệnh, còn nghiêm trọng như thế, nàng thử nghĩ thôi cũng cảm thấy sợ.

Nhưng là sợ, gấp gáp có ích lợi gì đâu? Chuyện cho tới bây giờ chỉ có đi đối mặt, rồi hãy nói không phải là không có hy vọng.

Nàng cầm thật chặt tay của Triệu Noãn Noãn, bắt buộc mình giả bộ làm ra một bộ dạng trấn định, "Không có việc gì, sẽ không..." Lẩm bẩm tự nói, an ủi đối với mình, cũng là an ủi đối với Triệu Noãn Noãn.

"Đúng! Nhất định không có việc gì!" Hắn đưa tay nắm chặt tay Xán Xán, nắm chặt, mặc dù không có nhìn mắt của nàng, nhưng cũng đã dần dần bình tĩnh trở lại ...

Tia nắng ban mai nho nhỏ chiếu vào trong xe, chiếu vào hai người đang nắm tay nhau, bọn họ trấn an lẫn nhau.

——————

Thời điểm Triệu Noãn Noãn lôi kéo tay Xán Xán vọt vào nhà, Triệu mụ mụ đang nhàn nhã ngồi chơi bên cạnh bàn ăn, uống trà, xem báo.

"Ai u, con cùng vợ làm sao đã tới rồi?" Triệu mụ mụ để báo xuống, tâm tình tựa hồ thật là tốt, bỗng nhiên nàng nhíu mày, "Các ngươi đây là... cùng mặc đồ tình nhân sao?"

Xán Xán mờ mịt cúi đầu, trên người mình còn mặc bộ đồ ngủ màu hồng phấn, nhìn lại Triệu Noãn Noãn, cũng là một bộ đồ ngủ màu lam, trên chân hai người cùng là dép đi trong nhà.

Thật đúng là giống như đang mặc đồ tình nhân! o (╯□╰)o

"Mẹ! Người không sao chớ?" Triệu Noãn Noãn xông lên, vịn vai lão mẹ, trên dưới xem xét.

Triệu mụ mụ vuốt ve tay con, "Ngươi nói gì nha? Ta ở nhà nhìn xem báo uống trà, có thể có chuyện gì a?"

"Cha gọi điện thoại tới, nói... Nói người..."

"A!" Triệu mụ mụ một bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ, "Tối ngày hôm qua ta có bảo cha gọi điện thoại kêu các ngươi kêu đến, bất quá..." Triệu mụ mụ nhìn đồng hồ trên tường một chút, "Các ngươi tới quá sớm?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-54)