Truyện:Hai Kiếp Đều Là Anh - Chương 19

Hai Kiếp Đều Là Anh
Trọn bộ 36 chương
Chương 19
0.00
(0 votes)


Chương (1-36)

Vừa lê_𝖓 đ_ỉ𝓃_𝐡, Khuynh Đề cô phập phồng mệt mỏi, muốn xoay người qua nằm nghỉ đã bị Lãnh Thế Thiên chặn lại. Anh giữ trụ hai chân cô, ngón tay dài dò vào u huyệt của cô, có có chất dịch nên rất vào dễ dàng, anh đú.🌴 trọn vào cả ngón tay luật động trong huyệt nhỏ.

""Thiên..."" cô cong người, г⛎*ռ ⓡẩ*𝐲.

Khuynh Đề không chịu nổi được sự càng quấy của Lãnh Thế Thiên, chỉ biết mím môi phát được tiếng ""Um...um...""

""Bà xã, bên dưới em thật ướt. "" Anh thì thào bên tai cô, nghe thật nhột nhưng cũng rất ⓚ·í𝒸·𝐡 т·♓í𝖈·𝒽.

""A...dừng lại, Thiên dừng lại. "" Cô lắc đầu, cô thể cô thật lạ. Ngón tay anh càng sâu trong người cô, càng luật động mạnh.

""Tại sao? Bà xã, em xem cơ thể em mẫn cảm đến thế nào. "" Anh duỗi thêm một ngón tay giữa, chen lấn chung vào giữa vách tường thịt 〽️ề*〽️ 𝐦ạ*ℹ️ chật chội.

Hay tai cô 𝐛●ấ●ⓤ 𝐜●𝖍ặ●t lấy vai anh, cô cảm giác vừa khó chịu đau đớn vừa lại có tia 🎋𝐡.οá.𝒾 🌜ả.m khó tả, ngâm nga lên tiếng.

Nghe được cô ⓡê*n r*ỉ, ⓓụ·🌜 ⓥọ𝐧·𝖌 nén lại của anh bây giờ đã bọc phát, không đợi được nữa, anh ngồi dậy cởi bộ tây trang của mình ra.

Cô Ⓜ️_ê ⓜ_🅰️_ng, cảm giác có vật gì đó ấm nóng trước u huyệt mình, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, ◗-ụ-ⓒ 𝐯ọⓝ-🌀 anh đã tiến vào bên trong cô.

""A..."" Cô khổ sở tiếp nhận 🅓.ụ.𝐜 ⓥọ.𝖓.ɢ to lớn của anh, hai tay bấu lấy vai anh càng mạnh.

U huyệt cô nhỏ bé 𝐬●𝐢●ế●† 𝐜●𝖍ặ●† lấy anh, thoải mái anh ⓡ-ê-𝖓 ⓝ𝒽-ẹ. Anh chậm tốc độ, nhẹ nhàng đưa ra đư_🔼 𝐯à_0, để cho cô có thời gian thích ứng được với anh. Của cô thật chặt, dù là lần đầu tiên hay sau cũng vậy, nơi tư mật của cô như muốn nuốt chửng lấy 𝖉·ụ·ⓒ 𝖛·ọⓝ·𝐠 của anh. Anh biết của anh rất lớn lại quá thô, chưa thích hợp với sự non nớt của cô, anh chỉ có thể chậm rãi, chậm rãi từng chút một, khiến cho cô thích ứng cùng với anh để vui vẻ.

""Um... to quá. "" Cô có cảm giác đau, nhưng len lỏi vào đó sự 𝐤h.ⓞá.❗ c.ả.〽️ đang trào dân.

""Bà xã, ngoan. Hai ta sẽ lên thiên đường ✝️·ì·𝐧·♓ á·ℹ️, nhanh thôi. "" Anh dần bị sự co rút của cô mà muốn điên cuồng hơn nữa, vì vậy, anh bắt đầu gia tăng chuyển động т.♓.â.n т𝒽.ể, 𝒹ụ.ⓒ 𝖛ọ𝐧.𝐠 của anh ngày càng vùi sâu trong cơ thể cô.

""A... A..."" 🎋*𝒽*ⓞ*á*ï 🌜*ả*𝐦 nhanh chóng đánh úp vào т-𝒽-â-ռ †h-ể cô, phập phồng hít thở. Bộ 𝐧𝖌_ự_↪️ sữa vì thế vung cao, nụ hoa nhỏ cương cứng.

Trên chiếc giường king size màu trắng, rải rác cánh hoa hồng đỏ trở nên 🍳υ●ỷ dị, không khí tràn ngập ngọt ngào. Tiếng т·𝐡·ở 🌀·ấ·ⓟ cùng nhiệt độ của anh và cô càng nóng lên, hai т𝐡â●ռ ✝️♓●ể dán chặt vào nhau phát ra tiếng va chạm làm người ta nghe phải đỏ mặt xấu hổ, hai tay cô trụ lên đôi vai anh, ⓡ𝐮-ռ 𝓇ẩ-𝖞 гê·п г·ỉ. Anh dùng lực bàn tay xoa bộ 𝓃.ɢự.𝐜 căng tròn của cô, 🅓ụ·c ✅ọⓝ·🌀 anh to lớn rong ruổi trong cơ thể nhỏ hẹp.

""Ưmm..."" Cô khẽ thở, sắp chịu không nổi vì sự va chạm anh mang lại.

Khuynh Đề cô cảm thấy ⓣhâ-n 𝐭𝒽-ể càng lúc càng nóng, phía dưới cô đã ngứa ngáy khó chịu, cô muốn bật khóc, không ngờ †*𝐡*â*𝐧 т*♓*ể cô càng ngày không phải của mình nữa.

""Bà xã, của em thật nhỏ, thật chặt. "" Anh khàn nhỏ giọng, đôi tay dùng sức ☑️_⛎ố_✞ ✅_3 ռ-🌀-ự-c cô, cảm nhận được của cô đang co rút, bóp chặt ◗ụ_𝒸 ⓥ_ọ_n_𝐠 của anh.

Cô ngượng ngùng, đôi tay che đi khuôn mặt đã phiến hồng, nước mắt cô đã rơi. T𝒽*â*ⓝ 🌴*𝖍*ể cô muốn rong ruổi cùng anh, cô muốn thêm nhiều sự va chạm nơi anh, cô thật sự đã trở thành phụ nữ ⓓ·â·𝐦 đ·ã𝐧·ℊ rồi sao...

Anh nhẹ nhàng kéo đôi tay cô ra, hô●п lên nước mắt nóng hổi của cô ""Tại sao lại khóc?""

""Ô ô em cảm giác rất lạ, ⓣⓗ-â-𝓃 ⓣ𝐡-ể như không còn là của em, Thế Thiên em rất nóng. "" Cô nức nở, t●♓●ở 𝐠●ấ●🅿️ vì cự vật của anh vẫn ra vào nơi u huyệt mình.

Lãnh Thế Thiên 𝒽·ô·𝐧 lên đôi môi cô, anh thầm thở dài trong lòng, cô đã sắp ⅼê●𝓃 đ●ỉ●𝓃●♓ lần nữa nhưng lại ngốc nghếch không biết. Cô thật sự rất thuần khiết, có lúc anh lại thấy tội lỗi khi vấy bẩn cô, nhưng lại mừng rỡ vì cô là của mình, chỉ riêng của mình anh.

Đôi tay anh rời ⓝⓖ●ự●c cô, dần di chuyển xuống đôi mong tròn nhỏ của cô, ⓥ𝖚*ố*ⓣ ✌️*𝑒.

""Gọi tên anh. "" Giọng anh trầm thấp như ra lệnh, mang theo tia yêu thương.

""Thế Thiên..."" Cô nhẹ giọng gọi anh, ngọt ngào yêu mị như muốn tan chảy người đàn ông trước mặt mình.

Anh như được ⓚ·í·↪️·♓ t♓·í·↪️·𝐡, nắm lấy đôi ɱô_n_ɢ tròn giữ vững, thúc mạnh vào nơi sâu nhất trong cô, mạnh mẽ từng đợt, làm cô như tê dại, bấu lấy drap giường 𝐫.ê.𝓃 𝓇.ỉ. Nơi kết hợp phát ra những tiếng làm cô thẹn thùng, mật dịch ướt đẫm nơi cô và anh ma sát làm 𝒹ụ*𝖈 νọ𝓃*🌀 anh càng tiến sâu, mạnh bạo.

""Umm...A. "" Những cú thúc như trí mạng, cô ưỡn người 🦵_ê_𝓃 đỉ𝐧_♓, mật dịch tràn xuống cả drap giường.

Anh ôm chặt lấy cô, thúc đẩy phát cuối cùng, gầm nhẹ lên cao trào, phun ra dịch nóng rót vào nơi tư mật yếu ớt của cô.

Một lúc sau cao trào qua đi, thở điều lại. Anh vẫn nằm trên người cô, 𝖉_ụ_𝐜 ѵ_ọ_𝓃_g bắt đầu to lớn lại trong u huyệt ấm áp chưa từng ⓡú*т ⓡ*ⓐ của cô.

Cô cảm nhận được, kinh ngạc than nhỏ ""Thế Thiên, buông em ra đi...""

Chưa kịp nói xong, anh đã ôm cô ngồi dậy. 𝐃_ụ_↪️ vọ𝐧_ℊ còn trong cô to lớn, đ*â*𝐦 tận sâu vào trong người cô.

""A...""Cô chưa hết bất ngờ, rⓤ·𝐧 𝖗·ẩ·y ôm lấy cổ anh. Tư thế ngồi này, làm nơi cô và anh càng khít khao, không có điểm hở.

""Khuynh Đề, anh ăn chưa no. "" Anh đưa lưỡi ra 🦵ℹ️ế*Ⓜ️ lấy nụ hoa hồng trước 𝐧.🌀ự.ⓒ cô, mú.𝐭 mạnh.

Cô ngượng ngùng vì câu nói của anh, nơi tư mật cô lại phản ứng, ngứa ngáy khó chịu. Anh đang 𝖒·ú·† lấy nụ hoa cô, làm cô kích tình, muốn nhiều hơn nữa. Cô ưỡn người càng sát người anh, ôm chặt.

Hai ✝️·𝒽·â·ⓝ ⓣ·𝐡·ể dính chặt vào nhau, anh г-ê-п n-𝐡-ẹ, đôi tay giữ ɱ·ô·п·𝖌 cô bắt đầu luật động. Anh đẩy rồi hạ 𝖙●♓â●𝖓 ⓣⓗ●ể cô xuống, mật dịch của anh và cô khi nãy tràn xuống ԁụ-𝒸 ν-ọ-𝐧-ɢ anh.

Tư thế cô như là người chủ động, làm cô ngại ngùng nhưng lại được 🎋𝐡🔴.á.ı 𝐜ả.ɱ, làm cô như tê dại, mặc cho bàn tay anh đang bắt lấy 𝖒ô_ⓝ_ⓖ cô luật động.

""A...a..."" Tim cô đập loạn, mê tình. Hơi thở khó khăn, anh lại ⓗô·𝐧 lấy nụ hoa cô làm cô như tг*🔼 𝐭ấ*𝖓 trong sự sung 𝖘ư●ớ●n●ⓖ.

""Em thoải mái không?"" Anh dùng thêm lực va chạm vào vách tường làm anh mê mẩn, thõa mãn môi mỏng kéo lên đư*ờ𝓃*𝐠 𝐜*𝐨*п*g đẹp.

U huyệt cô như nhả ⓓ●ụ●🌜 ѵ●ọn●ℊ anh ra rồi lại nuốt lấy, cô tê dại lắc đầu rồi lại gật đầu ""Ừm... A...""

Cô như mắc kiểm soát, nghênh đón vật to lớn của anh thành thạo, nhẹ nhàng bắt theo được nhịp lên xuống cùng anh. Lí trí cô vì sự ⓚhοá-❗ 𝖈-ả-𝐦 anh ban đã biến mất, cô bây giờ chỉ muốn nhiều hơn nữa, cô cũng như những phụ nữ khác, muốn được hưởng thụ, che chở của đàn ông.

Cảm giác có tia khinh thường mình rồi lại biến mất, bụng cô rất nóng, cơ thể cô truyền đến trận co rút mãnh liệt ""Em nóng quá, Thế Thiên... em thật nóng. ""

Anh 𝓃_🌀_h1_ế_ⓝ ră_ⓝ_𝖌, nơi cô co bóp 𝖉ụ·↪️ ☑️·ọ·𝐧·g anh thật chặt. Anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, chuyển từ bị động sang chủ động.

◗ụ●𝒸 ⓥ●ọ𝐧●🌀 như r-ú-ⓣ r-𝖆 hết đến cửa u huyệt cô, rồi lại đ*â*𝐦 thật sâu vào bên trong. Tay cô nắm chặt drap giường, mím môi chịu đựng sự 🎋í-𝐜-♓ 🌴♓íⓒ-h tột cùng như đang ⓣ𝓇*@ ✞*ấ*𝐧 cô, lắc đầu như không cần ""Ưm...Không cần, Thế Thiên cơ thể em nóng quá. ""

𝒦.♓.o.á.ı ↪️.ả.m che kín cả ✝️𝒽·â·ռ ⓣ·𝒽·ể mẫn cảm của cô, như lan tỏa vào mỗi tất thịt trên người. ◗ụ_𝖈 𝐯ọп_ℊ mạnh mẽ to lớn của anh thúc mạnh mỗi một cái làm cô chịu đựng không nổi, tư mật cô càng co rút vì sự mạnh bạo nơi anh.

""A..."" Cô hét lên rồi ngất xỉu, không chịu nổi quá nhiều 🎋♓_oá_𝖎 𝖈ả_𝖒 lần đầu tiên trong đời cô nhận được.

Anh cảm nhận được người trong lòng đã ngất xỉu, mạnh bạo thúc những cú thúc sau cùng. Cuối cùng, anh giọng anh khàn đi gầm nhẹ, 🅓_ụ_𝖈 ✔️ọп_𝐠 phun ra những ✞ı_𝓃_ⓗ 🅓_ị_↪️_𝖍 vào trong người cô.

Xoay người anh đau lòng anh vén đi những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi trên khuôn mặt cô, ngồi dậy nhún chiếc khăn ấm lau đi lớp trang điểm và mồ hôi của cô. Anh biết cô còn rất non nớt, nhưng sự non nớt của của cô làm anh điên cuồng muốn chiếm lấy, xé nát lại muốn có ôn nhu yêu thương cô không rời. Ở bên cô anh như con chó sói đói khát, lại có lúc nhẹ nhàng muốn nâng niu cô.

Đắp chăn lên người cô, anh ôm chặt cô vào lòng. ♓ô●п lên trán cô một nụ 𝖍ô_n yêu thương, anh hít sâu thở điều rồi nhắm mắt, ngủ cho một ngày mệt mỏi bước qua.

Chương (1-36)