Truyện:Hợp Đồng Tình Nhân (Tiểu Tịch) - Chương 27

Hợp Đồng Tình Nhân (Tiểu Tịch)
Trọn bộ 81 chương
Chương 27
0.00
(0 votes)


Chương (1-81)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


"Y Lâm, em có biết lát nữa những ký giả nhảm nhí này sẽ hỏi cái gì không?" Cận Thế Phong mỉm cười hỏi bên tai Y Lâm.

"Em nghe người đại diện nói rồi, đã có chuẩn bị tâm lý, làm sao vậy? Anh tưởng em muốn phủ nhận sao?" Y Lâm cũng tiến đến bên tai Cận Thế Phong mỉm cười, nhỏ giọng nói.

"Phủ nhận cái gì? Phủ nhận chúng ta không ở cùng một chỗ? Em nghĩ... Như chúng ta lúc này, bọn họ sẽ tin tưởng những điều chúng ta nói sao? Hơn nữa, nếu như để bọn họ đều tin tưởng, thì sẽ không có trò vui nữa." Biểu cảm trên khuôn mặt Cận Thế Phong vẫn đang tươi cười mờ ám.

"Em cũng biết bọn họ sẽ không tin tưởng đâu, nếu như họ không viết về chúng ta, vậy trang bìa của tuần san báo chí ngày mai chẳng phải đều phải để trống sao, chỉ là... Anh không quan tâm đến cảm nhận của cô ấy sao? Vì sao không nói thẳng cô ấy mới là bạn gái của anh?" Y Lâm mỉm cười, tuy rằng ánh đèn flash nhá lên trước mặt không ngừng, nhưng nàng vẫn nhìn thấy Yên Lam ở phía dưới, vừa nãy khuôn mặt của cô ấy vẫn đang hoang mang, mà hiện tại lại chỉ ngắm nghía thức ăn trên bàn, toát ra vẻ mặt đáng yêu. Lễ phục dạ hội cô ấy mặc hôm nay, không nổi bật, nhưng lại giống như một thiên sứ thuần khiết, là một người vô tội như vậy.

Cận Thế Phong hướng ánh mắt nhìn thoáng qua Yên Lam dưới sân khấu, nàng đã đến, nhưng nàng không hề nhìn hắn, chẳng lẽ là nàng không lưu tâm đến hành động thân mật của hắn và một người phụ nữ khác? Như vậy cũng tốt, chí ít lát nữa khi bức ảnh được công khai, nàng hẳn là cũng có thể tiếp nhận."Anh chưa từng có dự định thừa nhận thân phận của cô ấy trước mặt giới truyền thông, mấy năm nay, em có thấy anh từng thừa nhận có bạn gái chưa?" Cận Thế Phong nói dứt lời liền quay đầu lại.

"Các vị phóng viên và bạn bè, bây giờ chúng ta xem quảng cáo trước, lát nữa đây, có thể đặt câu hỏi về bất cứ vấn đề gì. Tuy nhiên, lát nữa sẽ có một khoảng thời gian dành riêng để có thể tiến hành đặt câu hỏi về sản phẩm điện thoại di động và quảng cáo." Người chủ trì đứng trên sân khấu lớn tiếng nói.

Ánh đèn trong hội trường vụt tắt, Yên Lam đang dùng thức ăn trên bàn, ngẩng đầu nhìn màn hình lớn phía trước. Nhất cử nhất động của Cận Thế Phong và Y Lâm vừa rồi nàng đều đã nhìn thấy, từ khoảnh khắc bọn họ cùng bước lên sân khấu nàng đã nhìn thấy vô cùng rõ ràng, tuy rằng trong lòng có khó chịu, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng Cận Thế Phong, tin tưởng những lời học trưởng nói với nàng, bọn họ chỉ là bạn bè bình thường. Trước đây, Cận Thế Phong rất đa tình, nhưng nàng biết, đó chỉ là vẻ ngụy trang của hắn. Kỳ thực, nội tâm của hắn rất yếu đuối! Hiên tại nàng không muốn nghĩ đến điều gì, chỉ muốn luôn ở bên cạnh hắn.

Trên màn hình bắt đầu phát đoạn phim quảng cáo, đoạn phim quảng cáo cũng không dài, qua quá trình chế tác hậu kỳ của đạo diễn chỉ còn khoảng bốn phút, sau đó là phần phía sau màn ảnh (behind the scenes).

Đèn trong hội trường bật sáng, " Được rồi, đã xem xong đoạn phim quảng cáo, bây giờ là thời gian đặt câu hỏi, mọi người có thể giơ tay đặt câu hỏi." Người chủ trì trên sân khấu nói.

Chưa đợi anh ta nói dứt lời, ký giả phía dưới đã vội vã giơ tay lên.

"Xin hỏi đạo diễn đối với diễn viên trong lần quay phim này có vừa lòng hay không?"

"Xin hỏi Y Lâm, ấn tượng sâu sắc nhất với lần quay phim này là gì?"

"Xin hỏi, tập đoàn "Khải Thành" đối với lần ra mắt điện thoại di động 3G này có lòng tin hay không? Dù sao đây cũng là lần đầu tiên các người bước vào khai thác lĩnh vực sản xuất sản phẩm điện tử khoa học kỹ thuật?"

Nhất thời, các câu hỏi tới tấp được đặt ra đều là về vấn đề quay quảng cáo và sản phẩm điện thoại di động. Yên Lam nghe thấy rất nhàm chán, dứt khoát không tiếp tục nghe nữa, cầm lấy một ly rượu vang lên uống, ánh mắt đã bị những món ăn ngon trên bàn hấp dẫn.

"Tiểu thư, rượu của cô đã uống hết, tôi giúp cô đổi ly khác được không?"

Yên Lam nghi hoặc ngẩng đầu quan sát người đàn ông trước mắt, nàng cũng không nhận ra hắn, nhưng có thể xuất hiện ở đây hẳn phải là nhân viên trong công ty hoặc là giới truyền thông, nếu không cũng là những doanh nghiệp có quan hệ hợp tác đi? Nàng rất lễ độ mỉm cười, "Không cần, cám ơn, tôi sẽ tự mình lấy." Sau đó rời khỏi bên cạnh hắn, bước tới phía trước.

Cận Thế Phong trên sân khấu cũng thấy được cảnh tượng bên dưới đó. Chết tiệt! Gã đàn ông kia là ai? Nàng lại mỉm cười nói chuyện với hắn. Bàn tay Cận Thế Phong bất giác xiết chặt lại.

"Xin hỏi Cận tổng tài, lần này dùng Y Lâm làm diễn viên chính cho đoạn phim quảng cáo có phải bởi vì nguyên nhân cô ấy và ông có quan hệ đặc biệt hay không?" Câu hỏi đã bắt đầu liên quan đến quan hệ của bọn họ.

Cận Thế Phong thu hồi mạch suy nghĩ, mỉm cười nhìn Y Lâm bên cạnh, dường như là đang nói, em xem kìa, cuối cùng bọn họ cũng đã hỏi về vấn đề này rồi đó! "Tôi và nhân viên công ty nhất trí cho rằng Y Lâm rất thích hợp đóng quảng cáo này, mời cô ấy, là bởi vì cô ấy thích hợp. Nhưng tôi cũng không có đi cửa sau đâu nha!" Cận Thế Phong dí dỏm trả lời.

Ký giả dưới sân khấu đã sôi nổi tiến hành thảo luận, sau đó lại có người đặt câu hỏi, "Vậy Cận Thế Phong tiên sinh có biết về bức ảnh được lưu truyền online gần đây hay không? Là bức ảnh này, tôi nhìn thấy trên mạng, tôi muốn hỏi Cận Thế Phong tiên sinh có thể giải thích một chút về tính chất xác thực của bức ảnh này được chứ? "

Yên Lam ngẩng đầu nhìn về phía ký giả hỏi câu hỏi kia, đúng lúc nhìn thấy notebook trong tay anh ta, mà bức ảnh đó lại đang được phóng cực lớn trên màn hình, muốn không nhìn thấy cũng khó. Là ảnh chụp Cận Thế Phong và Y Lâm hôn nhau trong hành lang. .

Yên Lam ngây ngẩn cả người, vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không tin vào những gì hai mắt mình nhìn thấy. Địa điểm trong bức ảnh chẳng phải là nhà hàng nơi hắn tổ chức sinh nhật cho nàng ở đảo Bali sao? Vậy bọn họ... Nếu nói những lời trước kia chỉ là tự nàng nghĩ ngợi lung tung, vậy hiện tại là nàng tận mắt nhìn thấy, việc này là thật chăng, tình cảm của hắn với nàng rốt cuộc là gì, những ngày tháng hạnh phúc đó của họ rốt cuộc có ý nghĩa gì? Tổ chức sinh nhật cho nàng, lại còn cùng lúc hôn một người phụ nữ khác, Cận Thế Phong, hắn rốt cuộc xem mình là loại người gì! Lẽ nào chỉ mãi mãi là một món đồ chơi, chỉ dùng để tiêu khiển? Vậy hắn vì cái gì muốn gạt nói yêu nàng?

Cận Thế Phong nhìn Y Lâm bên cạnh một chút, sau đó hướng về phía ký giả dưới sân khấu, nói, "Xin lỗi, tôi nghĩ những vấn đề cá nhân này chúng tôi không cần phải giải thích, không thể trả lời."

Yên Lam đứng dưới sân khấu nghe Cận Thế Phong giải thích, chỉ cần hắn nói không có, nàng sẽ tin tưởng, thế nhưng, hắn lại nói không thể trả lời? Vậy chẳng phải là thừa nhận sao? Lẽ nào đây là sự thật, Yên Lam bi ai nghĩ, mình đã đánh giá bản thân mình quá cao, cho rằng mình có thể nắm giữ trái tim của hắn, nào ai biết, con người này, hắn căn bản không có trái tim. Mà bản thân mình dốc hết chân thành, lại cứ như vậy bị hắn chà đạp, đã tan nát cả cõi lòng, còn có thể phục hồi lại sao?

*****

"Vậy Y Lâm lẽ nào cũng không có gì muốn nói sao? Cô không sợ các fan hâm mộ phản đối chuyện hai người gặp gỡ sao? Xin hỏi hai người gặp gỡ đã bao lâu?" Ký giả kia đã lại bắt đầu phát huy sức tưởng tượng.

Y Lâm bất đắc dĩ cười cười, cùng Cận Thế Phong nhìn nhau một chút, nói, "Tôi nên nói gì đây? Chẳng phải đã nói không thể trả lời việc cá nhân rồi sao. Hơn nữa, tôi nghĩ nếu như thật sự là fan hâm mộ của tôi, họ biết tôi có bạn trai, hẳn là sẽ vui mừng cho tôi, bởi vì đó là hạnh phúc của tôi."

"Tổng tài Cận Thế Phong, xin hỏi nụ hôn này đại biểu cho điều gì? Có phải biểu thị tình cảm của hai người đã rất bền vững, vậy lúc nào chuẩn bị kết hôn chứ?"

Yên Lam đột nhiên ngẩng đầu lên chằm chằm nhìn Cận Thế Phong, nếu như hiện giờ hắn vẫn không giải thích, không phủ nhận, vậy toàn bộ mọi chuyện giữa bọn họ đều là sự thực, nàng không tin ngay cả bức ảnh cũng có thể gạt người.

"Cứ nhìn dáng vẻ của cô thì biết, cô quan tâm đến Cận tổng tài, như vậy cô có phải cũng thích hắn hay không chứ?" Yên Lam quay đầu lại nhìn về hướng phát ra tiếng nói, là người đàn ông lúc nãy.

"Tôi một chút cũng không quan tâm đến anh ta, đặc biệt là sinh hoạt cá nhân của anh ta, tôi và anh ta một chút quan hệ cũng không có, sao lại phải quan tâm đến anh ta chứ." Yên Lam nghiêm túc nói, tiếp đó, hớp một ngụm rượu.

Người đàn ông bên cạnh nghe thấy, ánh mắt chớp động, sau đó cười ha ha đứng lên, "Cô thật đúng là đặc biệt, cứ ngỡ Cận Thế Phong là loại đàn ông độc thân kim cương, không có người phụ nữ nào không thích hắn, vậy mà cô lại.... ."

Yên Lam căn bản là không hề nghe rõ người đàn ông bên cạnh kia vẫn đang nói tiếp điều gì, hiện tại nàng chỉ nhìn vào Cận Thế Phong trên sân khấu, quan sát nhất cử nhất động của hắn, nghe hắn nói tiếp.

Lúc Cận Thế Phong trên sân khấu nhìn thấy bọn họ liên tục trò chuyện dưới sân khấu, hắn không biết gã đàn ông này là ai, nhưng hắn rất tức giận, bởi vì Yên Lam hình như đang trò chuyện rất vui vẻ với cái gã đàn ông khó ưa kia, nhìn vẻ tươi cười của gã đàn ông kia thì biết. Lẽ nào, Yên Lam thực sự không để tâm đến việc mình và Y Lâm hôn nhau sao? Nếu như vậy, trong ánh mắt Cận Thế Phong hiện lên một tia lãnh khốc...

"Tôi nghĩ ý của anh so với điều nụ hôn đại biểu còn rõ ràng hơn đó." Cận Thế Phong mỉm cười nhìn Y Lâm, tiếp tục nói, "Anh có thể tiếp tục chờ mong bước phát triển kế tiếp của chúng tôi." Nói dứt lời, Cận Thế Phong nhìn người chủ trì một chút, ra hiệu với anh ta.

"Được rồi, được rồi, thời gian đặt câu hỏi của chúng ta đã hết. Tiệc rượu đã bắt đầu phía dưới, mọi người có thể thưởng thức những món ăn ngon phía dưới, cám ơn mọi người, cám ơn." Người chủ trì nói xong, nhóm người trên sân khấu chuẩn bị bước xuống, ký giả lập tức xúm theo, hiển nhiên là không hài lòng với đáp án vừa rồi, nhất định phải khiến đương sự thừa nhận.

Nghe được câu trả lời của Cận Thế Phong, trong lòng Yên Lam trở nên lạnh buốt, hắn đã thừa nhận, hắn thật sự đã thừa nhận. Lồng ngực nhói đau, thật giống như trái tim bị người ta xé nát không thương tiếc, từng mảnh từng mảnh, có dốc hết sức cũng không trở lại như cũ.

"Chờ một chút, " đúng lúc này, lại phát ra tiếng nói của một người, "Nếu Cận tổng tài không phủ nhận quan hệ của ông và Y Lâm, vậy ông có thể giải thích cho chúng tôi biết một chút người phụ nữ trong bức ảnh này là ai không? Hai người có quan hệ gì?" Yên Lam lúng ta lúng túng nhìn lại, thì ra người vừa nói chính là người đàn ông kia, mà bức ảnh trong tay hắn đích thực là hình ảnh nàng và Cận Thế Phong cùng nhau mua thức ăn ở siêu thị.

Cận Thế Phong vừa nhìn bức ảnh kia thì ngây ngẩn cả người, sao lại như vậy? Khi đó sao hắn lại không hề phát hiện, chết tiệt!

Lần này, dưới sân khấu lập tức bùng nổ, cô ta rốt cuộc là ai? Tất cả mọi người đều suy đoán.

"Có thể mời ông Cận tổng tài trả lời tôi về vấn đề này không?" Người nọ từng bước ép sát.

Yên Lam nhìn Cận Thế Phong, muốn xem thử hắn sẽ trả lời thế nào.

Cận Thế Phong vẫn tiếp tục duy trì dáng vẻ tươi cười, thế nhưng nắm tay xiết chặt đã tiết lộ tâm tình vào giờ phút này của hắn."Cô ta? Chúng tôi cũng không có quan hệ gì."

Yên Lam gắt gao nhìn Cận Thế Phong chằm chằm, chẳng là gì cả sao? Mặc dù đã sớm biết, thế nhưng lời này từ trong miệng nói ra vẫn đả thương người ta như vậy.

"Oh? Có đúng không? Vậy Cận tổng tài có thể giải thích một chút hay không, vì sao hai người lại thân mật như vậy trong ảnh?"

"Cô ta bất quá chỉ là thư ký của tôi mà thôi." Khuôn mặt Cận Thế Phong vẫn tiếp tục duy trì vẻ tươi cười, "Mà nguyên nhân chúng tôi đi siêu thị... Xin lỗi, không thể trả lời."

Là vậy sao? Chỉ là thư ký mà thôi sao? Điều này có lẽ chỉ có Cận Thế Phong mới biết rõ.

"Nếu Cận tổng tài không muốn nói, chúng tôi sẽ hỏi một vị có liên quan khác vậy." Lời này vừa thốt ra, cục diện lập tức trở nên náo nhiệt, thì ra người phụ nữ trong ảnh đã có mặt ở hiện trường? Lần này, đám ký giả đã có thể phấn khởi, như vậy, còn sợ tiêu đề trang nhất ngày mai không có gì để viết sao? Kim đại tổng bắt cá hai tay, tam giác tình yêu, rốt cuộc ai mới là chân mệnh thiên nữ?

"Yên tiểu thư, xin hỏi, cô và Cận tổng tài rốt cuộc là có quan hệ gì?" Trong lúc Yên Lam còn đang vì câu nói "Bất quá chỉ là thư ký của tôi mà thôi" kia mà thương tâm, ký giả đã lặng lẽ vây quanh nàng.

"Tôi, tôi và Cận tổng tài không có bất kỳ quan hệ gì." Yên Lam bối rối nói. Nhưng vì có bằng chứng trước mặt, rõ ràng không ai tin tưởng nàng.

"Tôi nghĩ, hẳn là còn hơn như vậy nữa cơ? Yên tiểu thư, đến tận lúc này, cô vẫn không nói ra chân tướng sao?" Gã đàn ông kia chất vấn Yên Lam.

"Tôi... Tôi, " Yên Lam có chút kinh hoảng, không biết nên làm cái gì bây giờ. Đúng lúc này, Cận Thế Phong cất tiếng nói, "Cô ta bất quá chỉ là một người thư ký nho nhỏ, tôi nói chúng tôi không có quan hệ gì chính là không có quan hệ gì cả. Hiện tại, thời gian đặt câu hỏi đã kết thúc, những câu hỏi khác, tôi nhất định sẽ không trả lời nữa."

"Đúng vậy... Xin lỗi, tôi muốn đi trước." Sau khi nói xong, Yên Lam liền lao ra khỏi vòng vây của ký giả, bước nhanh về phía cửa. Nàng sợ vẫn còn tiếp tục, nước mắt sẽ không kìm được mà rơi xuống. Những ký giả này nhìn thấy Yên Lam bỏ đi, vẫn chưa từ bỏ ý định vọt tới dưới sân khấu, muốn bới móc thêm chút gì đó từ Cận Thế Phong.

Nhìn Yên Lam thương tâm bỏ chạy, Cận Thế Phong không đành lòng, muốn đuổi theo, nhưng hiện tại hắn và Y Lâm đã bị ký giả toàn quyền vây quanh, không thể thoát ra. Bọn họ vẫn đang hỏi những câu hỏi vừa nãy, Cận Thế Phong và Y Lâm cũng vẫn tiếp tục không thừa nhận cũng không phủ nhận đến cùng như cũ.

*****

Nhìn Yên Lam thương tâm bỏ chạy, Cận Thế Phong không đành lòng, muốn đuổi theo, nhưng hiện tại hắn và Y Lâm đã bị ký giả toàn quyền vây quanh, không thể thoát ra. Bọn họ vẫn đang hỏi những câu hỏi vừa nãy, Cận Thế Phong và Y Lâm cũng vẫn tiếp tục không thừa nhận cũng không phủ nhận đến cùng như cũ.

"Xem anh khẩn trương như vậy, vì sao không gọi điện thoại cho cô ta? Lúc cô ta chạy đi hình như rất khổ sở." Y Lâm hớp một ngụm champagne, nói.

"Anh nào đâu có khẩn trương, nói không chừng cô ấy đã về nhà trước rồi." Cận Thế Phong vẫn không thừa nhận.

"Thế Phong, anh không thừa nhận cũng không phủ nhận quan hệ của chúng ta là vì tuyên truyền cho quảng cáo, thế nhưng anh không thừa nhận quan hệ với Yên Lam là vì cái gì... Chẳng lẽ là để bảo vệ cô ấy?" Ý Lâm ý vị thâm trường cười.

Cận Thế Phong dừng lại động tác trên tay, sau đó tiếp tục nói, "Quan hệ của chúng ta có thể quảng bá cho quảng cáo, tuyên truyền miễn phí vì sao lại không muốn? Về phần có thừa nhận quan hệ của anh và Yên Lam hay không thực sự quan trọng như vậy sao? Có thể một thời gian nữa, người phụ nữ bên cạnh anh sẽ không còn là cô ấy nữa, thừa nhận bây giờ có thể không có bất kỳ lợi ích gì đối với cô ấy, biết đâu lại còn có thể mang đến phiền phức cho cô ấy."

"Phải, nói ra thì thật là dễ nghe. Thế Phong, anh thật không hiểu phụ nữ, nếu như anh không nói, cô ấy có thể cả đời cũng không biết suy nghĩ của anh, cũng giống như hiện giờ anh có lẽ cũng không hiểu cô ấy đang suy nghĩ gì vậy. Nếu như thích cô ấy thì phải nói cho cô ấy biết, đừng dùng phương thức này để biểu đạt, em biết cô ấy và người phụ nữ kia của anh không giống nhau."

Y Lâm nhìn ra ngoài cửa sổ, "Em nghĩ bức ảnh vừa nãy của chúng ta đối với cô ấy mả nói đã là một chấn động không nhỏ, hơn nữa lại còn có những lời anh nói về bức ảnh của hai người, có lẽ đã tổn thương đến cô ấy sâu sắc, nếu như anh không tìm cô ấy giải thích, biết đâu chừng sẽ mất đi cô ấy." Thấy Cận Thế Phong không hề trả lời, Y Lâm nhìn điện thoại di động một chút, lại quan sát Cận Thế Phong bên cạnh, " Thế Phong, cô ấy đã rời đi rất lâu rồi đó, có phải đã bỏ trốn rồi hay không vậy? Anh không đuổi theo cô ấy?"

Cận Thế Phong nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nhíu mày, " Những chuyện kế tiếp em tự mình có thể xử lý, anh đi trước." Đi hai bước lại quay đầu lại nói, "Y Lâm, những điều em lý giải anh cũng đã hiểu, hiện tại anh sẽ không đem những chuyện yêu thích tùy tiện nói ra miệng nữa." Hắn bước nhanh đi ra cửa.

Cận Thế Phong vừa đi vừa gọi vào di động của Yên Lam, "Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời đã khóa máy."

"Chết tiệt, chuyện gì xảy ra, sao lại tắt điện thoại, người con gái này rốt cuộc chạy đi đâu rồi." Cận Thế Phong khởi động xe.

Yên Lam cứ như vậy lang lang trên đường, suốt đoạn đường, đầu óc của nàng tựa như đang tái hiện lại những hình ảnh của nàng và Cận Thế Phong từ lúc quen biết cho đến chuyện hiện tại. Việc hai người quen biết có phải hay không là một sai lầm, tại một thời điểm sai lầm gặp phải một người không nên gặp, kết quả, cũng chỉ là một lần lầm lỗi. Có lẽ đúng là đáng đời mình thôi, biết rõ hắn vốn là một hoa hoa công tử thế nhưng bản thân mình lại nảy sinh cảm giác đối với hắn, lại còn đem lòng yêu thương hắn. Những muốn an ủi trái tim bị : tổn thương của hắn, lại không ngờ rằng hắn đã không còn trái tim nữa.

Có lẽ hôm nay chính là một kết thúc, hắn và Y Lâm có ở cùng nhau hay không đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là nàng chỉ là một người khách qua đường trong đời hắn, một người trong rất nhiều những cô bạn gái, bên cạnh hắn sẽ có vô số những người đàn bà khác, mà nàng cũng không tiến được vào trái tim của hắn, đã như vậy sao càng nghĩ lại càng thấy mình thảm thương. Hơn nữa, mình bất quả chỉ là một người phụ nữ hắn mua về, hắn sao lại có thể sẽ quý trọng chứ? Yên Lam lạnh lùng cười, dường như đang cười nhạo chính mình, chậm rãi đi tới dưới nhà.

Nhìn thấy căn hộ trên lầu, Yên Lam mới ý thức được mình đã về đến nhà, nhà của nàng. Chỉ có nơi này mới thực sự là nhà của mình, chứ không phải nhà của người đó. Lên lầu mở rộng cửa đi vào, rất lâu chưa hề trở về. Cởi giày, Yên Lam lắng nghe máy trả lời điện thoại tự động.

"Chị hai, hôm nay là sinh nhật của chị đó! Sao điện thoại của chị lại không gọi được?, cho nên em mới gọi về nhà muốn nói với chị tiếng chúc mừng sinh nhật, chị phải chăm sóc mình cho tốt nha, em không muốn khi trở lại chị vẫn gầy yếu đâu." Là điện thoại của Tiểu Triết.

Đúng vậy, thời điểm sinh nhật mấy ngày trước nàng đang ở đảo Bali mà, sao có thể nhận điện thoại của nó được chứ? Gần đây không có gọi điện thoại cho Tiểu Triết, cũng không biết thân thể nó thế nào rồi nữa?

Yên Lam đi tới bên cạnh điện thoại, nhấn số điện thoại của Tiểu Triết."Alo, Tiểu Triết đó à?

Uhm... Chị khỏe, em thì sao? Thân thể khỏe chứ... Vậy chị an tâm rồi, dưỡng thân thể cho tốt nha!... Được, lúc nào có thời gian chị sẽ đến thăm em. Được, chị cúp máy đây, bye bye."

Ngắt điện thoại, nước mắt Yên Lam rốt cuộc không chịu thua kém rơi xuống. Thì ra thích một người là thống khổ như vậy, mà thích một người không hề yêu mình lại càng thêm đau đớn.

Khóc hết nước mắt, Yên Lam vào phòng tắm mở nước vào bồn. Lúc nàng ngâm mình trong bồn tắm, thì Cận Thế Phong tựa như phát điên đi tìm nàng. Ngay từ đầu hắn chỉ cho rằng nàng đã về nhà, thế nhưng hiện tại mới biết nàng đã bỏ đi, đã trốn chạy, điện thoại di động đã tắt, gọi điện thoại về nhà bác Trương cũng nói nàng không hề trở lại, vậy nàng rốt cuộc đã đi đâu?

Ngẫm nghĩ xem nàng có phải đã trở về nhà của mình hay không? Cận Thế Phong dựa theo trí nhớ đến dưới lầu nhà nàng, thế nhưng lại vẫn thất vọng, trong phòng ngay cả một ánh đèn cũng không có, ngay cả nơi này nàng cũng không quay lại sao, vậy nàng đã đi đâu?

Cận Thế Phong uể oải trở về nhà, người giúp việc đều đã ngủ, hắn đi tới phòng của nàng, mở cửa phòng, trên chiếc giường bên trong đều là quần áo, trên bàn cũng bày đầy đồ trang điểm, có thể thấy nàng rất coi trọng buổi chiếu ra mắt quảng cáo tối nay, tối nay, nàng nhìn thấy bức ảnh kia, thực sự sẽ như lời Y Lâm nói, ghen sao? Nghe thấy hắn phủ nhận quan hệ giữa bọn họ, nàng đã đau lòng sao?

Cận Thế Phong bước đến bên giường, nằm trên giường, vẫn có thể ngửi được mùi hương của nàng, phải thừa nhận lúc không tìm thấy nàng, trong lòng hắn vẫn luôn cuống cuồng lo lắng không yên, đối với nàng, hắn đã có một sự yêu mến khác với những người phụ nữ khác, nhưng nói như vậy....

Hắn thật sự muốn mất đi nàng sao? Không, nghĩ đến khả năng đó, tim Cận Thế Phong lập tức nhói đau, hắn nhất định sẽ tìm nàng trở về, dẫu có là chân trời góc biển, bất luận nàng ở nơi nào, hắn phải tìm được nàng. Nàng đã là người hắn mua về, thì cả đời cũng không thể rời bỏ hắn! Hắn tự nhủ trong thâm tâm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-81)