Truyện:Hợp Đồng Tình Nhân (Hải Diệp) - Chương 195

Hợp Đồng Tình Nhân (Hải Diệp)
Trọn bộ 312 chương
Chương 195
Trừng phạt vô cùng tàn nhẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-312)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Sự kiện nổ súng ở đầu đường đã làm cho Diệu Tinh bị kinh sợ. Cô ngồi ở trên ghế sa lon, người co lại thành một đoàn, thật lâu vẫn không thể nào thoát ra nổi từ bên trong cơn hoảng sợ kia.

Tiêu Lăng Phong đứng ở một bên nhìn bả vai Diệu Tinh run rẩy, con ngươi âm trầm thêm mấy phần. Khi sự nóng nảy và lo lắng đi qua anh bắt đầu cảm thấy khó hiểu tại sao Diệu Tinh lại ở chung một chỗ cùng với Mộ Sở, cô rời đi bất quá cũng chỉ là mấy phút, Mộ Sở làm sao đã xuất hiện.

"Diệu Tinh!" Tiêu Lăng Phong đi sang ngồi bên cạnh, ôm lấy bả vai đang run rẩy của cô."Đừng sợ, không sao rồi!" , Anh an ủi cô sau đó ôm Diệu Tinh vào trong ngực mình. Anh cũng muốn hỏi một chút để tìm hiểu, nhưng là chuyện về anh em nhà họ Mộ, vẫn luôn là đề tài cấm kỵ giữa bọn họ, anh không muốn phá hư sự yên bình tốt đẹp giữa hai người, mà phải rất khó khăn mới có được. Cho nên, anh cố gắng đè xuống sự nghi ngờ trong lòng mình.

Tiêu Lăng Phong, mày đã yêu cô ấy, thì phải tin tưởng cô ấy, không phải sao? Tiêu Lăng Phong chậm rãi hôn lên môi Diệu Tinh, mười ngón tay đan xen vào nhau thật chặt, anh ôm cô vào trong ngực. Tại sao chỉ khi nào anh kề sát ở bên cô thật chặt, thì anh mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của Diệu Tinh. Tại sao mỗi một lần Mộ Sở xuất hiện thì anh lại cảm thấy không có một chút cảm giác an toàn nào... Diệu Tinh, em là của anh, chỉ có thể là của anh...

Ở bên ngoài cửa sổ sát đất, Lisa nhìn hai người đang ngồi ở trên ghế sa lon ôm nhau thật lâu, hôn nhau, ánh mắt từ từ biến thành màu đỏ. Không, cô mới không muốn cứ như vậy mà buông tha cho họ. Cô mới không cần. Từ nhỏ đến lớn cô luôn thuận buồm xuôi gió, làm sao cô có thể quen được khi có ai đó nói không với cô như vậy. Cô không thể nào cho phép có ai đó cướp đi những gì cô yêu.

"Chúng ta đi nhìn!" Cô hung hăng cắn răng, đạp giày cao gót lắc mông đi ra ngoài bãi đậu xe.

Cô lắc mông đi về hướng xe của mình, đột nhiên từ phía sau lưng có người bịt lấy miệng của cô. Lisa không còn kịp nữa giãy giụa liền đã mất đi tri giác, tại một góc chết camera không nhìn thấy, Đường Nhã Đình ló đầu ra liếc mắt nhìn, nhìn Lisa bị nhét vào trong xe.

"Lisa, cô dám thiết kế tôi, tôi liền muốn cô phải trả một giá thật lớn!" Đường Nhã Đình hừ lạnh một tiếng, cài nút của cái mũ trên chiếc áo choàng rộng rãi, sau đó cô nhanh chóng đi vào phía cửa hông bên cạnh, an toàn theo lối cầu thang lầu rời đi.

Sắc trời dần dần muộn, đây là một khu nhà đã bỏ hoang từ lâu. Mặc dù cách các khu nhà trong trung tâm thành phố cũng không xa lắm, nhưng là lại đặc biệt hỗn loạn. Có đôi khi, còn có thể nghe thấy âm thanh của binh khí đánh nhau.

Nực cười làm sao! Lisa nằm ở trên mặt đất ươn ướt, trên đất tràn đầy những tờ báo cũ rách cùng giấy gói thực phẩm. Gió đêm xuyên thấu qua cửa sổ thổi vào, mang theo mùi vị đồ bỏ đi gay mũi. Cô bỗng nhúc nhích không thoải mái. Đối với mùi vị khó ngửi này Lisa cực kỳ bất mãn. Từ từ mở mắt ra, cô mới nhận thấy được dường như có chuyện gì đó không đúng.. Không phải là cô đang ở bãi đậu xe chuẩn bị đi về nhà, thế nào bao giờ lại xuất hiện tại nơi này vậy!

Lisa từ từ ngẩng đầu lên. Cô nghe thấy tiếng cười thật thấp, trong lòng thấy kinh hãi mãnh liệt, cô ngẩng đầu lên. Mặc dù ánh đèn cũng không sáng ngời, nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ, lúc này có mấy gã đàn ông đang đứng ở trước mặt mình.

Chuyện gì đã xảy ra thế này, cô đã bị bắt cóc sao? Lisa hoảng sợ nuốt nước miếng.

"Tỉnh rồi?" Giọng nói tục tằn của gã đàn ông nghe có chút đáng sợ. Hắn nói xong, ngồi chồm hổm xuống túm Lisa lên, "Chậc chậc chậc... Thật là một mỹ nhân, nhìn thấy cô em như thế này, anh đây cũng không kiềm chế được nghĩ muốn hung hăng yêu thương cô em!"

Ha ha... Nghe lời nói này của gã đàn ông, mấy người kia cũng bật cười như phát cuồng.

"Các người là ai?" Lisa kêu lên thất thanh. Cho dù là vào giờ phút này, cô cũng không thể quên cảm giác ưu việt của thiên kim tiểu thư.

"Cô em cho rằng đây là người nhà của cô em sao? Còn dám hướng về phía ông đây mà hô to gọi nhỏ nữa sao. Cô em có tin ông đây muốn em một hồi thì khí lực gọi của em cũng không còn nữa hay không?" Gã đàn ông hung hăng uy hiếp, tiếp ngay sau đó chính là một tiếng cười nhẹ vang lên. Tiếng cười thật thấp, êm dịu, rất hiển nhiên là tới từ một cô gái. Lisa theo tiếng cười kia nhìn sang, nhìn thấy bóng dáng trước mặt mình, đầu tiên là Lisa nghi ngờ một hồi, ngay sau đó trong đầu liền nổ ầm một tiếng.

"Đường, Đường Nhã Đình!" Lisa run rẩy, như vậy nói cách khác, những người này là do Đường Nhã Đình sắp xếp rồi. Nguy rồi! Trong đầu của cô lúc này chỉ có thể nghĩ được hai chữ này.

"Sao? Sợ hãi phải không?" Thấy Lisa đã nhận ra mình, Đường Nhã Đình đứng dậy, "Vậy thì đó là do chính cô đã làm rất nhiều việc trái với lương tâm, cảm thấy có lỗi với tôi, cho nên khi nhìn thấy tôi cô mới cảm thấy phải lo sợ!" Đường Nhã Đình lấy chiếc mũ xuống để lộ ra một mái tóc đã cắt ngắn.

"Đường Nhã Đình, cô muốn làm gì!" Thấy Đường Nhã Đình từng bước đi đến gần, Lisa có chút khẩn trương." Cô đừng có tới đây!"

"Lisa, cũng đã đến lúc này rồi, cô vẫn còn hô to gọi nhỏ đối với tôi hay sao? Tôi cầu xin cô nhận rõ sự thật lúc này có được hay không!" Đường Nhã Đình vươn tay nắm lấy cái cằm của Lisa, móng tay thật dài của Đường Nhã Đình khảm vào tận sâu lớp da tay của Lisa.

Ưm... Lisa rên lên một tiếng, trong lòng bàn tay cô toát ra một lớp mồ hôi hột. Ánh mắt của Đường Nhã Đình thật là đáng sợ. Cô ta muốn làm gì...

"Cô không cảm thấy bây giờ cô mới sợ là hơi trễ rồi sao?" Đường Nhã Đình chê cười, "Lisa khi cô thiết kế tôi thì lẽ ra cô cần phải nghĩ đến sẽ có hôm nay!"

"Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì, cô mau chóng thả tôi ra một chút! Nếu như cô dám đụng đến tôi, ba ba tôi sẽ không bỏ qua cho cô!"

Chát! Một âm thanh chát chúa vang quanh quẩn thật lâu. Lisa bị một cái tát có lực này đánh cho một cái lật nghiêng mặt đi, một dòng máu đỏ tươi theo khóe miệng chảy xuống dưới.

"Cô hãy nhìn cho rõ vào sự thật có được hay không!" Đường Nhã Đình cười, "Bây giờ cô đang ở trong tay tôi, sự sống chết của cô đang nằm ở trong tay tôi đó. Cô đã không cầu xin tôi coi như xong, vậy mà cô vẫn dám hô to gọi nhỏ đối với tôi nữa sao? Lisa. Tôi xem cô có vẻ là chán sống rồi!"

Nghe thấy lời nói của Đường Nhã Đình... , theo bản năng Lisa liền run lên một cái Cô nhìn mấy người chung quanh, trái tim liền đập mạnh mẽ va chạm ở trong lồng ngực, giống như tùy thời trái tim cũng sẽ nhảy ra ngoài.

"Đường Nhã Đình, cô không thể đối xử với tôi như vậy!"

"Vậy thời điểm cô thiết kế đối với tôi, cô bao giờ nghĩ tới chuyện này hay không, có thể nghĩ đối với tôi như vậy hay không?" Đường Nhã Đình hỏi: "Lisa, vốn dĩ mối quan hệ giữa hai chúng ta chẳng qua cũng chỉ là tình địch mà thôi. Tôi chán ghét cô nhưng mà không đến nỗi rất mong cô chết. Nhưng mà cô lại thiết kế chuyện đối với Trình Diệu Tinh sau đó gài tang vật cho tôi. Chẳng những vì vậy ba ba tôi đã bị dính líu, ngay cả Lăng Phong cũng rời xa khỏi tôi, chán ghét đối với tôi đến tận xương tủy! Cô nói xem... Chuyện này chúng ta nên làm như thế nào với cô đây, hả?" Đường Nhã Đình dùng sức nắm lấy cái cằm của Lisa nhấc lên.

"Cô có chứng cớ gì mà nói tôi như vậy?" Lisa hỏi. Cô có thể xác định chắc chắn đã dùng điện thoại của Đường Nhã Đình để gửi hình đi, mọi chuyện cô đều làm rất bí ẩn. Đường Nhã Đình làm sao mà biết được.

"Lisa, cô cảm thấy còn cần phải có chứng cớ sao?" Đường Nhã Đình cười: "Cho dù có dùng ngón chân để nghĩ, cũng có thể nghĩ ra được là sự kiện kia là do chính cô làm, nhưng mà... Đoạn thời gian đó chuyện của tôi quá nhiều, tôi không rút ra được thời gian để mà tính sổ với cô. Nhưng mà bây giờ... Lisa, chúng ta mang hết nợ nợ cũ ra để tính với nhau một lượt." Đường Nhã Đình nói xong khóe miệng lộ ra nụ cười cực kỳ nguy hiểm và tàn nhẫn.

"Đường Nhã Đình, cô không nên dính vào!" Lisa lớn tiếng kêu."Bọn họ là ai... Chúng ta không cừu không oán, tại sao các đối xử với tôi như vậy!" Lisa giằng co.

"Tôi nói này, tiểu thư Lisa chẳng lẽ cô không biết cái gì gọi là có tiền là có thể xui ma khiến quỷ được hay sao?" Đường Nhã Đình nhìn Lisa ánh mắt đầy vẻ thương hại. Chỉ bằng cái đồ ngu xuẩn Lisa kia, liệu có tư cách và có mưu lược gì để chơi đùa với Đường Nhã Đình cô đây!

*****

Tiền sao? Lisa nhìn Đường Nhã Đình, không phải là nhà họ Đường đã xong rồi sao, làm sao cô ta có thể có dư thừa tiền để thuê những người này.

"Tiểu thư Lisa, vậy cô có biết không, có một câu nói gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa..." Đường Nhã Đình cười khanh khách. Mặc dù công ty của nhà họ Đường không có ở đây. Nhưng mà nhiều năm qua Đường Cát Nguyên làm bao nhiêu chuyện xấu như vậy, nhưng mà vấn đề tiền bạc lại không hề thiếu. mặc dù hiện tại bây giờ gặp phải chuyện này, sau nhiều biến cố như vậy, tiền mà Đường Nhã Đình dự trữ được, so ra vẫn có một số lượng khả quan.

"Các người thả tôi ra, các ngươi muốn cái gì tôi cũng có thể cho các người. Các người không nên làm thương tổn đến tôi!" Lisa nói điều kiện: "Cô trả cho các người bao nhiêu, tôi nguyện ý ra gấp đôi, không, chỉ cần các người nguyện ý bỏ qua cho tôi, bao nhiêu tiền, tùy các người ra giá."

Khanh khách... Tiếng cười vui vẻ ở phát ra từ phần môi của Đường Nhã Đình. Thật là buồn cười: "Cô yên tâm đi, bọn họ sẽ không muốn mạng của cô đâu!"

"Đường Nhã Đình cô cũng ưa thích nghĩ muốn như thế nào!" Lisa sợ hãi lui về phía sau. Người phụ nữ này quá đáng sợ, chết sao? Đó không phải là chuyện đáng sợ nhất. Cô khóc. Đột nhiên bị người đẩy một chút, thân thể của Lisa cũng bị ngã ngửa về phía sau, té ở trên chiếc giường bẩn thỉu giường. Chăn đệm trên giường tản ra mùi nấm mốc làm người ta nôn mửa. Còn có rất nhiều dấu vết chất lỏng đã khô khốc sau khi...

Nôn... Trong dạ dày lisa đột nhiên cuồn cuộn một hồi. Lisa phun ra... Cô cũng không còn kịp đứng dậy nữa, liền nôn ói chất bẩn ra ở ngay trên giường.

"Ha ha... diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cảm thấy ghê tởm sao?" Đường Nhã Đình cười: "Tôi nghĩ... Thứ làm cho cô thực sự cảm thấy ghê tởm còn ở phía sau kia!"

"Đường Nhã Đình, cô muốn thế nào!"

"Không muốn thế nào hết, chính là... Muốn cô nếm thử một chút niềm vui thú của một người phụ nữ, cô... không phải là cô vẫn luôn rất yêu Lăng Phong ư, không phải là vẫn luôn nghĩ hết biện pháp quyến rũ anh ấy hay sao, hả?" Đường Nhã Đình nhướng mày."Cô đã tịch mịch khó nhịn như vậy, tôi đây liền giúp cô một chút." Đường Nhã Đình cười âm u lạnh lẽo: "Tôi bảo đảm sẽ làm cho cô cảm thấy rất thoải mái! Coi như là Lăng Phong, hắn cũng cũng sẽ không thể làm cho cô được thư thái như vậy đâu!" Đường Nhã Đình đi tới bên giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào gương mặt Lisa: "Tôi dám cam đoan, với bản chất dâm đãng của cô, sự ôn nhu của Lăng Phong sẽ không thể nào thỏa mãn được cô!"

"Phì!" Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Lisa hung hăng một nhổ nước miếng thóa mạ ở trên mặt Đường Nhã Đình: "Đường Nhã Đình, tôi xin cô đấy, trước khi cô nói đến người khác thì hãy tự soi gương mình trước đi. Nếu so sự dâm đãng, tôi thế nào cũng không bằng một phần vạn cô. Ở thành phố T này, có người nào không biết đại tiểu thư nhà họ Đường là một kỹ nữ kia chứ!"

"Đồ khốn!" Đường Nhã Đình tức giận nổi nòng quạt một cái tát lên mặt Lisa. Khí lực quá lớn. Lisa bị đánh ngã lăn ra ở trên giường! "Mày nói lại lần nữa xem!" Đường Nhã Đình một phát kéo tóc của Lisa: "Mày thử nói lại lần nữa xem!" Đường Nhã Đình hét lên, cổ họng gần như đã khản đặc.

"Tao nói lại lần nữa thì như thế nào!" Lisa cười: "Đường Nhã Đình, mày mới đúng là đồ khốn. Không đúng. Là loại hàng bị người ta chơi đùa giày xéo đến nát bét ra rồi!" Lisa nói xong bật lên tràng cười ha ha: "Đổi lại tao là Tiêu Lăng Phong, tao cũng sẽ không bao giờ đi yêu một con điếm, bất cứ ai cũng nhận làm chồng như vậy!"

"Đồ đê tiện, đồ bỉ ổi!" Đường Nhã Đình đánh Lisa giống như đã nổi điên lên rồi vậy. Móng tay bén nhọn xẹt qua làn da của Lisa, lưu lại từng đường những vết cào rớm máu."Giỏi lắm! Mày thật sự xem thường tao! Ngày hôm nay tao sẽ phải cho mày biết thế nào gọi là đê tiện!" Đường Nhã Đình mắng, chưa hết giận còn nhảy lên giường, đạp ở trên bụng Lisa mấy đạp: "Lisa, mày có biết, ngày đó là ba ba tao đã làm Trình Diệu Tinh như thế nào không?" Đường Nhã Đình cười: "Hôm nay tao cũng vậy, cũng muốn cho mày biết cảm giác SM có mùi vị như thế nào!" Đường Nhã Đình nói xong đưa tay giật luôn váy của Lisa xuống. Bộ nội y màu đen với hai luồng tuyết trắng bên trong theo nhịp thở phập phồng lên xuống. Lisa chật vật nằm ở trên giường, một màn này làm cho mấy người ở phía sau có chút không thể chờ đợi!

"Đường Nhã Đình, mày sẽ không được chết tử tế đâu!" Lisa mắng to.

"Tao hi vọng tính mệnh mày còn có đến ngày đó, để nhìn thấy tao chết không được tử tế như thế nào!" Đường Nhã Đình cười."Mấy người hãy chú ý phục vụ tiểu thư Lisa!" Đường Nhã Đình nói xong cười cười, quệt quệt lòng bàn tay."Không cần phải quá thô bạo đâu".

"Đường Nhã Đình, mày đúng là loại phụ nữ ác độc, khó trách Tiêu Lăng Phong không nghĩ đến mày, khó trách Hạ Cẩm Trình chơi mày đã rồi lại còn phải đá văng mày ra, đây đều là mày tự tìm, là báo ứng của mày, báo ứng... Những lời mắng chửi của Lisa làm mấy gã đàn ông đang lôi kéo váy áo của Lisa bật lên tiếng cười dâm dục, vừa vặn tiếng vải vóc bị xé rách truyền đến."Các ngưòơi là một lũ cầm thú, buông tao ra!" Lisa lớn tiếng kêu gào: "Cứu mạng!" Cô gào thét nghe đầy tuyệt vọng

"Đừng kêu lên như thế!" Gã đàn ông vẻ bất mãn."Móa nó (câu chửi), đã cùng ông đây lên giường rồi, cần gì phải cố làm ra vẻ căng thẳng như lúc mới ban đầu như vậy, cuối cùng đều trở thành dâm phụ tru lên thực giống như chó sói vậy!" Gã đàn ông mắng xong đưa tay cởi quần áo của mình ra. Trên người của hắn, các loại vết sẹo lần lượt xâm lên người đan xen vào nhau. Chỉ cần nhìn thôi cũng đã làm cho người ta không nhịn được cảm giác ghê tởm.

"Ọe..." Lisa không sao kiềm chế được lại một lần nôn mửa chọc giận đến gã đàn ông kia.

"Con mẹ nó, mày là chán ghét tử ghê tởm ông đây có phải không?" Hắn kéo Lisa lên. Hôm nay ông đây liền để cho mày được biết, mày đã phải cầu xin một người mà mày cảm giác thấy ghê tởm là như thế nào! Hừ..."

Gã đàn ông đẩy Lisa ra, sau đó hướng về phía người ở đằng sau nháy mắt. Nhận được chỉ thị, gã đàn ông rất nhanh lấy hộp đồ nghề đổ ra, rào một cái, liền ném lên giường.

Lisa nhìn roi da và các loại dụng cụ ở bên cạnh, con ngươi mở trừng đến thật to,

"Không, không muốn!" Lisa lớn tiếng kêu gào, "Các ngươi không thể đối xử với tôi như vậy, không muốn!" Lisa lớn tiếng kêu gào... Vút! Một roi trước hết đã rơi vào trên người của Lisa...

"A!" Li sa kêu lên một tiến thê thảm."Cầu xin anh, hãy bỏ qua cho tôi, cầu xin anh..." Lisa ra sức cầu xin.

"Hiện tại đã biết cầu xin tha thứ cho rồi saoa! Ha ha... Mới vừa không phải là thái độ rất mạnh mẽ đó sao? Hãy tiếp tục lớn tiếng mắng chửi đi! Để cho ông đây nhìn xem đến tột cùng đồ chó cái này mạnh miệng đến thế nào!" Gã đàn ông hung hăng lớn tiếng thóa mạ. Ngọn roi liền lập tức rơi vào trên người Lisa loạn xạ. Rất nhanh y phục của Lisa bị xé rách ra đến không còn thành hình dạng gì nữa, rơi bừa bãi vào trên người của cô. Trên những mảnh vải dính đầy những vết máu, theo sự lên xuống của ngọn roi mà bị xé đến nát bấy tan tành thành những mảnh vụn nho nhỏ từ từ lả tả bay xuống.

"Cầu xin anh đừng tiếp tục đánh tôi nữa, cầu xin các người..." Bị đau đến không chịu nổi, Lisa hèn mọn cầu xin."Tha cho tôi..."

"Cầu xin chúng ta lên trên người cô đi!" Gã đàn ông nói một câu thô tục: "Cầu xin chúng ta lên trên người cô đi, tôi liền không đánh nữa!" Gã đàn ông cười khả ố! Vốn là loại người như thế này cũng không đúng khẩu vị nên hắn không có hứng thú. Nhưng mà hết lần này tới lần khác cố chủ (người thuê làm việc) lại có yêu cầu. Một thân mồ hôi mệt mỏi không nói, đến chính bản thân hắn cũng không thể nào tự khống chế được mình.

Lisa nhìn gã đàn ông này, giống như không tin được mình vừa nghe thấy cái gì.

"Không cầu xin nữa sao? Được!" Gã đàn ông gật đầu càng thêm ra sức quật roi: "Mày có nói hay không, có nói hay không..."

"A... Không, đừng đánh nữa, không muốn bị đánh nữa!" Lisa kêu gào, "Tôi cầu xin các người, cầu xin các người..." Cô nắm thật chặc lấy chiếc ga giường ở phía dưới:" Hãy lên trên tôi đi! "

Tựa như rất hài lòng với biểu hiện của Lisa. Gã đàn ông kia xông lên trước. Sau một khắc, tiếng kêu vang lên càng thêm thê thảm hơn.

"Móa nó, kiếm được, thế nào lại là xử nữ..."

Lisa tuyệt vọng nhìn những mảnh vụn váy áo trong tầm mắt mình đang rơi xuống. Ngày hôm nay chính là không có một chút ý nghĩa nào với cô, cô triệt để mất đi hết thảy! Cô đã từng cho là mình sẽ đấu thắng được Đường Nhã Đình, cho nên cũng không để Trình Diệu Tinh vào trong mắt, nhưng mà đến hôm nay cô mới biết, so ra cô còn kém hơn cả Trình Diệu Tinh,cũng đều không đấu lại được với Đường Nhã Đình ác độc kia. Cô ngoại trừ để lại những lời nói độc ác ra, thì cũng không biết làm cái gì hết...

Nước mắt từ trong tròng mắt cô từ từ chậm rãi chảy xuống. Cô thật không cam lòng, thật hận, nhìn những khuôn mặt của một người lại một người cứ thế bày ra xuất hiện ở trước mắt mình, Lisa cảm giác được bọn họ vậy mà lại đang làm cái chuyện ghê tởm nhất đối với mình như vậy. Ở trong sự phẫn nộ lẫn căn hận trung Lisa đã hôn mê. Tao sẽ không thể cứ quên đi như vậy, tuyệt đối sẽ không...

Crypto.com Exchange

Chương (1-312)