Gia yến (1)
← Ch.18 | Ch.20 → |
Sáng sớm, Tuyết Ninh mới từ Ngự Hoa Viên trở lại, liền nhận được nha hoàn báo lại, nói Thái hậu buổi tối sẽ tổ chức thiết yến, xin hoàng thượng, hoàng hậu cùng với các vị nương nương đi Ngự Hoa Viên dự tiệc, cũng nói: "Thái hậu nương nương thương cảm hoàng hậu nương nương mới tới ở trong cung, đối với mọi thứ trong cung đều chưa quen thuộc, đặc biệt thiết yến khiến hoàng hậu nương nương cùng trong cung cho vị nương nương hàn huyên một chút việc nhà."
Tuyết Ninh nghe thế thì cười một tiếng, nghĩ đến là Thái hậu kiềm chế không được, hoàng thượng từ đám cưới hậu, vẫn chưa có tới Nguyệt Lạc điện, mấy ngày nay Tuyết Ninh cũng nghe đã đến không ít chuyện linh tinh, tất cả đều nói là: "Tân hậu bị thất sủng, hoàng thượng từ đám cưới thì hàng đêm ngủ lại Hoa điện.", còn nói: "Hoàng hậu nương nương là trời sanh yêu nữ, làm cho hoàng thượng sợ... , nên các vị nương nương đều không đi thỉnh an hoàng hậu nương nương, vì sợ bị dính xúi quẩy.", lời đồn phong phú truyền khắp cả hoàng cung.
Nguyệt Lạc điện cũng càng ngày càng vắng lạnh, Tuyết Ninh ngược lại rơi vào thanh tịnh tự tại, nhưng Thái hậu cần phải nóng lòng, mặc dù nói không biết Thái hậu có kế hoạch gì, nhưng mình lại là một con cờ, nàng làm sao có thể không sử dụng đây.
Nghĩ tới đây Tuyết Ninh lại lộ ra nụ cười khuynh thành nói: "Châu nhi, chuẩn bị tắm rửa, tối nay Bổn cung muốn tham gia thiết yến này."
Châu nhi lên tiếng: "Dạ, hoàng hậu nương nương."
Màn đêm từ từ phủ xuống, cả Ngự Hoa Viên giăng đèn kết hoa, người đến rất náo nhiệt, các vị Tần phi ăn mặc diễm lệ phi phàm, ngồi ở trong bữa tiệc, cùng nhau cười đùa và chờ hoàng thượng cùng Thái hậu đến. Giờ Dậu, Thái hậu mang theo tùy tùng xuất hiện tại Điện Thái Hòa, chúng phi dừng tiếng cười đùa lại, quỳ xuống hành lễ nói: "Thái hậu nương nương Thiên tuế Thiên tuế, thiên thiên tuế."
Thái hậu một bộ Phượng Bào đỏ tím, đầu đội trâm phượng bát giác, mặc dù lớn tuổi nhưng phong thái lại không giảm chút nào, cả người xem ra càng thêm ung dung hoa quý. Thái hậu nương nương nhìn chúng phi quỳ trên mặt đất, cười nói: "Hãy bình thân.", nói xong thì được Linh Lung đỡ ngồi lên chủ vị.
Mới vừa ngồi xuống thì nghe thấy thông báo "Hoàng thượng giá lâm."
Chỉ thấy Lãnh Nguyệt Hàn cầm tay Phượng quý phi đi tới, Lãnh Nguyệt Hàn một thân long bào, cả người nhìn qua càng thêm lộ ra vẻ anh tuấn, chỉ là một thân này đầy hơi thở lạnh lùng, làm cho người ta không dám thân cận.
Phượng quý phi một bộ áo trắng, cả người mỹ trung mang theo nhu nhược, không nhịn được làm cho người ta trìu mến, người nhìn đều nói thật là xứng đôi, chúng phi cùng nhau hành lễ nói: "Hoàng thượng Cát Tường, Phượng quý phi Cát Tường."
Lãnh Nguyệt Hàn cũng không có nói, khoát tay áo nhìn qua, gương mặt mất hứng, mọi người nhất thời không dám nói chuyện, cũng lặng lẽ đứng dậy, Thái hậu vừa nhìn tình hình này, cười nói: "Mọi người không cần thận trọng, đều ngồi xuống đi.", rồi hướng Lãnh Nguyệt Hàn nói: "Hoàng nhi, đừng đứng đây nữa, tới, ngồi gần mẫu hậu a."
Lãnh Nguyệt Hàn không nói gì nhưng là vẫn như cũ, mang theo Bạch Phượng nhi đi lên chủ vị, xem một vòng, cũng không có thấy Khương Tuyết Ninh, Thái hậu nhỏ giọng hỏi Linh Lung: "Hoàng hậu nương nương vì sao còn chưa tới?"
Linh Lung nhỏ giọng trả lời: "Đã phái người đi thăm dò nhìn, sẽ lập tức tới ngay."
Lãnh Nguyệt Hàn cười một tiếng, trực tiếp đỡ Bạch Phượng nhi ngồi lên chỗ của Khương Tuyết Ninh, Bạch Phượng nhi từ chối nói: "Hoàng thượng, này không phải là chỗ ngồi của nô tỳ."
Lãnh Nguyệt Hàn mặt dịu dàng nói: "Không có việc gì, trẫm để cho ngươi ngồi, ngươi cứ ngồi này", âm thanh không lớn, nhưng là đủ Thái hậu cùng người bên cạnh nghe.
Thái hậu còn không có lên tiếng, Lãnh Nguyệt Hàn cười nói: "Vị hoàng hậu nương nương thể diện thật lớn nhỉ, khiến tất cả mọi người chờ."
Hoàng thượng lời này vừa nói ra, tất cả mọi người lên tiếng phụ họa, nhất là Vân phi âm thanh cố ý đề cao hình như muốn cho tất cả mọi người nghe được: "Đúng vậy a, hoàng hậu nương nương chính là có mặt mũi lớn, chúng ta chờ nàng là phải"
Mọi người đang nghị luận ầm ĩ, bỗng nhiên có người thông báo: "Hoàng hậu nương nương giá lâm.". ánh mắt của mọi người cũng tụ tập tới.
← Ch. 18 | Ch. 20 → |