Hạ gục anh trai lính đặc chủng 22
← Ch.112 | Ch.114 → |
Ngườit đànt ôngt dừngt bênt giườngt khôngt trảt lờit cô, t Nhiễmt Táit Táit bốit rốit khôngt thôi, t cốt gắngt khốngt chết mìnht tỉnht táo, t "Mặct kệt anht vìt saot bắtt cóct tôi, t nhưngt tôit đềt nghịt anht khôngt nênt khinht cửt vọngt động, t tôit khôngt phảit ait cũngt cót thểt độngt tới, t hit vọngt anht điềut trat xong, t khôngt muốnt làmt chuyệnt mìnht sẽt hốit hận!"
...
Vẫnt trầmt mặc, t Nhiễmt Táit Táit tâmt chậmt rãit chìmt xuống, t nghĩt cót thểt làt đámt thiếut giat kia, t liềnt thămt dò, t "Nếut anht thícht tôi, t cót thểt quangt minht chínht đạit theot đuổi, t thết nàyt thậtt khôngt phảit làt hànht vit quânt tử!"
...
Nhut hòat cầut khẩn, t "Anht khôngt muốnt thươngt tổnt tôit thậtt sao?t Vậyt anht thảt tôit cót đượct không?"
...
Mặct kệt Nhiễmt Táit Táit nóit gì, t uyt hiếpt cũngt tốt, t lợit dụt cũngt được, t bênt ngườit vẫnt làt hoànt toànt yênt tĩnht cùngt hắct ám, t từt từ, t thầnt kinht Nhiễmt Táit Táit càngt kéot căngt chặt, t rốtt cục, t côt cũngt khôngt khốngt chết đượct nữat sợt hãit tớit cựct điểm, t nướct mắtt nóngt hổit chậmt rãit từt khóet mắtt trànt ra, t hốtt hoảngt nghẹnt ngào, t "Anht nóit đit a?t Ôt ô, t anht đếnt cùngt muốnt sao?t Ôt ô, t tôit thậtt làt sợt ~~t "
Khit côt gáit khóct thànht tiếng, t thânt thểt ngườit đànt ôngt bênt giườngt mộtt mựct trầmt mặct chấnt động, t lot lắngt duỗit tayt ấmt ápt xoat lênt gươngt mặtt côt gáit kiềut nộnt trơnt mềm, t mộtt chútt laut đit nướct mắt.
Cảmt thấyt anht tat mềmt hoá, t nướct mắtt Nhiễmt Táit Táit liềnt khôngt ngừngt được, t thanht âmt trởt nênt càngt thêmt đángt thương, t "Ôt ô, t xint anht thảt tôit ~~t "
Bànt tayt trênt mặtt côt dừngt mộtt chút, t mộtt lúct lâut sau, t côt nghet thấyt anht tat thởt dài, t saut đó, t côt cảmt giáct hơit thởt ấmt ápt chậmt rãit tiếpt cận, t nướct mắtt côt bịt mộtt vậtt nóngt ướtt đụngt mộtt cái, t côt bảnt năngt nghiêngt đầut trốnt tránh, t lạit bịt tayt anht tat kiênt địnht lạit ônt nhut khốngt chết hàmt dưới, t côt khôngt biếtt làmt sao, t môit lưỡit ấmt ápt mềmt mạit củat anht tat mangt theot vôt hạnt thươngt tiếc, t từngt chútt liếmt hônt nướct mắtt côt nóngt hổi.
Nhiễmt Táit Táit chot làt anht tat thửt xongt nướct mắtt côt sẽt rờit đi, t nhưng, t lạit cảmt thấyt tayt anht tat ấmt ápt thont dàit vỗt lênt cổt tayt côt bịt trói, t nămt ngónt tayt cót vếtt chait mỏngt chầnt chờt lượnt quanht cổt tayt củat côt mộtt vòng, t côt nhịnt khôngt đượct đoán, t anht tat muốnt thảt tayt côt sao, t nhưngt cuốit cùng, t tayt ấmt ápt vẫnt rờit khỏit nơit bịt trói, t chậmt rãit triềnt miênt mat sátt chậmt rãit đant xent ngónt tayt củat cô, t saut đó, t cáit hônt cựct nóngt rơit xuốngt làmt côt trởt tayt khôngt kịp.
"Ngôt ----t ngôt ngô"t Nhiễmt Táit Táit phútt chốct trợnt to, t cảmt giáct bờt môit mìnht bịt anht tat trằnt trọct hút, t chỉt làmt trongt lòngt côt càngt bốit rốit vàt tứct giận, t côt liềut mạngt giãyt dụa, t nhưngt tứt chit củat côt đềut bịt chết trụ, t vòngt eot vặnt vẹot cũngt bịt tayt kiat nắmt thậtt chặt, t lựct đạot ônt nhut cũngt khôngt phảit kiênt định, t chỉt đểt chot thânt trênt hait ngườit càngt thiếpt chặt.
Cánht môit côt gáit ướtt átt màt mềmt mại, t giốngt nhưt nhụyt hoat mớit nở, t kiềut nộnt hấpt dẫnt t anht thưởngt thức. t Hôt hấpt củat anht càngt ngàyt càngt nặng, t khôngt nhịnt đượct nhiềut lầnt hônt sâut sắct hơn, t côt gáit dánt chặtt anht mềmt mạit khôngt xương, t khôngt ngừngt tảnt rat hươngt thơmt sâut kín, t từngt chútt hòat tant trongt thânt thểt củat anh, t kícht thícht dụct vọngt anht vốnt bộct phát, t tưt vịt quát mứct mỹt hảo, t chỉt làmt chot anht vôt luậnt thămt dòt thết nàot cũngt chưat đủ... t Thẳngt đếnt khit côt gáit hungt hăngt cắnt đầut lưỡit anh. t "Ngôt ----"t kêut rên, t anht tat rờit đit bờt môit cô, t mayt mắn, t anht rútt luit tươngt đốit nhanh, t mớit khôngt bịt thươngt tícht quát nặng.
"Cútt đi, t khôngt đượct đụngt vàot tôi, t đồt biếnt tháit buồnt nôn!"t Môit sưngt vừat đượct buôngt ra, t Nhiễmt Táit Táit liềnt bit phẫnt khít khổt kêut rat tiếng, t nhưng, t chỉt cácht xat mấyt giây, t môit anht tat lạit khôngt chậmt trễt chútt nàot lầnt nữat hônt cô, t lầnt nàyt hônt cổt thont dài, t khit côt sụpt đổt nghẹnt ngào, t dầnt dầnt dờit xuống, t triềnt miênt đit tớit đứngt thẳngt trướct ngựct cô.
Khit anht tat chầnt chờt ngậmt númt vút Nhiễmt Táit Táit mẫnt cảm, t Nhiễmt Táit Táit bỗngt nhiênt sắtt rụtt lại, t saut đó, t côt quayt thânt giãyt dụat phảnt xạt mạnht hơn, t thanht âmt cũngt kịcht liệtt runt rẩy, t "At ----t khôngt muốnt nhưt vậy, t ôt ôt buôngt ra, t ôt ôt khôngt muốn!t Vant anh, t ôt ô, t khôngt đượct đụngt vàot tôi!"
Nghet côt gáit bấtt lựct khóc, t trongt lúct bốit rối, t anht tat vôt cùngt nhut hòat cẩnt thậnt xóat đit nướct mắtt củat cô, t ngẩngt đầut từngt cáit từngt cáit hônt môit côt tránht né, t đạit thủt dọct theot nhũt phongt vừat đit vừat vềt vuốtt vet vàit vòng, t liềnt bắtt lấyt toànt bột nhũt phongt nắnt bóp, t lựct đạot ônt nhut cựct kỳ, t đầut vút cũngt bịt đầut ngónt tayt xoat nắn. t Phòngt tốit nhưt mực, t mắtt nhìnt khôngt thấy, t giáct quant sẽt trởt nênt phát lệt nhạyt cảm, t khit côt thútt thítt cũngt xấut hổt cảmt giáct anht tat khôngt ngừngt mổt hônt cùngt vuốtt ve, t đầut vút mẫnt cảmt đãt trởt nênt sungt huyếtt cứngt rắnt đứngt thẳng.
Ngườit đànt ôngt phátt hiệnt côt càngt dồnt dậpt thởt dốct cùngt biếnt hóat trongt cơt thể, t đứngt dậy, t buôngt cô, t saut đót lụct lọit mộtt lầnt nữat chet mắtt cô, t miệngt cũngt dùngt nhuyễnt ngọct mộtt lầnt nữat chènt chắc, t mộtt látt sau, t khit côt khôngt biết, t anht tat mởt đèn.
Nhiễmt Táit Táit vôt trit vôt giáct trongt mơt hồt nghet thấyt anht tat cấpt tốct thởt dốct cùngt nuốtt nướct miếng, t ngayt saut đó, t mộtt thânt thểt namt tínht nóngt rẫyt épt trênt ngườit côt trầnt trụi, t "Ngô, t ngô"t kícht động, t vút côt bịt gắtt gaot ápt dướit bột ngựct namt tính, t đùit bịt mộtt dịt vậtt thôt sápt chốngt đỡ, t côt vừat rồit chot làt anht tat muốnt thảt cô, t lạit hóat rat anht tat chỉt đứngt dậyt thoátt quầnt áot củat mình.
"Ngôt ----t ngôt ngôt ——t ngôt ngôt ngôt ——"t Nhiễmt Táit Táit biết, t xong, t đãt khôngt cót bấtt kỳt cơt hộit nào, t trongt sạcht củat mìnht giữt khôngt được!
Côt liềut mạngt quayt thânt muốnt tránht tayt anht ta, t lạit hoànt toànt khôngt đắct lực, t nhũt phongt vẫnt bịt chămt chút nắmt trongt tay. t Theot mộtt hơit thởt ấmt ápt phunt đếnt ngựct mình, t đầut vút bênt phảit lầnt nữat bịt anht tat hát miệngt baot trùm, t anht tat tựat nhưt vôt cùngt kiênt nhẫn, t đầut lưỡit hữut lựct vừat đit vừat vềt tảot động, t từt hait bênt đèt épt nhũt phongt Nhiễmt Táit Táit ởt giữa, t vùit thậtt sâut đầut mìnht vàot khet vú, t saut đót thayt phiênt khẽt hônt hait bênt kiềut nhuyễn. t Mộtt mựct chờt Nhiễmt Táit Táit bịt hônt toànt thânt rãt rời, t lựct giãyt dụat lựct tiêut tan, t anht tat mớit buôngt hait vút trànt đầyt nướct bọt, t chậmt rãit hướngt dưới, t eo, t bắpt đùi, t mãit chot đếnt côt khẩnt trươngt cuộnt chânt nhỏ.
"Ngôt ——"t Ngónt chânt câut lênt bịt khoangt miệngt ấmt ápt baot trùm, t Nhiễmt Táit Táit giốngt nhưt bịt dòngt điệnt kícht qua, t toànt thânt runt lên, t quát sợt hãit bênt côt điênt cuồngt đát đát cùngt ngôt gọi, t nhưngt cổt chânt bịt anht tat nắmt chặt, t côt khôngt cácht nàot tránht thoátt trat tấnt ngứat ngáyt kia.
Anht tat cốt địnht cổt chânt cô, t xemt từngt ngónt chânt tiểut xảot tinht xảo, t bạcht óngt ánht sángt longt lanht nhưt trânt bảot hiếmt thấy, t dùngt khoangt miệngt cùngt đầut lưỡit ônt nhut lặpt đit lặpt lạit ngậmt cùngt liếmt láp. t Anht khôngt luyếnt chân, t chot tớit bâyt giờt cũngt khôngt hônt chânt mộtt côt gáit thết này, t nhưngt chânt củat côt quát đẹp, t khôngt mậpt khôngt ốm, t nắmt trongt tayt mềmt nhũn, t đườngt congt nhut hòa, t phảngt phấtt chạmt ngọct tinht tết tỉt mỉ, t mùit thơmt nhànt nhạt, t anht chot tớit bâyt giờt khôngt biết, t mộtt đôit chânt ngọct cót thểt đẹpt càngt rungt độngt lòngt ngườit hơnt cảt tay!
Nhiễmt Táit Táit cắnt nhuyễnt ngọc, t ngănt rênt rỉt đãt đếnt yếtt hầu, t bịt xấut hổt chấnt kinht vạnt phần, t côt thậtt khôngt ngờt ngườit nàyt thết màt bưngt chânt củat mình, t liếmt lápt ngónt chânt củat mình. t Mỗit ngónt chânt đềut bịt đốit phươngt ngậmt vàot tinht tết khẽt hônt liếmt láp, t khoáit cảmt mãnht liệtt khôngt ngừngt kícht thícht giáct quant Nhiễmt Táit Táit yếut ớtt rungt chuyển... t Côt cảmt thấyt mìnht sắpt hòat tant mấtt ~~
Khôngt biếtt khit nàot chânt nhỏt bịt buôngt ra, t ngườit đànt ôngt lạit dọct theot bắpt chânt hướngt lênt hôn, t mềmt yếut vôt lựct runt rẩy, t thânt thểt côt mỗit mộtt tấct đềut bịt anht tat nhut hòat hônt qua. t Hoảngt hốt, t toànt bột thânt thểt Nhiễmt Táit Táit sớmt đãt độngt tình, t sắct mặtt côt ửngt hồng, t tóct rốit tungt trênt gươngt mặtt mồt hôit ẩmt ướt, t dat thịtt sángt nhưt mỡt đôngt cũngt mêt ngườit hồngt nhạt, t toànt thânt mềmt mạit nhưt nước, t tiểut huyệtt khẩut đóngt mở, t nướct óngt ánht chậmt rãit trànt ra, t trongt veot mêt người.
zNa
← Ch. 112 | Ch. 114 → |