H
← Ch.073 | Ch.075 → |
"Uh..." Hàn Triệt bị tiểu huyệt chặt trất của cô 🎋·ẹ·p 𝖈𝐡·ặ·𝖙 hừ nhẹ một tiếng, càng không ngừng đem thật lớn của mình dùng sức hướng sâu vào trong ⓣ♓*â*ռ т*♓*ể cô, "Thật thoải mái... Thư Liên, lại 𝐤ẹ*𝐩 c*𝖍ặ*t chút nữa..."
"A! A!" Thư Liên dùng sức lắc đầu, trừ 𝐫ê.𝐧 r.ỉ ra không biết phải làm gì nữa, cô rõ ràng kêu chịu không nổi, nhưng †♓·â·ռ ✞♓·ể lại không theo khống chế hướng hắn đón ý hùa theo, tiểu huyệt bị cắm vừa hồng vừa sưng, xương mu bị đụng cũng bắt đầu đỏ lên, lại vẫn không biết mệt mỏi phun ra nuốt vào côn th*t, "Hàn Triệt... Hàn Triệt... A..."
"Thư Liên, em nhìn em mà xem, thật 𝖉*â*𝖒 đ*ã*ⓝ*ⓖ..." Hàn Triệt nằm sấp lên lưng cô, một bên công kích cô, một bên nâng mặt cô lên, cho cô xem hình ảnh trong gương- hai người đang kịch liệt 🌀-i-@-⭕ ⓗ-ợ-🅿️, "Bị như anh cắm mạnh như vậy, rất thoải mái đúng không?"
Thư Liên mê 〽️_ô𝖓_🌀 mở mắt ra, nhìn ⓣ𝒽â*ⓝ 𝖙ⓗ*ể của mình không ngừng bị hắn đụng ngã trước nghiêng sau, vẫn cứ hùa theo, cô quả nhiên đã biến thành nô lệ của ԁ.ụ.🌜 vọ.ռ.𝖌, rõ ràng bị hắn nói cho rất mắc cỡ, nhưng 🎋♓-0á-ï 𝒸-ả-𝖒 vẫn dâng lên, hạ thân càng không ngừng co rút nhanh, dùng sức 𝐦-ú-т vào, như hận không thể ép gãy hắn.
Một ngón tay tách đôi môi đỏ tươi của cô ra, bắt chước tư thế giao cấu ở trong miệng cô không ngừng ra vào, Thư Liên theo bản năng ngậm nó, thất thần m_ú_†, làm cho đầu ngón tay hắn ướt đẫm.
"Có thích bị anh bắt nạt như vậy không? Yêu em như vậy? hửh?" hô hấp của Hàn Triệt càng lúc càng thô, rất rõ ràng bị cảnh tượng 🅓â-〽️ loạn trước mắt 𝖐í*🌜*h 𝐭𝒽*í*c*♓ ngay cả mình cũng bắt đầu không khống chế được, thanh âm không còn réo rắt, chỉ còn 𝐝ụ·𝐜 𝐯ọ·𝖓·ℊ dày đặc, "Em kẹp anh thật chặt, tỷ tỷ xấu, thật muốn ⓒⓗ●ế●т trong ✝️♓â-𝐧 ⓣ-ⓗ-ể em."
"Thích, thích..." Thư Liên mắc cỡ mặt đỏ bừng, lại như là trúng cổ nói theo hắn, hạ thân bắt đầu không tự chủ được co rút nhanh hơn, "Triệt... A! Dùng sức! Dùng sức!"
"Như vậy còn chưa đủ sao!" Hàn Triệt bị tiểu huyệt chặt trất của cô kẹp sắp điên rồi, cảm giác được thịt huyệt giống như cái miệng nhỏ nhắn ra sức co rút lại, dùng sức xoắn lấy hắn, không khỏi hít sâu một hơi, hắn thật sợ làm hư cô, thế nhưng hình như cô còn ngại hắn chưa đủ thô lỗ, quả thực làm người ta muốn 𝐡𝖚-n-ⓖ hă-𝐧-ɢ chà đạp.
Dùng sức đem nóng thiết trong 𝐭●♓●â●𝖓 ✞●𝒽●ể cô гú.𝐭 𝓇.🅰️, chỉ nghe âm thanh 'ba' một tiếng vang lên, Hàn Triệt thở phì phò đem chân của cô gác lên bờ vai, để đôi chân cô mở lớn cùng 𝐦ô_𝓃_🌀 nhếch lên cao, làm cho nơi riêng tư của cô hoàn toàn hiển lộ trước mặt hắn, huyệt khẩu vừa mới chịu đựng kịch liệt trừu cắm còn đang co rút lại, yêu dịch 🌀ï🅰️·𝐨 ♓𝐨𝖆·𝖓 chảy ra, ⓓâ●ⓜ mỹ, ẩm ướt lộn xộn.
Có lẽ đàn ông trời sinh đều có 𝐝ụ_c 𝖛_ọ_п_🌀 muốn chinh phục, nhìn cô gái thường ngày thanh lệ ngăn nắp sạch sẽ cứ như vậy nhếch nhác nằm dưới thân mình, hai má đỏ bừng, ✝️-♓-ở ⓖ-ấ-𝖕, chờ mình đi thương yêu, dù chỉ là cảnh tượng đơn giản như thế, cũng đủ làm cho hắn huyết mạch sôi sục.
Đem hai tay chống hai bên đầu cô, ép hai chân cô căng ra đến vị trí cao nhất, Hàn Triệt hơi nghiêng đầu, nhìn thấy trong gương hình ảnh ⓟⓗâ-𝓃 ✝️ⓗ-â-𝓃 của mình như thế nào dùng tư thái 𝖝â-ɱ п-𝖍ậ-p tiến vào trong т_𝖍â_ⓝ †_𝖍_ể cô, eo Thư Liên nhếch lênh, bị ép cong cong đến độ cung không thể tưởng tượng nổi, bị ép thừa nhận hắn xâm phạm, trọng lượng toàn thân hắn cơ hồ đô tập trung vào chỗ kia, chậm rãi, từng chút từng chút, đưa dương v*t của hắn toàn bộ ⓧâ.ⓜ 𝓃.♓ậ.🅿️ vào trong cơ thể cô, quy đầu thô to ⓗ⛎·п·𝐠 ♓ă𝐧·ⓖ đè ép cổ tử cung của cô, giống như muốn phá tan con đường nho nhỏ kia, xuyên qua cả người cô.
← Ch. 073 | Ch. 075 → |