Tôi muốn ly hôn
← Ch.054 | Ch.056 → |
"Ly hôn?" Nhâm Khải Hoa lấy kính mắt xuống, khép quyển sách đang đọc dở lại nhìn về Thư Liên đang đứng ngoaì cửa, không dấu vết ở trên người Thư Liên và Hàn Triệt đánh giá nhiều lần.
"Thực xin lỗi, tôi biết... Yêu cầu này thực đường đột..." Thư Liên nhìn Nhâm Khải Hoa, người này là chồng trên danh nghĩa của cô, cô cùng ông ấy chỉ có vài lần gặp nhau, mặc kệ đêm đầu tiên kia hỗn độn như thế nào, cô vẫn cảm thấy ông ấy thực xa lạ, cô chỉ có thể xem ông ấy như một lão nhân bình thường mà đối đãi, mà không thể người yêu.
"số tiền nợ kia, tôi sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho ngài, " Nhâm Khải Hoa mặc dù không có cường thế giống như Nhâm Thần Phong, nhưng dù sao chung quy vẫn là người lăn lộn nhiều năm trên thương trường, mặc dù năm tháng đã khắc lại những ấn ký thật sâu trên mặt ông, nhưng vẫn không dấu được những điểm giống nhau trên khuôn mặt ông cùng với Nhâm Thần Phong, khuôn mặt kia, làm cho cô cảm thấy khiếp đảm từ tận tâm can, nhất là ông ấy lại không hề lộ ra một chút phẫn nộ nào trên vẻ mặt, làm cho cô càng không thể nào nắm bắt được ý nghĩ cuả ông ấy, "Mặc kệ là một năm, mười năm, hai mươi năm, chỉ cần tôi còn có một hơi, nhất định sẽ đem số tiền này hoàn trả lại cho ông."
"Cô rất dũng cảm, cũng rất có trách nhiệm." Nhâm Khải Hoa khẽ nở nụ cười, ông ta thoạt nhìn rất hiền hòa, điểm ấy cùng tính tình của Nhâm Thần Phong hoàn toàn không giống nhau, "Tuy nhiên Thư Liên, ta cưới cô cũng không phải vì sắc đẹp hoặc thứ gì khác, nói cho cùng, chính là muốn giúp cô, chẳng lẽ cô không rõ?"
Giúp cô? Thư Liên kinh ngạc cùng Hàn Triệt nhìn nhau, không rõ trong hồ lô của ông ta bán thuốc gì. (ý là ko rõ ông ấy nói vậy là có ý gì nha!)
"Kỳ thật chuyện này cô không biết cũng là bình thường, đây là hiệp nghị của ta và mẹ của cô."
"Hiệp nghị gì?" Thư Liên và Hàn Triệt cơ hồ trăm miệng một lời.
Kia không chỉ là mẹ của cô, Hàn Triệt không chớp mắt, trên mặt sớm đã không còn vẻ bình tĩnh như ngày xưa nữa.
"Để cho cô ở Nhâm gia bình an ngốc nghếch hai năm, sau hai năm, mặc kệ mẹ có trở về hay không, ta đều sẽ thả cô đi, hơn nữa, còn có thể đem 20% cổ phần công ty Thiên Vũ chuyển tới danh nghĩa của cô."
"Mẹ tôi không phải nói đi Maldives du lịch sao?" Thư Liên cảm thấy khó có thể tin, du lịch dùng đến những hai năm ư? Hơn nữa cổ phần Thiên Vũ công ty, với cô có quan hệ gì chứ?
"Ông già ông điên rồi sao!" Nhâm Thần Phong không biết từ lúc nào đã vào thư phòng, chuyển nhượng cổ phần công ty? 20%! Chuyện này quả thực là đem gia sản của chính mình chắp tay cho người ta! Ông ta rốt cuộc là bị trúng phải bùa mê thuốc lú gì rồi.
Nhâm Khải Hoa hừ lạnh một tiếng: "Chuyện khác trước không cần nói, ta thật ra muốn hỏi anh một chút, trong khoảng thời gian ta không ở đây, vì sao anh lại bắt nạt Thư Liên? thời gian dài như thế, cô bé một lần cũng không trở về nhà, mặc kệ cuộc hôn nhân này là thật hay giả, ít nhất hiện tại cô bé trên danh nghĩa vẫn là trường bối của anh, anh thế nhưng ngay cả gia giáo cấp bậc lễ nghĩa cũng không biết sao!"
"Trưởng bối?" Nhâm Thần Phong xanh cả mặt, không biết nên nhìn Thư Liên như thế nào, trong lòng hắn có một cỗ hờn dỗi không ngừng cuồn cuộn, làm thế nào cũng không gỡ bỏ được.
Hắn nên vạch trần cô, làm cho ông già biết cô đã từng nhiều lần dâm đãng khuất phục dưới thân mình như thế nào, nhưng mà hắn lại cố tình giống như câm điếc, những lời này ở trong cổ họng vọt mất mấy trăm lần, cũng không thể nào thốt ra một chữ.
"Anh trước đây đến nhà cũ của Hàn gia, không phải còn nói qua muốn kết hôn với cô sao, nếu không phải Mộng thanh xảy ra chuyện, hai người các anh thành một đôi cũng không phải không có khả năng, bây giờ tuy nói sai sót ngẫu nhiên không có nhân duyên, nhưng tốt xấu gì cũng đều là thanh niên, làm sao có thể bắt một cô bé chứ." Nhâm Khải Hoa như tự noí với chính mình, lại không chú ý tới sắc mặt ba người ở đây đều thay đổi.
"Tôi từ lúc nào nói qua muốn kết hôn với cô!" Nhâm Thần Phong cảm thấy chính mình muốn điên rồi, hắn trước kia căn bản là không biết cô!
"Mẹ tôi xảy ra chuyện gì!"
" Mẹ tôi xảy ra chuyện gì!"
← Ch. 054 | Ch. 056 → |