Truyện:Hắc Dục - Chương 029

Hắc Dục
Hiện có 108 chương (chưa hoàn)
Chương 029
Luân bạo tàn khốc (3) - H - ℘
0.00
(0 votes)


Chương (1-108 )

Cùng lúc đó, Tô Tử Ân cũng cảm giác được trong cơ thể mình có một cỗ κ●𝒽●🅾️á●❗ 𝖈ả●𝐦 xa lạ dần dần dâng lên, tại sao lại xảy ra chuyện này, cô đau quá, toàn thân đều đau, nhất là khi bị hai cây dương cụ tráng kiện đồng thời xỏ xuyên qua hạ thân, cô có cảm giác chính mình cứ như vậy bị bọn họ xé rách, nhưng tại sao bây giờ cô lại cảm giác được có một loại 𝐤𝐡⭕á●❗ ↪️●ả●𝖒 không hiểu rõ từ chỗ đau đớn kia bừng lên lan tràn khắp toàn thân.

Đây thật sự là báo ứng sao, cô rõ ràng muốn để cho Hàn Triệt nhìn xem người phụ nữ mà hắn tâm tâm niệm niệm yêu thương kia ở dưới thân hai tên đàn ông xấu xí thô lỗ quay cuồng hạ tiện như thế nào, nhưng tại sao người bây giờ nằm dưới thân bọn hắn quay cuồng lại là cô, Tô Tử Ân.

Kỳ ca gian nan 𝐫.ú.𝐭 ⓡ.🔼 dượng cụ dính đầy tơ ⓜá.⛎, lại nhìn đến cúc huyệt đang không ngừng co rút kia, dục niệm chẳng những không vì mới phát tiết một lần mà giảm xuống, ngược lại càng không ngừng tăng vọt.

"A!" lại là một cái sáp nhập thật mạnh, Tô Tử Ân thống khổ ngẩng đầu lên, cảm giác hư không kia càng ngày càng mãnh liệt.

Thật thoải mái, rất muốn, rất muốn lại một lần nữa bị xỏ xuyên như vậy, bị bọn họ nhồi đầy.

Kỳ ca và Hoàng Mao cũng không làm cho Tô Tử Ân thất vọng, hai người đồng thời tiến lên, giống như sandwich kẹp Tô Tử Ân lại bên trong, hai cây dương cụ tranh nhau đ●â●𝖒 𝐯à●o hạ thân cô, thô lỗ điên cuồng, giống như mãnh thú ba năm chưa biết đến mùi thịt.

"A a... đâ_ⓜ 𝒸.♓.ế.✝️! đ-â-〽️ ↪️♓*ế*ⓣ ta!" Tô Tử Ân hoảng loạn lắc đầu, nhắm mắt lại kêu khóc không ngừng, thân hình tráng kiện của Kỳ Ca ép chặt khiến cô thở không nổi, hai chân cô mở rộng hết mức, 𝒹â_Ⓜ️ đã_ռ_g phun ra nuốt vào hai cây nhục bổng tím hồng, rõ ràng hai cái động đều đang đổ ⓜ*á*⛎, nhưng cô lại cảm thấy thật thoải mái, thoải mái muốn ⓒ𝒽·ế·𝖙.

"Tao muốn đâ*ⓜ 𝖈●𝒽●ế●𝖙 mày! Chơi 🌜𝒽ế_† mày! Nga, đồ đê tiện! Lão tử làm mày thích hay khó chịu!" bàn tay thô ráp 'ba' một tiếng chụp lên cái 〽️·ôⓝ·𝖌 cô, khuôn mặt Kỳ Ca vặn vẹo dữ tợn, vừa mãnh liệt đ*â*〽️ 𝖛à*o vừa hỏi, như muốn đem người phụ nữ này nuốt sạch vào bụng, ngay cả xương cốt cũng không thừa.

"A! A! Dùng sức! Mạnh lên!" Tô Tử Ân 𝐝â.𝐦 kêu, trong không khí tràn ngập mùi vị 𝐝â·Ⓜ️ 🅓ụ·𝖈, không ngừng chui vào xoang mũi cô, làm cho đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn nhục dục trắng trợn, 'bach bạch bạch bạch' ✝️ⓗ-â-𝖓 ⓣ-h-ể va vào nhau 🅿️𝖍-á-† 𝖗-𝒶 â-〽️ 𝐭h-𝐚ռ-♓, còn có tiếng nước 'òm ọp òm ọp', giống như đang nhắc nhở cô bị hai người đàn ông'làm 'như thế nào, cô đang bị hai người đàn ông cường tráng làm nhục, cô thật khó chịu, rất muốn bọn hắn càng thô lỗ hơn chà đạp cô, ngược đãi cô, đem hai cái động trước sau của cô đều xuyên qua, làm cho cô 💲ướп*𝖌, thầm nghĩ cứ như vậy mà 'làm' như con chó mẹ, cứ như vậy bị bọn họ làm đến c𝐡_ế_†.

Hoàng Mao ôm lấy đầu cô, đem đầu lưỡi đỏ hồng với vào miệng cô đảo loạn, Tô Tử Ân từ trong lỗ mũi 𝖕.há.✞ ⓡ.𝒶 â.ɱ †.♓.𝒶ⓝ.𝖍 hừ hừ dồn dập, vong tình ôm lấy đầu Hoàng Mao, vươn đầu lưỡi cùng đầu lưỡi hắn cùng nhau dây dưa trong không khí, nước miếng hai người chảy ra ào ào.

Bởi vì cô càng ngày càng ẩm ướt, thịt cùng thịt không ngừng ρ●𝐡●á●† ⓡ●𝒶 â●ɱ 𝖙♓●🔼n●♓ ma sát "phốc xuy phốc xuy thanh", d*m thủy chỗ ba người kết hợp không ngừng tràn ra bên ngoài, chảy xuống dưới thấm ướt ga giường, chậm rãi hòa cùng vết 〽️-á-𝖚, vết Ⓜ️á-𝐮 chậm rãi khô đen lại.

Ba người giống như động vật điên cuồng giao cấu, không biết mệt mỏi κ●í●𝖈●♓ ✞♓í𝒸●ⓗ hùa nhau, không biết rốt cuộc 𝐫ú.ⓣ 𝐫.a chọc vào mấy ngàn lần, Kỳ Ca ôm lấy Ⓜ️●ôn●𝐠 Tô Tử Ân đ*â*𝐦 mãnh liệt: "A ách ── muốn bắn!"

Cùng lúc đó, Hoàng Mao cũng giống như muốn đạt tới cực điểm, điên cuồng đẩy 𝖒ô-п-g lên trên đỉnh, Tô Tử Ân không quan tâm đến bọn hắn, chỉ cảm thấy trong tiểu huyệt mãnh liệt co rút lại một trận, κ●ẹ●𝓅 🌜𝖍●ặ●t hai căn nhục bổng tráng kiện: "A a a a a ── s-ư-ớ𝖓-𝖌 quá! Thật thoải mái a! Đâ*𝖒 🌜·𝒽ế·𝐭 ta! A ── "

Ba người cùng nhau 🦵-ê-n đỉ𝖓-𝒽, cực hạn vui thích làm cho Tô Tử Ân ♓●ô●𝐧 mê bất tỉnh.

Kỳ ca cùng Hoàng Mao từng ngụm từng ngụm †-𝒽-ở ⓓố-c, giống như cá bị ngọp thở mất một lúc lâu sau mới bình thường trở lại, nhưng mà nam căn vừa phát tiết qua vẫn ngẩng đầu giật giật, dường như vĩnh không biết mệt mỏi, 'nhất trụ kình thiên'.

Hắn lại đem hai chân Tô Tử Ân đang ♓*ô*n mê mở ra, tư thế giống như chó cái, Kỳ Ca đỏ mắt lại đâ●Ⓜ️ ѵà●𝑜, Hoàng Mao cũng không chịu yếu thế tách miệng cô ra, hai người một trước một sau 🎋í_🌜_ⓗ 𝐭_𝒽í𝒸_𝖍, 𝐝â●Ⓜ️ mỹ đến cực điểm.

Suốt một đêm, ba người điên cuồng 𝖌𝐢ⓐ●𝐨 𝒽ợ●ⓟ, mãi đến rạng sáng mới mơ màng đi vào giấc ngủ, đến khi cửa bên ngoài bị người ta mở ra, cũng không nghe thấy.

P/s: sắp có trò hay

Chương (1-108 )