Truyện:Hắc Dục - Chương 011

Hắc Dục
Hiện có 108 chương (chưa hoàn)
Chương 011
Yêu đương vụng trộm sau lưng chồng (3) - H - ℘
0.00
(0 votes)


Chương (1-108 )

"Nhìn bộ dạng dâ·𝖒 đãn·g của em mà xem, nha, em muốn kẹp 𝐜♓.ế.✞ anh sao!" Nhâm Thần Phong cắn răng, số ↪️*𝖍*ế*т đem thiết nóng đ.â.ⓜ thẳng hoa tâm, "Nghĩ đến việc bị người ta nhìn thấy bộ dáng em bị anh chơi, hứng thú đến mức cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng 𝖒●ú●𝖙 mạnh như vậy?"

"Ô ── không, không phải ──" Thư Liên khó nhịn khóc ra tiếng, rốt cuộc cô cũng bất chấp việc người bên ngoài có nghe thấy hay không, hai tay cô ôm chặt lấy hắn cổ, hai chân tuyết trắng mở lơn t♓.àⓝ.♓ hì.ⓝ.𝒽 chữ M, giống như con thuyền lênh đênh giữa cuồng phong mưa bão bị hắn bị đâ*ɱ cho cao thấp phập phồng, lại còn không khống chế được d*ụ*ⓒ ѵ*ọ𝐧*ℊ đón ý hùa với hắn.

"Phong! A, em không được! A ──" Thư Liên ngẩng đầu lên, âm thanh cao vút thét chói tai, liều mạng lắc đầu, phát tiết cơ thể đang tràn đầy 🎋𝖍⭕á●𝐢 𝒸ả●Ⓜ️.

"Tao hóa! 𝒟â*〽️ phụ! Cầu anh, cầu anh 🌀.ⓘế.t ⓒ●ⓗ●ế●t em!" Nhâm Thần Phong cắn chặt răng 𝐦ô.n.g bị 🎋í*𝒸*♓ 𝐭*♓*íⓒ*𝖍 tấn công mãnh liệt, bởi vì quá độ hưng phấn mà mi mắt anh khí có chút vặn vẹo, đáy mắt đầy tơ 〽️_á_ⓤ làm cho hắn thoạt nhìn giống như một con mãnh thú khát ɱ·á·⛎.

"Ô... Phong, cầu, cầu anh, " Thư Liên la hét, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, cô gần như đã hoàn toàn mất đi lý trí, hoàn toàn trầm luân trong biển d*ụ*↪️ ⓥ*ọ*𝓃*🌀 do người đàn ông tạo ra, "Cho em, cho em!"

"Cho em cái gì? Ửh?" ánh mắt hắn khóa chặt gương mặt cô ửng hồng, nhìn cô vì hắn mà trở nên 🅓â*𝐦 loạn phóng đãng, 𝒹ụ*𝐜 ☑️*ọп*🌀 chinh phục mãnh liệt của hắn thật thỏa mãn, nhưng vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ!

Hắn muốn cho cô hoàn toàn thần phục hắn, hắn muốn cô biến thành nô lệ tình dục của hắn, không, cái này vẫn chưa đủ, hắn muốn cô yêu hắn, toàn bộ thể xác và tâm hồn cô đều phải dâng cho hắn, "Muốn cái gì, nói đi!"

"A! em... em..." trong mắt Thư Liên là một mảng sương mù, ánh mắt điềm đạm đáng yêu có chút hoảng loạn nhìn hắn, bên ngoài truyền đến tiếng khóa cửa vặn ra làm cho mặt cô trong phút chốc trở nên trắng bệch, cô đột nhiên mãnh liệt run lên, nộn thịt trong hoa huy*t kịch liệt co rút lại, một đôi tay nhỏ bé 💰.ờ s𝐨ạ𝖓.ⓖ 𝐜*ắ*𝐦 ⓥà*🅾️ mái tóc hỗn loạn của hắn, trong nháy mắt, thời điểm người đàn ông đưa cô lên đình cao ◗.ụ.↪️ 𝖛ọ.𝓃.🌀 kia, cô 𝒽ô●𝐧 lên môi hắn, "Phong, yêu em ── "

"Ách, a!" Nhâm Thần Phong thấp giọng rống một tiếng, 𝖒ô𝖓*ⓖ ⓡ·⛎·n 𝓇ẩ·γ đem ✝️●❗п●𝒽 𝖉●ị●↪️●♓ ấm nóng phun thẳng vào hoa tâm cô, lúc chìa khóa c*ắ*〽️ v*à*ο ổ khóa cửa hắn với lấy đống quần áo hỗn độn rồi ôm lấy Thư Liên nhảy ra ngoài cửa sổ.

"Thật đúng là chật vật." Nhâm Thần Phong ⓣ𝐡â.п ✞♓.ể trần trụi men theo cạnh tường chật hẹp nhảy vào cửa sổ một căn phòng khác, nhìn thiên hạ đã muốn ngất xỉu đi trong lòng, không khỏi tự giễu một tiếng.

Hắn chạy cái gì chứ? Để cho lão già thấy rõ ràng người phụ nữ này mặt ngoài thanh thuần nhưng bên trong có bao nhiêu 𝐝â_ɱ đã_𝖓_𝖌 không phải tốt hơn sao? Nhưng cuối cùng hắn lại giống như ăn trộm ôm 🌴·ⓗâ·𝓃 𝐭·h·ể lõa lồ của cô trốn đi ngay trong biệt thự nhà mình!

Thoáng thất thần xoa lên môi cô, con ngươi tối tăm của Nhâm Thần Phong mị lên nguy hiểm, thần sắc trở nên cuồng dã không kềm chế được.

Muốn Nhâm Thần Phong tôi yêu cô sao? Quả thực là chuyện buồn cười nhất thế kỉ!

Đem Thư Liên đặt trên ga giường ⓜề*𝖒 𝖒ạ*1 thoải mái, ngón tay Nhâm Thần Phong chậm rãi 𝖒ơ●𝖓 𝐭●г●ớ●ռ cằm cô, mặt cô, môi cô, chậm rãi đi xuống cầm lấy bầu vú yêu kiều, lưu luyến nhẹ nhàng ⓥ⛎·ố·t 𝖛·3, tà khí trong mắt người đàn ông càng ngày càng nặng, hắn chậm rãi cúi đầu, thanh âm thong thả mà lại trầm thấp:

"Bảo bối, tôi nhất định sẽ rất yêu ── т.♓.â.𝓃 ✝️𝖍.ể... cô"

Chương (1-108 )