Lăng nhục (3) - H
← Ch.037 | Ch.039 → |
Trên sô pha màu đỏ tươi, Thư Liên bị dây da màu đỏ buộc thành hình chữ N, thân thể trần trụi không hề che lấp mở rộng, làn da cô nổi bậc trên màu đỏ tươi của ghế da càng phát ra ánh sáng trong suốt, dây thừng bắt chéo qua giữa bầu ngực đầy đặn, rồi lại vòng qua phía sau, làm cho cho ngực cô càng thêm no đủ, như quả đào mật chín mọng, bởi vì quỳ, nên cặp mông của cô ngẩng cao lên, nơi tư mật giữa hai chân không hề ngăn cản lộ ra trước mặt người đàn ông.
Trên bàn thủy tinh bên cạnh là đủ loại đạo cụ tình thú, có còng tay, có trứng massage, có lưỡi gải, còn có dương cụ điện, ... những dụng cụ này hẳn là do hai tên lưu manh kia mang đến, nhưnglúc ấy bọn họ đều trúng xuân dược mất đi lý trí nên không dùng đến, bây giờ những vật này lại được lấy ra để được làm đúng công dụng của mình..
Đem dụng cụ nhỏ nhắn đáng yêu chụp lấy đầu nhũ tiêm đã được hắn liếm mút cho đứng thẳng lên, vừa lòng nghe được tiếng Thư Liên kêu đau, Nhâm Thần Phong vươn tay ra nắn bóp lấy nhũ hoa dưới cái chuông: "Thật đáng yêu, em xem, chúng nó đều cứng lên rồi." (ọe mấy màn này kinh quá)
Thư Liên khó chịu nghiêng đi mặt, chỉ hi vọng tất cả những chuyện này có thể nhanh chóng chấm dứt.
"Nhìn xem đây là cái gì, dụng cụ kích dục Tây Ban Nha... dung dịch kích dục... Có thể làm cho người ta tình dục tràn đầy, lại không mất đi lý trí..." Nhâm Thần Phong vươn một đầu ngón tay vuốt ve bên dứoi, vừa quan sát biểu tình của cô, vừa chậm rãi thâm nhập vào nhụy hoa mềm mại, ánh mắt sáng tối khó phân biệt, "Không biết những thứ đồ ở trong này, sẽ có hiệu quả gì nhỉ..."
Toàn thân mạnh mẽ run lên, bởi vì hắn đột nhiên xâm nhập làm cho cô có cảm giác không khoẻ, Thư Liên cắn răng ngăn cản chính mình phát ra âm thanh, chẳng lẽ cô đã thật sự biến thành dâm phụ rồi sao? Nếu như lúc trước cô vẫn còn chó chút chờ mong hắn sẽ buông tha cho cô, nhưng giờ thì hắn đã đem toàn bộ hi vọng của cô đạp nát không còn một mảnh.
Hắn vẫn là công tử phóng đãng không ai bì nổi, tùy ý đùa bỡn thân thể của cô, cô chẳng qua chỉ là đồ chơi của hắn, để cho hắn phát tiết, đùa bỡn, như vậy có phải sau khi chơi chán hắn sẽ ném phăng cô đi như những thứ đồ chơi khác hay không.
"Muốn làm thì làm nhanh lên." Cho dù bị hắn ném đi, Thư Liên cũng hiểu được, so với nằm ở trong này chịu nhục nhã thì bị ném đi còn tốt hơn nhiều.
Môi mím lại, Nhâm Thần Phong nheo mắt, tay bắt lấy một cái tiêu nhũ dùng toàn lực xoa nắn: "Em vội như thế sao, hay là muốn nhanh chóng nhảy vào lòng tên đàn ông kia?"
Thư Liên chỉ sửng sốt trong chớp mắt, liền phản ứng lại, hóa ra người đàn ông trong miệng hắn chính là Hàn Triệt: "Anh nói bậy bạ cái gì đó, tôi và Triệt là..."
"Triệt? Gọi cũng thật thân thiết." Nhìn nhũ thịt tuyết trắng mềm mại trong tay hắn biến thành đủ loại hình dạng, nhũ tiêm theo hoạt động của chuông nhỏ mà phát ra tiêng vang thanh thúy, tay Nhâm Thần Phong hướng vào giữa hai chân cô, không nhẹ không nặng xoa nắn hoa châu, sau đó đè xuống thật mạnh, "Hắn ta cũng từng làm vậy với em sao? Ân? Kỹ thuật của hắn ta tốt hơn anh sao? Có thể làm cho em thích đến tận mây xanh không? Tiểu dâm đãng!"
"A!" Thư Liên bị đau đến toàn thân đều muốn co rút, nhưng sinh lý cô lại phản bội ý chí của chính mình, cô rõ ràng cảm thấy có một loại khoái cảm kỳ dị, trộn lẫn trong sự đau đớn, làm cho cô kinh hãi không hiểu.
Là là thuốc thúc giục tình dục kia sao! Cô vậy mà dễ dàng nổi lên phản ứng! Nhìn ánh mắt đắc ý của Nhâm Thần Phong, cô tức giận, cắn đầu lưỡi chính mình, mong mình thanh tỉnh hơn một chút, không muốn bị dục vọng khống chế một lần nữa.
"Em muốn anh leo lên người em nhanh hơn một chút sao?" Nhâm Thần Phong cúi đầu ngậm nhũ tiêm, cùng với vật kích thích trên nụ hoa nuốt vào toàn bộ, mút vào thật mạnh châm ngòi, nhìn cô đau đến hai mắt đẫm lệ mông lung, hắn càng muốn hung hăng chà đạp, "Em yên tâm, anh nhất định sẽ làm cho em vừa khóc vừa xin, nhất định không kém hơn ai đâu, nhưng mà, trước khi làm việc đó, chúng ta trước hết phải chơi đùa vui vẻ một chút đã."
← Ch. 037 | Ch. 039 → |