Tỏ tình
← Ch.064 | Ch.066 → |
Trích lời Gia Mộc: Trong tình huống hai bên chưa có sự hiểu ngầm từ trước, đa số những màn tỏ tình hay lời xin lỗi công khai trước đám đông đều là uy hiếp. Năm 2011, tại một trường đại học ở Thượng Hải.
Dưới lầu ký túc xá nữ sinh, một nam sinh cao khoảng một mét bảy mươi lăm, tóc hơi dài, ngoại hình rất bình thường châm xong ngọn nến cuối cùng trong số rất nhiều ngọn nến xếp thành hình trái tim. Bây giờ còn chưa đến giờ ngủ, dưới lầu có không ít người đang tản bộ, nhìn thấy việc làm của hắn đều dừng lại đứng xem, trong đó còn có mấy nam sinh có vẻ quen biết nam sinh đó hò hét ầm ĩ.
"Bạch Tuyết! Anh yêu em! Bạch Tuyết! Mình yêu nhau nhé!". Có mấy nam sinh phía sau cũng lớn tiếng gọi cùng hắn...
Trên phòng nữ sinh, một nữ sinh năm thứ hai tên là Bạch Tuyết cắn môi nhìn đám người tụ tập dưới lầu. Cô ta để tóc dài ngang vai, ngoại hình không đẹp nổi trội nhưng rất trắng trẻo hiền lành, thoạt nhìn rất ngoan ngoãn. Cô ta không hưng phấn vì có người tỏ tình công khai với mình mà chỉ cảm thấy khó xử. Nam sinh đó tên là Từ Dương, là sinh viên học trên cô ta hai khóa, mới chỉ gặp cô ta có vài lần, tại sao đột nhiên lại...
"Bạch Tuyết, bạn nhận lời anh ta đi! Anh ta thật sự rất tốt", một nữ sinh đẩy Bạch Tuyết.
"Đúng vậy, cho anh ta một cơ hội, bây giờ bạn cũng không có bạn trai mà".
"Đúng vậy, cứ xem thế nào... Đừng nhẫn tâm như vậy... Từ Dương ngoại hình không xấu, gia cảnh cũng tạm được, tính tình thành thật, anh ta và bạn rất xứng đôi...".
Năm 2012.
Trên con phố náo nhiệt, Từ Dương quỳ dưới đất, đưa tay tự tát mình mấy cái thật mạnh. Những người đứng xem xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, Bạch Tuyết tránh ở một góc xa xa, hận không có cái lỗ nào để chui xuống. Cô ta bị bạn học xúi giục, bị "thành ý" của Từ Dương làm cảm động, hai người qua lại một năm, nhưng càng ngày thì những tật xấu của Từ Dương lại càng lộ rõ.
Đầu tiên, hắn rất ích kỷ. Hai người có hai thanh chocolate, hắn có thể giấu một thanh đi, cầm thanh còn lại nói hai chúng ta mỗi người một nửa. Người khác nói không ăn, hắn sẽ vui sướng cầm hai thanh chocolate về cùng ăn với cô ta, như thể chiếm được món hời cực lớn.
Ngoài ra, hắn thích so bì. Mình có một chiếc áo Metersbonwe có thể khoe khoang một tuần, bạn cùng phòng có đôi giày Adidas lại khiến hắn tức giận gần chết.
Nhìn thấy gái xinh đi với nam sinh, hắn sẽ nói chắc chắn cô ta yêu gã kia vì tiền, mặc đẹp một chút lại nói người ta lẳng lơ, ngay cả Bạch Tuyết ra ngoài mặc gì hắn cũng quản, chỉ hận không thể quấn kín người cô ta như xác ướp.
Lần này hai người họ đi dạo phố, Bạch Tuyết thích một chiếc áo hai dây rất đẹp nên muốn mua, hắn đứng bên cạnh không ngừng lẩm bẩm, nói loại quần này chỉ gái làng chơi mới mặc, không có con nhà lành nào lại mặc áo hai dây, làm chủ quán sa sầm mặt mũi, khách hàng xung quanh lườm nguýt.
Bạch Tuyết thật sự không thể chịu nổi, vừa ra khỏi quán đã nói muốn chia tay hắn. Không ngờ hắn lại diễn bài này, quỳ giữa ngã tư tự tát mình...
← Ch. 064 | Ch. 066 → |