Truyện:Hôn Trộm 55 Lần - Chương 050

Hôn Trộm 55 Lần
Trọn bộ 100 chương
Chương 050
Giải trừ hôn ước
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Khoảng mấy tháng rồi Lâm Thi Ý không gặp Kiều An Hảo, thật ra cô biết Kiều An Hảo chẳng để ý gì đến mình, nhưng cô ta lại cực kỳ để Kiều An Hảo ở trong tâm.

Bởi vì cô ta đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, cùng tranh đấu gay gắt với rất nhiều người phụ nữ, tuy không thể nói là bách chiến bách thắng, nhưng cũng coi như là trăm trận 99 trận thắng, chỉ riêng Kiều An Hảo, mỗi lần cô ta ra tay là mỗi lần cô ta thua một cách thảm hại, thậm chí đến cuối cùng, còn khiến bản thân mang tiếng xấu, cho tới hiện giờ, trên Sina còn không ngừng có người đứng ra mắng cô mấy câu.

Cô đến giờ không phải là nữ chính, thì cũng sẽ là nữ thứ, mà bây giờ còn chẳng có lấy một kịch bản nào, thế cho nên người đại diện của cô đã bắt đầu chọn người mới, mà cô thì xem đến tình hình bên ngoài, lại nghĩ tất cả mọi biện pháp để tìm một kẻ có tiền thỏa mãn lòng tham của mình, vinh hoa phú quý, mà vốn dĩ cô có kết cụ như vậy, đều là vì Kiều An Hảo.

Trong mấy tháng này, chỉ cần Lâm Thi Ý nghe được bất kỳ một tin tức nào về Kiều An Hảo, cô ta sẽ đặc biệt lưu ý, sau đó sẽ cảm thấy rất mất mặt, bởi vì tin tức về Kiều An Hảo đều khiến cô rất bực tức, không phải là nữ chính của phim mới, thì lại là cực phẩm con nhà xa xỉ, thậm chí có một lần có mấy người đàn ông tầm bốn mươi tuổi, lúc đánh bài với nhau, cô còn nghe thấy Kiều An Hảo chính là vợ của người nối nghiệp Hứa gia.

Lúc đó, Lâm Thi Ý đã cảm nhận được một cáh sâu sắc, cái gì là người lên voi, kẻ xuống chó.

Mấy tháng này, cô nằm mơ cũng mơ sẽ tóm được nhược điểm của Kiều An Hảo, có lẽ ông trời đã cảm động cô, liền cho cô một cơ hội.

-

Lục Cẩn Niên để trợ lý về nhà, tự mình lái xe chở Kiều An Hảo đi ăn cơm chiều.

Lúc anh đang hợp, nhìn như đang cực kỳ chăm chú lắng nghe mọi người nói, thật ra trong đầu đã giống như quân nhân muốn đào ngũ, nghĩ đến lúc tối sẽ mang cô đến nơi nào để ăn cơm, sau cùng liền chọn "Bạc Hà Viên", thừa lúc họp, còn gửi tin nhắn đi đặt chỗ.

"Bạc hà viên" là một nhà hàng lộ thiên, kiến trúc theo kiểu cổ kính.

Lục Cẩn Niên chọn một vị trí ở gần hồ, có cành liễu rủ xuống, ánh sáng tràn trề, phong cảnh rất hợp lòng người, lại còn cùng ăn cơm với người mình thích, thật sự khiến tâm tình của anh rất tốt.

Kiều An Hảo đã tới "Bạc Hà viên" vài lân, có ăn vài món, cho nên lúc người phục vụ mang thức ăn lên, Lục Cẩn Niên lại để cô chọn món, cô liền thoải mái chọn vài món mình thích.

"Bạc Hà viên" mang thức ăn lên rất nhanh, lúc Lục Cẩn Niên tan họp là 6 rưỡi, lái xe đến đây là 8 giờ, Kiều An Hảo rất đói bụng, cho nên đồ ăn vừa mang lên, liền cầm đũa bắt đầu ăn.

Lục Cẩn Niên vừa động đũa, liền nhận một cuộc điện thoại, Kiều An Hảo im lặng ăn không quấy rầy.

Lục Cẩn Niên chọn một phần tôm ngâm giấm, chua chua ngọt ngọt, Kiều An Hảo cực kỳ thích ăn, lúc đầu cô cầm đũa gặm, nhưng ăn có phần khó khăn, dấm đường dính vào tay, có chút không thoải mái, nhưng nếu đã dính vào tay, liền trực tiếp dùng tay để ăn, sau cùng lại thấy trên bàn chỉ còn lại bảy tám con tôm, cô lại nghĩ là Lục Cẩn Niên chưa động đũa một con nào.

*****

Kiều An Hảo có hơi ngượng ngùng tiếp tục ăn, nhưng vẫn tiếp tục bóc vỏ tôm.

Cái bàn hơi lớn, lúc Kiều An Hảo thả vào trong chén của Lục Cẩn Niên, phải nhổm dậy, đưa tay ra phía trước.

Mặc dù Lục Cẩn Niên đang dựa vào ghế gọi điện thoại, nhưng lực chú ý vẫn dừng trên người Kiều An Hảo, nhất là đang nhìn thấy cô gái bóc vỏ tôm, trên gương mặt cũng nhuộm một tia ấm áp.

Lục Cẩn Niên bất chợt thấy Kiều An Hảo đưa tay, đã biết hướng đưa, không ngờ Kiều An Hảo muốn đút tôm cho mình, người hơi ngẩn ra, mang theo vài phần thụ sủng nhược kinh nghiêng người về trước, mở miệng, vốn Kiều An Hảo định thả con tôm vào trong chén thì Lục Cẩn Niên đã ăn.

Kiều An Hảo rõ ràng cảm giác được môi ấm áp của anh lướt qua ngón tay của mình, kèm theo một cảm giác tê dại, con tôm trong tay đã biến mất.

Cô không phải là muốn đút cho anh ăn, cô muốn bỏ tôm vào trong chén...

Kiều An Hảo không nhịn được nháy mắt với Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên thấy ám hiệu của cô, cho là cô muốn bày tỏ với mình, vì vậy vừa nghe điện thoại, vừa dùng khẩu hình miệng nói với Kiều An Hảo: "Cảm ơn."

Cô là người tùy tiện, chủ động đút đàn ông ăn gì sao?

Cô bị anh hiểu lầm, nhưng mà sự hiểu lầm này cô lại thích, làm sao bây giờ?

Giống như có chiếc lá rơi vào trong hồ của Kiều An Hảo, tạo nên một vòng sóng gợn.

Cô mang theo vài phần ngọt ngào và hạnh phúc, cúi đầu, tiếp tục nghiêm túc bóc tôm, sau đó lại đưa tay ra, bỏ vào trong chén Lục Cẩn Niên, sau đó lại bị Lục Cẩn Niên hiểu lầm cô đút anh, liền giương miệng tiếp tục ăn.

Trên bàn cơm rất yên tĩnh, thỉnh thoảng Lục Cẩn Niên nói vài câu với người trong điện thoại, sau đối phương phát video, để cho anh nhìn thấy nội dung trong vi tính, Lục Cẩn Niên vừa nhìn, lúc bàn tay Kiều An Hảo đưa đến, lại mở miệng ăn, đến cuối cùng, giống như thành thói quen, không cần nhìn tay Kiều An Hảo đang ở đâu, cũng có thể chính xác ăn tôm trong tay cô.

bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé:) ai mua có thể liên hệ qua gmail này: @ nhé

Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên ăn tự nhiên như vậy, sau đó lại thấy trong tay mình còn sót lại con tôm cuối cùng, con ngươi khẽ vòng vo chuyển, giống như làm chuyện xấu, cầm một xác tôm đưa tới khóe miệng Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên theo thói quen mở ra miệng cắn, nhai vài lần, mới phát hiện ra điều gì không đúng, nhăn trán, liền nhổ ra, ngẩng đầu lên, thấy Kiều An Hảo cười, cầm con tôm đã bóc vỏ cuối cùng, đưa tới, anh cúi đầu ăn, giãn trán ra, sau đó nói đôi câu trong điện thoại, liền cúp điện thoại, quay đầu vừa vặn thấy Kiều An Hảo đang dùng tay không dính đường dấm rút ra khăn giấy ướt, bởi vì chỉ có một tay, thế nào cũng không rút ra được, vì vậy nhìn Lục Cẩn Niên vừa cúp điện thoại nói: "Rút giúp em đi."

Lục Cẩn Niên rút khăn giấy ướt, nhưng không đưa cho Kiều An Hảo, ngược lại tự nhiên địa cầm ở trong tay, giúp cô lau tay đến khi nào sạch sẽ.

Kiều An Hảo rũ mi mắt, nhìn chằm chằm động tác Lục Cẩn Niên lau tay mình, không có cự tuyệt cũng không có phản kháng.

Cô không phải không nhận ra được giữa mình và Lục Cẩn Niên có chút mập mờ, mặc dù cô không biết rốt cuộc đáy lòng Lục Cẩn Niên nghĩ như thế nào, nhưng đối với chuyện yêu Lục Cẩn Niên mười ba năm, mà nói, thật rất hưởng thụ cảm giác mập mờ như vậy.

*****

Kỳ thật cô cũng rất muốn đi hỏi Lục Cẩn Niên một câu, cùng một người phụ nữ có cử chỉ thân mật như vậy...... Giống như là một đôi yêu nhau cuồng nhiệt giữa bạn bè, thật sự có được không? Nhưng mà cô lại không dám mở miệng đến hỏi, dù sao hiện tại vô cùng tốt đẹp, vạn nhất nhỡ cô hỏi ra khỏi miệng, đánh vỡ loại tốt đẹp này thì làm sao bây giờ? Dù sao nếu không hỏi, cho dù là một ngày kia, bọn họ trở về làm bạn bè, còn có thể liên lạc với nhau.

Đáy lòng Lục Cẩn Niên, cũng không phải không có nghi hoặc, anh cảm thấy dường như Kiều An Hảo có điểm ỷ lại vào mình, nhưng mà lại không xác định được cô ỷ lại vào mình rốt cuộc là có ý tứ gì, dù sao người phụ nữ này là vợ của em trai minhg, kỳ thật trong lòng của anh so với bất kỳ ai đều hiểu được, bản thân không nên tới gần Kiều An Hảo như vậy, nhưng mà lại khống chế không được, dù sao anh và Kiều An Hảo giống như đang phát triển theo một phương hướng rất tốt, anh không biết phát triển này cuối cùng sẽ có kết cục như thế nào, nhưng mà thật lòng mà nói, yêu 13 năm, cuộc đời lần đầu tiên nếm thử một chút ngon ngọt, thật sự không nghĩ bóp chết như vậy.

-bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé:) ai mua có thể liên hệ qua gmail này: @ nhé

Đêm nay Lâm Thi Ý cùng người đến "Vườn Bạc Hà".

Dù sao cũng từng là một nữ minh tinh, so sánh với người mẫu trẻ ở bên ngoài mà nói, là có tướng mạo xuất chúng khí chất tốt, cho nên ở trên bữa ăn, càng giúp ông chủ của mình nhiều mặt mũi, ông chủ của mình càng vui mừng thì cô càng được nhiều tiền, cho nên cũng đặc biệt nghe lời ông chủ của mình, khiến cho cô ta kính ai thì cô ta kính rượu người đó.

Nhưng cho dù tửu lượng của cô tốt, liên tiếp không ngừng uống rượu xuống dưới bụng, thì vẫn có chút không chịu nổi, cho nên Lâm Thi Ý lấy cái cớ, ly khai bàn ăn, giẫm lên giày cao gót, nghiêng ngả lảo đảo vọt vào toilet, ghé vào trước bồn nước, phun ra hết toàn bộ rượu vừa uống vào trong bụng, lúc này mới cảm thấy dễ chịu một chút, sau đó liền mở vòi nước ra, hứng nước, súc miệng, hóa trang lại, tiếp tục duy trì xinh đẹp của bản thân, quay trở về bữa ăn.

Đường ở "Vườn Bạc Hà", có chút quanh quẩn, lại là khu trồng cây cảnh, hình dạng nơi nơi đều giống nhau, lúc Lâm Thi Ý trở về lạc đường, bản thân muốn tìm một người bán hàng hỏi một chút phòng số 8 đi như thế nào, kết quả còn không có tìm được người bán hàng, lại thấy Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đang ngồi cùng một bàn bên kia hồ.

Lục Cẩn Niên giống như đang nghe điện thoại, nửa khuôn mặt bị bóng tối che đi, khiến cho người ta không nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, Kiều An Hảo ngồi ở đối diện anh, cúi đầu đang ăn tôm, tuy rằng hai người không có nói chuyện với nhau, nhưng mà thoạt nhìn không khí vô cùng ấm áp.

Kỳ thật lúc ban đầu Lâm Thi Ý cũng không để ý nhiều, hai người diễn viên hợp tác xong cùng ngồi với nhau ăn một bữa cơm, không có gì, cô nhìn một lát lúc chuẩn bị rời đi, lại nhìn thấy Kiều An Hảo lại uy Lục Cẩn Niên ăn tôm.

Kiều An Hảo không phải là vợ của Hứa Gia Mộc sao? Vậy tại sao lại có quan hệ thân mật với Lục Cẩn Niên?

Chẳng lẽ là...... Bên ngoài hôn nhân? Lục Cẩn Niên là tình nhân?

Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Lâm Thi Ý, máu toàn thân cô không hiểu vì sao muốn sôi trào lên.

Nếu này trường hợp bị người thấy, thật là không biết có bao nhiêu sóng to gió lớn?

Cho dù từ trước đến nay Lục Cẩn Niên ở trong vòng giải trí quan hệ rất chặt chẽ với truyền thông, ngăn cản được rất nhiều tòa soan không tiết lộ tin tức, nhưng cô lại có thể thông qua ông chủ của mình, truyền khắp vòng buôn bán trong thành phố Bắc Kinh, cho tới lúc này, luôn là người đối đầu với Kiều An Hảo......

Lâm Thi Ý vừa nghĩ đến đây, khóe môi liền hiện lên một tia cười lạnh, sau đó liền lấy ra di động của mình, chụp lại vài tấm ảnh Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo.

*****

Editor: Xiu Xiu

Lâm Thi Ý nhìn thấy một chiếc Audi, tối hôm qua còn mới qua đêm với một kẻ lắm tiền, cố ý mở lời với đối phương, sau đó để hình chiếc xe trên tạp chí kia qua, mở miệng yểu điệu nói mình muốn chiếc xe này.

Người đàn ông kia lúc ấy hứng trí bừng bừng, nheo mắt nhìn một mảng da thịt trắng nõn lộ liễu trước ngực của cô ta một phen, không thèm liếc tờ tạp chí kia đến một cái, liền gật đầu, sau đó đẩy ngã cô xuống giường.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Lâm Thi Ý liền nhắc lại việc hôm qua, người đàn ông thật sự nhớ ra, nhìn quanh chiếc ô tô trên tạp chí, tiện miệng nói một câu qua vài ngày sẽ mua cho cô, hiện giờ cần mang xe của mình đi bảo dưỡng ở tiệm xe rồi.

Lâm Thi Ý biết, qua vài ngày nghĩa là đã không có hi vọng gì nữa, vì thế liền làm nũng, yêu cầu hai lần, kết quả người đàn ông kia lại không hề có ý tứ gì, vì thế cô liền tìm cớ, đi vào phòng nghỉ trong toilet.

Lâm Thi Ý đứng trước bồn rủa mặt, nhìn khuôn mặt kiều diễm của mình mà đáy lòng có chút ủy khuất, từ trước đến khi cô thành danh, những người đàn ông có tiền đến cửa cô cũng chẳng thèm ngó đến...

Nghĩ tới trước kia, Lâm Thi Ý lại ghi thêm hận với Kiều An Hảo, còn nghĩ đến hôm trước gửi ảnh chụp cho truyền thông mà có vẻ cũng không được đăng, tâm tình của cô liền phiền não, vì thế liền dùng lực đóng mạnh lại hộp phấn lót, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài toilet, quay lại phòng nghỉ lại nhìn thấy quản lý tiệm xe đi trước một người phụ nữ trung niên, người kia đứng trước chiếc xe Audi mình nhìn trúng nói gì đó, quản lý khom lưng, sau khi mời người phụ nữ kia ngồi xuống sau, lại sai bảo người phục vụ lấy cho bà ấy một ly cà phê, sau đó chạy đến trước quầy đăng kí.

Lúc đầu Lâm Thi Ý không để ý đến người phụ nữ kia, chỉ là vì bà ta mua chiếc xe mình thích như mua một mớ rau ngoài chợ, lúc cô đang hâm mộ bà ta, lại nghe thấy quản lý hỏi bà ấy: "Hứa phu nhân, xe này là bà mua cho mình dùng sao?"

"Không, cho con tôi dùng."

"Là anh Hứa Gia Mộc sao?

Người phụ nữ kia ngẩng đầu, bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm, không nói gì.

-

Hứa Gia Mộc, mấy chữ này khiến Lâm Thi Ý nổi lên hứng thú, cô mang vẻ mặt cười cười nhìn người bán hàng, thấp giọng hỏi một câu: "Người phụ nữ kia là ai?"

"Là phu nhân của tổng giám đốc Hứa thị, Hàn Như Sơ."

-bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé:) ai mua có thể liên hệ qua gmail này: @ nhé

Hàn Như Sơ đợi đến khi hoàn tất mọi thủ tục, viết lại địa chỉ của Hứa Gia Mộc, để bọn họ trực tiếp mang xe qua đó, sau đó cầm túi lên rời đi.

Trợ lý vui vẻ chạy theo Hàn Như Sơ đến trước xe của bà, mở cửa xe, Hàn Như Sơ khom người, lúc đang chuẩn bị vào trong xe, lại nghe được có người hô mình: "Hứa phu nhân."

Hàn Như Sơ dừng bước, cùng trợ lý quay đầu lại nhìn, thấy một người con gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng đang đứng ở cửa mỉm cười nhìn mình.

*****

Bình thường người quen biết của Hàn Như đều là có uy tín danh dự, thấy khuôn mặt trẻ tuổi xa lã, cũng không có trong hồi ức, cho nên nhíu mày, cũng không lên tiếng.

Lâm Thi Ý mang giày cao gót, thướt tha đến trước mặt Hàn Như Sơ, vẫn như cũ duy trì nụ cười trên mặt, vươn tay tự giới thiệu mình: "Bác Hứa, cháu tên là Lâm Thi Ý."

Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn Lâm Thi Ý đưa tay tới trước mặt mình, không hề có ý muốn bắt tay với Lâm Thi Ý.

Trợ lý Hàn Như Sơ bên cạnh, lại lễ phép, mở miệng nói: "Vị tiểu thư này, xin hỏi có chuyện gì không?"

Mặc dù là trợ lý hỏi thăm, nhưng thật ra là Hàn Như Sơ dò hỏi Lâm Thi Ý, nhìn thẳng ánh mắt Hàn Như Sơ, nói: "Bác Hứa, Kiều An Hảo là con dâu của bác, là vợ của Hứa Gia Mộc đúng không? Con tới gặp bác, là có chuyện muốn nói về Kiều An Hảo."

Hàn Như Sơ ở trên thương trường lăn lộn quá nhiều năm như vậy, đã sớm luyện bản lĩnh lạnh nhạt, coi như bà ta có tò mò chuyện gì, nhưng trên mặt lại vẫn bình tĩnh như nước.

Lâm Thi Ý thấy vẻ mặt Hàn Như Sơ cao ngạo lạnh nhạt, cũng không có căm tức, mà lấy mấy tấm hình trong túi xách, đưa về phía Hàn Như Sơ.

Trợ lý Hàn Như Sơ đưa tay ra nhận hình, giơ lên trước mặt Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ chẳng qua là liếc mắt nhìn, sắc mặt liền trong nháy mắt lạnh xuống, rốt cục mở miệng, nói câu đầu tiên với Lâm Thi Ý: "Hình này từ đâu ra?"

Lâm Thi Ý muốn kết quả như vậy, mẹ chồng Kiều An Hảo không vui, e là cuộc sống sau này của Kiều An Hảo cũng sẽ không tốt hơn, đáy lòng của cô ta thoáng hiện vẻ vui sướng, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, chỉ nói: "Là do một người bạn của con chụp được, Không lẽ bác Hứa không biết sao? Trong giới thương trường Bắc Kinh, tất cả mọi người đều đồn, con dâu nhà họ Hứa và CEO Hoàn ảnh truyền thông đi cùng nhau..."

Lâm Thi Ý lời còn chưa nói hết, Hàn Như Sơ liền mở miệng cắt đứt lời của cô: "Đủ rồi!"

Hàn Như Sơ khí thế cường đại, khiến cho Lâm Thi Ý hiện lên vẻ hoảng sợ.

Hàn Như Sơ chẳng qua là liếc mắt nhìn Lâm Thi Ý, nhanh chóng đoạt lấy hình trong tay trợ lý, một câu nói cũng không nói, khom người ngồi vào trong xe.

Trợ lý lập tức thức thời lên xe, khởi động xe rời đi.

Hàn Như Sơ ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe, sắc mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm những hình kia, đáy mắt phảng phất như ngọn lửa, một lát sau, giống như bà không áp chế được lửa giận trong lòng, đặt những tấm hình kia xuống ghế ngồi, hô hấp dồn dập dựa vào lưng ghế, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ nhìn một lát, sau đó mở miệng nói: "Không trở về Hứa thị, trực tiếp đi đến nhà họ Kiều!"

Sáng nay Trình Dạng bay đến Pháp tham gia buổi chụp hình, Kiều An Hạ tan việc trực tiếp trở về nhà họ Kiều cùng cha mẹ.

Bình thường thì hôm nay trở về tương đối sớm, lúc về đến nhà, người giúp việc còn chưa làm xong cơm tối.

Kiều An Hạ tắm rửa sạch sẽ, rót một ly trà, ngồi ở trong phòng khách nhìn cha mẹ mỗi người rót một ly.

Ba Kiều nâng ly trà lên, nhấp một miếng, nhớ tới một ít chuyện trong công ty, liền thuận miệng hỏi thăm Kiều An Hạ.

"Ba, lúc ở nhà, có thể đừng nhắc đến chuyện trong công ty không?" Kiều An Hạ oán giận một câu, làm mẹ Kiều cũng lầm bầm mấy câu với ba Kiều, sau đó tiếng chuông cửa liền vang lên.

*****

Kiều An Hạ đứng dậy đi mở cửa, nhìn thấy Hàn Như Sơ, Kiều An Hạ còn cười hô lên một tiếng:"Bác Hứa."

Hàn Như Sơ không nhìn Kiều An Hạ lấy một cái, thậm chí ngay cả giầy cũng chưa tháo, trực tiếp bước vào trong phòng.

Ba Kiều mẹ Kiều nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Hàn Như Sơ, mơ hồ đã nhận ra có gì đó không thích hợp, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, mẹ Kiều cười tủm tỉm đứng lên, mở miệng nói:"Như Sơ, bà làm sao? Động cơn tức lớn như vậy."

Hàn Như Sơ một câu cũng chưa nói, trực tiếp cầm ảnh chụp trong tay ném lên bàn trà.

Ba Kiều mẹ Kiều kinh ngạc một chút, sau đó hai người liền vươn tay, mỗi người cầm một tấm hình, nhìn thấy khuôn mặt trên hình ảnh, sắc mặt nhất thời trở nên có chút khó coi.

Sau một lúc lâu, ba Kiều lên tiếng nói:"Như Sơ, này chắc là có hiểu lầm."

"Hiểu lầm? Tôi cũng hy vọng là hiểu lầm, nhưng mà các người nhìn ảnh chụp này xem, này còn gọi hiểu lầm sao? Các người có biết hay không, hiện tại toàn bộ giới thương nhân ở thành Bắc Kinh này đều biết tới việc này, con gái Kiều gia các người cho Hứa gia chúng tôi đội nón xanh! Không biết những người khác ở sau lưng chê cười Hứa gia chúng tôi như thế nào đâu!" Bởi vì phẫn nộ, lời nới của Hàn Như Sơ vô cùng bén nhọn không tốt.

Mẹ Kiều muốn giải thích:"Như Sơ, tôi cảm thấy bà bị kích động quá rồi, bà cũng không phải không biết, lúc trước Kiều Kiều và Hạ Hạ cùng Gia Mộc kể cả Lục Cẩn Niên đều là bạn học, chỉ là ăn một bữa cơm......"

"Chỉ là ăn một bữa cơm, đáng để tôi đến tìm các người như vậy sao? Hơn nữa, ăn cơm có thể ăn như vậy sao?" Hàn Như Sơ khom người, hung hăng chỉ về phía ảnh chụp.

Ba Kiều tự biết đuối lý cười đứng dậy, đối với Kiều An Hạ nói:"Hạ Hạ, con đi rót cho bác Hứa một chén trà đi."

Nói xong ba Kiều còn quay sang nói với mẹ Kiều:"Em đi gọi điện thoại cho Kiều Kiều, bảo nó về nhà một chuyến."

Sau đó ba Kiều nâng tay lên, vỗ vỗ bả vai Hàn Như Sơ:"Như Sơ, bà trước đừng tức giận, bà ngồi xuống trước, chờ Kiều Kiều đến đây, chúng ta hảo hảo hỏi nó một chút."

Kiều An Hạ rót trà cho Hàn Như Sơ, sau đó thuận tay rút hé ra tấm hình ở trên bàn, nhìn thấy bên trong Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo ngồi ở một chiếc bàn bên hồ, đang cơm, Lục Cẩn Niên cầm lấy khăn tay, ôn nhu giúp Kiều Kiều lau tay, mà Kiều An Hảo buông xuống mí mắt, nhìn chằm chằm tay của mình bị Lục Cẩn Niên, lúc đó mặt mày dường như có một tia e lệ.

Kiều An Hạ nhìn chằm chằm ảnh chụp kia vài giây, lại ngẩng đầu nhìn thoáng Hàn Như Sơ đang đằng đằng tức giận, cùng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của ba mẹ khi nhìn thấy những tấm hình này, trong lồng ngực không biết tại sao lại toát ra một tầng lửa không nói lên lời, sau đó cầm ảnh chụp ra khỏi phòng.

Có người hầu ở bên ngoài đang tưới hoa, nhìn thấy Kiều An Hạ lên tiếng chào hỏi: "Tiểu thư An Hạ."

Kiều An Hạ nhìn cũng không nhìn, trực tiếp mở cửa xe ra, ngồi vào trong, ngay cả dây an toàn cũng chưa thắt, liền một cước giẫm lên chân ga, chuyển tay lái rời đi.

-

Mấy ngày nay, mỗi ngày Kiều An Hảo đều ăn cơm tối với Lục Cẩn Niên, xế chiều hôm nay lúc cùng Lục Cẩn Niên chát QQ, biết đêm nay anh muốn tăng ca, cho nên lúc sáu giờ, Kiều An Hảo kêu thức ăn ở bên ngoài.

Không biết có phải do lúc ăn cơm tồi có anh cùng ăn hay không, Kiều An Hảo ăn không nhiều lắm, thức ăn ở bên ngoài dường như chưa hề động đến, người tựa vào trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm TV một lát, sau đó cảm giác được di động rung, là Lục Cẩn Niên gọi tới, là trả lời tin nhắn nửa tiếng trước của cô.

*****

[Ăn cơm chiều sao?]

Kiều An Hảo nhìn thoáng qua một bàn đồ ăn vừa mua bên ngoài, trả lời lại: [không, không đói bụng, ]

Bây giờ Lục Cẩn Niên trả lời lại cô rất nhanh: [buổi tối đi ăn khuya không?]

Kiều An Hảo không cần nghĩ ngợi: [Được]

[Đợi tôi xong việc sẽ liên lạc lại với em]

Kiều An Hảo đang chuẩn bị trả lời lại Lục Cẩn Niên, điện thoại lại có cuộc gọi đến, là từ Kiều gia, Kiều An Hảo không hề do dự nhận lấy, bên trong truyền đến âm thanh của bác gái: "Kiều Kiều, hiện giờ cháu có thời gian không? Có thể đến Kiều gia một chuyến không?"

"Hiện giờ sao?"

"Đúng, ngay bây giờ."

Kiều An Hảo nghe thấy ngữ khí của bác mình trong điện thoại, có vẻ khá nghiêm túc, như là đã có chuyện gì xảy ra, vì thế liền "Ừhm" một tiếng, nói: "Cháu biết rồi, hiện giờ cháu qua luôn ạ."

-

Hoàn Ảnh truyền thông có vài hạng mục, Lục Cẩn Niên bận đến phát điên, tất cả công ty từ trên xuống dưới đều phải tăng ca làm báo cáo phân tích.

Lục Cẩn Niên mặt không chút thay đổi nghe ý kiến của tổng giám, lại hồi lâu không thấy điện thoại di động có động tĩnh gì, nhìn thoáng qua màn hình, phát hiện mình gửi tin nhắn cho Kiều An Hảo nhưng cô lại không trả lời lại, vì thế liền giữ lại điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh của tổng giám trên màn hình.

Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, là một thư ký còn chưa tan tầm, vẫy vẫy tay về phía trợ lý của Lục Cẩn Niên, trợ lý dừng tay đang gõ bàn phím, không hề quấy nhiễu hội nghị đang tiến hành, lặng yên không tiếng động rời khỏi phòng họp, nói chuyện gì đó với thư ký, sau đó thư ký gật đầu rời đi, trợ lý lại nhẹ nhàng quay trở lại phòng họp, ngồi vào vị trí, nghiêng đầu, nói bên tai Lục Cẩn Niên: "Lục tổng, cô Đại Kiều ghé qua, muốn gặp anh."

Khuôn mặt anh khẽ động, hơi kinh ngạc, Kiều An Hạ ghé qua làm gì, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.

Trợ lý tiếp tục thấp giọng nói: "Tôi để cho thư ký tiếp đãi cô ấy trong phòng khách rồi."

Lục Cẩn Niên nhàn nhạt gật đầu một cái, như là đã nghe thấy, tiếp tục cầm điện thoại di động nhìn thoáng qua, sau đó lại nhập tâm vào hội nghị.

Qua gần một giờ, mới tan họp, lúc này đã là tám giờ tối, Lục Cẩn Niên thu dọn văn kiện trên bàn, dẫn đầu từ trong phòng họp đi ra, kết quả liền nhìn thấy Kiều An Hạ đang không kiên nhẫn ngồi đợi trong phòng khách, vậy mà nhìn thấy anh liền lập tức bước chân về phía anh, không hề khách khí xung quanh đang có nhiều người, mở miệng nói: "Lục Cẩn Niên, tôi có việc muốn nói với anh."

Khuôn mặt anh không hề động, thậm chí cũng không thèm nhìn Kiều An Hạ, chỉ đi qua sát cạnh cô, đi về phía văn phòng của mình.

Trợ lý của Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hạ khách khí cười cười: "cô Đại Kiều, có chuyện gì, đến văn phòng của Lục tổng nói đi."

Kiều An Hạ liếc mắt nhìn trợ lý của Lục Cẩn Niên, xoay người dẫm giày cao gót xuống, kiêu ngạo bắt kịp Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên đẩy cửa ban công ra, cũng không có đóng lại, trực tiếp đi đến ghế làm việc ngồi xuống, từ sáng đến giờ, ngoại trừ bữa trưa có ăn qua loa, còn lại đều vội vàng làm việc, cho nên cả người vô cùng mệt mỏi, dựa lưng vào ghế, giơ tay lên xoa xoa thái dương.

Trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa Kiều An Hạ đến văn phòng, tự mình mang theo hai ly cà phê, đặt ở trên bàn, sau đó liền lui ra ngoài, vẫn không quên khép cửa.

*****

Trong phòng làm việc chỉ có hai người, Kiều An Hạ lập tức cất bước đi tới trước bàn làm việc của Lục Cẩn Niên, đặt hình xuống, "Bộp" một cái rơi ở trên bàn.

Lục Cẩn Niên nghe được tiếng động, ánh mắt khẽ động, như cũ duy trì nhắm mắt lại, lấy tay xoa huyệt Thái Dương.

Kiều An Hạ thấy bộ dạng Lục Cẩn Niên lạnh nhạt, nghĩ tới những năm qua, anh luôn như vậy đối với mình, tâm tình trở nên có chút khó chịu, không kềm chế được mở miệng nói: "Anh nên nhìn rõ thứ tôi đưa cho anh là gì!"

Trên mặt Lục Cẩn Niên cũng không có biểu tình gì, giống như chuyện Kiều An Hạ vốn nói chuyện ngang ngược, anh dừng hồi lâu, mới thả tay xuống, ngồi thẳng người, sau đó nhìn lướt qua hình trên bàn, thấy mình và Kiều An Hảo, vẻ mặt ngược lại không có quá thay đổi gì, mà là không nhanh không chậm bưng lên cà phê, uống một hớp: "Hình này sao cô có?"

"Anh đã sớm biết tấm hình này?" Kiều An Hạ nghe thấy ý nghĩa trong lời Lục Cẩn Niên, trước hỏi ngược lại một câu, sau đó cũng có chút sáng tỏ nói: "Đúng, cũng khó trách, hèn gì, không có ầm ĩ trên báo, chắc hẳn anh đã phong tỏa, chẳng qua, Lục Cẩn Niên, dù anh có bản lĩnh lớn đến đâu cũng không che giấu được, không có nghĩa không có tấm hình này mà không có tin đồn."

Lục Cẩn Niên rũ mí mắt, thổi một hớp cà phê hơi nóng, tiếp tục uống một hớp, vẻ mặt lãnh đạm giống như trong phong làm việc này có một mình anh.

Kiều An Hạ âm thầm nắm thành quả đấm, tiếp tục mở miệng nói: "Bây giờ anh có biết, Kiều Kiều đang ở đâu không?"

Theo tiếng nói của Kiều An Hạ, cô rõ ràng thấy thấy tay Lục Cẩn Niên ly cà phê dừng lại, Kiều An Hạ không rõ cảm giác trong lòng mình là gì, chẳng qua là dừng lại một lát, mới mở miệng nói: "Kiều Kiều bị ba mẹ tôi gọi về nhà họ Kiều, cũng vì mấy tấm hình này."

Lục Cẩn Niên bưng ly cà phê, cà phê sóng sánh, vẩy vào tay của anh, vì nóng nên đỏ lên, ánh mắt của anh vẫn như cũ không có biểu hiện gì, nhưng trên gương mặt lộ ra tia lo lắng.

"Lục Cẩn Niên, bây giờ trong giới thương trường Bắc Kinh, đều đang truyền Kiều An Hảo cắm sừng Hứa Gia Mộc, bác Hứa bị chọc tức, tối nay tự mình đến tìm ba mẹ tôi, anh nghĩ lúc ba mẹ tôi thấy những tấm hình đó thấy thế nào?" Kiều An Hạ dừng lại, nhìn Lục Cẩn Niên rũ mắt nhìn chằm chằm ly cà phê hỏi: "Anh còn nhớ rõ mấy tháng trước, tôi đã nói với anh sao chứ?"

Sau đó Kiều An Hạ lại lặp lại lời đó lần nữa: "Nếu anh thật lòng thích nó, thì đừng dây dưa với nó, anh có biết với hành động bây giờ của anh sớm muộn sẽ phá hỏng cuộc sống của nó!"

"Bây giờ tôi muốn nói, là anh đã phá hủy cuộc sống của con bé!"

"Bây giờ tất cả mọi người nói Kiều Kiều ngoại tình... , Bác Hứa là mẹ chồng con bé, bởi vì này chuyện này đã không thích nó, hoặc lúc Hứa Gia Mộc biết chuyện này, còn có thể cãi nhau với nó, còn có ba mẹ tôi, rõ ràng có chút thất vọng với Kiều Kiều, nếu như Kiều Kiều và Gia Mộc bởi vì anh, xuất hiện tan vỡ, như vậy cha mẹ tôi, cổ đông Kiều thị, cũng sẽ trách cứ Kiều Kiều!"

*****

"Lục Cẩn Niên, rất nhiều chuyện mọi người chỉ biết mắng người phụ nữ, cũng không bao giờ mắng người đàn ông, anh cũng có sai, nhưng mà không có người nào trách cứ anh, lại có nhiều người chỉ trỏ ở sau lưng Kiều Kiều nói cô ấy thủy tính dương hoa, không tuân thủ nữ tắc."

"Anh nói anh yêu cô ấy, nhưng mà, đây là tình yêu của anh sao?"

"Hại cô ấy thân bại danh liệt, có tiếng xấu, anh muốn về sau Kiều Kiều ở trong giới thương nhân Bắc Kinh, phải đối mặt như thế nào?"

Có thể là do Kiều An Hạ quá mức kích động, lúc nói xong lời cuối cùng, giọng nói trở nên có chút nghiêm khắc.

Cô dừng lại một lát, mới tiếp tục mở miệng, giọng nói mới ôn hòa hơn rất nhiều:"Còn có, Lục Cẩn Niên, ba mẹ Kiều Kiều chết sớm, người thân duy nhất trên thế giới này của em ấy là ba mẹ tôi và tôi, anh muốn hại em ấy để rồi cuối cùng giống như anh, cô đơn một người, mới từ bỏ sao?"

Tay Lục Cẩn Niên nắm chén cà phê, dùng thêm nhiều sức.

Kiều An Hạ nói lâu như vậy, dường như đã nói xong tất cả những điều mà bản thân muốn nói.

Trong phòng làm việc, cực im lặng.

Kiều An Hạ đứng ở trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên trong chốc lát, mới mở miệng nói:"Điều tôi muốn nói đều đã nói xong rồi, kế tiếp anh rốt cuộc muốn làm như thế nào, là chuyện của anh, tạm biệt!"

Kiều An Hạ tạm dừng một chút, xoay người, liền đi về phía ngoài cửa.

Trợ lý của Lục Cẩn Niên đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy Kiều An Hạ đi ra, mỉm cười mở miệng khách khí nói: "Đại Kiều tiểu thư."

Kiều An Hạ bước chân không dừng lại tiếp tục đi về phía thang máy.

Kiều An Hảo ở trên đường đi đến Kiều gia, trong lòng luôn luôn nghĩ, rốt cuộc ở Kiều gia xảy ra chuyện gì, thậm chí cô còn tưởng rằng thân thể chú và thím xuất hiện bệnh lạ, càng nghĩ trong lòng cô lại càng nóng như lửa đốt, thật vất vả xe mới đến cửa Kiều gia, cô đưa tiền cho lái xe, ngay cả tiền thừa cũng chưa lấy, liền vội vã chạy vào trong phòng.

Quản gia mở cửa, thấy cô đến đây, tiếng nói rất nhỏ: "Tiên sinh, phu nhân, nhị tiểu thư đã trở lại."

Kiều An Hảo thay đổi giầy, có chút mờ mịt tiêu sái đi vào, nhìn thấy Hàn Như Sơ đã ở, mà không khí trong phòng đặc biệt thấp, cô mở thật to mắt, phân biệt đánh giá ba người một chút, sau đó mới mở miệng chào hỏi: "Chú, thím, bác Hứa."

Vẻ mặt Hàn Như Sơ rất lạnh, cả lời cũng chưa thốt ra, nhưng mà chú lại gật đầu một cái, thím đứng lên, cầm một tấm ảnh gì đó, nói với cô:"Kiều Kiều, cháu lại đây với thím."

Đáy lòng Kiều An Hảo càng thêm nghi hoặc, cô gật gật đầu, đi theo phía sau thím, lên lầu, sau đó vào thư phòng ở lầu hai.

"Thím, làm sao vậy?"

Đối mặt với câu hỏi của Kiều An Hảo, mẹ Kiều cái gì cũng chưa nói, chỉ đem tấm hình đưa cho Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo tiếp nhận, nhìn thấy là hình ảnh cô cùng với Lục Cẩn Niên, vẻ mặt cô sửng sốt một chút, còn chưa kịp mở miệng, mẹ Kiều đã lên tiếng nói trước: "Kiều Kiều, tuy rằng thím không biết cháu cùng với đứa con riêng của Hứa gia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà, thím tin tưởng cháu, thế nhưng cũng không có nghĩa bác Hứa tin tưởng cháu, hiện tại cháu đã gả cho Gia Mộc, phải chú ý đến lời nói và việc làm của mình, cháu cùng một người đàn ông khác không minh bạch như vậy, khiến cho Gia Mộc mất mặt, nhục nhã Hứa gia?"

"Huống hồ hiện tại Kiều gia và Hứa gia hợp tác rất sâu, Kiều Kiều, có chút chuyện cũng không cần thím phải nhiều lời, khẳng định trong lòng cháu hiểu được, cũng khẳng định biết hẳn phải làm như thế nào." Mẹ Kiều nói tới đây, dừng một chút, còn nói:"Kiều Kiều, cháu cũng biết, bác Hứa kiêng kị đối với đứa con riêng là Lục Cẩn Niên, về sau cháu vẫn không nên kết giao thì tốt hơn."

*****

Kiều An Hảo nghe thấy bác không cho mình và Lục Cẩn Niên qua lại, theo bản năng muốn mở miệng giải thích, nhưng là sau đó nghĩ đến vài ngày sau, cô và Hứa Gia Mộc sẽ giải trừ hôn ước, cho đến lúc này, cô và Lục Cẩn Niên qua lại với nhau tất nhiên sẽ không được yên thân rồi.

Hiện tại dù sao cô vẫn là vợ trên danh nghĩa của Hứa Gia Mộc, nếu vì chuyện tiếp xúc thân mật với Lục Cẩn Niên mà cãi cọ với bác mình, chẳng phải sẽ khiến bác càng thêm lo lắng, càng thêm suy nghĩ là giữa mình và Lục Cẩn Niên có gì hay sao?

Kiều An Hảo nghĩ đến đây, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, ngoan ngoãn gật đầu một cái, nói: "Cháu biết rồi, việc này là cháu không đúng, trước kia, cháu và Lục Cẩn Niên học cùng nhau, thật ra giữa chúng cháu không có gì cả."

Bác gái nghe được những lời này của cô thì vô cùng yên lòng, tiếp tục nói chuyện vài câu với cô, đa số đều nói về chuyện cô nên làm thế nào để tròn bổn phận vợ hiền của Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo trả lời từng câu một, sau đó đi theo bác gái xuống lầu, dựa theo ý tứ của bác gái, đối với Hàn Như Sơ nói xin lỗi, thái độ thành khẩn khẳng định lần sau mình sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa.

Dù sao cũng là người có nhiều từng trải, cho dù trong lòng Hàn Như Sơ đang mất hứng, nhưng lúc Kiều An Hảo giải thích cũng nguôi ngoai đi.

Không khí trong phòng bây giờ mới dịu đi một chút, vì không muốn quan hệ hai nhà bị ảnh hưởng, bác trai còn cố ý gọi điện thoại cho Hứa Gia Mộc, để mọi người cùng nhau ăn bữa cơm.

Lúc ăn cớm, Hứa Gia Mộc và bác trai có uống ít rượu, cho nên lúc rời đi, Hứa Gia Mộc gọi điện cho lái xe đến.

Anh và Kiều An Hảo rời khỏi Kiều gia trước, lái xe còn chưa đến, Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc rời rạc đi cạnh nhau, Kiều An Hảo đi giày cao gót nên hơi mệt, hai người tìm một chiếc ghế đá trong công viên ngồi xuống.

ở đối diện là khu quảng trường nhỏ, không thiếu những đứa trẻ đang trượt patin ở đó.

Kiều An Hảo nhìn hình ảnh trước mặt mình, nghĩ đến chính mình trước đây, cũng trượt patin cũng Kiều An Hạ và Hứa Gia Mộc, không nhịn được mở miệng nói: "Anh Gia Mộc, ngày xưa anh cũng dạy em trượt ở đây."

"Thế nhưng bây giờ, em không bám vào đâu thì vẫn không thể đứng vững, xem ra anh đây là giáo viên có vẻ hơi tồi." Hứa Gia Mộc nói.

Kiều An Hảo nở nụ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn đèn đường, nhẹ nhàng nói: "Anh Gia Mộc, chuyện bị chụp ảnh, cực kỳ xin lỗi, đã khiến anh bị chê cười rồi."

"Không sao, em áy náy gì với anh chứ, muốn xin lỗi cũng là anh phải xin lỗi em, việc này là mẹ quá bất ngờ, bà cũng không phải không biết, trước khi anh tỉnh lại, tìm anh trai anh dán vết sẹo giả làm anh, cùng em giả làm vợ chồng, hai người phải đóng giả hơn tám tháng liền, trước kia lại là bạn học, làm sao có thể không quen biết, hai người ăn một bữa cơm, như vậy mà liền chuyện bé xé ra to? Kiều Kiều, em đừng để trong lòng, mẹ anh là thế, mặt mũi không thể chịu nổi người khác chỉ trỏ sau lưng mình, thế nhưng vài ngày nữa, anh nói ra chuyện ly hôn, đến lúc đó em được tự do rồi."

Kiều An Hảo ngẩng đầu, nhìn lên trời, sau đó mở miệng nói: "Anh Gia Mộc, sau khi anh giải trừ hôn ước với em, về sau có tính toán gì không? Chẳng lẽ còn chuẩn bị có đám hỏi tiếp theo?"

Nếu đổi lại không có tai nạn xe cộ xảy ra, có người hỏi anh vấn đề này, anh chắc chắn sẽ không chút do dự trả lời, đương nhiên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-100)