Truyện:Hôn Nhân Đã Qua - Chương 62 (cuối)

Hôn Nhân Đã Qua
Trọn bộ 62 chương
Chương 62 (cuối)
Ngoại truyện 5: Tôi tên là Diệp Hồng Kỳ
0.00
(0 votes)


Chương (1-62)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Tôi tên là Diệp Hồng Kỳ, ngày đâu tiên đi nhà trẻ, lúc cô giáo gọi đến tên tôi, thằng béo ngồi phía sau tôi liến cười lăn lộn.

Tôi vô cùng rộng luợng, không thèm tính toán. Thằng béo ấy trông chẳng khác gì một đứa con gái, chẳng có chút nam tính nào cả.

Trong lớp tôi có một bạn gái vô cùng dể thương, tên là Nhạc Hiểu Hiểu, tôi thấy rất ưng mắt. Cô ấy thường dịu dàng chia bánh quy cho tôi ăn, giúp tôi rửa tay giống như mẹ vậy, lại còn khiến cho tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ trong ngày đẩu tiên đi mẫu giáo. Vui đến mức về đến nhà, tôi chẳng thèm tranh giành "quyền sớ hữu" mẹ với "người đàn ông ấu trĩ" kia, tự đi tắm rồi đi ngủ.

(Người đàn ông ấu trĩ mà tôi nói đến chắc không phải nói ra mọi người cũng biết là ai. Đúng thế, ông ấy chính là bố của tôi, Diệp Trì. Người ngoài thường bảo ông ấy rất giỏi giang. Nhưng tôi rất ghét ông ấy, lớn như vậy rồi mà toàn tranh mẹ với tôi. Vì chuyện này mà làm nũng còn giỏi hơn cả tôi nửa. Nói theo cách của mẹ, như vậy là "Mặt dày". Tôi không thắng được ông ấy là mách tội ông ấy với dì Quyên ngay. Dì Quyên của tôi vô cùng ghê gớm, đã âm thầm dạy cho tôi rất nhiều phương pháp. He he, vô cùng có ích nhé! Vì vậy bố ghét nhất là mỗi lần dì Quyên đến nhà tôi ăn cơm!

Đây, tôi lại lan man giống mẹ tôi rồi, mọi người hãy thứ lỗi nhé, tôi sẽ tiếp tục câu chuyện ngay đây. Ngủ một giấc ngon lành, mơ thấy tôi được nắm bàn tay nhỏ mềm mại của Nhạc Hiếu Hiếu. Chúng tôi cùng đến công viên chơi, cùng ngồi trên đu quay, cùng chơi cầu trượt, tôi vui lắm! Có thể vì vui quá nên sáng dậy tôi phát hiện mình tè dầm, bị người đàn ông ấu trĩ kia cười chế nhạo.

Tôi úp mặt vào ngực mẹ, khe khẽ kể tội người đàn ông ấu trĩ, đừng tưởng tôi không biết nhé, lần trước tôi cùng với thím và An An ra ngoài chơi, nhìn thấy ông ấy đang đi chơi với một con "hồ ly tinh" nhé.

Cái từ "hổ ly tinh" này là do dì Quyên dạy cho tôi. Dì bảo, ngoài mẹ, dì Quyên, thím, bà nội ra, tất cả những phụ nữ đi cùng với bố tôi đểu là "Hồ ly tinh".

Tôi thấy rất khó hiểu, con hổ ly trong sách báo rõ ràng khác, nó có lông, đôi tai nhòn nhọn cơ mà...

Lại lan man rổi! hi hi...

Nói chung tôi biết bố tôi sợ bị tôi mách tội nhất. Tôi mà mách là mẹ sẽ sang ngủ với tôi. Năm trong vòng tay mềm mại và ấm áp của mẹ thật dẻ chịu biết mấy!

Nói tóm lại, một đứa vốn dĩ vô cùng không thoải mái là tôi cứ nghĩ đến có thể gặp mặt Nhạc Hiểu Hiểu là tôi lại hăm hở đi mẫu giáo. Hôm nay cô giáo nói sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi, tôi rất muốn ngồi cạnh Nhạc Hiểu Hiểu. Nhưng cuối cùng cô lại xếp thằng béo ngồi cạnh Nhạc Hiểu Hiểu chứ.

Tôi giơ tay xin cô đổi chỗ nhưng không thành công, tâm trạng chán chường vô cùng. Lúc ăn táo, tôi nhìn thấy thằng béo lén giật bím tóc của Hiểu Hiểu. Hiểu Hiểu ấm ức nhìn tôi, đôi mắt to chóp chớp như sắp khóc. ĐỘI nhiên tôi lại nhớ đến lời dặn của ông: Đàn ông là phải biết bảo vệ kẻ yếu.

Kẻ yếu là gì? Không biết nhưng chắc Hiểu Hiểu đúng là kẻ yếu đấy. Tôi đứng bật dậy, xông đến đấm vào cái mặt đang nhăn nhở cười của thằng béo.

Thế là lớn chuyện, bố mẹ bị cô giáo mời đến. Tôi rụt rè nhìn bố, bà nội bảo lúc không có ông nội ở nhà, tôi phải ngoan ngoãn một chút

Bố sẽ đánh vào mông tôi, chị An nói, bố tôi mà còn đánh tôi sẽ cho tôi đến nhà chị ấy ở. Năm ngoái bố mẹ ra ngoài, ông bà nội cũng không ờ nhà, tôi đã đến nhà chị An ở rồi. Nhà chị An rất thích, thím rất tốt, chú cũng rất tốt, chị An cũng tốt nhưng bọn họ ai cũng bận, chẳng giống như người đàn ông ấu trĩ kia, lúc nào cũng chơi trò chơi với tôi. Lúc xếp gỗ, lần đầu tiên tôi cảm thấy ngoài mẹ ra, tôi cũng có nhớ người đàn ông ấu trĩ ấy.

Lại lạc đề rồi. Nói chung là người đàn ông ấu trĩ ấy cũng rất đáng sợ, ông ấy sê đánh vào mông tôi, đau lắm ấy! Vì vậy tôi không dám ngẩng đầu nhìn ông ấy, chỉ biết rụt đầu rụt cổ, bị ông ấy đẩy vào trong xe. Trong lòng tôi thầm nghĩ, lát nữa nếu bố định đánh tôi, tôi nhất định sẽ nhớ xem ông ấy đánh bao nhiêu cái để về mách ông nội, để ông nội trả thù cho tôi.

Xe dừng lại, tôi liền thò đấu ra ngoài cửa xe. Oa, làKFC, là nơi tôi thích nhất, nhưng thường ngày bố thường nghiêm cấm mẹ cho tôi đi ăn KFC cơ mà.

Nhưng mẹ vẫn thường len lén dẫn tôi đi ăn, ha ha ha! Suỵt, mẹ bảo đây là bí mật, không được nói cho bố nghe. Tôi nghi hoặc ngẩng đẩu nhìn bố, rổi lại ngoảnh sang nhìn mẹ. Mẹ mỉm cười, ôm lấy tôi, hôn lên trán, lên má tôi.

Vào cửa hàng KFC rồi, bố liền mua rất nhiều, rất nhiều đồ ăn ngon, làm tôi nhìn thấy mà thèm nhỏ dãi. Bố xoa xoa đầu tôi:

- Giỏi lắm con trai, đàn ông là phải như thế! Cái gì chúng ta để mắt đến phải là của chúng ta, kẻ khác muốn cướp là phải đánh!

Những điều người đàn ông ấu trĩ ấy nói tôi nghe rõ, bởi vì tôi đã cầm cái cánh gà thơm phức lên gặm lấy gặm để rồi, chỉ nhân lúc hút cô ca trong cốc, tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ, thấy mẹ đang trừng mắt với bố.

Tôi phát hiện tôi bắt đầu thích người đàn ông ấu trĩ này rồi, phải làm sao?

HẾT


Crypto.com Exchange

Chương (1-62)