← Ch.14 | Ch.16 → |
Thảo nào chồng nhà mình chỉ chăm chăm cọ xát miệng hoa chứ không đút vào là bởi vì, một khi đút vào anh sẽ hóa mềm ngay lập tức.
Tuy chồng cô bất lực nhưng cô sẽ không ghét chồng cô đâu nha.
"Chồng à, em lỡ trách oan anh rồi. Sau này em sẽ không ép anh làm tình với em nữa đâu."
Lâm Vãn ngoan ngoãn ôm eo Cố Tây Trầm.
Cố Tây Trầm không hề hay biết cái đầu quả dưa của cô đang nghĩ gì. Nhưng thấy Lâm Vãn không quấn quýt anh nữa, trong lòng anh bỗng có chút trống trải.
Buổi tối lúc Cố Tây Trầm đi tắm, Lâm Vãn cầm điện thoại lên mạng tìm kiếm.
Đầu tiên cô lướt một vòng, không ngoài yeutruyen. net dự đoán, cô thấy vô vàn kết quả tìm kiếm đáng sợ.
Sau đó Lâm Vãn đặt một câu hỏi trên Baidu.
Lâm Tiểu Bàn: Chồng tôi bị bệnh liệt dương, phải làm sao đây?
Ngay sau đó, cô nhận được một đống câu trả lời, trong đó câu trả lời hot nhất đến từ một cư dân mạng có ảnh đại diện đang nhìn chằm chằm đầu con chó.
[Tôi đề nghị kiểm tra xu hướng giới tính của chồng cô trước. ]
[Nếu trước khi kết hôn vẫn bình thường mà sau khi kết hôn bỗng bị bệnh liệt dương thì chắc chồng cô nuôi đàn ông ở ngoài rồi. ]
Nhìn câu trả lời cực hot này, trái tim Lâm Vãn run lên.
Tuy chồng cô không có bạn gái cũ, nhưng bạn trai cũ thì sao?
Cố Tây Trầm đi ra khỏi phòng tắm, chỉ thấy Lâm Vãn đang nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp.
Lâm Vãn tỉ mỉ đánh giá khuôn mặt của Cố Tây Trầm.
Cố Tây Trầm bị Lâm Vãn nhìn tới nỗi lạnh sống lưng, anh chợt nhớ tới buổi tụ tập lần trước. Tên playboy nhà họ Lục toàn rước mấy cô chân dài đến. Mà mỗi lần lại một cô khác nhau.
Thế nhưng Cố Tây Trầm không hề nghĩ tới việc Lâm Vãn biết chuyện hôm đó!
Lâm Vãn thấy sắc mặt tê tái của Cố Tây Trầm, cô lập tức nhớ tới câu trả lời kia. Trong lòng Lâm Vãn càng thêm hoảng.
Chẳng lẽ chồng cô thích đàn ông thật? Hèn chi ba năm kết hôn, bọn họ chẳng mân mê nhau hồi nào. Hóa ra là vì chồng cô thích đàn ông.
Mắt Lâm Vãn phủ một tầng nước long lanh, khuôn mặt xinh xắn, nhỏ nhắn lập tức nhăn lại.
Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn sắp khóc, bèn vội vã ôm người vào lòng dỗ dành.
"Lâm Vãn, em hãy nghe tôi giải thích đã. Tôi không hề biết bọn họ sẽ làm ra chuyện như vậy."
Cố Tây Trầm không mở mồm giải thích thì còn tốt, đây anh cứ lăng xăng đi giải thích khiến Lâm Vãn càng khóc to hơn nữa.
"Bọn họ? Ý anh là nhiều hơn một người hả! Thành thật khai báo cho em!"
Lồng ngực Lâm Vãn không ngừng phập phồng.
Cố Tây Trầm biết mình lỡ miệng. Nhưng trong bữa tiệc, đúng là gã ăn chơi nhà họ Lục có mang vài cô theo.
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Vãn, Cố Tây Trầm chỉ đành gật đầu.
"Tầm yeutruyen. net bốn, năm người."
"Em không thèm đếm xỉa đến anh nữa!"
Lâm Vãn tức giận nằm xuống giường, kéo chăn trùm kín người, chẳng ngó nghía gì tới anh.
Cố Tây Trầm thấy Lâm Vãn quay lưng về phía mình, anh gửi một tin nhắn cho cậu ba nhà họ Lục.
"Lần trước ông Lục hỏi tôi về chuyện đi lính, tôi thấy đi lính khá tốt ấy chứ, đặt biệt là rất có kỷ cương. Phía Tây Nam lạnh lắm, cậu nhớ xách theo vài bộ quần áo nhé."
Lúc này cậu ba nhà họ Lục vẫn đang say giấc nồng, nào biết bản thân sắp bị ông nội kéo ra khỏi giường, ném vào quân đội. Mới đầu cậu ba nhà họ Lục chỉ là một con gà trắng, sau vài năm nhập ngũ, anh ta trở thành bộ đội đặc chủng mạnh mẽ, nhưng đó là chuyện của sau này.
Đêm hôm khuya khoắt.
Lâm Vãn mở mắt, quyết định thử thêm một lần nữa. Cô không tin chồng mình cong đâu!
Cô khẽ gọi Cố Tây Trầm, không thấy anh có phản ứng gì, bèn đưa tay mò đế giữa hai chân Cố Tây Trầm.
Lòng bàn tay mềm mại vuốt ve gậy th*t khiến nó trở nên rắn rỏi ngay lập tức.
Lâm Vãn dạng chân, đặt dùi trước miệng bím, sau đó chuẩn bị tư thế ngồi xuống.
← Ch. 14 | Ch. 16 → |