Làm bạn nhỏ của một mình anh
← Ch.48 | Ch.50 (c) → |
Người đàn ông thở sâu, giúp cô gái nhỏ sửa sửa vạt váy vạt áo, vuốt vuốt đầu tóc bên tai cô: "Anh đưa em trở về."
"Ưm..." Cô gái nhỏ còn đang 𝐭𝖍*ở 𝖉ố*🌜, nhẹ nhàng ⓡê·ⓝ г·ỉ một tiếng, lại không muốn rời khỏi lòng 𝓃·ℊự·↪️ anh, cúi đầu, chôn mặt ở anh trước 𝓃𝖌●ự●↪️, nhẹ nhàng cọ cọ n𝖌ự.c anh: "Thầy giáo... Em thật sự khó chịu."
"Khó chịu chỗ nào?" Vẻ mặt người đàn ông lập tức khẩn trương, bắt lấy tay cô, ⓑ❗●ể●ⓤ ✞ìп●𝖍 nghiêm túc, cho rằng cô thật sự có nơi nào không thoải mái.
"Nơi này." Cô gái nắm ngược lấy tay anh, run run mà đem tay anh đặt lên 𝐧*ℊ*ự*🌜 mình: "Thật là căng..."
Tay người đàn ông cách một lớp quần áo đụng tới 𝓃ℊ.ự.𝒸 cô, làm cô rⓤ_п 𝖗ẩ_ⓨ một trận: "Thầy giáo, thầy giúp em đi..."
"Giúp như thế nào?" Người đàn ông nhìn vào đôi mắt cô, con ngươi sâu thẳm đen nhánh, nhìn không ra 🅱.❗.ể.ц ✞ì.ռ.𝖍, âm thanh lại nghẹn vài phần.
"Em không biết..." Cô gái nhỏ 𝖈·ắ·n ɱô·❗ dưới, âm thanh giống như sắp khóc tới nơi, liên tục cọ lên người anh, mơ hồ biết được người đàn ông trước mặt có thể giúp cô giải quyết trường hợp khó khăn này.
Cô gái nhỏ lắc lắc, nụ hoa trước n·🌀·ự·𝖈 đã đứng thẳng, nho nhỏ nhô lên cách một lớp quần áo, trong lúc vô tình cọ đến bàn tay người đàn ông, giống có một luồng nước nóng chảy qua trước 𝓃.ⓖự.𝖈, cô rùng mình một trận, càng thêm ưỡn ռ🌀ự_🌜, hướng tới trên tay người đàn ông cọ cọ.
"Thầy giáo... Thầy giáo..." Cô luống cuống mà nhìn anh, 𝖒ề●ɱ ⓜạ●1 nũng nịu kêu từng tiếng, cô bắt lấy cánh tay người đàn ông luồn vào trong áo hoodie từ vạt áo phía dưới, cách một lớp đồ lót mỏng manh phủ lên ռ𝖌●ự●↪️ mình.
Người đàn ông không nói gì, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ nằm ở trong lòng 𝐧gự.🌜 mình, gương mặt ửng đỏ, đôi mắt đầy sóng, thâm tình mà nhìn mình.
Anh giật giật ngón tay, cách lớp đồ lót xoa đầu vú đứng thẳng, nhẹ nhàng mà xoa bóp, đánh vòng tròn.
Cô gái nhỏ thoải mái mà hừ hừ một tiếng, đầu vú vừa căng vừa ngứa, giống như được giải cơ khát vừa rồi, rồi lại giống như khơi mào 𝒹·ụ·c ⓥ·ọ·𝓃·ɢ càng sâu hơn.
Người đàn ông hướng lên trên đẩy đồ lót ra, bàn tay hơi thô ráp trực tiếp phủ lên bầu vú non mềm.
Cô gái nhỏ ôm cổ anh, thoải mái đến nỗi lưng đều cong lên, môi đỏ tiến đến bên miệng anh, hô*п anh một chút.
Anh cúi đầu, dựa đến bên tai cô, nhỏ giọng mà nói một chữ.
"Chơi?"
Cô gái có chút ngượng ngùng, đem mặt ⓥ.ù.❗ νà.𝐨 trong lòng пℊự·𝒸 anh, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Cô nửa nằm ở trong lòng n●gự●𝐜 đối phương, cảm giác được dưới thân có thứ gì đó chọc học cái 𝐦·ô·𝓃·ⓖ mình, cô cũng không phải niên thiếu vô tri, lập tức đoán được đó là phản ứng cương cứng của đàn ông, mặt lập tức đỏ lên, cắn 𝒸ắ-𝐧 𝐦-ô-𝒾 nhẹ nhàng nói: "Thầy giáo, thầy, thầy..."
"Thầy như thế nào?" Người đàn ông hơi giật giật một chút, nhéo lên cằm cô, nhìn cô: "Đàn ông với phụ nữ, k_í_c_𝐡 𝐭_𝐡_í🌜_𝐡 nội tiết tố, em nằm ở trong 𝐧𝖌ự_𝐜 thầy ôm thầy như vậy, nếu thầy không có phản ứng, mới là không bình thường."
Cô gái nhỏ từ trên người anh trượt xuống dưới, nhìn dưới quần mơ hồ phồng lên, vô cùng thành thật mà trần thuật nói: "Nó thật lớn."
Người đàn ông cười một chút, tiến đến bên tai cô, h*ô*𝐧 một cái.
"Em muốn nhìn một chút."
Tò mò là một phẩm chất cơ bản của một người học sinh phải có.
Người đàn ông không nói gì, đôi tay chống ra sau, dáng vẻ nhàn nhã, cười nhìn cô.
Cô gái nhỏ sờ đến hông người đàn ông, đi xuống, tay nhỏ run run kéo khóa kéo ra, đem côn thịt thô dài thả ra ngoài.
Nơi này kín đó, bốn phía đều là cây cối, tuy rằng cách đó vài bước có một cái bậc thang lớn giờ phút này đa số bọn học sinh đều ở sân thể dục xem văn nghệ, con đường này cũng ít có người đi, không phải chăm chú nhìn về phía này thì căn bản sẽ không phát hiện, tại rừng cây nhỏ này đang có sóng tình bắt đầu khởi động.
"Thầy giáo..."
"Hả?"
"Như vậy, thoải mái không?"
Cổ họng người đàn ông di chuyển một chút, thở nhẹ hổn hển một tiếng.
"Thầy giáo, thầy... Có cùng bạn học nữ khác hay không..."
"Hả?"
"Như vậy..."
Cô gái vươn đi lên, ♓-ô-ⓝ hôn cằm đang ngẩng lên của anh.
Người đàn ông ôm cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô.
"Nhóc con, em cho rằng thầy là sắc lang sao?"
Không phải ai cũng có thể.
Cô gái ngốc nghếch một chút, chờ phản ứng lại thì trợn to mắt nhìn anh, ánh mắt nồng cháy.
"Thầy giáo là của một mình em, được không?" Tay của cô gái nhỏ ⓜ·ề·𝖒 m·ạ·𝖎, nắm lấy côn thịt thô dài của anh, di chuyển lên xuống, động tác mới lạ nhưng vẫn có thể làm cho người đàn ông vui thích ngập đầu.
Người đàn ông nhìn cô, ánh mắt thanh thuần trong sáng của cô gái, nhưng mỗi một động tác đều vô cùng thu hút người nhìn.
"Được." Anh giữ cái cằm tinh xảo của cô, ⓗô-𝖓 lên cánh môi Ⓜ️.ề.ⓜ 𝖒.ạ.𝒾 của cô.
Mãi đến khi hai người đều thở hồng hộc, người đàn ông mới buông cô ra, cả người cô gái nhỏ gần như đã ngồi ở trong lòng ngự.𝒸 anh, váy dài vạt áo rộng thùng thình, ⓜô𝖓_ⓖ nhỏ của cô gần như dán chặt lên côn thịt thân dưới nóng như lửa của người đàn ông, cọ tới cọ lui.
Từ khi vừa mới bắt đầu, đã tích lũy một cỗ nhiệt không có chỗ phóng thích, giờ phút này giống như là tìm được lối ra, hướng đến bụng nhỏ của cô hiên ngang đi tới, cô cảm thấy thẹn thùng khi phát hiện nơi riêng tư của mình có một dòng nước nóng xuất hiện.
Phía sau có một vật nóng cứng đang chọc chọc ɱô𝓃.ɢ cô, làm cô càng thêm thẹn thùng, lại càng muốn tới gần hơn.
Cô ôm cổ người đàn ông, ấn eo xuống, nâng ⓜôⓝ*𝖌 nhỏ lên, chống côn thịt người đàn ông 𝐜·ọ 𝐱á·t trên dưới.
Quy đầu thật lớn, cách lớp quần lót mỏng, ở miệng huyệt ɱ.ề.m 𝖒.ạ.ï ướ_ⓣ á_t chậm rì rì hoạt động, cô gái nhỏ kêu nhỏ ra tiếng, đang nhìn yết hầu 🌀ợ·i 🌜ả·〽️ của người đàn ông trước mắt lăn một chút.
Thật là ⓖợ-ℹ️ c-ả-ɱ.
Cô nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi, 𝐥❗*ế*𝖒 một chút, người đàn ông 𝐭ⓗ●ở 𝒽●ổ●п ♓●ể●𝓃 một tiếng, cổ họng chuyển động càng mau.
Tốc độ dưới thân của cô gái càng nhanh hơn, nhưng lại càng ngày càng trống rỗng, càng ngày càng không thỏa mãn, cô vươn tay phải, tiến vào trong váy, nhẹ nhàng đỡ ԁươ.𝖓.g νậ.🌴 của người đàn ông.
Người đàn ông nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ tay của cô, làm cô ngừng động tác lại, đôi mắt không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm cô, đáy mắt lạnh lùng tràn đầy một mảnh tình dục.
Cô gái xoay cổ tay của mình xuống, tránh anh tay ra, nắm 🅓ư●ơ●ռ●𝖌 𝖛●ậ●𝐭 người đàn ông, đẩy quần lót của mình sang bên cạnh, chậm rãi ngồi xuống.
"A ưm..." Cô gái sảng khoái mà rên lên một tiếng, hoa huyệt sớm đã đủ ướ.т á.t, vừa chặt chẽ vừa nóng rực, quy đầu thô to đẩy thịt non ra, 𝒸.ọ ×á.† từng chút một, cắm thẳng đến cuối cùng.
"Thầy giáo vào rồi..." Cô gái vừa ✝️_𝒽_ở ◗ố_↪️ vừa nói, vẻ mặt thỏa mãn: "Thật là căng..."
"Qu·ỷ tham ăn." Người đàn ông nhẹ nhàng đ-â-𝖒 cô một chút, đỡ eo cô, giúp cô ổn định 🌴*h*â*n ✝️𝖍*ể.
Cô gái nhỏ lắc 〽️.ô.𝖓.ɢ, một trên một dưới động lên, giờ phút này tiểu huyệt côn thịt nuốt người đàn ông, lộ ra bản tính, cùng anh tranh cãi: "Ưm, chỉ thích ăn thầy giáo..."
Cô mặc váy ngắn xếp ly, giờ phút này làn váy giống một đóa hoa nở rộ mà che khuất nơi kết hợp của hai người, chỉ chừa lại hai bên đùi trắng nõn, mở to, quỳ gối hai bên ở trên cơ thể người đàn ông.
Người đàn ông vươn tay, xoa cái đùi bóng loáng của cô, duỗi tay tiến vào trong làn váy, ở chỗ bắp đùi của cô nhẹ nhàng ν·ⓤ·ố·🌴 ⓥ·3: "Vậy chờ một chút nữa nhớ phải ăn sạch sẽ."
Cô hừ hừ một tiếng, càng thêm ra sức vặn.
Người đàn ông kéo cô vạt áo hoodie một cái, kéo lên phía trên, đưa vạt áo đến bên miệng cô, nhẹ nhàng ra lệnh: "Tự mình ngậm lấy."
Cô gái nhỏ cắn vạt áo hoodie, mở to hai mắt nhìn anh.
Đồ lót sớm đã bị đẩy lên phía trên, hai bầu vú no đủ, giờ phút này không hề che lấp bị bại lộ ra ngoài, theo động tác của cô mà đong đưa trên dưới, gió thổi 🎋í𝐜*𝐡 ✞*𝒽í*🌜*𝖍 da thịt trần trụi của cô, hơi lạnh một chút, cũng hơi ngứa ngứa, đầu vú bị 🎋_íc_𝐡 ⓣ_♓_í_c_h, càng thêm đứng thẳng.
Người đàn ông cúi đầu, ngậm lấy một bên nhẹ nhàng ⓛℹ️_ế_Ⓜ️ ⓜ.ú.🌴 lên, 🅿️_𝐡_á_✝️ r_@ â_𝐦 𝖙𝐡🅰️п_𝒽 tấm tắc.
Ở dưới sườn núi, trong sân thể dục tràn đầy học sinh, nhiệt huyết sôi trào cùng nhau đi lên sân khấu hát hò, trên sườn núi lại có một cặp thầy trò ôm ô●〽️ ấ●p ấp, soạn ra một khúc nhạc ✞ìռ*♓ á*𝐢.
"Em... Ưm, thầy giáo, em không có sức nữa." Động tác cô gái nhỏ càng ngày càng chậm lại, ghé vào ⓝ·🌀ự·𝒸 người đàn ông, thở phì phò.
Người đàn ông cười một tiếng, buông tay ôm ở bên hông cô ra, chống về phía sau, hạ thân nhanh chóng phóng lên trên đ.â.m mạnh vào.
"A!" Động tác bất thình lình làm cô gái nhỏ hoảng sợ, hoa huyệt căng thẳng, côn thịt đã đục thẳng vào, vừa sâu lại vừa mạnh, so với việc cô tự nhấp vừa nhẹ nhàng lại chậm chạm kia sung s●ướ●ռ●🌀 hơn không biết bao nhiêu lần.
"Ách Ưm... Quá, quá nhanh thầy giáo, chậm... Chậm một chút." 𝐊-𝖍ⓞá-i ↪️ả-Ⓜ️ tới quá nhanh quá mạnh mẽ, cô có chút chịu không nổi.
Người đàn ông giảm tốc độ xuống, hạ thân chậm rãi rời khỏi, lại chậm rãi tiến vào, lặp lại vài lần như thế, 𝒸●ọ ❎á●t đến hoa huyệt của cô gái nhỏ tê ngứa một trận.
Cố tình một cái tay khác của người đàn ông nhéo đầu vú cô, lại xoa lại xoa, tình triều mãnh liệt nhắm thẳng bụng nhỏ mà đi, ⓒ●ọ ×á●† ở hoa huyệt thế nhưng lại biến thành sự тr*ⓐ 𝖙ấ*п.
"Ưm..." Cô lắc mô_п_𝖌, đi 🦵𝒾.ế.𝐦 ⓛ*ℹ️*ế*〽️ môi người đàn ông, đầu vú hướng lên trên người anh cọ cọ: "Mau... Mau một chút sao..."
Trên tay người đàn ông dùng sức, nhéo đầu vú cô một chút: "Muốn chậm cũng là em, muốn mau cũng là em, thật là một học sinh khó dạy nha."
Nói tới nói lui, động tác lại không hề ✝️●𝓇●𝖆 🌴●ấ●𝓃 cô, thay vì nhẹ nhàng đưa đẩy vài cái, lại dùng lực đ●â●〽️ 𝖛à●🅾️, chín nông một sâu mà đâ●m lên.
"Ách..." Tay cô gái nhỏ đi xuống, cởi bỏ cúc áo trước 𝓃𝐠●ự●𝖈 của người đàn ông, sờ lên đầu vú của người đàn ông đó, nhẹ nhàng khảy vài cái: "Vậy thầy giáo... Còn dạy hay không?"
"Dạy, dạy em cái gì, hả?" Hạ thân người đàn ông phát lực, thở phì phò, hô hấp ướ·𝖙 á·✞, dâng lên ở bên cổ cô gái nhỏ: "Em không phải đều biết hết rồi sao?"
"Ưm... Là... Là thầy giáo dạy tốt." Khóe môi cô gái nhỏ treo lên một nụ cười, vẻ mặt được chơi đủ.
Người đàn ông đem cô gái ôm vào trong 𝓃·ⓖ·ự·↪️, ôn nhu mà ♓_ô_n lên môi, cổ, vú cô, làm cả người cô đều dính hương vị của mình, hạ thân lại không hề tiết chế chút nào, ở trong hoa huyệt của cô đảo loạn, chọc ra chọc vào, chuyện thầy trò cấm kị nhất chính là 𝖐-♓οá-ℹ️ ↪️-ả-〽️ khi yêu đương vụng trộm, làm cho cô gái nhỏ trở nên cực kỳ mẫn cảm, bị người đàn ông chơi đến liên tục xin tha.
"Ưm... Không được... A... Cầu xin thầy, cầu... Cầu xin thầy..."
"Cầu xin thầy cái gì?"
"Làm em... Cầu xin thầy giáo làm em cao trào... Ưm..."
Cô gái nhỏ nhíu mày lại, cong miệng, kêu một tiếng so với một tiếng càng mềm hơn, một tiếng so với một tiếng càng ◗●â●𝐦 đ●ãⓝ●🌀 hơn.
"Đi mau đi mau, chuẩn bị biểu diễn pháo hoa rồi nha!"
"Từ từ tớ..."
Bậc thang bên trái truyền đến tiếng bước chân vụn vặt, vội vội vàng vàng chạy ngược lên núi.
Cô gái nhỏ sợ tới mức nhanh chóng che miệng lại, ngừng hít thở, nhìn người đàn ông trước mặt.
Anh híp mắt, giữa trán có chút mồ hôi lấm tấm, nâng 〽️●ô●𝐧●ɢ cô lên tay mình, nhẹ nhàng dùng sức đem cô nâng nâng lên phía trên, sau đó lại ấn cô đi xuống thật mạnh.
"Ưm..." Cô gái nhỏ sợ tới mức nhanh chóng nhìn sang phía bên kia, thậm chí còn có thể nhìn thấy góc áo vì chạy nhanh mà đang tung bay của học sinh bên kia.
Cô đấm vào ռ🌀●ự●𝖈 người đàn ông, hoa huyệt vì khẩn trương mà thắt chặt lấy côn thịt ở dưới, mãi đến khi tiếng bước chân đi xa, cô mới nhẹ nhàng thở ra, ghé vào đầu vai của người đàn ông, ⓣ*♓*ở hổ*n ♓ể*𝓃.
Người đàn ông lại thừa dịp cô buông lỏng là dùng sức chạy nước rút ở trên người cô. K_𝖍𝖔_á_𝒾 𝖈ả_ⓜ bị tích lũy trong nháy mắt lao tới đỉnh điểm, cô gái nhỏ cắn bờ vai của anh, ô ô ô mà nghẹn lại, cùng người đàn ông đạt đến cao trào.
"Thầy giáo thật xấu xa..." Tô Tử Khanh còn đang ăn vạ trong lòng пⓖự●𝖈 Thẩm Tây Thời không muốn đứng lên, thò tay chọc chọc 𝓃𝐠ự*𝖈 anh, dáng vẻ cùng giọng điệu đều là sự sảng khoái cùng lười biếng sau khi 𝒹ụ-𝐜 ✅-ọп-𝖌 được thỏa mãn sa.
Thẩm Tây Thời đem áo mưa đã dùng thắt nút lại, lấy túi khăn ướt trong túi áo, đơn giản lau chùi một chút cho cô, thu dọn sạch sẽ cho hai người, sau đó ôm cô nhéo п●♓é●ⓞ 𝐦ô●𝐧●ɢ cô: "Dám 🍳·⛎·🍸·ế·𝐧 𝖗·ũ thầy giáo, lá gan cũng không nhỏ."
"Thầy giáo cũng thích em mà? Nếu không nơi nào có chỗ cho em vừa 🍳υ-🍸ế-ռ 𝐫-ũ là có thể câu được chứ."
"Ưm... Thật là một bạn nhỏ vừa xinh đẹp vừa tự tin nha."
"Chỉ làm bạn nhỏ của một mình anh... Có được không?"
"Được, bạn, nhỏ, của, anh."
Người đàn ông, có khi bị cần phải càng kiên cường, càng dũng cảm, càng phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn, cùng với chờ mong của xã hội đối bọn họ, có khi Thẩm Tây Thời cũng sẽ cảm thấy mệt, sẽ lo âu, nhưng giờ phút này khi ôm Tô Tử Khanh ở trong n.𝖌ự.𝒸, anh cảm thấy cảm giác an tâm xưa nay chưa từng có.
Thẩm Tây Thời nhìn đôi mắt của cô, cùng cô nhìn nhau.
Bầu trời đêm phía sau, đột nhiên 𝓃-ổ 𝖙-⛎𝐧-ɢ nhiều đóa pháo hoa, nhiều màu sắc lan tràn, vẻ đẹp mờ ảo. Chiếu sáng toàn bộ sân thể dục, cùng sườn núi nho nhỏ này.
Tô Tử Khanh quay người lại, pháo hoa chiếu sáng mặt bọn họ.
"Anh yêu em."
Tình yêu của người trưởng thành luôn là rất hiện thực, suy xét có nhà có xe hay không, quan điểm sống hợp hay không hợp, thói quen sinh hoạt hợp hay không, sinh hoạt tình dục có hài hòa hay không, tình yêu hình như lại biến thành thứ xa xỉ.
Tô Tử Khanh đã từng cho rằng bản thân mình không chờ mong những lời này, nhưng trong nháy mắt Thẩm Tây Thời nói ra, lòng cô đều mềm ra.
Thẩm Tây Thời nhìn cô ngửa mặt, đôi mắt sáng lấp lánh, thâm tình mà nhìn mình.
Cô nhìn một lát, khuôn mặt nhỏ giương lên, khóe miệng ngoéo một cái: "Em đã biết."
Thẩm Tây Thời cười, ôm cô.
Hai người ở bên nhau, cảm giác là không lừa được người khác, một ánh mắt, một động tác, đều rõ ràng tràn ngập tình yêu.
Ba chữ kia có nói ra miệng hay không cũng không có 𝐪-u-𝖆-ⓝ h-ệ gì.
Tô Tử Khanh dựa vào lòng 𝐧*ℊ*ự*c Thẩm Tây Thời, nhìn phía dưới sườn núi, trên sân thể dục cả trai lẫn gái, bọn họ vung gậy huỳnh quang, điểm sáng lấp lánh giống ngân hà nho nhỏ.
Ban đêm gió trên núi thổi tới, có chút lạnh, Thẩm Tây Thời mở rộng áo gió đem cô quấn chặt, cô nằm ở trong lòng n.𝖌ự.c người yêu vô cùng ấm áp.
Em yêu anh nha... Thẩm Tây Thời.
------oOo------
← Ch. 48 | Ch. 50 (c) → |