Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả?
← Ch.012 | Ch.014 → |
Nguyệt Vô Hạ đứng lên, lau nước mắt trên mặt, ngoan ngoãn đứng ở một bên, ánh mắt đáng thương tội nghiệp quét Hiên Viên Ngạo. Hiên Viên Ngạo ngẩng đầu hướng nàng gật gật đầu trấn an......
Trong lòng nàng vì thế cũng dễ chịu một chút, rồi sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, vừa lúc Vũ Văn Tiểu Tam quay đầu, nhìn thấy ánh mắt của nàng, trêu tức mở miệng: " Mắt muội muội bị rút gân sao? Có muốn tỷ tỷ tìm ngự y xem cho muội không?"
Lần này lực chú ý của mọi người đều tập trung đến trên mặt Nguyệt Vô Hạ, Nguyệt Vô Hạ cáu giận nhìn nàng một cái, nước mắt lưng tròng mở miệng: "Vương phi tỷ tỷ, không cần, mắt muội muội chỉ là bị hạt cát bay vào, cũng không ngại!"
"A... !" Vũ Văn Tiểu Tam che miệng nhẹ cười, lại mở miệng, "Mới vừa rồi ta quay đầu, thấy con mắt muội muội trắng, tỷ còn tưởng rằng mắt của muội bị vôi rơi vào a!"
Những lời này trực tiếp để cho rượu trong miệng Hiên Viên Ngạo văng ra ngoài...... Nữ nhân này, học nhiều chuyện ma quỷ như vậy!
Thái hậu cũng là đầy mặt không hờn giận nhìn Nguyệt Vô Hạ.
Nguyệt Vô Hạ sắc mặt phiến hồng, không biết đáp lại như thế nào, nhưng vào lúc này cung nhân bên ngoài tiến vào bẩm báo: "Thái hậu, thất vương gia tới thỉnh an!"
"A... ? Triệt nhi đến đây? Để cho hắn tiến vào!" Thái hậu tâm tình rõ ràng tốt trở lại.
Vũ Văn Tiểu Tam cũng trừng mắt to nhìn ngoài cửa, cùng đợi Hiên Viên Triệt xuất hiện, theo lý thuyết Hiên Viên Mặc cùng Hiên Viên Ngạo đều đẹp trai như thế, thì bộ dạng Hiên Viên Triệt cũng khẳng định không sai!
Quả nhiên, không ngoài nàng sở liệu, một nam tử áo trắng khí chất thanh nhã đi vào, thân hình thon dài, từng bước một mang theo tao nhã bẩm sinh, khiến người ngoài ý, ngẩng đầu, kia gương mặt tinh xảo đúng là so với thiên sứ vẫn còn đáng yêu!
Hiên Viên Triệt cúi người, mang theo thanh âm non nớt cùng thanh thúy mở miệng: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu!"
Thấy khuôn mặt đáng yêu của hắn, còn có tiếng nói nhẹ nhàng, bản năng làm mẹ trong lòng Vũ Văn Tiểu Tam thành công bị kích phát ra tới, trong ánh mắt kim quang lấp lánh, oa a... ! Tiểu đệ đệ thật đáng yêu!
Mỗ nữ dùng ánh mắt như lang tựa hổ xem xét hắn, trong miệng còn có nước miếng tràn ra, quá đáng yêu rồi......
Hiên Viên Ngạo ngẩng đầu, nhìn sắc mặt háo sắc của Vũ Văn Tiểu Tam kia, gương mặt tuấn dật lại đen một nửa! Tiện nhân, vốn là muốn câu dẫn hoàng huynh hắn, hiện tại tâm tư lại muốn đánh lên hoàng đệ hắn? Nàng thật coi Hiên Viên Ngạo hắn là đồ bài trí sao? Không biết vì sao, hiện tại hắn nhìn hoàng đệ xưa nay cùng mình quan hệ không sai, cảm thấy cực không vừa mắt!
"Con còn nhớ rõ mẫu hậu này à?" Thái hậu tuy là chất vấn, nhưng trong giọng nói khó nén sủng nịch, cha mẹ đối với con cái, luôn luôn thương yêu chiều chuộng nhiều một chút.
Gương mặt đáng yêu hiện lên vẻ xoắn xuýt, rồi sau đó có chút lạnh rung mở miệng nói: "Mẫu hậu......" Mang theo một chút ý tứ làm nũng......
Một tiếng này lại càng để cho xương cốt của Vũ Văn Tiểu Tam đều đã tan, hận không thể xông lên đưa hắn nhét vào bụng, trời ạ, làm sao lại đáng yêu như vậy a!
"Được rồi! được rồi! Ai gia không nói nổi con rồi! Vị này chính là tam hoàng tẩu của con, con cũng nên bái kiến một phen!" Thái hậu nói xong chỉ chỉ Vũ Văn Tiểu Tam.
Vũ Văn Tiểu Tam treo lên một nụ cười rực rỡ nhìn tiểu đệ đệ đáng yêu này, kỳ thật...... Trên thực tế Hiên Viên Triệt lớn hơn so với Vũ Văn Tiểu Tam!
Hiên Viên Triệt ngẩng đầu, giọng nói mềm mềm dẻo mềm dẻo mở miệng: "Hoàng tẩu xin chào!"
"Chào Hoàng đệ!" Vũ Văn Tiểu Tam hận không thể tiến lên ôm hắn hôn một cái vào miệng, nhìn nhìn thái hậu cùng Hiên Viên Ngạo thấy chướng mắt, buồn bực ở trong lòng vẽ vòng tròn.
Vẫn còn không đợi những người khác nói chuyện, nàng lại mở miệng bắn liên hồi hỏi: "Hoàng đệ bao nhiêu tuổi rồi hả? Đón dâu chưa? Bình thường có yêu thích gì hay không? Thích nữ tử như thế nào?"
Liên tiếp nói hỏi xong, liền thấy mọi người kỳ quái nhìn nàng, này hỏi như thế nào...... Có phần......
Hiên Viên Ngạo mặt đã đen một nửa bây giờ thì toàn bộ đen hết rồi! Tiện nhân này, lại tới nữa!
Đôi mắt to xinh ngon của Hiên Viên Triệt nhìn nàng, bộ dáng tựa hồ có chút sợ hãi......
Thái hậu cũng là cực kỳ hồ nghi nhìn nàng.
Sặc...... Xấu hổ ho khan một tiếng: "Ta là muốn biết hoàng đệ đã đón dâu chưa, trước khi gả cho Vương gia, ta là nhận thức không ít danh môn khuê tú, cùng với tiểu thư nhà giàu có, hứa có thể tìm cho hoàng đệ một mối nhân duyên tốt!"
Nói xong che miệng nhẹ cười, ánh mắt như lang tựa hổ lại vẫn quấn ở trên người Hiên Viên Triệt.
Thái hậu vừa nghe, đúng là tin, vui tươi hớn hở mở miệng: "Vẫn lại là Tam nhi nghĩ chu đáo, Triệt nhi đứa nhỏ này là không nghe lời, cứ đề cập tới hôn sự là chạy mất mấy tháng, ngươi làm hoàng tẩu cần phải hao chút tâm tư cho hắn rồi!"
Nha nha! Không có thành thân, hấp dẫn!
Vũ Văn Tiểu Tam cao hứng phấn chấn mở miệng: "Đương nhiên, đương nhiên, đây là nên là! Hoàng đệ, chúng ta có thời gian nên trao đổi một phen, nhìn xem đệ thích loại nữ tử như thế nào, hoàng tẩu giúp đệ giải quyết chuyện chung thân đại sự rồi!"
Hô hô, đem ngươi giải quyết cho ta!
Hiên Viên Ngạo nhìn bộ dạng cao hứng của Vũ Văn Tiểu Tam kia, suýt nữa cắn vào lưỡi! Tiện nhân này, chờ hắn hồi vương phủ, nhất định phải thu thập nàng! Vậy mà nửa điểm tự giác của người làm vợ đều không có!
Thái hậu vừa nghe, lại cực kì đồng ý nói: "Uh`m, vậy mấy người các ngươi nên nhiều đi lại, coi như là tăng thêm tình hữu nghị của tam vương phủ cùng thất vương phủ!"
" Vâng!" Hiên Viên Triệt nhu thuận gật đầu, rồi sau đó cười cười đối với Vũ Văn Tiểu Tam.
Cười đến Vũ Văn Tiểu Tam tâm hoa nộ phóng, hận không thể tiến lên sờ sờ đầu của hắn, lại ôm ngấy nghiêng một phen!
"Triệt, đệ vẫn là qua đây ngồi đi!" Hiên Viên Ngạo hồi lâu không hé răng rốt cục không thể nhịn được nữa mở miệng!
Triệt lúc bọn hắn vừa mới tiến tới liền đến cửa, hắn nội lực thâm hậu, đã sớm nhận ra, người nầy hiện tại mới xuất hiện, chắc là nghe xong diễn trò. Vậy mà sau khi đi vào liền câu dẫn Vũ Văn Tiểu Tam không có nửa điểm tự giác của nữ nhân kia, hoàn toàn không đem hoàng huynh hắn để vào mắt!
Thái độ ác liệt của Hiên Viên Ngạo kia, lập tức liền chọc giận bản tính làm mẹ của Vũ Văn Tiểu Tam, Hiên Viên Triệt cũng cực kì ủy khuất nhìn hắn một cái, nhìn nhìn lại Vũ Văn Tiểu Tam, ngoan ngoãn tiêu sái qua đi ngồi xuống.
Bộ dáng này để cho Vũ Văn Tiểu Tam đau đến tận tâm khảm, một gương mặt hòa ái dễ gần nhìn nhìn Hiên Viên Triệt, rồi sau đó quay đầu, thần tình tức giận nhìn Hiên Viên Ngạo: "Vương gia, thất vương gia đúng là thân đệ đệ của của người, người làm sao có thể khi dễ hắn như vậy!"
Nếu không có thái hậu ở trong này, nàng nhất định mắng chết tên Hiên Viên Ngạo này!
"Hoàng tẩu, hoàng huynh không có khi dễ ta." Hiên Viên Triệt yếu kém mở miệng, rồi sau đó tựa hồ có chút sợ Hiên Viên Ngạo, nhìn ngó hắn.
Vũ Văn Tiểu Tam trấn an nhìn hắn một cái: "Yên tâm, hoàng tẩu làm chủ cho đệ! Hắn không dám làm gì đệ đâu!" Rồi sau đó lại dùng ánh mắt khủng bố hết sức xem xét Hiên Viên Ngạo!
Hiên Viên Ngạo nhìn thái độ của nàng đối đãi hắn tương phản với Triệt, thiếu chút nữa tức giận đến phun ra máu tươi! Nữ nhân chết tiệt này, tới cùng có biết người nào mới đúng là phu quân của nàng hay không? Còn Triệt xú tiểu tử này, đối với nữ nhân ngu xuẩn này lại giả vờ đáng yêu, vậy mà nữ nhân ngu xuẩn này lại không hề nghi ngờ! Hung hăng trừng mắt nhìn Hiên Viên triệt liếc mắt một cái, tức chết hắn rồi!
"Được rồi, được rồi, Ngạo nhi cũng thật là, Triệt nhi tốt xấu là đệ đệ của con, nói chuyện vẫn là ôn hòa chút, Tam nhi không nên nổi giận, đừng nên động thai khí, bị thương hài tử trong bụng." Thái hậu khẩn trương hoà giải.
Vũ Văn Tiểu Tam hung hăng trừng mắt nhìn Hiên Viên Ngạo liếc mắt một cái, ánh mắt nói rằng: nếu không phải nể mặt thái hậu, anh sẽ chết chắc!
Ánh mắt Hiên Viên Ngạo cũng nhiễm lên hừng hực lửa giận, đợi hồi vương phủ, xem bổn vương như thế nào thu thập ngươi!
← Ch. 012 | Ch. 014 → |